Nửa tháng sau, Mạnh Hạo xem như đã vững chân tại trong Thánh Tuyết thành này rồi, thanh danh truyền khắp trong ngoài thành, tất nhiên rất hiển hách.
Man cự nhân hơn ba mươi trượng kia đương nhiên được xem là tọa kỵ của Mạnh Hạo, về phần Tư Long Tây Mạc kia, thì bị nhận định là tôi tớ của Mạnh Hạo.
Cũng có tu sĩ nghe tiếng tới cầu đan, nghe nói Mạnh Hạo thích sen, vì thế không tiếc giá lớn, cũng sưu tập hoa sen tới đây, làm cho sân nhà của Mạnh Hạo tràn ngập tuyết liên, mùi hương thơm nức.
Về phần Mặc Thổ xâm nhập, đúng như lời của Hàn Tuyết Tung, trong vòng ba tháng không xuất hiện lần tiến công nào nữa, điều này cũng tạo thành một thời gian giảm xóc cho gia tộc Hàn Tuyết. Theo thời gian chậm rãi trôi qua, ba tháng đi qua, gần như mỗi ngày đều có trận pháp bao phủ, toàn bộ tu sĩ trong thành đều được phát động, phối hợp với gia tộc Hàn Tuyết đi củng cố các khu vực.
Chỉ có Mạnh Hạo, hắn trở thành người thanh nhàn nhất, ngày ngày Mạnh Hạo nhìn sen đả tọa, khi thì lấy phù văn Tiên Thổ ra cảm ngộ, lúc thì gọi Cổ Lạp tới nghiên cứu đồ đằng.
Về phần thiên lôi cứ cách vài ngày xuất hiện một cái, thì Mạnh Hạo đã quen rồi, tạo ra trực giác đối với lôi đình khủng bố. Tuy nói mỗi ngày Lão Tổ Lý gia đều kêu thảm nguyền rủa, nhưng dần dần, linh hồn của Lão Tổ Lý gia đã xuất hiện khả năng đề kháng đối với lôi đình.
Theo phân tích của Mạnh Hạo, Lão Tổ Lý gia đã đang phát triển thành lôi hồn, chậm rãi chuyển biến.
Nhưng đối với những thứ này, Mạnh Hạo có thu hoạch lớn nhất là phù văn Tiên Thổ. Tiên phù của vùng đất Mặc Thổ này, khi vừa tới Mặc Thổ thì hắn vẫn nghiên cứu mỗi ngày, rốt cục lúc này đã nhìn ra một tia manh mối.
- Phù văn Tiên Thổ này có chút tương tự cực nhỏ với đồ đằng, ta nắm chắc tám phần, cái gọi là tiên phù này… chính là đồ đằng cổ xưa nhất!
Mạnh Hạo hô hấp dồn dập, cầm tiên phù trong tay, hai mắt lộ tinh quang.
- Mà tất cả nghiên cứu, đến giờ phút này đều hướng về phía đồ đằng!
Mạnh Hạo nhắm mắt một lúc, sau đó mạnh mẽ mở ra.
- Sở dĩ ta có hứng thú với đồ đằng, là vì một khi thiên kiếp qua đi, thì nan đề khó nhất xuất hiện trước mặt ta chính là làm thế nào để trở thành Hoàn Mỹ Nguyên Anh!
- Nguyên Anh phân ra ngũ hành, có năm màu, bốn màu là Vô Hạ, năm màu chính là Hoàn Mỹ… Trừ phi ta có thể tìm được Kim Đan Thiên của Thái Linh kinh, tìm được phương pháp bước vào Nguyên Anh bốn màu. Khi đó chế tạo Hoàn Mỹ Nguyên Anh Đan, mới có thể thành công, nhưng Kim Đan Thiên đã sớm thất truyền..
Hai mắt Mạnh Hạo lóe lên tinh quang mãnh liệt.
- Cảnh giới Nguyên Anh không giống như các cấp bậc khác, muốn đạt tới bốn màu.. quá khó khăn, ta không có công pháp, nhưng mà đồ đằng Tây Mạc này, còn có phương pháp luyện đan ngũ hành của Nghiêm Tung Đông Thổ kia, lại cho ta một cái phương hướng.
- Phương hướng này có được hay không thì vẫn còn nghiên cứu nhiều, ta cần càng nhiều tu sĩ Tây Mạc, nghiên cứu đồ đằng của bọn họ, cuối cùng mới có thể xác định!
Mạnh Hạo hít sâu một hơi, trong mắt lóe lên hàn mang.
Ba tháng nhoáng một cái đã trôi qua, trong không khí chiến đấu khẩn cấp của Thánh Tuyết thành, Mặc Thổ cũng xảy ra vài đại sự, Cửu Minh hiện tại cũng chỉ còn Thánh Tuyết thành và Đại La thành.
Sở dĩ Đại La thành còn tồn tại là vì trong gia tộc còn có Lão Tổ Trảm Linh, hơn nữa còn chiếm được địa lợi, có được gần vạn tu sĩ. Cũng vì có Đại La thành cường đại nên hấp dẫn đại đa số lực lượng của Mặc Thổ, như vậy mới giúp Thánh Tuyết thành có thể kiên trì tới bây giờ.
Đương nhiên điều này cũng còn liên quan rất lớn tới vị trí địa lý của Thánh Tuyết thành, nơi này hẻo lánh, quanh năm ngập trong gió tuyết.
Cửu Minh từng hiển hách, hôm nay chỉ còn Thánh Tuyết thành cùng Đại La thành, những gia tộc thành trì khác, hoặc là diệt vong, hoặc là di chuyển. Toàn bộ Mặc Thổ đã có nửa phần trở thành vật của Mặc Thổ cung.
Nhưng còn có một khu vực trong Mặc Thổ này có thể làm cho Mặc Thổ cung dừng lại, nơi đó từng là Đông Lạc thành, nay là Kim Quang Giáo.
Uy danh của Kim Quang giáo, tại trong ba tháng này đã truyền khắp Mặc Thổ, năm ngàn giáo chúng, tạo thành trận pháp kinh người, thành công làm cho Mặc Thổ cung không thể không tạm tránh đi, tùy ý để Kim Quang giáo tồn tại.
Còn có Kim Quang Lão Tổ thần bí khó lường kia, người này càng danh chấn Mặc Thổ, có vô số lời đồn.
Tại trong thời khắc thế cục Mặc Thổ biến hóa vi diệu, bên ngoài Thánh Tuyết thành lại xuất hiện đại quân của Mặc Thổ Cung. Trong đó có không ít tu sĩ Tây Mạc, tạo thành quy mô mấy ngàn người, dẫn theo ba vạn hung thú, xuất hiện ở ngoài Thánh Tuyết thành.
Lúc này đã không phải là dò xét nữa, mà là chân chính khai chiến. Trên mặt đất, một cỗ chiến xa có phong cách cổ xưa, mang theo tiếng nổ ầm ầm tiến tới, trên chiến xa mang đầy gai chọn, phát ra u quang kỳ dị, giống như có thể bộc phát ra pháp thuật thần thông kinh người.
Hơn ba vạn hung thú gào thét trên mặt đất, trên bầu trời cũng ùn ùn kéo đến, phô thiên cái địa, bao quanh bát phương.
Trong đám người này, tu vi yếu nhất cũng là Trúc Cơ, trong mấy ngàn người này còn có hơn năm trăm tu sĩ Kết Đan.
Thế lực khổng lồ như vậy, đủ để làm kinh sợ toàn bộ Mặc Thổ. Hơn nữa trong đám người này còn xuất hiện Nguyên Anh, không chỉ một mà là bốn!
Hiển nhiên là những người này nhắm vào bốn đại trưởng lão của gia tộc Hàn Tuyết, bốn tu sĩ Nguyên Anh, hai người tới từ Mặc Thổ cung mang mặt nạ bạc, hai người còn lại thì là tu sĩ Tây Mạc.
Bên phía Thánh Tuyết thành, ánh sáng từ trận pháp đã sớm phóng ra, hình thành gió tuyết lượn lờ bốn phía, có mấy chục cái Ngũ Giác Tinh cực lớn bay lên, chậm rãi chuyển động, khuếch tán ra từng sợi tơ.
Trong thành, gồm cả gia tộc Hàn Tuyết thì chỉ có hơn ngàn tu sĩ, so với bên ngoài thì nhân số kém hơn nhiều lắm. Giờ phút này, toàn bộ được chia thành mấy phân nhóm, đóng tại bốn phía trên tường thành.
Trong Thánh Tuyết thành, đám tu sĩ đều khẩn trương, trong lòng thấp thỏm, nhưng bọn họ không có đường lui, bốn đại trưởng lão phân ra đứng bốn hướng khác nhau, cả bốn đều lộ ra sắc mặt khó coi.
Mạnh Hạo cũng từ trong viện của hắn bước ra, xuất hiện tại một chỗ trên tường thành, nhìn đám đông nghìn nghịt bên dưới. Trước kia hắn đã từng đứng trong chiến trường, nhưng lúc này thì lần đầu tiên hắn đứng ở vị trí này, nhìn toàn bộ chiến trường.
Trong đại chiến tu sĩ như thế này, thực lực cá nhân tuy vẫn rất trọng yếu, nhưng trừ phi đạt tới Trảm Linh, nếu không thì rất khó mà tạo được tác dụng quyết định thắng bại trong chiến tranh.
Chiến tranh, hết sức căng thẳng.
Đúng lúc này, tiếng kèn lệnh vang lên, trong khoảnh khắc, âm thanh kia lại xuất hiện tại nơi khác. Khi thanh âm này xuất hiện, mãnh thú trên bầu trời bao la, cùng cả một vùng đất toàn dị yêu đều vùng lên, nhất tề gào thét, mạnh mẽ lao tới.
Còn có mấy ngàn tu sĩ, từng chiếc chiến xa đều hướng về Thánh Tuyết thành mà phóng ra công kích cường liệt nhất.
- Lôi Hải Đan!
Tiếng nổ chấn động thiên địa, mặt đất run rẩy, bầu trời biến sắc, gió lốc phòng hộ của Thánh Tuyết thành như sắp bị xé nát. Ngay lúc này, thanh âm của đại trưởng lão gia tộc Hàn Tuyết truyền khắp toàn thành.
Man cự nhân hơn ba mươi trượng kia đương nhiên được xem là tọa kỵ của Mạnh Hạo, về phần Tư Long Tây Mạc kia, thì bị nhận định là tôi tớ của Mạnh Hạo.
Cũng có tu sĩ nghe tiếng tới cầu đan, nghe nói Mạnh Hạo thích sen, vì thế không tiếc giá lớn, cũng sưu tập hoa sen tới đây, làm cho sân nhà của Mạnh Hạo tràn ngập tuyết liên, mùi hương thơm nức.
Về phần Mặc Thổ xâm nhập, đúng như lời của Hàn Tuyết Tung, trong vòng ba tháng không xuất hiện lần tiến công nào nữa, điều này cũng tạo thành một thời gian giảm xóc cho gia tộc Hàn Tuyết. Theo thời gian chậm rãi trôi qua, ba tháng đi qua, gần như mỗi ngày đều có trận pháp bao phủ, toàn bộ tu sĩ trong thành đều được phát động, phối hợp với gia tộc Hàn Tuyết đi củng cố các khu vực.
Chỉ có Mạnh Hạo, hắn trở thành người thanh nhàn nhất, ngày ngày Mạnh Hạo nhìn sen đả tọa, khi thì lấy phù văn Tiên Thổ ra cảm ngộ, lúc thì gọi Cổ Lạp tới nghiên cứu đồ đằng.
Về phần thiên lôi cứ cách vài ngày xuất hiện một cái, thì Mạnh Hạo đã quen rồi, tạo ra trực giác đối với lôi đình khủng bố. Tuy nói mỗi ngày Lão Tổ Lý gia đều kêu thảm nguyền rủa, nhưng dần dần, linh hồn của Lão Tổ Lý gia đã xuất hiện khả năng đề kháng đối với lôi đình.
Theo phân tích của Mạnh Hạo, Lão Tổ Lý gia đã đang phát triển thành lôi hồn, chậm rãi chuyển biến.
Nhưng đối với những thứ này, Mạnh Hạo có thu hoạch lớn nhất là phù văn Tiên Thổ. Tiên phù của vùng đất Mặc Thổ này, khi vừa tới Mặc Thổ thì hắn vẫn nghiên cứu mỗi ngày, rốt cục lúc này đã nhìn ra một tia manh mối.
- Phù văn Tiên Thổ này có chút tương tự cực nhỏ với đồ đằng, ta nắm chắc tám phần, cái gọi là tiên phù này… chính là đồ đằng cổ xưa nhất!
Mạnh Hạo hô hấp dồn dập, cầm tiên phù trong tay, hai mắt lộ tinh quang.
- Mà tất cả nghiên cứu, đến giờ phút này đều hướng về phía đồ đằng!
Mạnh Hạo nhắm mắt một lúc, sau đó mạnh mẽ mở ra.
- Sở dĩ ta có hứng thú với đồ đằng, là vì một khi thiên kiếp qua đi, thì nan đề khó nhất xuất hiện trước mặt ta chính là làm thế nào để trở thành Hoàn Mỹ Nguyên Anh!
- Nguyên Anh phân ra ngũ hành, có năm màu, bốn màu là Vô Hạ, năm màu chính là Hoàn Mỹ… Trừ phi ta có thể tìm được Kim Đan Thiên của Thái Linh kinh, tìm được phương pháp bước vào Nguyên Anh bốn màu. Khi đó chế tạo Hoàn Mỹ Nguyên Anh Đan, mới có thể thành công, nhưng Kim Đan Thiên đã sớm thất truyền..
Hai mắt Mạnh Hạo lóe lên tinh quang mãnh liệt.
- Cảnh giới Nguyên Anh không giống như các cấp bậc khác, muốn đạt tới bốn màu.. quá khó khăn, ta không có công pháp, nhưng mà đồ đằng Tây Mạc này, còn có phương pháp luyện đan ngũ hành của Nghiêm Tung Đông Thổ kia, lại cho ta một cái phương hướng.
- Phương hướng này có được hay không thì vẫn còn nghiên cứu nhiều, ta cần càng nhiều tu sĩ Tây Mạc, nghiên cứu đồ đằng của bọn họ, cuối cùng mới có thể xác định!
Mạnh Hạo hít sâu một hơi, trong mắt lóe lên hàn mang.
Ba tháng nhoáng một cái đã trôi qua, trong không khí chiến đấu khẩn cấp của Thánh Tuyết thành, Mặc Thổ cũng xảy ra vài đại sự, Cửu Minh hiện tại cũng chỉ còn Thánh Tuyết thành và Đại La thành.
Sở dĩ Đại La thành còn tồn tại là vì trong gia tộc còn có Lão Tổ Trảm Linh, hơn nữa còn chiếm được địa lợi, có được gần vạn tu sĩ. Cũng vì có Đại La thành cường đại nên hấp dẫn đại đa số lực lượng của Mặc Thổ, như vậy mới giúp Thánh Tuyết thành có thể kiên trì tới bây giờ.
Đương nhiên điều này cũng còn liên quan rất lớn tới vị trí địa lý của Thánh Tuyết thành, nơi này hẻo lánh, quanh năm ngập trong gió tuyết.
Cửu Minh từng hiển hách, hôm nay chỉ còn Thánh Tuyết thành cùng Đại La thành, những gia tộc thành trì khác, hoặc là diệt vong, hoặc là di chuyển. Toàn bộ Mặc Thổ đã có nửa phần trở thành vật của Mặc Thổ cung.
Nhưng còn có một khu vực trong Mặc Thổ này có thể làm cho Mặc Thổ cung dừng lại, nơi đó từng là Đông Lạc thành, nay là Kim Quang Giáo.
Uy danh của Kim Quang giáo, tại trong ba tháng này đã truyền khắp Mặc Thổ, năm ngàn giáo chúng, tạo thành trận pháp kinh người, thành công làm cho Mặc Thổ cung không thể không tạm tránh đi, tùy ý để Kim Quang giáo tồn tại.
Còn có Kim Quang Lão Tổ thần bí khó lường kia, người này càng danh chấn Mặc Thổ, có vô số lời đồn.
Tại trong thời khắc thế cục Mặc Thổ biến hóa vi diệu, bên ngoài Thánh Tuyết thành lại xuất hiện đại quân của Mặc Thổ Cung. Trong đó có không ít tu sĩ Tây Mạc, tạo thành quy mô mấy ngàn người, dẫn theo ba vạn hung thú, xuất hiện ở ngoài Thánh Tuyết thành.
Lúc này đã không phải là dò xét nữa, mà là chân chính khai chiến. Trên mặt đất, một cỗ chiến xa có phong cách cổ xưa, mang theo tiếng nổ ầm ầm tiến tới, trên chiến xa mang đầy gai chọn, phát ra u quang kỳ dị, giống như có thể bộc phát ra pháp thuật thần thông kinh người.
Hơn ba vạn hung thú gào thét trên mặt đất, trên bầu trời cũng ùn ùn kéo đến, phô thiên cái địa, bao quanh bát phương.
Trong đám người này, tu vi yếu nhất cũng là Trúc Cơ, trong mấy ngàn người này còn có hơn năm trăm tu sĩ Kết Đan.
Thế lực khổng lồ như vậy, đủ để làm kinh sợ toàn bộ Mặc Thổ. Hơn nữa trong đám người này còn xuất hiện Nguyên Anh, không chỉ một mà là bốn!
Hiển nhiên là những người này nhắm vào bốn đại trưởng lão của gia tộc Hàn Tuyết, bốn tu sĩ Nguyên Anh, hai người tới từ Mặc Thổ cung mang mặt nạ bạc, hai người còn lại thì là tu sĩ Tây Mạc.
Bên phía Thánh Tuyết thành, ánh sáng từ trận pháp đã sớm phóng ra, hình thành gió tuyết lượn lờ bốn phía, có mấy chục cái Ngũ Giác Tinh cực lớn bay lên, chậm rãi chuyển động, khuếch tán ra từng sợi tơ.
Trong thành, gồm cả gia tộc Hàn Tuyết thì chỉ có hơn ngàn tu sĩ, so với bên ngoài thì nhân số kém hơn nhiều lắm. Giờ phút này, toàn bộ được chia thành mấy phân nhóm, đóng tại bốn phía trên tường thành.
Trong Thánh Tuyết thành, đám tu sĩ đều khẩn trương, trong lòng thấp thỏm, nhưng bọn họ không có đường lui, bốn đại trưởng lão phân ra đứng bốn hướng khác nhau, cả bốn đều lộ ra sắc mặt khó coi.
Mạnh Hạo cũng từ trong viện của hắn bước ra, xuất hiện tại một chỗ trên tường thành, nhìn đám đông nghìn nghịt bên dưới. Trước kia hắn đã từng đứng trong chiến trường, nhưng lúc này thì lần đầu tiên hắn đứng ở vị trí này, nhìn toàn bộ chiến trường.
Trong đại chiến tu sĩ như thế này, thực lực cá nhân tuy vẫn rất trọng yếu, nhưng trừ phi đạt tới Trảm Linh, nếu không thì rất khó mà tạo được tác dụng quyết định thắng bại trong chiến tranh.
Chiến tranh, hết sức căng thẳng.
Đúng lúc này, tiếng kèn lệnh vang lên, trong khoảnh khắc, âm thanh kia lại xuất hiện tại nơi khác. Khi thanh âm này xuất hiện, mãnh thú trên bầu trời bao la, cùng cả một vùng đất toàn dị yêu đều vùng lên, nhất tề gào thét, mạnh mẽ lao tới.
Còn có mấy ngàn tu sĩ, từng chiếc chiến xa đều hướng về Thánh Tuyết thành mà phóng ra công kích cường liệt nhất.
- Lôi Hải Đan!
Tiếng nổ chấn động thiên địa, mặt đất run rẩy, bầu trời biến sắc, gió lốc phòng hộ của Thánh Tuyết thành như sắp bị xé nát. Ngay lúc này, thanh âm của đại trưởng lão gia tộc Hàn Tuyết truyền khắp toàn thành.
/1957
|