Thậm chí … thần thức của hắn, cũng tại thời khắc này, chợt bạo tăng, chỉ khuếch tán một chút, đã lập tức bao trùm bát phương.
Mạnh Hạo ồ nhẹ một tiếng, đầu tiên, hắn cảm nhận được chính là ở sâu trong vùng cấm này, tồn tại một cỗ dao động kỳ dị. Khi dao động này va chạm cùng với thần thức của hắn, thì kích ra một cỗ phản chấn, khiến cho thần thức của Mạnh Hạo lập tức tan rã một mảnh ở chỗ đó.
Về phần những chỗ khác, là một mảnh hoang tàn, đều bị hủy hoại trong chốc lát trong trận chiến tranh năm đó.
Cùng lúc đó, trong thần thức của Mạnh Hạo, cũng thấy được một người, ở khu vực ngoài vùng cấm, … khoảnh khắc nhìn thấy người nọ, hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe sát khí.
Hắn thấy được, Hô Diên Lão Tổ đang khoanh chân ngồi ở bên ngoài, trên mặt cười lạnh!
- Muốn mai phục ở nơi này sao.
Ánh mắt Mạnh Hạo chợt lóe, lộ ra vẻ tươi cười. Chỉ có điều, nụ cười này mang theo châm chọc, cũng có hàn ý, cộng thêm sát khí không thèm che dấu.
Mang theo sát khí, Mạnh Hạo quay đầu lại nhìn thoáng qua Chỉ Hương. Nơi đây an toàn, Chỉ Hương lột xác ở trong này, sẽ không có người tới quấy rầy, Mạnh Hạo lại tản thần thức ra, đảo qua bốn phía, xoay người đi về phía trước một bước. Khi hắn đang muốn đi ra khu vực ngoài vùng cấm, cùng Hô Diên Lão Tổ giải quyết xong đoạn nhân quả này, thì mày hắn hơi hơi nhíu lại, dừng bước chân, nhìn về phía sâu trong vùng cấm.
Hai lần hắn tản thần thức ra, đều ở cùng một vị trí bị tan rã trong vô hình, khiến cho hắn nhìn không rõ nơi đó tồn tại cái gì, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy, dường như là một bộ hài cốt.
Hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, không có lập tức ra ngoài chiến một trận với Hô Diên Lão Tổ, mà xoay người đi thẳng vào chỗ sâu trước. Nếu hắn đã đáp ứng hộ pháp cho Chỉ Hương, vậy thì sẽ phải xác định nơi này là an toàn trước đã.
Không lâu sau, Mạnh Hạo liền đi tới địa phương mà thần thức hắn bị tan rã. Nơi đây có một khối nham thạch, dưới mặt đá, có nằm một bộ hài cốt. Có thể nhìn ra, đây là hài cốt của một nữ tử.
Ở trong tay cô gái này, cầm một thanh mộc kiếm.
Mộc kiếm này phát ra ánh sáng mỏng manh, chính là ánh sáng này đã làm tan rã thần thức của Mạnh Hạo, thậm chí thay vì nói là tan rã, không bằng nói là cắn nuốt.
Khoảnh khắc nhìn thấy mộc kiếm này, thân thể Mạnh Hạo ầm ầm chấn động. Kiếm này không phải Tuế Nguyệt xuân thu mộc kiếm của hắn, mà là … Thí Tiên kiếm, thứ nhất định tồn tại bên người mỗi hài cốt mà hắn phát hiện được!!!
Trên người Mạnh Hạo có tổng cộng bốn thanh Thí Tiên kiếm, giờ phút này hắn nhìn thấy thanh thứ năm.
Ánh mắt chợt lóe, mạnh hạo nhìn về phía bộ hài cốt kia, yên lặng nhìn nửa ngày, nhưng hài cốt này đã hoàn toàn thay đổi, nhìn không rõ bộ dáng.
Mạnh Hạo trầm mặc, tay phải nâng lên, nắm một cái trong hư không, thanh mộc kiếm kia lập tức bay ra, dần dần lơ lửng trước người Mạnh Hạo. Sau khi hắn vung tay áo thu hồi, thì chân phải nâng lên đạp mạnh, mặt đất lập tức xuất hiện một hố sâu.
Sau khi đem hài cốt nữ tử này để vào hố sâu, giúp nàng nhập thổ vi an, Mạnh Hạo ôm quyền, cúi đầu với nấm mồ. Khi xoay người, hắn lại tản thần thức ra, lần này, không phát hiện chút dị thường nào nữa, lúc này mới nhoáng một cái, cả người hóa thành một cầu vồng, lao thẳng ra phía ngoài.
- Hô Diên Lão Tổ, cũng tới lúc ta và ngươi chấm dứt rồi!
Sát khí trong mắt Mạnh Hạo chợt lóe, tốc độ nhanh hơn.
- Mượn người này để kiểm chứng xem, đệ bát mệnh của ta, có thể diệt Trảm Linh hay không!
Tốc độ Mạnh Hạo cực nhanh, cả người giống như một tia thiểm điện, nhất là thân thể dũng mãnh của hắn, giờ này chỉ mới ở đệ nhất mệnh, đã khủng bố vượt xa đệ thất mệnh năm đó. Khiến cho trên đường hắn đi, gió cũng muốn tan biến, một đường tiến lên, một đường nổ vang.
Tiếng nổ vang càng lúc càng lớn, đến cuối cùng gần như là long trời lở đất, sau khi truyền khắp vùng cấm, thì truyền vào tai Hô Diên Lão Tổ. Khoảnh khắc lão mở mắt ra, lão lập tức nhìn thấy Mạnh Hạo xuất hiện.
- Mạnh Hạo!
Hô Diên Lão Tổ nhe răng cười độc ác, không chút do dự tay phải bấm niệm thần chú, chỉ về phía trước.
Mạnh Hạo vẻ mặt như thường, trong lúc cất bước, thì trực tiếp bước vào trong vòng trận pháp cấm chế của Hô Diên Lão Tổ. Trong nháy mắt hắn bước vào, bốn phương tám hướng lập tức xuất hiện từng bóng ma màu đen, đánh thẳng tới Mạnh Hạo.
Mỗi một bóng ma mơ hồ, đều ẩn chứa lực lượng kinh người, nhưng khoảnh khắc chúng tới gần Mạnh Hạo, sắc mặt Mạnh Hạo lại không thay đổi chút nào, chỉ tiếp tục đi thẳng về phía trước, liền tạo ra từng tràng tiếng gầm rú mãnh liệt. Tất cả bóng ma, đều tại nháy mắt đụng chạm với Mạnh Hạo, thì bị thân thể hắn phản chấn mãnh liệt, trực tiếp sụp đổ.
Một đường đi tới, không ngừng sụp đổ.
Cảnh tượng này, khiến hai mắt Hô Diên Lão Tổ hơi co rụt lại, trong lòng có chút kinh hãi, nhưng nghĩ đến thân phận của Mạnh Hạo ở cảnh giới thứ hai, cũng liền thoải mái, cười lạnh.
- Ở trong thiên la địa võng của lão phu, thậm chí lão phu không cần ra tay, thì cũng có thể nhìn ngươi, từng bước đi vào tử vong.
- Thật sao.
Mạnh Hạo thản nhiên nói. Khi đi về phía trước, hư vô chung quanh hắn lập tức nổ vang, xuất hiện từng thanh lợi nhận hư ảo, tạo ra tiếng rít bén nhọn, chém thẳng tới Mạnh Hạo.
Mà ở giữa không trung, lại xuất hiện lượng lớn tia chớp, giống như ngân xà, lao tới phía Mạnh Hạo.
Tiếng rầm rầm quanh quẩn, bước chân Mạnh Hạo không chút dừng lại. Theo hắn tiến lên, tất cả trận pháp cấm chế, đều sụp đổ tan rã ở phía ngoài thân thể hắn, không thể ngăn cản hắn một chút nào.
Cảnh tượng này, khiến sắc mặt Hô Diên Lão Tổ lại biến đổi, nhưng không đợi lão làm thêm cái gì, hai mắt Mạnh Hạo chớp động, tốc độ nháy mắt bạo tăng, hóa thành một cầu vồng, dán lấy mặt đất, lập tức lao đến.
Theo Mạnh Hạo đi về phía trước, tiếng nổ vang ngập trời, trận pháp cấm chế dường như đang kêu rên, giống như bị một cây đao trực tiếp chặt đứt. Khi nó ầm một tiếng sụp đổ, Mạnh Hạo đã hiện ra trước mặt Hô Diên Lão Tổ.
- Ta vốn muốn đi tìm ngươi, không ngờ ngươi lại chủ động đến đây. Một trận chiến này, ta chỉ chém ra tám chỉ.
Khi Mạnh Hạo mở miệng, tay phải đã nâng lên, một chỉ đánh tới.
Một ngọn núi hư ảo xuất hiện trên đầu ngón tay Mạnh Hạo, thay vì nói là lực lượng một chỉ, không bằng gọi là uy áp một núi.
Oanh!
Sắc mặt Hô Diên Lão Tổ đại biến, tay trái vung lên, lập tức ngăn cản. Trong nháy mắt va chạm, thân thể lão bỗng nhiên lui về phía sau, sắc mặt hơi tái nhợt, trong mắt sát khí tràn ngập, tay phải nâng lên, đảo qua phía trước.
- Phương Thốn!
- Đệ nhị mệnh!
Phương Thốn của Hô Diên Lão Tổ giống như giam cầm hư vô bát phương, dường như tất cả trạng thái đều bị áp chế xuống, giống như ở trong nước, tất cả đều chầm chậm. Nhưng tại chớp mắt đó, trên người Mạnh Hạo bộc phát ra đệ nhị mệnh, tu vi của hắn vẫn gia tăng là thứ yếu, thân thể dũng mãnh, mới là trọng điểm.
Mà tại trong hư vô bị giam cầm này, Mạnh Hạo cưỡng ép đột phá, dường như có một tiếng vang thanh thúy, như mặt kính vỡ nát. Phương Thốn trên người Mạnh Hạo, triệt để thất bại. Đăng bởi: admin
Mạnh Hạo ồ nhẹ một tiếng, đầu tiên, hắn cảm nhận được chính là ở sâu trong vùng cấm này, tồn tại một cỗ dao động kỳ dị. Khi dao động này va chạm cùng với thần thức của hắn, thì kích ra một cỗ phản chấn, khiến cho thần thức của Mạnh Hạo lập tức tan rã một mảnh ở chỗ đó.
Về phần những chỗ khác, là một mảnh hoang tàn, đều bị hủy hoại trong chốc lát trong trận chiến tranh năm đó.
Cùng lúc đó, trong thần thức của Mạnh Hạo, cũng thấy được một người, ở khu vực ngoài vùng cấm, … khoảnh khắc nhìn thấy người nọ, hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe sát khí.
Hắn thấy được, Hô Diên Lão Tổ đang khoanh chân ngồi ở bên ngoài, trên mặt cười lạnh!
- Muốn mai phục ở nơi này sao.
Ánh mắt Mạnh Hạo chợt lóe, lộ ra vẻ tươi cười. Chỉ có điều, nụ cười này mang theo châm chọc, cũng có hàn ý, cộng thêm sát khí không thèm che dấu.
Mang theo sát khí, Mạnh Hạo quay đầu lại nhìn thoáng qua Chỉ Hương. Nơi đây an toàn, Chỉ Hương lột xác ở trong này, sẽ không có người tới quấy rầy, Mạnh Hạo lại tản thần thức ra, đảo qua bốn phía, xoay người đi về phía trước một bước. Khi hắn đang muốn đi ra khu vực ngoài vùng cấm, cùng Hô Diên Lão Tổ giải quyết xong đoạn nhân quả này, thì mày hắn hơi hơi nhíu lại, dừng bước chân, nhìn về phía sâu trong vùng cấm.
Hai lần hắn tản thần thức ra, đều ở cùng một vị trí bị tan rã trong vô hình, khiến cho hắn nhìn không rõ nơi đó tồn tại cái gì, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy, dường như là một bộ hài cốt.
Hai mắt Mạnh Hạo chợt lóe, không có lập tức ra ngoài chiến một trận với Hô Diên Lão Tổ, mà xoay người đi thẳng vào chỗ sâu trước. Nếu hắn đã đáp ứng hộ pháp cho Chỉ Hương, vậy thì sẽ phải xác định nơi này là an toàn trước đã.
Không lâu sau, Mạnh Hạo liền đi tới địa phương mà thần thức hắn bị tan rã. Nơi đây có một khối nham thạch, dưới mặt đá, có nằm một bộ hài cốt. Có thể nhìn ra, đây là hài cốt của một nữ tử.
Ở trong tay cô gái này, cầm một thanh mộc kiếm.
Mộc kiếm này phát ra ánh sáng mỏng manh, chính là ánh sáng này đã làm tan rã thần thức của Mạnh Hạo, thậm chí thay vì nói là tan rã, không bằng nói là cắn nuốt.
Khoảnh khắc nhìn thấy mộc kiếm này, thân thể Mạnh Hạo ầm ầm chấn động. Kiếm này không phải Tuế Nguyệt xuân thu mộc kiếm của hắn, mà là … Thí Tiên kiếm, thứ nhất định tồn tại bên người mỗi hài cốt mà hắn phát hiện được!!!
Trên người Mạnh Hạo có tổng cộng bốn thanh Thí Tiên kiếm, giờ phút này hắn nhìn thấy thanh thứ năm.
Ánh mắt chợt lóe, mạnh hạo nhìn về phía bộ hài cốt kia, yên lặng nhìn nửa ngày, nhưng hài cốt này đã hoàn toàn thay đổi, nhìn không rõ bộ dáng.
Mạnh Hạo trầm mặc, tay phải nâng lên, nắm một cái trong hư không, thanh mộc kiếm kia lập tức bay ra, dần dần lơ lửng trước người Mạnh Hạo. Sau khi hắn vung tay áo thu hồi, thì chân phải nâng lên đạp mạnh, mặt đất lập tức xuất hiện một hố sâu.
Sau khi đem hài cốt nữ tử này để vào hố sâu, giúp nàng nhập thổ vi an, Mạnh Hạo ôm quyền, cúi đầu với nấm mồ. Khi xoay người, hắn lại tản thần thức ra, lần này, không phát hiện chút dị thường nào nữa, lúc này mới nhoáng một cái, cả người hóa thành một cầu vồng, lao thẳng ra phía ngoài.
- Hô Diên Lão Tổ, cũng tới lúc ta và ngươi chấm dứt rồi!
Sát khí trong mắt Mạnh Hạo chợt lóe, tốc độ nhanh hơn.
- Mượn người này để kiểm chứng xem, đệ bát mệnh của ta, có thể diệt Trảm Linh hay không!
Tốc độ Mạnh Hạo cực nhanh, cả người giống như một tia thiểm điện, nhất là thân thể dũng mãnh của hắn, giờ này chỉ mới ở đệ nhất mệnh, đã khủng bố vượt xa đệ thất mệnh năm đó. Khiến cho trên đường hắn đi, gió cũng muốn tan biến, một đường tiến lên, một đường nổ vang.
Tiếng nổ vang càng lúc càng lớn, đến cuối cùng gần như là long trời lở đất, sau khi truyền khắp vùng cấm, thì truyền vào tai Hô Diên Lão Tổ. Khoảnh khắc lão mở mắt ra, lão lập tức nhìn thấy Mạnh Hạo xuất hiện.
- Mạnh Hạo!
Hô Diên Lão Tổ nhe răng cười độc ác, không chút do dự tay phải bấm niệm thần chú, chỉ về phía trước.
Mạnh Hạo vẻ mặt như thường, trong lúc cất bước, thì trực tiếp bước vào trong vòng trận pháp cấm chế của Hô Diên Lão Tổ. Trong nháy mắt hắn bước vào, bốn phương tám hướng lập tức xuất hiện từng bóng ma màu đen, đánh thẳng tới Mạnh Hạo.
Mỗi một bóng ma mơ hồ, đều ẩn chứa lực lượng kinh người, nhưng khoảnh khắc chúng tới gần Mạnh Hạo, sắc mặt Mạnh Hạo lại không thay đổi chút nào, chỉ tiếp tục đi thẳng về phía trước, liền tạo ra từng tràng tiếng gầm rú mãnh liệt. Tất cả bóng ma, đều tại nháy mắt đụng chạm với Mạnh Hạo, thì bị thân thể hắn phản chấn mãnh liệt, trực tiếp sụp đổ.
Một đường đi tới, không ngừng sụp đổ.
Cảnh tượng này, khiến hai mắt Hô Diên Lão Tổ hơi co rụt lại, trong lòng có chút kinh hãi, nhưng nghĩ đến thân phận của Mạnh Hạo ở cảnh giới thứ hai, cũng liền thoải mái, cười lạnh.
- Ở trong thiên la địa võng của lão phu, thậm chí lão phu không cần ra tay, thì cũng có thể nhìn ngươi, từng bước đi vào tử vong.
- Thật sao.
Mạnh Hạo thản nhiên nói. Khi đi về phía trước, hư vô chung quanh hắn lập tức nổ vang, xuất hiện từng thanh lợi nhận hư ảo, tạo ra tiếng rít bén nhọn, chém thẳng tới Mạnh Hạo.
Mà ở giữa không trung, lại xuất hiện lượng lớn tia chớp, giống như ngân xà, lao tới phía Mạnh Hạo.
Tiếng rầm rầm quanh quẩn, bước chân Mạnh Hạo không chút dừng lại. Theo hắn tiến lên, tất cả trận pháp cấm chế, đều sụp đổ tan rã ở phía ngoài thân thể hắn, không thể ngăn cản hắn một chút nào.
Cảnh tượng này, khiến sắc mặt Hô Diên Lão Tổ lại biến đổi, nhưng không đợi lão làm thêm cái gì, hai mắt Mạnh Hạo chớp động, tốc độ nháy mắt bạo tăng, hóa thành một cầu vồng, dán lấy mặt đất, lập tức lao đến.
Theo Mạnh Hạo đi về phía trước, tiếng nổ vang ngập trời, trận pháp cấm chế dường như đang kêu rên, giống như bị một cây đao trực tiếp chặt đứt. Khi nó ầm một tiếng sụp đổ, Mạnh Hạo đã hiện ra trước mặt Hô Diên Lão Tổ.
- Ta vốn muốn đi tìm ngươi, không ngờ ngươi lại chủ động đến đây. Một trận chiến này, ta chỉ chém ra tám chỉ.
Khi Mạnh Hạo mở miệng, tay phải đã nâng lên, một chỉ đánh tới.
Một ngọn núi hư ảo xuất hiện trên đầu ngón tay Mạnh Hạo, thay vì nói là lực lượng một chỉ, không bằng gọi là uy áp một núi.
Oanh!
Sắc mặt Hô Diên Lão Tổ đại biến, tay trái vung lên, lập tức ngăn cản. Trong nháy mắt va chạm, thân thể lão bỗng nhiên lui về phía sau, sắc mặt hơi tái nhợt, trong mắt sát khí tràn ngập, tay phải nâng lên, đảo qua phía trước.
- Phương Thốn!
- Đệ nhị mệnh!
Phương Thốn của Hô Diên Lão Tổ giống như giam cầm hư vô bát phương, dường như tất cả trạng thái đều bị áp chế xuống, giống như ở trong nước, tất cả đều chầm chậm. Nhưng tại chớp mắt đó, trên người Mạnh Hạo bộc phát ra đệ nhị mệnh, tu vi của hắn vẫn gia tăng là thứ yếu, thân thể dũng mãnh, mới là trọng điểm.
Mà tại trong hư vô bị giam cầm này, Mạnh Hạo cưỡng ép đột phá, dường như có một tiếng vang thanh thúy, như mặt kính vỡ nát. Phương Thốn trên người Mạnh Hạo, triệt để thất bại. Đăng bởi: admin
/1957
|