Không có Liễu Ky Phi thì tốt rồi, một mình mình sẽ trở thành người quyết định cao nhất.
Liễu Ky Phi cần phải đi giải quyết cơn dâm trong lòng, cho nên chỉ tùy tiện nói vài câu với Hứa Tiểu Bân, sau đó lập tức đi ra ngoài, trong đầu thì không tự chủ hiện lên hình ảnh của Vương Lệ Hà, mình nhất định phải tìm cơ hội chơi nàng mới được, trong lòng Liễu Ky Phi thầm nghĩ như thế.
Vương Lệ Hà là đàn bà, cho nên rất nhạy cảm với những ánh mắt không có ý tốt như của Liễu Ky Phi, đợi Liễu Ky Phi đi rồi, Vương Lệ Hà nhỏ giọng nói với Hứa Tiểu Bân: "Tiểu Bân, ánh mắt vừa rồi Liễu Ky Phi nhìn em không đúng!"
"không đúng chổ nào?" Hứa Tiểu Bân sửng sốt, không hiểu tại sao Vương Lệ Hà lại đột nhiên nói cái này: "Em trêu chọc hắn?"
"không phải" Vương Lệ Hà lắc đầu: "Ý của em là, ánh mắt của hắn khi nhìn em, giống như lúc anh muốn em vậy, cái ánh mắt như vậy, rất là mê đắm"
"A?" Hứa Tiểu Bân nghe Vương Lệ Hà nói xong, nhất thời sửng sốt, lập tức cười nói: "Lệ Hà, em có phải là nghĩ quá nhiều rồi không? Phi ca không thiếu đàn bà, mà chính hắn cũng có công ty riêng, muốn loại đàn bà gì mà không có, tại sao lại có ý muốn với em chứ? Em có phải là hiểu lầm rồi không?"
"không có, em không hiểu lầm!" Vương Lệ Hà lắc đầu: "Tiểu Bân, anh không phải là đàn bà, anh không biết, ánh mắt của đàn ông nhìn đàn bà thế nào, làm sao mà đàn bà không biết?"
"Lệ Hà, anh nghĩ chuyện này là do em nghĩ quá nhiều thôi" Hứa Tiểu Bân hiển nhiên không tin Vương Lệ Hà rồi: "Anh nghĩ, đại khái là vì vừa rồi, lúc Phi ca vào, thấy hai ta đang muốn làm cái đó, cho nên ánh mắt của Phi ca cũng chỉ muốn đùa giỡn với em thôi"
"Vậy cũng đúng" Nghe Hứa Tiểu Bân nói xong, Vương Lệ Hà cảm thấy, mình có phải là suy nghĩ quá nhiều rồi không, tình huống của Liễu Ky Phi khác với Hứa Tiểu Bân, Liễu Ky Phi có công ty riêng, mỗi năm đều được kiếm được hơn mấy trăm ngàn, bên cạnh còn thiếu đàn bà sao? Nghĩ đến đây, nàng ta lắc đầu tự giễu, có lẽ là do mình quá nhạy cảm.
"Đến đây đi, đừng nghĩ nhiều như vậy, ngày hôm nay là một ngày lành. Hai ta tiếp tục công việc chưa hoàn thành đi!" Hứa Tiểu Bân đem chuyện vừa rồi vứt qua sau đầu, cười gian nói.
"Chuyện gì?" Vương Lệ Hà nhìn thấy bộ dáng của Hứa Tiểu Bân như vậy, biết rõ mà vẫn cố hỏi.
"Việc mà hai ta đều thích!" Hứa Tiểu Bân ôm lấy Vương Lệ Hà, đi đến hướng cái ghế salon.
"A. anh đáng ghét quá" Vương Lệ Hà gắt giọng nói, cũng quên mất chuyện của Liễu Phi Cơ luôn.
.
Nói về Liễu Ky Phi vậy, sau khi đi ra ngoài, hắn liền đi tìm một cô tiểu thư, thuê phòng khách sạn, rồi bắt đầu phang, chỉ là trong đầu nghĩ đến vẻ mê người của Vương Lệ Hà, trong miệng cũng không ngừng hô: "Lệ Hà! Lệ Hà!"
Mà cô gái tiếp khách kia cũng đã quen với những người khách như vậy rồi, không chiếm được trong hiện thực, đến chổ này mơ mộng ảo tưởng người dưới háng của mình là tình nhân trong mộng. Nghĩ như vậy, cô gái này không chỉ khinh bỉ Liễu Ky Phi, cảm thấy tiểu tử này thất tình mà mò đến đây.
Nhưng mà khinh bỉ thì khinh bỉ, tốt xấu gì cũng là khách, cô gái tiếp khách cũng phối hợp, kêu lớn lên.
Liễu Ky Phi nằm mơ cũng không ngờ rằng, cái suy nghĩ này của hắn sẽ trở thành một tai họa rất lớn, nhưng bây giờ hắn còn chưa biết, trong đầu chỉ nghĩ làm cách nào để đưa Vương Lệ Hà lên giường.
Tập đoàn Giang Duyên tại Hải Thành và công ty bảo an Danh Dương tại Tùng Giang chính thức tiến hành chương trình hội nghị hợp tác, đại biểu cho tập đoàn Giang Duyên là Hứa Tiểu Bân, còn bên công ty bảo an Danh Dương là Kinh Tiểu Lộ.
Hứa Tiểu Bân cho đến bây giờ vẫn chưa từng dám khinh thường cô gái này, mà sự thật đã chứng minh, cô gái này cũng không phải là khôn khéo bình thường, lúc nào cũng để ý đến lợi ích của công ty bảo an Danh Dương cả, khiến cho mấy ngày nay, Hứa Tiểu Bân tốn sức nói chuyện, lâm vào tình trạng kiệt sức lou6n.
"Phi ca, Kinh phó tổng của đối phương quá lợi hại. Phương diện lợi ích, thật sự là không nhượng bộ!" Hứa Tiểu Bân ngồi trong phòng làm việc, nói chuyện với Liễu Ky Phi.
Con mắt của Liễu Ky Phi đang bơi qua bơi lại trên người của Vương Lệ Hà, bỗng nhiên nghe Hứa Tiểu Bân nhắc đến Kinh Tiểu Lộ, cơn tức trong lòng tự nhiên bùng nổ: "Con nhỏ Kinh Tiểu Lộ này, chẳng biết nằm dưới háng thằng nào, tự nhiên được lên làm phó tổng"
Kinh Tiểu Lộ có quan hệ với ai, Liễu Ky Phi đương nhiên là biết, nếu không hắn cũng sẽ không đụng vào công ty của Dương Minh. Nhưng mà bây giờ thì hay rồi, không ngờ rằng người đứng ra bàn bạc việc hợp tác lần này là Kinh Tiểu Lộ, trong lòng Liễu Ky Phi liền vui vẻ.
Cái này thì hay rồi, không chỉ có thể dạy dỗ Dương Minh, mà còn có thể giáo huấn Kinh Tiểu Lộ! Lần đàm phán này là do Kinh Tiểu Lộ phụ trách, đến lúc đó xảy ra vấn đề, tin rằng Dương Minh sẽ không bỏ qua cho Kinh Tiểu Lộ.
Hay lắm, đến lúc đó bọn mày tự đấu đi, đâm chém nhau càng tốt! Liễu Ky Phi cười âm hiểm, khóe miệng không khỏi vểnh lên.
"Cô gái Kinh Tiểu Lộ này thật có năng lực" Liễu Ky Phi khoát tay nói: "Tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng mà không thể coi thường cô ta được, đúng là không thể nhìn người qua vẻ bề ngoài, nếu không phải em lúc nào cũng muốn đem kết quả đàm phán về nói cho anh, thì em thật sự muốn đáp ứng điều kiện của cô ta luôn rồi! Điều kiện của cô ta nhìn như là chúng ta đã chiếm tiện nghi rất lớn, nhưng mà thật ra thì công ty bọn họ mới là người có lợi!"
Nghe Hứa Tiểu Bân khen Kinh Tiểu Lộ lợi hại như vậy, Liễu Ky Phi cảm thấy trong lòng thư thái một chút, nếu đúng như lời của Hứa Tiểu Bân nói, vậy thì mình bị Kinh Tiểu Lộ hãm hại cũng không oan uổng!
Nghĩ đến đây, Liễu Ky Phi cũng bớt tức được một chút, nói: "Ồ? Vậy chú bây giờ còn đang giằng co trong chuyện nào?"
"Là sau khi công ty thành lập, bên nào làm chủ?" Hứa Tiểu Bân cười khổ nói: "Những việc khác đều là chuyện nhỏ, làm chủ công ty mới là chính! Em và bọn họ đều không muốn cảnh một núi có hai hổ! Nếu chúng ta có thể chiếm được quyền làm chủ sau này cũng dễ dàng vận hành công tác hơn!"
"À, như vậy" Trong lòng Liễu Ky Phi cũng bắt đầu suy nghĩ về bước tiếp theo của kế hoạch, dù sao thì cái quyền làm chủ này cũng không được coi trọng, chỉ là hình thức trên giấy tờ thôi! Nghĩ như vậy, Liễu Ky Phi nói: "Vậy để cho bọn họ làm chủ đi!"
"A? Chúng ta từ bỏ cái này?" Hứa Tiểu Bân kỳ quái nhìn Liễu Ky Phi: "Chúng ta không tranh thủ sao? Em thấy ít nhất cũng phải tranh thủ cổ phần của công ty chứ?"
"không cần tranh thủ, quyền làm chủ cứ nhường cho bọn họ" Trong nháy mắt, Liễu Ky Phi đã có chủ ý, hắn dự định nương theo cái quyền làm chủ này mà làm ra vài trò.
"Được rồi!" Hứa Tiểu Bân cũng không muốn từ bỏ quyền làm chủ, như vậy quả thật không cam lòng.
"Chú cũng biết, việc chúng ta đang làm bây giờ, đều bị mấy thằng trong tập đoàn chế giễu!" Liễu Ky Phi nói: "Nếu như chuyện này mà không thành công, chúng ta sẽ bị cười nhạo! Hơn nữa, quyền làm chủ trong phương diện này cũng không có chổ tốt gì! Cái nghiệp vụ này có phiêu lưu và phụ trách, bọn họ muốn làm chủ cũng được, vậy sau này nếu xảy ra chuyện, bị truy cứu trách nhiệm, thì cũng do bên làm chủ chịu trách nhiệm thôi!"
"Được rồi." Nghe Liễu Ky Phi nói như vậy, Hứa Tiểu Bân cũng thấy có đạo lý, thứ nhất là bởi vì bên tập đoàn cứ nhìn chằm chằm, nếu như không khẩn trương, thì khó bảo đảm rằng đám người trong công ty sẽ không mượn cơ hội sinh sự, đến lúc đó xảy ra biến cố gì đều không tốt cả, nên mình cần nhanh chóng hoàn thành nó. Thứ hai, Liễu Ky Phi nói cũng đúng, quyền làm chủ cũng là quyền ý kiến, đồng nghĩ với việc phải chịu trách nhiệm, nghĩ rằng nếu cái công ty này do mình phụ trách, lỡ như xảy ra chuyện thì nên làm thế nào bây giờ?
Trước đó Hứa Tiểu Bân tranh quyền làm chủ, cũng bời vì công ty là do hắn ở lại phụ trách, hắn muốn sau này có quyền ý kiến, nhưng mà bây giờ xem ra, tính phiêu lưu cũng rất lớn, như vậy thì không bằng trao tặng cho đối phương đi. Vả lại đối phương cũng có thế lực lớn tại Tùng Giang, vấn đề các nơi đều có thể giải quyết, mình ngồi chơi xơi nước là được rồi.
Nghĩ đến đây, Hứa Tiểu Bân cũng đồng ý: "Vậy ngày mai em nói chuyện với bọn họ. Phỏng chừng là sau khi xác định quyền làm chủ xong, sẽ không còn vấn đề gì nữa"
"Ừ, chuyện này chú tranh thủ một chút, nhanh chóng thu xếp đi, tránh việc đêm dài lắm mộng" Liễu Ky Phi gật đầu.
Liễu Ky Phi cần phải đi giải quyết cơn dâm trong lòng, cho nên chỉ tùy tiện nói vài câu với Hứa Tiểu Bân, sau đó lập tức đi ra ngoài, trong đầu thì không tự chủ hiện lên hình ảnh của Vương Lệ Hà, mình nhất định phải tìm cơ hội chơi nàng mới được, trong lòng Liễu Ky Phi thầm nghĩ như thế.
Vương Lệ Hà là đàn bà, cho nên rất nhạy cảm với những ánh mắt không có ý tốt như của Liễu Ky Phi, đợi Liễu Ky Phi đi rồi, Vương Lệ Hà nhỏ giọng nói với Hứa Tiểu Bân: "Tiểu Bân, ánh mắt vừa rồi Liễu Ky Phi nhìn em không đúng!"
"không đúng chổ nào?" Hứa Tiểu Bân sửng sốt, không hiểu tại sao Vương Lệ Hà lại đột nhiên nói cái này: "Em trêu chọc hắn?"
"không phải" Vương Lệ Hà lắc đầu: "Ý của em là, ánh mắt của hắn khi nhìn em, giống như lúc anh muốn em vậy, cái ánh mắt như vậy, rất là mê đắm"
"A?" Hứa Tiểu Bân nghe Vương Lệ Hà nói xong, nhất thời sửng sốt, lập tức cười nói: "Lệ Hà, em có phải là nghĩ quá nhiều rồi không? Phi ca không thiếu đàn bà, mà chính hắn cũng có công ty riêng, muốn loại đàn bà gì mà không có, tại sao lại có ý muốn với em chứ? Em có phải là hiểu lầm rồi không?"
"không có, em không hiểu lầm!" Vương Lệ Hà lắc đầu: "Tiểu Bân, anh không phải là đàn bà, anh không biết, ánh mắt của đàn ông nhìn đàn bà thế nào, làm sao mà đàn bà không biết?"
"Lệ Hà, anh nghĩ chuyện này là do em nghĩ quá nhiều thôi" Hứa Tiểu Bân hiển nhiên không tin Vương Lệ Hà rồi: "Anh nghĩ, đại khái là vì vừa rồi, lúc Phi ca vào, thấy hai ta đang muốn làm cái đó, cho nên ánh mắt của Phi ca cũng chỉ muốn đùa giỡn với em thôi"
"Vậy cũng đúng" Nghe Hứa Tiểu Bân nói xong, Vương Lệ Hà cảm thấy, mình có phải là suy nghĩ quá nhiều rồi không, tình huống của Liễu Ky Phi khác với Hứa Tiểu Bân, Liễu Ky Phi có công ty riêng, mỗi năm đều được kiếm được hơn mấy trăm ngàn, bên cạnh còn thiếu đàn bà sao? Nghĩ đến đây, nàng ta lắc đầu tự giễu, có lẽ là do mình quá nhạy cảm.
"Đến đây đi, đừng nghĩ nhiều như vậy, ngày hôm nay là một ngày lành. Hai ta tiếp tục công việc chưa hoàn thành đi!" Hứa Tiểu Bân đem chuyện vừa rồi vứt qua sau đầu, cười gian nói.
"Chuyện gì?" Vương Lệ Hà nhìn thấy bộ dáng của Hứa Tiểu Bân như vậy, biết rõ mà vẫn cố hỏi.
"Việc mà hai ta đều thích!" Hứa Tiểu Bân ôm lấy Vương Lệ Hà, đi đến hướng cái ghế salon.
"A. anh đáng ghét quá" Vương Lệ Hà gắt giọng nói, cũng quên mất chuyện của Liễu Phi Cơ luôn.
.
Nói về Liễu Ky Phi vậy, sau khi đi ra ngoài, hắn liền đi tìm một cô tiểu thư, thuê phòng khách sạn, rồi bắt đầu phang, chỉ là trong đầu nghĩ đến vẻ mê người của Vương Lệ Hà, trong miệng cũng không ngừng hô: "Lệ Hà! Lệ Hà!"
Mà cô gái tiếp khách kia cũng đã quen với những người khách như vậy rồi, không chiếm được trong hiện thực, đến chổ này mơ mộng ảo tưởng người dưới háng của mình là tình nhân trong mộng. Nghĩ như vậy, cô gái này không chỉ khinh bỉ Liễu Ky Phi, cảm thấy tiểu tử này thất tình mà mò đến đây.
Nhưng mà khinh bỉ thì khinh bỉ, tốt xấu gì cũng là khách, cô gái tiếp khách cũng phối hợp, kêu lớn lên.
Liễu Ky Phi nằm mơ cũng không ngờ rằng, cái suy nghĩ này của hắn sẽ trở thành một tai họa rất lớn, nhưng bây giờ hắn còn chưa biết, trong đầu chỉ nghĩ làm cách nào để đưa Vương Lệ Hà lên giường.
Tập đoàn Giang Duyên tại Hải Thành và công ty bảo an Danh Dương tại Tùng Giang chính thức tiến hành chương trình hội nghị hợp tác, đại biểu cho tập đoàn Giang Duyên là Hứa Tiểu Bân, còn bên công ty bảo an Danh Dương là Kinh Tiểu Lộ.
Hứa Tiểu Bân cho đến bây giờ vẫn chưa từng dám khinh thường cô gái này, mà sự thật đã chứng minh, cô gái này cũng không phải là khôn khéo bình thường, lúc nào cũng để ý đến lợi ích của công ty bảo an Danh Dương cả, khiến cho mấy ngày nay, Hứa Tiểu Bân tốn sức nói chuyện, lâm vào tình trạng kiệt sức lou6n.
"Phi ca, Kinh phó tổng của đối phương quá lợi hại. Phương diện lợi ích, thật sự là không nhượng bộ!" Hứa Tiểu Bân ngồi trong phòng làm việc, nói chuyện với Liễu Ky Phi.
Con mắt của Liễu Ky Phi đang bơi qua bơi lại trên người của Vương Lệ Hà, bỗng nhiên nghe Hứa Tiểu Bân nhắc đến Kinh Tiểu Lộ, cơn tức trong lòng tự nhiên bùng nổ: "Con nhỏ Kinh Tiểu Lộ này, chẳng biết nằm dưới háng thằng nào, tự nhiên được lên làm phó tổng"
Kinh Tiểu Lộ có quan hệ với ai, Liễu Ky Phi đương nhiên là biết, nếu không hắn cũng sẽ không đụng vào công ty của Dương Minh. Nhưng mà bây giờ thì hay rồi, không ngờ rằng người đứng ra bàn bạc việc hợp tác lần này là Kinh Tiểu Lộ, trong lòng Liễu Ky Phi liền vui vẻ.
Cái này thì hay rồi, không chỉ có thể dạy dỗ Dương Minh, mà còn có thể giáo huấn Kinh Tiểu Lộ! Lần đàm phán này là do Kinh Tiểu Lộ phụ trách, đến lúc đó xảy ra vấn đề, tin rằng Dương Minh sẽ không bỏ qua cho Kinh Tiểu Lộ.
Hay lắm, đến lúc đó bọn mày tự đấu đi, đâm chém nhau càng tốt! Liễu Ky Phi cười âm hiểm, khóe miệng không khỏi vểnh lên.
"Cô gái Kinh Tiểu Lộ này thật có năng lực" Liễu Ky Phi khoát tay nói: "Tuy rằng tuổi còn trẻ, nhưng mà không thể coi thường cô ta được, đúng là không thể nhìn người qua vẻ bề ngoài, nếu không phải em lúc nào cũng muốn đem kết quả đàm phán về nói cho anh, thì em thật sự muốn đáp ứng điều kiện của cô ta luôn rồi! Điều kiện của cô ta nhìn như là chúng ta đã chiếm tiện nghi rất lớn, nhưng mà thật ra thì công ty bọn họ mới là người có lợi!"
Nghe Hứa Tiểu Bân khen Kinh Tiểu Lộ lợi hại như vậy, Liễu Ky Phi cảm thấy trong lòng thư thái một chút, nếu đúng như lời của Hứa Tiểu Bân nói, vậy thì mình bị Kinh Tiểu Lộ hãm hại cũng không oan uổng!
Nghĩ đến đây, Liễu Ky Phi cũng bớt tức được một chút, nói: "Ồ? Vậy chú bây giờ còn đang giằng co trong chuyện nào?"
"Là sau khi công ty thành lập, bên nào làm chủ?" Hứa Tiểu Bân cười khổ nói: "Những việc khác đều là chuyện nhỏ, làm chủ công ty mới là chính! Em và bọn họ đều không muốn cảnh một núi có hai hổ! Nếu chúng ta có thể chiếm được quyền làm chủ sau này cũng dễ dàng vận hành công tác hơn!"
"À, như vậy" Trong lòng Liễu Ky Phi cũng bắt đầu suy nghĩ về bước tiếp theo của kế hoạch, dù sao thì cái quyền làm chủ này cũng không được coi trọng, chỉ là hình thức trên giấy tờ thôi! Nghĩ như vậy, Liễu Ky Phi nói: "Vậy để cho bọn họ làm chủ đi!"
"A? Chúng ta từ bỏ cái này?" Hứa Tiểu Bân kỳ quái nhìn Liễu Ky Phi: "Chúng ta không tranh thủ sao? Em thấy ít nhất cũng phải tranh thủ cổ phần của công ty chứ?"
"không cần tranh thủ, quyền làm chủ cứ nhường cho bọn họ" Trong nháy mắt, Liễu Ky Phi đã có chủ ý, hắn dự định nương theo cái quyền làm chủ này mà làm ra vài trò.
"Được rồi!" Hứa Tiểu Bân cũng không muốn từ bỏ quyền làm chủ, như vậy quả thật không cam lòng.
"Chú cũng biết, việc chúng ta đang làm bây giờ, đều bị mấy thằng trong tập đoàn chế giễu!" Liễu Ky Phi nói: "Nếu như chuyện này mà không thành công, chúng ta sẽ bị cười nhạo! Hơn nữa, quyền làm chủ trong phương diện này cũng không có chổ tốt gì! Cái nghiệp vụ này có phiêu lưu và phụ trách, bọn họ muốn làm chủ cũng được, vậy sau này nếu xảy ra chuyện, bị truy cứu trách nhiệm, thì cũng do bên làm chủ chịu trách nhiệm thôi!"
"Được rồi." Nghe Liễu Ky Phi nói như vậy, Hứa Tiểu Bân cũng thấy có đạo lý, thứ nhất là bởi vì bên tập đoàn cứ nhìn chằm chằm, nếu như không khẩn trương, thì khó bảo đảm rằng đám người trong công ty sẽ không mượn cơ hội sinh sự, đến lúc đó xảy ra biến cố gì đều không tốt cả, nên mình cần nhanh chóng hoàn thành nó. Thứ hai, Liễu Ky Phi nói cũng đúng, quyền làm chủ cũng là quyền ý kiến, đồng nghĩ với việc phải chịu trách nhiệm, nghĩ rằng nếu cái công ty này do mình phụ trách, lỡ như xảy ra chuyện thì nên làm thế nào bây giờ?
Trước đó Hứa Tiểu Bân tranh quyền làm chủ, cũng bời vì công ty là do hắn ở lại phụ trách, hắn muốn sau này có quyền ý kiến, nhưng mà bây giờ xem ra, tính phiêu lưu cũng rất lớn, như vậy thì không bằng trao tặng cho đối phương đi. Vả lại đối phương cũng có thế lực lớn tại Tùng Giang, vấn đề các nơi đều có thể giải quyết, mình ngồi chơi xơi nước là được rồi.
Nghĩ đến đây, Hứa Tiểu Bân cũng đồng ý: "Vậy ngày mai em nói chuyện với bọn họ. Phỏng chừng là sau khi xác định quyền làm chủ xong, sẽ không còn vấn đề gì nữa"
"Ừ, chuyện này chú tranh thủ một chút, nhanh chóng thu xếp đi, tránh việc đêm dài lắm mộng" Liễu Ky Phi gật đầu.
/2205
|