6 năm trước...
- Hút không?
- Không!
Anh đưa điếu thuốc mình đang hút cho cô, cô lại lắc đầu từ chối. Anh nheo mắt nhìn, lại lấy một điếu mới và đưa bật lửa hướng về tay Hani.
- Tự mình làm đi!
Cô nhìn người đàn ông cao 1m89, đôi mắt dài và khó đoán, lông mày đen rậm nhưng gọn gàng, tóc thì vuốt ngược ra sau, cả người toát lên vẻ rất nam tính và có chút cao ngạo. Không nỡ từ chối thêm lần nữa với người đẹp trai vừa mới quen này, Hani cũng châm lửa rồi bấm nhẹ đầu thuốc, sau mới đưa lên môi.
Tinh Kính Đằng nhìn cô thì cười nhếch môi một cái. Cũng thú vị lắm, biết bấm đầu thuốc và nhả khói luôn.
- Áo chống đạn sao?
Cô kẹp thuốc ở tay, gõ gõ nhẹ cho tàn rơi xuống.
- Chống súng ngắn ở cự ly gần. Là loại tàm tạm thôi, chưa phải xịn nhất.
Cô cười, dĩ nhiên cô biết. Còn anh thì khá ấn tượng, cô gái thế nào mà phát hiện được anh đang mặc áo chống đạn ở trong.
Hani ngồi lên xe taxi và nói:
- Có duyên sẽ gặp lại!
Rồi cô rời đi, không để lại phương thức liên lạc nào cho đối phương cả.
Tinh Kính Đằng hít một hơi dài, rồi ném điếu thuốc xuống đất và dập tắt. Ngay sau đó, một chiếc xe Range Rover màu đen bóng được trang bị chống đạn dừng lại trước cửa quán rượu.
- Lão đại!
Anh ngồi vào sau xe, vẫn nghĩ về cô gái khi nãy.
****
Tinh Kính Đằng là vị khách quen nhưng thần bí ở quán rượu nước Anh này. Anh tới quán rượu mỗi lần chỉ uống đúng một ly, nhưng lại để trên bàn số tiền rất lớn. Nhân viên chỉ biết anh rất cao, rất đẹp trai, không tới cố định vào ngày hay giờ nào. Và lần nào anh ở đó, cũng sẽ có nhiều cô gái tới làm quen nhưng đều bị phớt lờ. Nhân viên đã biết, sau này hễ chị gái nào hỏi cũng đều nói anh có vợ con rồi để họ bớt làm phiền vị khách quý.
- Cô gái đó có là khách quen không?
Anh nheo mắt nhìn cô gái với mái tóc đen dài đậm chất Châu Á, ăn mặc khỏe khoắn năng động đang ngồi một mình ở quầy bar uống rượu.
- Cô ấy là khách quen ạ, tối thứ 7 đều đặn sẽ ở đây từ 11h đêm tới 2h sáng.
Thấy anh để ý người phụ nữ này, nhân viên cũng ấn tượng tốt với Hani vì lần nào cô tới cũng đem đồ ăn đêm cho họ. Thế là lại nói thêm:
- Cô ấy chỉ ngồi một mình, không có ai đi cùng.
Anh cầm chiếc ly sáng bóng lên nhìn, rồi chỉ lên kệ:
- Cho tôi chai đó!
Lúc này Hani cũng đứng lên tiến tới quầy bar và chỉ vào chai rượu:
- Cho tôi chai này.
Nhân viên nhìn vị khách nam, rồi lại nhìn vị khách nữ.
- Dạ, còn 1 chai loại này, vị đây đã đặt trước rồi ạ.
Cô nhìn sang người đàn ông ngồi ung dung bên cạnh.
- Thế thôi vậy!
- Hay cô dùng loại khác?
- Không, cái tôi muốn chỉ là chai này.
Tinh Kính Đằng không ngờ gu của cô cũng giống mình.
- Chúng ta cùng uống thì sao?
- Cũng được. Tôi sẽ chi nửa tiền.
- Không cần, tôi mời cô.
Cô cũng nhếch môi cười một cái rồi ngồi bên cạnh. Nhân viên rất ngạc nhiên vì cả hai người này mỗi lần uống rượu ở đây đều lặng lẽ không tiếp chuyện người khác bao giờ. Họ chốt với nhau xong, thì cũng không nói gì thêm mà thay nhau rót rượu uống. Đến khi đã hết cả chai, cô vẫn rất tỉnh táo đứng dậy.
- Cảm ơn anh đã chia rượu cho tôi.
Anh mỉm cười, chia rượu mà không phải mời rượu, xem ra cô khá thực tế.
Hani đi trước, Tinh Kính Đằng đứng lên để một cọc tiền trên bàn.
- Tôi tiễn cô.
Cô không quay đầu, nghe bước chân thì cô biết người đó đi sát sau mình. Cũng ga lăng đấy chứ!
- Hút không?
- Không!
Anh đưa điếu thuốc mình đang hút cho cô, cô lại lắc đầu từ chối. Anh nheo mắt nhìn, lại lấy một điếu mới và đưa bật lửa hướng về tay Hani.
- Tự mình làm đi!
Cô nhìn người đàn ông cao 1m89, đôi mắt dài và khó đoán, lông mày đen rậm nhưng gọn gàng, tóc thì vuốt ngược ra sau, cả người toát lên vẻ rất nam tính và có chút cao ngạo. Không nỡ từ chối thêm lần nữa với người đẹp trai vừa mới quen này, Hani cũng châm lửa rồi bấm nhẹ đầu thuốc, sau mới đưa lên môi.
Tinh Kính Đằng nhìn cô thì cười nhếch môi một cái. Cũng thú vị lắm, biết bấm đầu thuốc và nhả khói luôn.
- Áo chống đạn sao?
Cô kẹp thuốc ở tay, gõ gõ nhẹ cho tàn rơi xuống.
- Chống súng ngắn ở cự ly gần. Là loại tàm tạm thôi, chưa phải xịn nhất.
Cô cười, dĩ nhiên cô biết. Còn anh thì khá ấn tượng, cô gái thế nào mà phát hiện được anh đang mặc áo chống đạn ở trong.
Hani ngồi lên xe taxi và nói:
- Có duyên sẽ gặp lại!
Rồi cô rời đi, không để lại phương thức liên lạc nào cho đối phương cả.
Tinh Kính Đằng hít một hơi dài, rồi ném điếu thuốc xuống đất và dập tắt. Ngay sau đó, một chiếc xe Range Rover màu đen bóng được trang bị chống đạn dừng lại trước cửa quán rượu.
- Lão đại!
Anh ngồi vào sau xe, vẫn nghĩ về cô gái khi nãy.
****
Tinh Kính Đằng là vị khách quen nhưng thần bí ở quán rượu nước Anh này. Anh tới quán rượu mỗi lần chỉ uống đúng một ly, nhưng lại để trên bàn số tiền rất lớn. Nhân viên chỉ biết anh rất cao, rất đẹp trai, không tới cố định vào ngày hay giờ nào. Và lần nào anh ở đó, cũng sẽ có nhiều cô gái tới làm quen nhưng đều bị phớt lờ. Nhân viên đã biết, sau này hễ chị gái nào hỏi cũng đều nói anh có vợ con rồi để họ bớt làm phiền vị khách quý.
- Cô gái đó có là khách quen không?
Anh nheo mắt nhìn cô gái với mái tóc đen dài đậm chất Châu Á, ăn mặc khỏe khoắn năng động đang ngồi một mình ở quầy bar uống rượu.
- Cô ấy là khách quen ạ, tối thứ 7 đều đặn sẽ ở đây từ 11h đêm tới 2h sáng.
Thấy anh để ý người phụ nữ này, nhân viên cũng ấn tượng tốt với Hani vì lần nào cô tới cũng đem đồ ăn đêm cho họ. Thế là lại nói thêm:
- Cô ấy chỉ ngồi một mình, không có ai đi cùng.
Anh cầm chiếc ly sáng bóng lên nhìn, rồi chỉ lên kệ:
- Cho tôi chai đó!
Lúc này Hani cũng đứng lên tiến tới quầy bar và chỉ vào chai rượu:
- Cho tôi chai này.
Nhân viên nhìn vị khách nam, rồi lại nhìn vị khách nữ.
- Dạ, còn 1 chai loại này, vị đây đã đặt trước rồi ạ.
Cô nhìn sang người đàn ông ngồi ung dung bên cạnh.
- Thế thôi vậy!
- Hay cô dùng loại khác?
- Không, cái tôi muốn chỉ là chai này.
Tinh Kính Đằng không ngờ gu của cô cũng giống mình.
- Chúng ta cùng uống thì sao?
- Cũng được. Tôi sẽ chi nửa tiền.
- Không cần, tôi mời cô.
Cô cũng nhếch môi cười một cái rồi ngồi bên cạnh. Nhân viên rất ngạc nhiên vì cả hai người này mỗi lần uống rượu ở đây đều lặng lẽ không tiếp chuyện người khác bao giờ. Họ chốt với nhau xong, thì cũng không nói gì thêm mà thay nhau rót rượu uống. Đến khi đã hết cả chai, cô vẫn rất tỉnh táo đứng dậy.
- Cảm ơn anh đã chia rượu cho tôi.
Anh mỉm cười, chia rượu mà không phải mời rượu, xem ra cô khá thực tế.
Hani đi trước, Tinh Kính Đằng đứng lên để một cọc tiền trên bàn.
- Tôi tiễn cô.
Cô không quay đầu, nghe bước chân thì cô biết người đó đi sát sau mình. Cũng ga lăng đấy chứ!
/128
|