- Thành toàn?
Vương Nhược Thủy hừ lạnh một tiếng, nói:
- Cháu gái của tôi sớm đã có hôn ước rồi, cậu từ bỏ ý định đó đi! Hơn nữa tôi không thích cậu!
- Không thích sao.
Trong mắt Gould xẹt qua một tia tàn khốc, từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng bị người kinh thường như thế, Vương Nhược Thủy lại không hề để mình trong mắt như thế.
- Không cần vọng tưởng nữa, cho dù Tiểu Điệp lần này không có đính hôn, cũng quyết không gả cho cậu.
Vương Nhược Thủy nhàn nhạt vô tình đánh vào lòng tự trọng cửa Gould:
- Chỉ là gia tôc hắc đạo sở hữu một trấn Gaara nhỏ nhoi, không là gì cả.
- Ngươi ngươi ngươi.
Gould nghe xong Vương Nhược Thủy nói, thần sắc trở nên dữ tợn, ánh mắt đỏ hồng ngẩng đầu lên, hung ác nhìn chằm chằm Vương Nhược Thủy, nói:
- Hừ, rất tốt, rất tốt! Đã như vậy, vậy hôm nay tôi cũng không cần nói thêm gì nữa! Vương Nhược Thủy, hy vọng ngươi không nên hối hận vì câu nói ngày hôm nay!
- Hối hận? Cậu đang uy hiếp tôi sao?
Vương Nhược Thủy cũng không có để lời này vào trong lòng.
- Phải hay không, đó là trong lòng ngươi tự nghĩ.
Gould nghiến răng nghiến lợi nói:
- Đã tới nước này, ta cũng không sợ vạch mặt với các ngươi! Từ nay về sau, gia tộc Douglas cùng với gia tộc Hồ Điệp thế bất lưỡng lập!
Vương Tung Sơn nhìn cục diện hết sức căng thẳng này, bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra hôm nay bởi vì Vương Nhược Thủy nhúng tay vào, gia tộc Hồ Điệp cùng gia tộc Douglas đã kết oán rồi! Vương Tung Sơn cũng không cho rằng hiện tại mình mở miệng có thể khuyên bảo có thể vãn hồi được gì, nếu như đã toạc hết ra, song phương cũng chẳng còn gì để nói nữa.
Tuy Vương Tung Sơn có phần kiêng kị gia tộc Lancer, nhưng mà cũng không để gia tộc Douglas vào mắt, nếu như đã trở mặt, vậy thì cứ tiếp tục đi! Vết rách đã sinh ra, cũng không ngại xé thêm! Cho nên Vương Tung Sơn lúc này rất thản nhiên không nói, vô luận như thế nào hắn đều đứng ở bên cạnh Vương Nhược Thủy.
- Một Douglas nho nhỏ, cũng có tư cách đứng trước mặt gia tộc Hồ Điệp kêu gào, xem ra chúng ta lâu rồi không có phát uy.
Vương Nhược Thủy lắc đầu thản nhiên nói, ngẫm lại lúc mình tám tuổi, gia tộc Hồ Điệp mang đến một trận đại hạo kiếp trong xã hội thượng lưu ở Châu Âu kia!
Hơn mười gia tộc cùng đối địch với gia tộc Hồ Điệp, khi gia tộc Hồ Điệp dốc sức áp chế, trong nháy mắt bị đánh tan, đây là thực lực khủng bố cỡ nào! Cũng bởi như vậy sau này gia tộc Hồ Điệp mang một thân phận, một tồi tại siêu nhiên trong lòng đám thượng lưu Châu Âu.
Tuy khi đó mình còn quá nhỏ tuổi, trong trí nhớ của Vương Nhược Thủy đã rất mơ hồ, nhưng mà trường hạo kiếp đó quá rung động, khiến cho nàng vẫn cảm thấy nó còn mới mẻ.
Hôm nay qua nhiều năm trôi qua như vậy, chỉ sợ chuyện này rất nhiều người sớm đã quên, lại có vài tên đệ tử gia tộc nho nhỏ cũng dám đứng trong gia tộc Hồ Điệp, ngang nhiên uy hiếp gia tộc Hồ Điệp!
Điều này nếu đổi lại là trước kia, căn bản không có khả năng! Là gia tộc Hồ Điệp đã suy sụp, hay là ẩn nhẫn quá lâu? Vấn đề thứ nhất cũng không đúng, dù sao mấy năm nay, địa vị của gia tộc Hồ Điệp tại giới sát thủ vẫn chưa bao giờ thay đổi, thậm chí làm ăn càng lớn hơn, cho nên kết quả có thể là vì nguyên nhân thứ hai, đó chính là ẩn nhẫn quá lâu!
- Tiểu gia tộc? Rất tốt! Rất tốt!
Gould nói liên tục nói hai câu rất tốt.
- Ngươi đã nói chúng ta là tiểu gia tộc, vậy ta đây sẽ nhìn đại gia tộc ngươi cuối cùng sẽ khóc lóc cầu xin, đem Tiểu Điệp gả cho ta như thế nào! Ta tin tưởng ngày đó sẽ không quá xa! Nhớ kỹ lời hôm nay của ta, ha ha ha ha!
Gould cười hống hách, tiếng cười vang vọng cả phòng ăn, khuôn mặt đầy máu của hắn trở nên dữ tợn, phối hợp với tiếng cười kia, càng làm cho người ta cảm thấy một tia khủng bố!
"Ài!" Vương Tung Sơn nhàn nhạt thở dài, hắn nhường gia tộc Douglas một thước, cũng không có nghĩa là sợ gia tộc Douglas, hắn không muốn gây chuyện, nhưng không có nghĩa là hắn sợ, sự tình đã như vậy không thể vãn hồi rồi!
Vương Tung Sơn tin tưởng cho dù hiện tại mình đứng ra hòa giải, Gould cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua đoạn ân oán này, trừ phi mình gả con gái cho hắn, nếu không đoạn ân oán này thật khó chấm dứt.
Thế nhưng việc này là không có khả năng xảy ra, chuyện của Vương Tiếu Yên và Dương Minh đã được định mà không có cách nào sửa đổi, Vương Tung Sơn cũng chỉ có thể lựa chọc đối địch với gia tộc Douglas mà thôi! Không ngờ Vương Nhược Thủy vừa trở về lại mang cho gia tộc một chuyện phiền toái không nhỏ!
Nhưng mà tuy là như thế, Vương Tung Sơn lại đang ở trước mặt Gould, Dương Minh, Phương Thiên cũng không có mở miệng ngăn Vương Nhược Thủy lại. Người của gia tộc Hồ Điệp không thể bị người khi dễ!
Nguyên bản Gould cho rằng khi đương sự phát triển tới tình trạng này, Vương Tung Sơn nhất định sẽ mở miệng hòa giải, dù sao, lợi ích của gia tộc sẽ quyết định hết thảy! Gould tin tưởng, khi có gia tộc Lancer, đứng giữa con gái và lợi ích, Vương Tung Sơn nhất định sẽ đưa ra lựa chọn hợp lý, nhưng làm cho hắn thất vọng là Vương Tung Sơn cũng không mở miệng.
Gould nghiến răng! Được rồi, các ngươi đã không hoan nghênh, như vậy đừng trách ta không khách khí! Trong mắt Gould xẹt qua một đạo ánh sáng tàn nhẫn âm hàn, mình chính là người được ông ngoại yêu quý nhất, tin tưởng chỉ cần mình cầu xin, ông ngoại nhất định sẽ thỏa mãn! Gould rất tin tưởng, chỉ cần thông qua ông ngoại Thomas tạo áp lực tới Vương Tung Sơn, như vậy đến lúc đó Vương Tung Sơn nhất định sẽ ngoan ngoãn đem con gái của mình đưa tới nhà Douglas! Gia tộc Lancer buôn bán vũ khí, chính là mặt hàng thiết yếu của gia tộc Hồ Điệp, nếu như không có không có những thứ vũ khí này duy trì, như vậy gia tộc Hồ Điệp còn có thể hiển hách sao?
- Đã như vầy, ta đi! Lời của ta tới đây thôi, năm ngày sau, Vương Tung Sơn, ngươi tốt nhất là ngoan ngoãn đem Tiểu Điệp đưa tới gia tộc Douglas chúng ta đi!
Gould dữ tợn tàn nhẫn nói:
- Quá năm ngày, ta sẽ ra tay! Hừ, tiểu tử, mày chính là vị hôn phu kia của Tiểu Điệp sao? Tao khuyên mày một câu, đừng có thân cận với nhà này nữa, nếu không tới lúc đó mất cả chì lẫn chài đó! Sáng suốt mau buông tha cho chuyện hôn sự này đi, đó mới là lựa chọn sáng suốt nhất, nói cách khác, nếu mày không đồng ý cũng không thoát khỏi trấn Gaara đâu!
Nói xong, Gould cũng biết hiện tại nếu tiếp tục ở lại gia tộc Hồ Điệp cũng là vô ích, chỉ có thể để bọn chúng suy ngẫm, làm cho bọn chúng cảm thấy hối hận về hành vi ngu xuẩn hôm nay!
Cố nén đau đớn hắn nghiêm mặt rời khỏi phòng ăn, mặc dù không có người ngăn cản, nhưng mà những ánh mắt nhìn theo bóng lưng hắn đều mang theo một tia quái dị cùng phẫn nộ.
- Mày khoan hãy đi đã.
Dương Minh một mực không có mở miệng, lúc này mới lên tiếng. Cũng không phải hắn muốn gây thêm chuyện, mà căn bản Gould này thực sự quá đáng không coi ai ra gì.
Lúc trước Gould này đã khinh thị Vương Nhược Thủy, hoàn toàn là bởi vì cho rằng nàng là người thân của Dương Minh, cho nên có thể nói, lời lúc trước của Gould chính là nói với Dương Minh. Nhưng mà Dương Minh cũng không phải là thằng nhóc giống như ngày xưa nữa, tự nhiên không dễ tức giận, nghe xong hắn lảm nhảm một hồi, bất quá cũng chỉ cười trừ mà thôi. Dương Minh căn bản không phải là xuất thân từ gia tộc gì gì đó, cho nên căn bản cũng không thèm để ý đến lời của hắn.
Thế nhưng khiến Dương Minh tức giận chính là, câu nói cuối cùng của Gould kia có vài chữ" Khuyên, cảnh cáo!"
Tuy lần này Dương Minh tới là để từ hôn, nhưng mà cũng không cần người khác ở trước mặt mình khoa tay múa chân! Ước hôn đương nhiên muốn rút lại, nhưng mà cũng không phải là vì mấy câu của Gould.
Mà vài câu uy hiếp cuối cùng của Gould lại làm cho Dương Minh dở khóc dở cười! Dương Minh không dám xem Vương Nhược Thủy cùng Vương Tung Sơn thế nào, đó là bởi vì hai người này là bằng hữu cùng tuổi với Phương Thiên, thế nhưng một tên thiếu gia gia tộc hắc đạo lại dám uy hiếp chính mình, không rời khỏi trấn Gaara, đây quả thực là nằm mơ nói mộng!
Tại Vân Nam, Châu Phi, mưa bom bão đạn hắn còn có thể trở về, còn có thể sợ một tên đại thiếu gia tộc hắc đạo sao? Đừng quên nghề chính của Dương Minh là cái gì! Nửa năm trước hắn đã từng có năng lực tiêu diệt toàn bộ hắc đạo của thành phố Cát Đốn, cũng không hề kém trấn Gaara của gia tộc Douglas.
- Sao? Mày đã quyết định xong rồi à?
Gould quay đầu, ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía Dương Minh, hắn cho rằng Dương Minh sợ hãi rút lui chủ động đưa ra lời từ hôn!
Nếu quả thật là như vậy, Gould có thể giảm bớt được rất nhiều chuyện phiền toái, chỉ cần Dương Minh chủ động từ hôn, như vậy gia tộc Hồ Điệp cũng không cần duy trì hôn ước này nữa, như vậy kể từ đây, phóng mắt nhìn toàn bộ gia tộc tại châu Âu, có thể xứng cùng gia tộc Hồ Điệp cũng chỉ có gia tộc Douglas! Đương nhiên thật sự phải có Lancer gia tộc giúp đỡ.
- Đúng, tao đã quyết định xong.
Dương Minh liếc mắt nhìn Gould, lạnh nhạt nói.
- Ha ha, giao dịch với người thông minh thật thoải mái!
Gould nghe Dương Minh nói như thế, lập tức vui vẻ nói:
- Mày yên tâm, chỉ cần mày đưa ra lựa chọn chính xác, như vậy không thiếu chỗ tốt cho mày đâu! Mày cũng biết, thực lực của gia tộc Douglas rồi đấy!
Dương Minh lên tiếng, khiến Vương Tung Sơn, Vương Nhược Thủy cùng Phương Thiên lập tức khẩn trương! Dương Minh muốn từ hôn bọn họ đều biết, cho nên bọn họ đúng thật là sợ Dương Minh nói ra đúng lúc này! Đến lúc đó Gould chính thức bắt được điểm này rồi, sẽ khó giải quyết hơn a!
Nếu như Dương Minh nói muốn từ hôn trước mặt Gould, Gould khẳng định sẽ thuận thế lấn tới, bên này đã từ hôn, gia tộc Hồ Điệp ngươi sao còn không chọn gia tộc Douglas? Chẳng lẽ ngươi xem thường Douglas gia tộc thậm chí xem thường gia tộc Lancer?
Nghĩ tới đây Phương Thiên vội vàng nháy mắt ra hiệu với Dương Minh! Lần đầu tiên hắn cảm thấy, lần này đùa có chút lớn rồi! Nếu Dương Minh ở trước mặt mọi người nói ra chuyện từ hôn, như vậy hắn và Vương Nhược Thủy tựa sẽ có chút phiền phức.
Nhưng mà Dương Minh lại làm như không thấy ánh mắt của bọn họ, mặc cho Phương Thiên nháy đỏ con mắt, Dương Minh cũng không hề có phản ứng, Phương Thiên chỉ đành ở một bên than thở, sau đó quay đầu căm tức nhìn Vương Tung Sơn, ý là ngươi xem ngươi đùa giỡn cái trò từ hôn chó má gì vậy? Hiện tại tốt rồi? Biến thành tình huống này, nhìn xem sau này ngươi xử lý thế nào?
Vương Tung Sơn cũng chỉ có thể cười khổ thở dài! Hắn nào nghĩ tới, nguyên bản một trò từ hôn rất thú vị, Vương Nhược Thủy khi không lại chặn nó xen vào, mà còn có cả tên chó má Gould này nữa.
- Gia tộc Douglas sao?
Dương Minh lặp lại lời nói của Gould, nhưng mà trong giọng nói lại tràn đầy vẻ khinh thường.
- Rất tốt, tao đây chờ xem, mày làm sao khiến tao không thể rời khỏi trấn Gaara.
Sắc mặt Gould lập tức cứng đờ, hắn vốn tưởng Dương Minh sẽ buông tha, thế nhưng Dương Minh lại căn bản không có ý tứ gì là buông tha cả, ngược lại còn tràn đầy vẻ khiêu khích! Lập tức vẻ mặt của Gould càng trở nên dữ tợn cùng âm trầm:
- Thiên đường có lối mày không đi, Địa Ngục không cửa lại bước vào, tốt, đã như vậy mày cứ đợi trả một cái giá đắt đi.
- Đủ rồi.
Dương Minh thản nhiên nói:
- Tao mỏi mắt mong chờ, bất quá tao cũng có một câu muốn nói với mày.
- Nói cái gì?
Gould cười lạnh một tiếng, hắn không cho rằng nói lời hữu ích gì, với loại người không biết tự lượng sức mình này, Gould đã quyết định chủ ý, không để cho hắn biết chút đau khổ, hắn còn không biết trời cao đất rộng là gì.
- Tao không hy vọng mày làm ra hành động quá khích gì, bằng không mày sẽ tuyệt đối phải hối hận.
Dương Minh nói tiếp:
- Nhớ kỹ lời tao nói, tao cũng không phải là kẻ bắn tên không đích, lời đã nói ra đều sẽ thực hiện. Vì gia tộc của mày, còn có gia tộc Lancer gia tộc gì gì đó ở sau lưng nữa, tao hi vọng mày không nên để máu dồn lên não mất hết ý chí mà không biết nông sâu.
- Hừm!
Gould nghe xong lời Dương Minh nói, sau đó cũng không giận mà ngược lại phá lên cười, giống như là nghe được một chuyện buồn cười nhất thế gian vậy! Trong mắt hắn xem ra, Dương Minh là một tên không biết tự lượng sức mình, hoàn toàn là thổi da bò!
Hừ, không có nhận rõ thực lực của mình, lại còn dám mạnh miệng! Gould hoàn toàn không coi lời cảnh cáo của Dương Minh vào đâu, thế cho nên hắn không hề tức giận! Bởi vì hắn cảm thấy Dương Minh chỉ là một con kiến hôi, chưa từng biết mặt, không biết trời cao đất rộng.
Gould cũng không phản bác lại lời của Dương Minh, hắn cười gằn rời khỏi phòng ăn, biến mất trong tầm mắt của mọi người, Dương Minh đối với thái độ này của hắn cũng không quá để ý tiếp tục gắp thức ăn rồi nhún vai, nếu như thằng nhóc này không tự hiểu lấy mà nói, Dương Minh cũng không ngại xuất thủ giáo huấn hắn một chút.
Đây không phải là giúp gia tộc Hồ Điệp mà chỉ là bảo vệ lòng tự tôn của hắn mà thôi! Đã vài ngày không hoạt động gân cốt, hy vọng Gould này, sẽ không tìm đường chết nha!
Đợi cho đám người Gould đi hết, Vương Tung Sơn mới cười khổ thở ra một hơi, loại tình huống này khiến hứn thật không ngờ được.
- Anh, một gia tộc Douglas nho nhỏ, cũng dám ở trước mặt gia tộc Hồ Điệp chúng ta kiêu ngạo như thế, những năm này anh sao lại trở nên ẩn nhẫn như thế?
Vương Nhược Thủy hiển nhiên rất bất mãn đối với thái độ đột nhiên xông vào của Gould:
- Hơn nữa chỉ là một con cháu của gia tộc Douglas, cũng dám kiêu ngạo như thế, chẳng lẽ bọn chúng đã quên gia tộc Hồ Điệp chúng ta đã từng mang tới trường hạo kiếp cho giới thượng lưu Châu Âu sao?
- Nhược Thủy.
Vương Tung Sơn thở dài nói:
- Cũng không phải anh ẩn nhẫn, cũng không phải gia tộc Hồ Điệp suy sụp, mà là sau lưng Douglas này chính là gia tộc Lancer, anh cũng phải lưu lại chút mặt mũi cho Douglas Douglas a!"
- Gia tộc Lancer? Đó là gia tộc thế nào? Chẳng lẽ chúng ta sợ bọn chúng sao?
Vương Nhược Thủy biến sắc nói:
- Cho dù gia tộc Lancer có là đệ nhất gia tộc trong xã hội thượng lưu, chúng ta cũng không nên làm. làm con rùa đen rụt đầu chứ? Lần này bị người tới quấy rối, anh ngoại trừ cười khổ, còn có thể làm được cái gì nữa?
Nghe thanh âm tranh luận của Vương Nhược Thủy với Vương Tung Sơn, Dương Minh cùng Phương Thiên đồng loạt ngậm miệng, đây không phải là chuyện để bọn họ chen miệng vào, cứ nghe trước rồi tính sau.
- Nhược Thủy, hiện tại không giống với vài chục năm về trước rồi.
Vương Tung Sơn khoát tay áo nói: - Gia tộc Lancer là một trong những gia tộc lớn buôn bán vũ khí tại Châu Âu, và đã hợp tác với gia tộc Hồ Điệp chúng ta đã nhiều năm. Gia tộc chúng ta trước mắt cần phải được cung cấp số lượng lớn vũ khí tiên tiến, mà toàn bộ đều lấy từ gia tộc Lancer!
- A? Chúng ta đã là mua súng ống đạn dược của bọn chúng, vậy bọn chúng hẳn là nên coi chúng ta là khách quý mới đúng, như vậy bọn chúng càng không nên đắc tôi với chúng ta mới phải chứ?
Vương Nhược Thủy nghe Vương Tung Sơn nói xong, nàng kỳ quái hỏi.
- Nhược Thủy cô không có rõ chuyện trong đó.
Vương Tung Sơn nói tiếp:
- Gia tộc bọn ta bởi vì hoạt động có chút đặc thù, hàng năm cần số lượng lớn súng ống đạn dược, những thứ vũ khí này không đơn giản mà mua được, loại vũ khí này đều thuộc về loại hàng cấm, cho nên gia tộc Lancer người ta cho dù không bán cho chúng ta, cũng có rất nhiều người muốn mua, căn bản không quá coi trọng chúng ta. Ngược lại là chúng ta lại cần bọn họ cung cấp vũ khí, không thể không duy trì quan hệ tối với bọn họ!"
- Thì ra là như vậy!
Vương Nhược Thủy cũng không ngu, mấy câu nói của Vương Tung Sơn nàng có thể hiểu rõ, gia tộc của chính mình cần loại vũ khí mà không dễ dàng mua, cho nên một khi mất đi hợp tác với Lancer, chỉ sợ cũng không mua được ở đâu mấy loại vũ khí này, như vậy địa vị sát thủ của gia tộc Hồ Điệp sẽ lâm vào nguy cơ!
- Gia tộc bọn ta vẫn luôn duy trì hợp tác với gia tộc Lancer sao?
Vương Nhược Thủy nhíu nhíu mày nói:
- Mấy loại vũ khí này đã trọng yếu như thế, vậy vài chục năm trước đây, cha phát động tấn công nhằm vào một ít giao tộc xã hội thượng lưu sao không thấy bọn họ xuất hiện.
- Nhược Thủy. Khi đó không giống với bây giờ.
Vương Tung Sơn cười khổ giải thích:
- Vài chục năm trước, vũ khí nóng chưa phát triển, súng ống đạn dược rất hiếm, hơn nữa cũng phải bỏ ra rất nhiều tiền, cơ hồ mỗi một thương đoàn cung cấp súng ống đạn dược đều ra giá rất cao. Thế nhưng hiện tại lại khác, theo tốc độ phát triển của vũ khí nóng, rất nhiều sát thủ dùng súng bắn tỉa để làm nhiệm vụ, những thứ này chỉ có bộ đội đặc chủng mới được trang bị, số lượng không nhiều, nhưng lại hạn chế mua bán, cho nên anh mới nghĩ tất cả biện pháp kéo gần quan hệ với gia tộc Lancer! Những năm gần đây, vẫn luôn mua súng ống đạn dược tiên tiến của bọn họ, bằng không gia tộc Hồ Điệp chúng ta đâu có thể đứng thứ hai trong giới sát thủ? Sớm đã bị người khác thay thế rồi!
Vương Nhược Thủy nghe xong Vương Tung Sơn giải thích, sắc mặt dần dần thay đổi! Nàng rốt cuộc hiểu rõ lúc trước Vương Tung Sơn ẩn nhẫn với Gould là vì cái gì, cho dù hắn có xông vào gia tộc Hồ Điệp, ở trước mặt mọi người chất vấn Vương Tung Sơn, Vương Tung Sơn vẫn không thể tức giận, hết thảy nguyên nhân đều do sau lưng gia tộc Douglas có gia tộc Lancer!
Gia tộc Hồ Điệp không thể mất đi ủng hộ của gia tộc Lancer! Một khi mất đi sự cung ứng vũ khí của bọn họ, như vậy hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi!
- Anh, em hôm nay lỗ mãng rồi, đắc tội một cách triệt để với Gould và gia tộc Douglas, như vậy gia tộc Lancer có thể đoạn tuyệt với chúng ta.
Vương Nhược Thủy lúc này mới biết là mình gây họa, mà tai họa này có thể dẫn tới sự lụi bại của gia tộc Hồ Điệp!
- Đắc tội với gia tộc Douglas, trái lại thật sự có điểm khó giải quyết.
Vương Tung Sơn nhíu mày nói tiếp:
- Nhưng mà gia tộc Lancer bọn chúng hẳn là không đến mức đoạn tuyệt quan hệ với gia tộc Hồ Điệp chúng ta như vậy, dù sao quan hệ hợp tác nhiều năm như vậy, anh nghĩ bọn họ cũng không muốn làm quá đâu! Dù sao chúng ta cũng là gia tộc sát thủ số hai thế giới, gia tộc Lancer hẳn là cũng lo lắng tới vấn đề này, không tới mức mạnh mẽ đoạn tuyệt.
Vương Nhược Thủy hừ lạnh một tiếng, nói:
- Cháu gái của tôi sớm đã có hôn ước rồi, cậu từ bỏ ý định đó đi! Hơn nữa tôi không thích cậu!
- Không thích sao.
Trong mắt Gould xẹt qua một tia tàn khốc, từ nhỏ đến lớn hắn chưa từng bị người kinh thường như thế, Vương Nhược Thủy lại không hề để mình trong mắt như thế.
- Không cần vọng tưởng nữa, cho dù Tiểu Điệp lần này không có đính hôn, cũng quyết không gả cho cậu.
Vương Nhược Thủy nhàn nhạt vô tình đánh vào lòng tự trọng cửa Gould:
- Chỉ là gia tôc hắc đạo sở hữu một trấn Gaara nhỏ nhoi, không là gì cả.
- Ngươi ngươi ngươi.
Gould nghe xong Vương Nhược Thủy nói, thần sắc trở nên dữ tợn, ánh mắt đỏ hồng ngẩng đầu lên, hung ác nhìn chằm chằm Vương Nhược Thủy, nói:
- Hừ, rất tốt, rất tốt! Đã như vậy, vậy hôm nay tôi cũng không cần nói thêm gì nữa! Vương Nhược Thủy, hy vọng ngươi không nên hối hận vì câu nói ngày hôm nay!
- Hối hận? Cậu đang uy hiếp tôi sao?
Vương Nhược Thủy cũng không có để lời này vào trong lòng.
- Phải hay không, đó là trong lòng ngươi tự nghĩ.
Gould nghiến răng nghiến lợi nói:
- Đã tới nước này, ta cũng không sợ vạch mặt với các ngươi! Từ nay về sau, gia tộc Douglas cùng với gia tộc Hồ Điệp thế bất lưỡng lập!
Vương Tung Sơn nhìn cục diện hết sức căng thẳng này, bất đắc dĩ lắc đầu, xem ra hôm nay bởi vì Vương Nhược Thủy nhúng tay vào, gia tộc Hồ Điệp cùng gia tộc Douglas đã kết oán rồi! Vương Tung Sơn cũng không cho rằng hiện tại mình mở miệng có thể khuyên bảo có thể vãn hồi được gì, nếu như đã toạc hết ra, song phương cũng chẳng còn gì để nói nữa.
Tuy Vương Tung Sơn có phần kiêng kị gia tộc Lancer, nhưng mà cũng không để gia tộc Douglas vào mắt, nếu như đã trở mặt, vậy thì cứ tiếp tục đi! Vết rách đã sinh ra, cũng không ngại xé thêm! Cho nên Vương Tung Sơn lúc này rất thản nhiên không nói, vô luận như thế nào hắn đều đứng ở bên cạnh Vương Nhược Thủy.
- Một Douglas nho nhỏ, cũng có tư cách đứng trước mặt gia tộc Hồ Điệp kêu gào, xem ra chúng ta lâu rồi không có phát uy.
Vương Nhược Thủy lắc đầu thản nhiên nói, ngẫm lại lúc mình tám tuổi, gia tộc Hồ Điệp mang đến một trận đại hạo kiếp trong xã hội thượng lưu ở Châu Âu kia!
Hơn mười gia tộc cùng đối địch với gia tộc Hồ Điệp, khi gia tộc Hồ Điệp dốc sức áp chế, trong nháy mắt bị đánh tan, đây là thực lực khủng bố cỡ nào! Cũng bởi như vậy sau này gia tộc Hồ Điệp mang một thân phận, một tồi tại siêu nhiên trong lòng đám thượng lưu Châu Âu.
Tuy khi đó mình còn quá nhỏ tuổi, trong trí nhớ của Vương Nhược Thủy đã rất mơ hồ, nhưng mà trường hạo kiếp đó quá rung động, khiến cho nàng vẫn cảm thấy nó còn mới mẻ.
Hôm nay qua nhiều năm trôi qua như vậy, chỉ sợ chuyện này rất nhiều người sớm đã quên, lại có vài tên đệ tử gia tộc nho nhỏ cũng dám đứng trong gia tộc Hồ Điệp, ngang nhiên uy hiếp gia tộc Hồ Điệp!
Điều này nếu đổi lại là trước kia, căn bản không có khả năng! Là gia tộc Hồ Điệp đã suy sụp, hay là ẩn nhẫn quá lâu? Vấn đề thứ nhất cũng không đúng, dù sao mấy năm nay, địa vị của gia tộc Hồ Điệp tại giới sát thủ vẫn chưa bao giờ thay đổi, thậm chí làm ăn càng lớn hơn, cho nên kết quả có thể là vì nguyên nhân thứ hai, đó chính là ẩn nhẫn quá lâu!
- Tiểu gia tộc? Rất tốt! Rất tốt!
Gould nói liên tục nói hai câu rất tốt.
- Ngươi đã nói chúng ta là tiểu gia tộc, vậy ta đây sẽ nhìn đại gia tộc ngươi cuối cùng sẽ khóc lóc cầu xin, đem Tiểu Điệp gả cho ta như thế nào! Ta tin tưởng ngày đó sẽ không quá xa! Nhớ kỹ lời hôm nay của ta, ha ha ha ha!
Gould cười hống hách, tiếng cười vang vọng cả phòng ăn, khuôn mặt đầy máu của hắn trở nên dữ tợn, phối hợp với tiếng cười kia, càng làm cho người ta cảm thấy một tia khủng bố!
"Ài!" Vương Tung Sơn nhàn nhạt thở dài, hắn nhường gia tộc Douglas một thước, cũng không có nghĩa là sợ gia tộc Douglas, hắn không muốn gây chuyện, nhưng không có nghĩa là hắn sợ, sự tình đã như vậy không thể vãn hồi rồi!
Vương Tung Sơn tin tưởng cho dù hiện tại mình đứng ra hòa giải, Gould cũng sẽ không dễ dàng bỏ qua đoạn ân oán này, trừ phi mình gả con gái cho hắn, nếu không đoạn ân oán này thật khó chấm dứt.
Thế nhưng việc này là không có khả năng xảy ra, chuyện của Vương Tiếu Yên và Dương Minh đã được định mà không có cách nào sửa đổi, Vương Tung Sơn cũng chỉ có thể lựa chọc đối địch với gia tộc Douglas mà thôi! Không ngờ Vương Nhược Thủy vừa trở về lại mang cho gia tộc một chuyện phiền toái không nhỏ!
Nhưng mà tuy là như thế, Vương Tung Sơn lại đang ở trước mặt Gould, Dương Minh, Phương Thiên cũng không có mở miệng ngăn Vương Nhược Thủy lại. Người của gia tộc Hồ Điệp không thể bị người khi dễ!
Nguyên bản Gould cho rằng khi đương sự phát triển tới tình trạng này, Vương Tung Sơn nhất định sẽ mở miệng hòa giải, dù sao, lợi ích của gia tộc sẽ quyết định hết thảy! Gould tin tưởng, khi có gia tộc Lancer, đứng giữa con gái và lợi ích, Vương Tung Sơn nhất định sẽ đưa ra lựa chọn hợp lý, nhưng làm cho hắn thất vọng là Vương Tung Sơn cũng không mở miệng.
Gould nghiến răng! Được rồi, các ngươi đã không hoan nghênh, như vậy đừng trách ta không khách khí! Trong mắt Gould xẹt qua một đạo ánh sáng tàn nhẫn âm hàn, mình chính là người được ông ngoại yêu quý nhất, tin tưởng chỉ cần mình cầu xin, ông ngoại nhất định sẽ thỏa mãn! Gould rất tin tưởng, chỉ cần thông qua ông ngoại Thomas tạo áp lực tới Vương Tung Sơn, như vậy đến lúc đó Vương Tung Sơn nhất định sẽ ngoan ngoãn đem con gái của mình đưa tới nhà Douglas! Gia tộc Lancer buôn bán vũ khí, chính là mặt hàng thiết yếu của gia tộc Hồ Điệp, nếu như không có không có những thứ vũ khí này duy trì, như vậy gia tộc Hồ Điệp còn có thể hiển hách sao?
- Đã như vầy, ta đi! Lời của ta tới đây thôi, năm ngày sau, Vương Tung Sơn, ngươi tốt nhất là ngoan ngoãn đem Tiểu Điệp đưa tới gia tộc Douglas chúng ta đi!
Gould dữ tợn tàn nhẫn nói:
- Quá năm ngày, ta sẽ ra tay! Hừ, tiểu tử, mày chính là vị hôn phu kia của Tiểu Điệp sao? Tao khuyên mày một câu, đừng có thân cận với nhà này nữa, nếu không tới lúc đó mất cả chì lẫn chài đó! Sáng suốt mau buông tha cho chuyện hôn sự này đi, đó mới là lựa chọn sáng suốt nhất, nói cách khác, nếu mày không đồng ý cũng không thoát khỏi trấn Gaara đâu!
Nói xong, Gould cũng biết hiện tại nếu tiếp tục ở lại gia tộc Hồ Điệp cũng là vô ích, chỉ có thể để bọn chúng suy ngẫm, làm cho bọn chúng cảm thấy hối hận về hành vi ngu xuẩn hôm nay!
Cố nén đau đớn hắn nghiêm mặt rời khỏi phòng ăn, mặc dù không có người ngăn cản, nhưng mà những ánh mắt nhìn theo bóng lưng hắn đều mang theo một tia quái dị cùng phẫn nộ.
- Mày khoan hãy đi đã.
Dương Minh một mực không có mở miệng, lúc này mới lên tiếng. Cũng không phải hắn muốn gây thêm chuyện, mà căn bản Gould này thực sự quá đáng không coi ai ra gì.
Lúc trước Gould này đã khinh thị Vương Nhược Thủy, hoàn toàn là bởi vì cho rằng nàng là người thân của Dương Minh, cho nên có thể nói, lời lúc trước của Gould chính là nói với Dương Minh. Nhưng mà Dương Minh cũng không phải là thằng nhóc giống như ngày xưa nữa, tự nhiên không dễ tức giận, nghe xong hắn lảm nhảm một hồi, bất quá cũng chỉ cười trừ mà thôi. Dương Minh căn bản không phải là xuất thân từ gia tộc gì gì đó, cho nên căn bản cũng không thèm để ý đến lời của hắn.
Thế nhưng khiến Dương Minh tức giận chính là, câu nói cuối cùng của Gould kia có vài chữ" Khuyên, cảnh cáo!"
Tuy lần này Dương Minh tới là để từ hôn, nhưng mà cũng không cần người khác ở trước mặt mình khoa tay múa chân! Ước hôn đương nhiên muốn rút lại, nhưng mà cũng không phải là vì mấy câu của Gould.
Mà vài câu uy hiếp cuối cùng của Gould lại làm cho Dương Minh dở khóc dở cười! Dương Minh không dám xem Vương Nhược Thủy cùng Vương Tung Sơn thế nào, đó là bởi vì hai người này là bằng hữu cùng tuổi với Phương Thiên, thế nhưng một tên thiếu gia gia tộc hắc đạo lại dám uy hiếp chính mình, không rời khỏi trấn Gaara, đây quả thực là nằm mơ nói mộng!
Tại Vân Nam, Châu Phi, mưa bom bão đạn hắn còn có thể trở về, còn có thể sợ một tên đại thiếu gia tộc hắc đạo sao? Đừng quên nghề chính của Dương Minh là cái gì! Nửa năm trước hắn đã từng có năng lực tiêu diệt toàn bộ hắc đạo của thành phố Cát Đốn, cũng không hề kém trấn Gaara của gia tộc Douglas.
- Sao? Mày đã quyết định xong rồi à?
Gould quay đầu, ánh mắt nóng bỏng nhìn về phía Dương Minh, hắn cho rằng Dương Minh sợ hãi rút lui chủ động đưa ra lời từ hôn!
Nếu quả thật là như vậy, Gould có thể giảm bớt được rất nhiều chuyện phiền toái, chỉ cần Dương Minh chủ động từ hôn, như vậy gia tộc Hồ Điệp cũng không cần duy trì hôn ước này nữa, như vậy kể từ đây, phóng mắt nhìn toàn bộ gia tộc tại châu Âu, có thể xứng cùng gia tộc Hồ Điệp cũng chỉ có gia tộc Douglas! Đương nhiên thật sự phải có Lancer gia tộc giúp đỡ.
- Đúng, tao đã quyết định xong.
Dương Minh liếc mắt nhìn Gould, lạnh nhạt nói.
- Ha ha, giao dịch với người thông minh thật thoải mái!
Gould nghe Dương Minh nói như thế, lập tức vui vẻ nói:
- Mày yên tâm, chỉ cần mày đưa ra lựa chọn chính xác, như vậy không thiếu chỗ tốt cho mày đâu! Mày cũng biết, thực lực của gia tộc Douglas rồi đấy!
Dương Minh lên tiếng, khiến Vương Tung Sơn, Vương Nhược Thủy cùng Phương Thiên lập tức khẩn trương! Dương Minh muốn từ hôn bọn họ đều biết, cho nên bọn họ đúng thật là sợ Dương Minh nói ra đúng lúc này! Đến lúc đó Gould chính thức bắt được điểm này rồi, sẽ khó giải quyết hơn a!
Nếu như Dương Minh nói muốn từ hôn trước mặt Gould, Gould khẳng định sẽ thuận thế lấn tới, bên này đã từ hôn, gia tộc Hồ Điệp ngươi sao còn không chọn gia tộc Douglas? Chẳng lẽ ngươi xem thường Douglas gia tộc thậm chí xem thường gia tộc Lancer?
Nghĩ tới đây Phương Thiên vội vàng nháy mắt ra hiệu với Dương Minh! Lần đầu tiên hắn cảm thấy, lần này đùa có chút lớn rồi! Nếu Dương Minh ở trước mặt mọi người nói ra chuyện từ hôn, như vậy hắn và Vương Nhược Thủy tựa sẽ có chút phiền phức.
Nhưng mà Dương Minh lại làm như không thấy ánh mắt của bọn họ, mặc cho Phương Thiên nháy đỏ con mắt, Dương Minh cũng không hề có phản ứng, Phương Thiên chỉ đành ở một bên than thở, sau đó quay đầu căm tức nhìn Vương Tung Sơn, ý là ngươi xem ngươi đùa giỡn cái trò từ hôn chó má gì vậy? Hiện tại tốt rồi? Biến thành tình huống này, nhìn xem sau này ngươi xử lý thế nào?
Vương Tung Sơn cũng chỉ có thể cười khổ thở dài! Hắn nào nghĩ tới, nguyên bản một trò từ hôn rất thú vị, Vương Nhược Thủy khi không lại chặn nó xen vào, mà còn có cả tên chó má Gould này nữa.
- Gia tộc Douglas sao?
Dương Minh lặp lại lời nói của Gould, nhưng mà trong giọng nói lại tràn đầy vẻ khinh thường.
- Rất tốt, tao đây chờ xem, mày làm sao khiến tao không thể rời khỏi trấn Gaara.
Sắc mặt Gould lập tức cứng đờ, hắn vốn tưởng Dương Minh sẽ buông tha, thế nhưng Dương Minh lại căn bản không có ý tứ gì là buông tha cả, ngược lại còn tràn đầy vẻ khiêu khích! Lập tức vẻ mặt của Gould càng trở nên dữ tợn cùng âm trầm:
- Thiên đường có lối mày không đi, Địa Ngục không cửa lại bước vào, tốt, đã như vậy mày cứ đợi trả một cái giá đắt đi.
- Đủ rồi.
Dương Minh thản nhiên nói:
- Tao mỏi mắt mong chờ, bất quá tao cũng có một câu muốn nói với mày.
- Nói cái gì?
Gould cười lạnh một tiếng, hắn không cho rằng nói lời hữu ích gì, với loại người không biết tự lượng sức mình này, Gould đã quyết định chủ ý, không để cho hắn biết chút đau khổ, hắn còn không biết trời cao đất rộng là gì.
- Tao không hy vọng mày làm ra hành động quá khích gì, bằng không mày sẽ tuyệt đối phải hối hận.
Dương Minh nói tiếp:
- Nhớ kỹ lời tao nói, tao cũng không phải là kẻ bắn tên không đích, lời đã nói ra đều sẽ thực hiện. Vì gia tộc của mày, còn có gia tộc Lancer gia tộc gì gì đó ở sau lưng nữa, tao hi vọng mày không nên để máu dồn lên não mất hết ý chí mà không biết nông sâu.
- Hừm!
Gould nghe xong lời Dương Minh nói, sau đó cũng không giận mà ngược lại phá lên cười, giống như là nghe được một chuyện buồn cười nhất thế gian vậy! Trong mắt hắn xem ra, Dương Minh là một tên không biết tự lượng sức mình, hoàn toàn là thổi da bò!
Hừ, không có nhận rõ thực lực của mình, lại còn dám mạnh miệng! Gould hoàn toàn không coi lời cảnh cáo của Dương Minh vào đâu, thế cho nên hắn không hề tức giận! Bởi vì hắn cảm thấy Dương Minh chỉ là một con kiến hôi, chưa từng biết mặt, không biết trời cao đất rộng.
Gould cũng không phản bác lại lời của Dương Minh, hắn cười gằn rời khỏi phòng ăn, biến mất trong tầm mắt của mọi người, Dương Minh đối với thái độ này của hắn cũng không quá để ý tiếp tục gắp thức ăn rồi nhún vai, nếu như thằng nhóc này không tự hiểu lấy mà nói, Dương Minh cũng không ngại xuất thủ giáo huấn hắn một chút.
Đây không phải là giúp gia tộc Hồ Điệp mà chỉ là bảo vệ lòng tự tôn của hắn mà thôi! Đã vài ngày không hoạt động gân cốt, hy vọng Gould này, sẽ không tìm đường chết nha!
Đợi cho đám người Gould đi hết, Vương Tung Sơn mới cười khổ thở ra một hơi, loại tình huống này khiến hứn thật không ngờ được.
- Anh, một gia tộc Douglas nho nhỏ, cũng dám ở trước mặt gia tộc Hồ Điệp chúng ta kiêu ngạo như thế, những năm này anh sao lại trở nên ẩn nhẫn như thế?
Vương Nhược Thủy hiển nhiên rất bất mãn đối với thái độ đột nhiên xông vào của Gould:
- Hơn nữa chỉ là một con cháu của gia tộc Douglas, cũng dám kiêu ngạo như thế, chẳng lẽ bọn chúng đã quên gia tộc Hồ Điệp chúng ta đã từng mang tới trường hạo kiếp cho giới thượng lưu Châu Âu sao?
- Nhược Thủy.
Vương Tung Sơn thở dài nói:
- Cũng không phải anh ẩn nhẫn, cũng không phải gia tộc Hồ Điệp suy sụp, mà là sau lưng Douglas này chính là gia tộc Lancer, anh cũng phải lưu lại chút mặt mũi cho Douglas Douglas a!"
- Gia tộc Lancer? Đó là gia tộc thế nào? Chẳng lẽ chúng ta sợ bọn chúng sao?
Vương Nhược Thủy biến sắc nói:
- Cho dù gia tộc Lancer có là đệ nhất gia tộc trong xã hội thượng lưu, chúng ta cũng không nên làm. làm con rùa đen rụt đầu chứ? Lần này bị người tới quấy rối, anh ngoại trừ cười khổ, còn có thể làm được cái gì nữa?
Nghe thanh âm tranh luận của Vương Nhược Thủy với Vương Tung Sơn, Dương Minh cùng Phương Thiên đồng loạt ngậm miệng, đây không phải là chuyện để bọn họ chen miệng vào, cứ nghe trước rồi tính sau.
- Nhược Thủy, hiện tại không giống với vài chục năm về trước rồi.
Vương Tung Sơn khoát tay áo nói: - Gia tộc Lancer là một trong những gia tộc lớn buôn bán vũ khí tại Châu Âu, và đã hợp tác với gia tộc Hồ Điệp chúng ta đã nhiều năm. Gia tộc chúng ta trước mắt cần phải được cung cấp số lượng lớn vũ khí tiên tiến, mà toàn bộ đều lấy từ gia tộc Lancer!
- A? Chúng ta đã là mua súng ống đạn dược của bọn chúng, vậy bọn chúng hẳn là nên coi chúng ta là khách quý mới đúng, như vậy bọn chúng càng không nên đắc tôi với chúng ta mới phải chứ?
Vương Nhược Thủy nghe Vương Tung Sơn nói xong, nàng kỳ quái hỏi.
- Nhược Thủy cô không có rõ chuyện trong đó.
Vương Tung Sơn nói tiếp:
- Gia tộc bọn ta bởi vì hoạt động có chút đặc thù, hàng năm cần số lượng lớn súng ống đạn dược, những thứ vũ khí này không đơn giản mà mua được, loại vũ khí này đều thuộc về loại hàng cấm, cho nên gia tộc Lancer người ta cho dù không bán cho chúng ta, cũng có rất nhiều người muốn mua, căn bản không quá coi trọng chúng ta. Ngược lại là chúng ta lại cần bọn họ cung cấp vũ khí, không thể không duy trì quan hệ tối với bọn họ!"
- Thì ra là như vậy!
Vương Nhược Thủy cũng không ngu, mấy câu nói của Vương Tung Sơn nàng có thể hiểu rõ, gia tộc của chính mình cần loại vũ khí mà không dễ dàng mua, cho nên một khi mất đi hợp tác với Lancer, chỉ sợ cũng không mua được ở đâu mấy loại vũ khí này, như vậy địa vị sát thủ của gia tộc Hồ Điệp sẽ lâm vào nguy cơ!
- Gia tộc bọn ta vẫn luôn duy trì hợp tác với gia tộc Lancer sao?
Vương Nhược Thủy nhíu nhíu mày nói:
- Mấy loại vũ khí này đã trọng yếu như thế, vậy vài chục năm trước đây, cha phát động tấn công nhằm vào một ít giao tộc xã hội thượng lưu sao không thấy bọn họ xuất hiện.
- Nhược Thủy. Khi đó không giống với bây giờ.
Vương Tung Sơn cười khổ giải thích:
- Vài chục năm trước, vũ khí nóng chưa phát triển, súng ống đạn dược rất hiếm, hơn nữa cũng phải bỏ ra rất nhiều tiền, cơ hồ mỗi một thương đoàn cung cấp súng ống đạn dược đều ra giá rất cao. Thế nhưng hiện tại lại khác, theo tốc độ phát triển của vũ khí nóng, rất nhiều sát thủ dùng súng bắn tỉa để làm nhiệm vụ, những thứ này chỉ có bộ đội đặc chủng mới được trang bị, số lượng không nhiều, nhưng lại hạn chế mua bán, cho nên anh mới nghĩ tất cả biện pháp kéo gần quan hệ với gia tộc Lancer! Những năm gần đây, vẫn luôn mua súng ống đạn dược tiên tiến của bọn họ, bằng không gia tộc Hồ Điệp chúng ta đâu có thể đứng thứ hai trong giới sát thủ? Sớm đã bị người khác thay thế rồi!
Vương Nhược Thủy nghe xong Vương Tung Sơn giải thích, sắc mặt dần dần thay đổi! Nàng rốt cuộc hiểu rõ lúc trước Vương Tung Sơn ẩn nhẫn với Gould là vì cái gì, cho dù hắn có xông vào gia tộc Hồ Điệp, ở trước mặt mọi người chất vấn Vương Tung Sơn, Vương Tung Sơn vẫn không thể tức giận, hết thảy nguyên nhân đều do sau lưng gia tộc Douglas có gia tộc Lancer!
Gia tộc Hồ Điệp không thể mất đi ủng hộ của gia tộc Lancer! Một khi mất đi sự cung ứng vũ khí của bọn họ, như vậy hậu quả thật không thể tưởng tượng nổi!
- Anh, em hôm nay lỗ mãng rồi, đắc tội một cách triệt để với Gould và gia tộc Douglas, như vậy gia tộc Lancer có thể đoạn tuyệt với chúng ta.
Vương Nhược Thủy lúc này mới biết là mình gây họa, mà tai họa này có thể dẫn tới sự lụi bại của gia tộc Hồ Điệp!
- Đắc tội với gia tộc Douglas, trái lại thật sự có điểm khó giải quyết.
Vương Tung Sơn nhíu mày nói tiếp:
- Nhưng mà gia tộc Lancer bọn chúng hẳn là không đến mức đoạn tuyệt quan hệ với gia tộc Hồ Điệp chúng ta như vậy, dù sao quan hệ hợp tác nhiều năm như vậy, anh nghĩ bọn họ cũng không muốn làm quá đâu! Dù sao chúng ta cũng là gia tộc sát thủ số hai thế giới, gia tộc Lancer hẳn là cũng lo lắng tới vấn đề này, không tới mức mạnh mẽ đoạn tuyệt.
/2205
|