Trần Mộng Nghiên nghe thì ra là cái nguyên nhân này, nàng vốn không phải là người chỉ biết nghĩ cho lợi ích bản thân, ngược lại, dưới sự giáo dục từ nhỏ của cha, Trần Mộng Nghiên luôn có sự nhiệt tình trong lòng, bằng không, trước đây khi cùng đi xe buýt với Dương Minh, Trần Mộng Nghiên sẽ không thể thẳng thắn bắt tên móc túi được.
Nghe thấy Dương Minh giải thích tình huống, lập tức cảm thấy đồng tình với" Trần Mộng Hi" này, Trần Mộng Nghiên thầm nghĩ, mình muốn chiếu cố cho một người bạn học mới trong trường cũng cần có lý do giải thích với các bạn học khác, mà nếu nàng ta đã tên là" Trần Mộng Hi", vậy hoàn toàn có thể nói nàng ta là em gái của mình.
Nghĩ đến đây, Trần Mộng Nghiên cũng gật đầu đáp ứng: "Đương nhiên là không có vấn đề, cũng là việc nhỏ mà. Mỗi ngày anh đều rất bận, cũng không có đến trường, có em giúp chăm sóc cho nàng ta là được rồi. Bây giờ nàng ta ở đâu? Em gặp nàng được không?"
"Nàng ta không có chổ ở, cho nên anh đã thu xếp cho ở khách sạn Quốc Tế Tùng Giang rồi, ngày mai em dẫn nàng ta đi đăng ký ghi danh được chứ? ' Dương Minh cẩn thận nói. Hắn không thể nói ra lai lịch của Victoria được, cũng không muốn nói cho Trần Mộng Nghiên biết Victoria là vệ sĩ đặc biệt cho các nàng, cứ như vậy, vô tình chung đã nói lên rằng sẽ có người luôn theo ám sát các nàng vậy, Trần Mộng Nghiên sẽ phải sống trong lo lắng mỗi ngày thôi.
"Ở đó sao được? Hay là để nàng ta ở nhà chúng ta. Dù sao cũng còn nhiều phòng trốn như vậy, cũng không thiếu chổ đâu" Trần Mộng Nghiên suy nghĩ một chút rồi nói: "Anh nghĩ sao?"
"Chỉ cần em thấy tiện là được rồi, anh cũng không sao" Dương Minh nói: "Chờ nàng ta tới, hai chúng ta làm cái gì đó, em không sợ nàng ta nghe sao?"
"Nói cái gì vậy!" Trần Mộng Nghiên nhất thời đỏ mặt: "Vài ngày nữa dì Lý cũng trở về rồi, em sẽ thu xếp cho nàng ta ở cạnh phòng với dì Lý, dù sao thì cũng ở lầu một, còn chúng ta ở lầu hai, không ảnh hưởng gì"
"Hắc hắc, vậy em quyết định đi" Dương Minh nghĩ đi nghĩ lại, rồi nói với Trần Mộng Nghiên: "Đúng rồi, tính cách của nàng ta khá mạnh, vốn chuyện tiền học phí anh đã nói là chúng ta phụ trách, nhưng mà nàng ta muốn làm công trả tiền. Hay là như vậy đi, nói với nàng ta, đến chổ chúng ta ở, mỗi ngày phụ trách vài việc, coi như là làm việc ngoài giờ, được chứ?"
"Như vậy cũng được" Trần Mộng Nghiên gật đầu, nàng cũng biết có vài người không quen ăn chùa, không muốn nhận bố thí của người khác, cho nên mới có chuyện như vậy.
Dương Minh thầm nghĩ, cảm thấy trong lòng xấu hổ vô cùng, bản thân lại lừa Trần Mộng Nghiên một lần nữa rồi! Nhưng mà không có biện pháp, hắn không muốn để Trần Mộng Nghiên biết nhiều, trong lòng Trần Mộng Nghiên chỉ quan tâm hắn, hắn rất rõ ràng, hắn không muốn Trần Mộng Nghiên mỗi ngày đều phải lo lắng cho hắn
Trần Mộng Nghiên khác Vương Tiếu Yên hay Tôn Khiết, nàng ta còn chưa tiếp xúc với xã hội, dù sao nàng cũng là cục cưng trong nhà, năng lực thừa nhận của nàng không có mạnh như vậy.
Xem ra, chỉ khi nào tìm ra được thế lực chống đối mình, tiêu diệt bọn chúng, thì cuộc sống mỗi ngày mới không còn lo lắng, chứ nếu không thì còn chơi cái gì nữa!
Theo lý thuyết, gia tài của mình bạc tỷ, nhà cao cửa rộng gái đẹp như mây, cuộc sống như vậy quả thật đúng là thần tiên rồi, nhưng mà mình lại không hề có được cái cảm giác hưởng thụ đó, nói ra thì cái cuộc sống này lại có vẻ giống với cuộc sống của người tu tiên, cứ tưởng là sẽ thăng thiên bất cứ lúc nào vậy
Lâm Chỉ Vận tắm xong, Trần Mộng Nghiên đem chuyện của" Trần Mộng Hi" nói cho nàng biết, Lâm Chỉ Vận đương nhiên cũng tán thành, ở nhà cũng chẳng có nhiều người, nếu có bạn cùng lứa tuổi thì có thể tăng náo nhiệt một chút.
Sáng sớm hôm sau, Dương Minh lái xe đưa Lâm Chỉ Vận đến trường trước, sau đó mới mang Trần Mộng Nghiên đến khách sạn Quốc Tế Tùng Giang, Lâm Chỉ Vận vốn muốn cùng đi, nhưng mà buổi sáng này còn có khóa, chỉ có thể để Trần Mộng Nghiên tự đi thôi.
Dương Minh gọi điện Victoria: "Mộng Hi, cô thu dọn một chút rồi xuống lầu đi, đi đăng ký ghi danh"
"không giám sát Elise nữa?" Victoria hỏi.
"không cần, trong khoảng thời gian này, Elise không có động tĩnh gì, xem ra là nhờ cái uy lực của lệnh truy nã kia, làm cho ông chủ phía sau tạm thời yên tĩnh lại. Có lẽ gần đây sẽ không có chuyện gì đâu"
"Dương Minh, chúng ta đi đón nàng đi chứ?" Trần Mộng Nghiên nhiệt tình nói: "Nàng ta có một mình, mang theo nhiều hành lý như vậy, có tiện không?"
"không có gì cả đâu, chỉ một cái máy tính xách tay và vài bộ đồ thôi" Dương Minh mang Victoria đến đây, đương nhiên biết nàng ta có bao nhiêu đồ.
"Ồ" Trần Mộng Nghiên gật đầu, ngồi lại trong xe.
Chẳng bao lâu sau, liền thấy Victoria mang theo một túi lớn ra đi đứng chờ ở cửa khách sạn, Trần Mộng Nghiên thấy được, liền hỏi Dương Minh: "Có phải là nàng ta không?"
"Đúng vậy!" Dương Minh gật đầu.
"Vậy anh còn không biết làm gì sao? ' Trần Mộng Nghiên trừng mắt nhìn Dương Minh, vội vã xuống xe.
Dương Minh cũng thấy kỳ quái, lúc trước khi Victoria vào khách sạn ở, căn bản là không mang theo thứ gì, vậy mà lần này đi lại mang ra nhiều đồ quá vậy? Mang đi cũng thấy mệt nữa.
Đúng rồi! Dương Minh đột nhiên nhớ đến cái áo da và cái váy da mê người của Victoria ngày hôm qua, thì ra cô gái này mua không ít đồ trên mạng.
Mang đồ của Victoria đến sau xe, bỏ hết vào thùng xe, thừa dịp Trần Mộng Nghiên không để ý, Dương Minh trừng mắt nhìn nàng: "Sao cô mua nhiều quá vậy?"
"Tôi thấy đẹp" Victoria thẳng thắn trả lời, khiến cho Dương Minh muốn nổi nóng cũng không được. Lúc đầu khi đưa cho nàng cái thẻ tính dụng, có kém theo một câu như vậy rằng, cô thấy cái nào thích thì cứ việc tùy tiện mà mua, bây giờ mà có ý kiến, chẳng phải là nuốt lời sao?
Để cho Trần Mộng Nghiên ngồi phía sau xe với Victoria, Dương Minh khởi động xe chạy đi.
"Bạn gọi là Trần Mộng Hi? Trước đây bạn có tên không?" Trần Mộng Nghiên rất tò mò về thân thế của Victoria.
"Trước đây lão gia gia đều gọi là Victoria" Ngày hôm qua Victoria đã xem hết tư liệu của Dương Minh đưa cho nàng, cho nên khi Trần Mộng Nghiên hỏi, nàng trả lời rất lưu loát.
"Victoria, tên này nghe cũng hay, nhưng mà khi làm hộ khẩu thì rất phiền phức" Trần Mộng Nghiên gật đầu, ngoại trừ các dân tộc thiểu số ra, thì tên như vậy quả thật rất hiếm ;" Vậy sau này mình gọi bạn là Trần Mộng Hi hay là Victoria?"
"Cái nào cũng được" Victoria cố gắng làm cho nụ cười của mình trở nên nhẹ nhàng, nhưng mà hồi trước đã quen lạnh lùng với mọi người rồi, cho dù trong lòng đang rất nhiệt tình, nhưng trên mặt cũng không hề biểu hiện được một chút nóng nào cả.
Dương Minh không sợ Victoria làm lộ ra, chỉ sợ mình nói bậy thôi, bởi vì bên trong tư liệu của Victoria, cái tên này biến thành tên do cái ông già kia nuôi dưỡng gọi.
Trần Mộng Nghiên ngồi ở phía sau hỏi đáp một hồi với Victoria xong, Trần Mộng Nghiên cũng thấy rằng, Victoria này quả thật là không thân thiện cho lắm. Tuy rằng giọng nói của nàng ta rất bình thản, nhưng mà Trần Mộng Nghiên cũng không tức giận, bởi vì Trần Mộng Nghiên cảm thấy rằng, Victoria đã nổ lực để giao tiếp với mình.
Dương Minh ngồi ở phía trước đương nhiên là không xen mồm vào, không thể để cho Trần Mộng Nghiên nhận ra bản thân và Victoria có chổ quen thuộc được.
"Victoria biết lái xe đó, sau này em dẫn nàng ta đi lấy bằng đi, như vậy khi mọi người ra ngoài cũng có tài xế" Dương Minh nói: "Nàng ta đã từng lái xe bò nhà lão gia rồi"
Victoria trợn tròng mắt lên, ngay cả cái xe bò có hình dạng như thế nào nàng còn chưa thấy qua, nhưng mà nếu Dương Minh đã nói như vậy rồi thì nàng cũng không thể phản đối được, đành phải buồn bực gật đầu.
"Sao anh lại cho nàng làm tài xế chứ? ' Trần Mộng Nghiên tức giận nhìn Dương Minh, nói. Cái này không phải là làm tổn thương Victoria sao?
"Là tôi yêu cầu!" Victoria nói: "Tôi ở nhà mọi người, mọi người mang tôi đến trường, tôi không làm chút gì đó, trong lòng sẽ khó chịu"
Cái này đã ghi sẵn trong tư liệu rồi, Victoria chỉ cần nói theo mà thôi. Nàng không rõ vì sao Dương Minh không nói trực tiếp với Trần Mộng Nghiên rằng mình chính là vệ sĩ riêng cho các nàng, mà lại phải làm nhiều chuyện phiền toái như vậy.
Nhưng mà, Dương Minh là chủ nhân của mình, Victoria chỉ có thể nghe lời thôi.
Chuyện đăng ký ghi danh Dương Minh cũng không cần phải xen vào, Trần Mộng Nghiên là phó chủ tịch của hệ quản trị kinh doanh rồi, mang theo Victoria đi báo danh, hẳn là không có vấn đề.
Bên trong nội bộ làm việc lúc nào cũng dễ hơn bên ngoài cả.
Nghe thấy Dương Minh giải thích tình huống, lập tức cảm thấy đồng tình với" Trần Mộng Hi" này, Trần Mộng Nghiên thầm nghĩ, mình muốn chiếu cố cho một người bạn học mới trong trường cũng cần có lý do giải thích với các bạn học khác, mà nếu nàng ta đã tên là" Trần Mộng Hi", vậy hoàn toàn có thể nói nàng ta là em gái của mình.
Nghĩ đến đây, Trần Mộng Nghiên cũng gật đầu đáp ứng: "Đương nhiên là không có vấn đề, cũng là việc nhỏ mà. Mỗi ngày anh đều rất bận, cũng không có đến trường, có em giúp chăm sóc cho nàng ta là được rồi. Bây giờ nàng ta ở đâu? Em gặp nàng được không?"
"Nàng ta không có chổ ở, cho nên anh đã thu xếp cho ở khách sạn Quốc Tế Tùng Giang rồi, ngày mai em dẫn nàng ta đi đăng ký ghi danh được chứ? ' Dương Minh cẩn thận nói. Hắn không thể nói ra lai lịch của Victoria được, cũng không muốn nói cho Trần Mộng Nghiên biết Victoria là vệ sĩ đặc biệt cho các nàng, cứ như vậy, vô tình chung đã nói lên rằng sẽ có người luôn theo ám sát các nàng vậy, Trần Mộng Nghiên sẽ phải sống trong lo lắng mỗi ngày thôi.
"Ở đó sao được? Hay là để nàng ta ở nhà chúng ta. Dù sao cũng còn nhiều phòng trốn như vậy, cũng không thiếu chổ đâu" Trần Mộng Nghiên suy nghĩ một chút rồi nói: "Anh nghĩ sao?"
"Chỉ cần em thấy tiện là được rồi, anh cũng không sao" Dương Minh nói: "Chờ nàng ta tới, hai chúng ta làm cái gì đó, em không sợ nàng ta nghe sao?"
"Nói cái gì vậy!" Trần Mộng Nghiên nhất thời đỏ mặt: "Vài ngày nữa dì Lý cũng trở về rồi, em sẽ thu xếp cho nàng ta ở cạnh phòng với dì Lý, dù sao thì cũng ở lầu một, còn chúng ta ở lầu hai, không ảnh hưởng gì"
"Hắc hắc, vậy em quyết định đi" Dương Minh nghĩ đi nghĩ lại, rồi nói với Trần Mộng Nghiên: "Đúng rồi, tính cách của nàng ta khá mạnh, vốn chuyện tiền học phí anh đã nói là chúng ta phụ trách, nhưng mà nàng ta muốn làm công trả tiền. Hay là như vậy đi, nói với nàng ta, đến chổ chúng ta ở, mỗi ngày phụ trách vài việc, coi như là làm việc ngoài giờ, được chứ?"
"Như vậy cũng được" Trần Mộng Nghiên gật đầu, nàng cũng biết có vài người không quen ăn chùa, không muốn nhận bố thí của người khác, cho nên mới có chuyện như vậy.
Dương Minh thầm nghĩ, cảm thấy trong lòng xấu hổ vô cùng, bản thân lại lừa Trần Mộng Nghiên một lần nữa rồi! Nhưng mà không có biện pháp, hắn không muốn để Trần Mộng Nghiên biết nhiều, trong lòng Trần Mộng Nghiên chỉ quan tâm hắn, hắn rất rõ ràng, hắn không muốn Trần Mộng Nghiên mỗi ngày đều phải lo lắng cho hắn
Trần Mộng Nghiên khác Vương Tiếu Yên hay Tôn Khiết, nàng ta còn chưa tiếp xúc với xã hội, dù sao nàng cũng là cục cưng trong nhà, năng lực thừa nhận của nàng không có mạnh như vậy.
Xem ra, chỉ khi nào tìm ra được thế lực chống đối mình, tiêu diệt bọn chúng, thì cuộc sống mỗi ngày mới không còn lo lắng, chứ nếu không thì còn chơi cái gì nữa!
Theo lý thuyết, gia tài của mình bạc tỷ, nhà cao cửa rộng gái đẹp như mây, cuộc sống như vậy quả thật đúng là thần tiên rồi, nhưng mà mình lại không hề có được cái cảm giác hưởng thụ đó, nói ra thì cái cuộc sống này lại có vẻ giống với cuộc sống của người tu tiên, cứ tưởng là sẽ thăng thiên bất cứ lúc nào vậy
Lâm Chỉ Vận tắm xong, Trần Mộng Nghiên đem chuyện của" Trần Mộng Hi" nói cho nàng biết, Lâm Chỉ Vận đương nhiên cũng tán thành, ở nhà cũng chẳng có nhiều người, nếu có bạn cùng lứa tuổi thì có thể tăng náo nhiệt một chút.
Sáng sớm hôm sau, Dương Minh lái xe đưa Lâm Chỉ Vận đến trường trước, sau đó mới mang Trần Mộng Nghiên đến khách sạn Quốc Tế Tùng Giang, Lâm Chỉ Vận vốn muốn cùng đi, nhưng mà buổi sáng này còn có khóa, chỉ có thể để Trần Mộng Nghiên tự đi thôi.
Dương Minh gọi điện Victoria: "Mộng Hi, cô thu dọn một chút rồi xuống lầu đi, đi đăng ký ghi danh"
"không giám sát Elise nữa?" Victoria hỏi.
"không cần, trong khoảng thời gian này, Elise không có động tĩnh gì, xem ra là nhờ cái uy lực của lệnh truy nã kia, làm cho ông chủ phía sau tạm thời yên tĩnh lại. Có lẽ gần đây sẽ không có chuyện gì đâu"
"Dương Minh, chúng ta đi đón nàng đi chứ?" Trần Mộng Nghiên nhiệt tình nói: "Nàng ta có một mình, mang theo nhiều hành lý như vậy, có tiện không?"
"không có gì cả đâu, chỉ một cái máy tính xách tay và vài bộ đồ thôi" Dương Minh mang Victoria đến đây, đương nhiên biết nàng ta có bao nhiêu đồ.
"Ồ" Trần Mộng Nghiên gật đầu, ngồi lại trong xe.
Chẳng bao lâu sau, liền thấy Victoria mang theo một túi lớn ra đi đứng chờ ở cửa khách sạn, Trần Mộng Nghiên thấy được, liền hỏi Dương Minh: "Có phải là nàng ta không?"
"Đúng vậy!" Dương Minh gật đầu.
"Vậy anh còn không biết làm gì sao? ' Trần Mộng Nghiên trừng mắt nhìn Dương Minh, vội vã xuống xe.
Dương Minh cũng thấy kỳ quái, lúc trước khi Victoria vào khách sạn ở, căn bản là không mang theo thứ gì, vậy mà lần này đi lại mang ra nhiều đồ quá vậy? Mang đi cũng thấy mệt nữa.
Đúng rồi! Dương Minh đột nhiên nhớ đến cái áo da và cái váy da mê người của Victoria ngày hôm qua, thì ra cô gái này mua không ít đồ trên mạng.
Mang đồ của Victoria đến sau xe, bỏ hết vào thùng xe, thừa dịp Trần Mộng Nghiên không để ý, Dương Minh trừng mắt nhìn nàng: "Sao cô mua nhiều quá vậy?"
"Tôi thấy đẹp" Victoria thẳng thắn trả lời, khiến cho Dương Minh muốn nổi nóng cũng không được. Lúc đầu khi đưa cho nàng cái thẻ tính dụng, có kém theo một câu như vậy rằng, cô thấy cái nào thích thì cứ việc tùy tiện mà mua, bây giờ mà có ý kiến, chẳng phải là nuốt lời sao?
Để cho Trần Mộng Nghiên ngồi phía sau xe với Victoria, Dương Minh khởi động xe chạy đi.
"Bạn gọi là Trần Mộng Hi? Trước đây bạn có tên không?" Trần Mộng Nghiên rất tò mò về thân thế của Victoria.
"Trước đây lão gia gia đều gọi là Victoria" Ngày hôm qua Victoria đã xem hết tư liệu của Dương Minh đưa cho nàng, cho nên khi Trần Mộng Nghiên hỏi, nàng trả lời rất lưu loát.
"Victoria, tên này nghe cũng hay, nhưng mà khi làm hộ khẩu thì rất phiền phức" Trần Mộng Nghiên gật đầu, ngoại trừ các dân tộc thiểu số ra, thì tên như vậy quả thật rất hiếm ;" Vậy sau này mình gọi bạn là Trần Mộng Hi hay là Victoria?"
"Cái nào cũng được" Victoria cố gắng làm cho nụ cười của mình trở nên nhẹ nhàng, nhưng mà hồi trước đã quen lạnh lùng với mọi người rồi, cho dù trong lòng đang rất nhiệt tình, nhưng trên mặt cũng không hề biểu hiện được một chút nóng nào cả.
Dương Minh không sợ Victoria làm lộ ra, chỉ sợ mình nói bậy thôi, bởi vì bên trong tư liệu của Victoria, cái tên này biến thành tên do cái ông già kia nuôi dưỡng gọi.
Trần Mộng Nghiên ngồi ở phía sau hỏi đáp một hồi với Victoria xong, Trần Mộng Nghiên cũng thấy rằng, Victoria này quả thật là không thân thiện cho lắm. Tuy rằng giọng nói của nàng ta rất bình thản, nhưng mà Trần Mộng Nghiên cũng không tức giận, bởi vì Trần Mộng Nghiên cảm thấy rằng, Victoria đã nổ lực để giao tiếp với mình.
Dương Minh ngồi ở phía trước đương nhiên là không xen mồm vào, không thể để cho Trần Mộng Nghiên nhận ra bản thân và Victoria có chổ quen thuộc được.
"Victoria biết lái xe đó, sau này em dẫn nàng ta đi lấy bằng đi, như vậy khi mọi người ra ngoài cũng có tài xế" Dương Minh nói: "Nàng ta đã từng lái xe bò nhà lão gia rồi"
Victoria trợn tròng mắt lên, ngay cả cái xe bò có hình dạng như thế nào nàng còn chưa thấy qua, nhưng mà nếu Dương Minh đã nói như vậy rồi thì nàng cũng không thể phản đối được, đành phải buồn bực gật đầu.
"Sao anh lại cho nàng làm tài xế chứ? ' Trần Mộng Nghiên tức giận nhìn Dương Minh, nói. Cái này không phải là làm tổn thương Victoria sao?
"Là tôi yêu cầu!" Victoria nói: "Tôi ở nhà mọi người, mọi người mang tôi đến trường, tôi không làm chút gì đó, trong lòng sẽ khó chịu"
Cái này đã ghi sẵn trong tư liệu rồi, Victoria chỉ cần nói theo mà thôi. Nàng không rõ vì sao Dương Minh không nói trực tiếp với Trần Mộng Nghiên rằng mình chính là vệ sĩ riêng cho các nàng, mà lại phải làm nhiều chuyện phiền toái như vậy.
Nhưng mà, Dương Minh là chủ nhân của mình, Victoria chỉ có thể nghe lời thôi.
Chuyện đăng ký ghi danh Dương Minh cũng không cần phải xen vào, Trần Mộng Nghiên là phó chủ tịch của hệ quản trị kinh doanh rồi, mang theo Victoria đi báo danh, hẳn là không có vấn đề.
Bên trong nội bộ làm việc lúc nào cũng dễ hơn bên ngoài cả.
/2205
|