Ngạo Gia

Chương 2: Xuyên không.

/5


Chương 2. Xuyên không.
.
Một mảng tối đen như mực, cô mơ màng nghe tiếng người ồn ào.
.
"đại ca, tỷ ấy ngủ lâu như vậy rồi rốt cuộc bao giờ mới tỉnh lại đây?"
.
Giọng nam nhân mất khiên nhẫn hỏi. Tiếp đó chỉ nghe tiếng thở dài nhè nhẹ của người còn lại. Cùng lúc tiếng mở cửa với giọng nói dịu dàng ngọt ngào vang lên nhè nhẹ, như sợ làm người khác giật mình.
.
"đại ca, tam đệ, ta đem chút điểm tâm cho hai người. muội ấy sao rồi?"
.
Đặt khanh điểm tâm suống bàn Ngạo Thiên Diệp nhẹ nhàng lấy khăn tay lau đi lớp mồ hôi mỏng trên trán cho người nằm trên giường. Đợi một lúc lâu chỉ nghe thấy tiếng thở dài của Ngạo Vấn Thiên, biết chuyện vẫn không có chuyển biến tốt Ngạo Thiên Diệp đau lòng tự trách.
.
"tất cả là do ta, nếu ta không mang bánh quế hoa cho muội ấy ăn thì, Tất cả là do ta, là lỗi của ta..."
.
"đại tỷ, việc này sao có thể trách tỷ, lúc đó nếu không phải nhị tỷ giành ăn trước thì , haizz dù sao cũng không phải lỗi của tỷ."
.
"nhưng..."
.
"thôi được rồi hai người đừng làm ồn nữa, nhị muội cũng không phải là không tỉnh lại, Thiên Diệp muội đừng tự trách nữa, nhị muội lâm vào cảnh này cũng không phải lỗi của muội".
.
Không đành lòng nhìn muội muội thương tâm Ngạo Vấn Thiên nhẹ giọng an ủi.
.
"nhưng, muội ấy.."
.
Ngạo vấn thiên ngắt lời vỗ vỗ vào vai Ngạo Thiên Diệp
.
" được rồi, muội đừng suy nghĩ nhiều nữa, chúng ta ra ngoài để muội ấy nghĩ ngơi".
.
Ngạo Thiên Diệp định nói lại thôi, không còn cách nào khác là cùng mọi người ra khỏi phòng.
.
Trong phòng một mảng yên tĩnh.
Nằm trên giường Lâm Gia Hy lắng nghe toàn bộ câu chuyện khó hiểu này. Cô muốn tỉnh lại xem rốt cuộc đã xẩy ra chuyện gì, ba của cô đâu? Còn có mẹ kế, cho dù chán ghét cô như thế nào thì bà ấy cũng phải diễn nốt màn kịch mẹ hiền cho ba cô xem. Nhưng họ đâu rồi? Còn mấy người vừa rồi là ai? Họ làm gì ở đây? Cô cố gắng mở mắt ra nhưng mí mắt nặng trĩu không cách nào mở ra được, rồi cô nhìn thấy bóng dáng mờ mờ của Lâm Phàm ngay trước mắt, cô ta đang cười nhạo cô, cô cố gắm hết sức chạy lại chỗ Lâm Phàm, nhưng hìn ảnh của cô ta đột nhiên biến mất, cô nhìn thấy một ánh sáng nho nhỏ yếu ớt, dần dần trở lên rất trói mắt rất trói, cô đưa bàn tay tre đi ánh sáng ấy. Đột nhiên ánh sáng vụt tắt cô nhấp nháy mí mắt, có tiếng của ai đó đang gọi cô, phải, đúng rồi hình như là mẹ cô. Không thể nào mẹ cô đã mất lúc cô 11 tuổi rồi. Chẳng lẽ chính cô cũng đã chết?
.  
"Hy nhi, mau tỉnh lại, là mẫu thân đây, con nghe thấy tiếng mẫu thân sao, Hy nhi..."
.
"Hy nhi, muội mau tỉnh lại a"
.
"hy nhi, ...."
.
"Nhị tỷ...."
.
là ai vậy? Ai đang gọi ta vậy? Hình như rất nhiều người... Ồn ào qúa. Rốt cuộc đã xẩy ra chuyện gì vậy, cô cố gắng nhất định phải mở mắt ra xem rốt cuộc là chuyện gì. Mí mắt cô giật giật, tất cả mọi người đều lo lắng không yên cho đến khi thấy mắt cô từ từ mở ra. Ngạo Tịch Phấn kích hét lớn.
.
"mọi người nhìn xem tỷ ấy tỉnh lại rồi".
.
Tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, Ngạo Phu nhân dịu dàng xoa đầu cô ân cần hỏi thăm
.
"nào, Hy nhi tỉnh lại là tốt rồi, con xem làm mọi người một trận sợ hãi, nào mau ngồi dậy, ta đã sai người chuẩn bị canh gà cho con tẩm bổ rồi,.."
.
Vừa nói bà vừa giúp cô tựa người ra chiếc gối đằng sau, tất cả mọi người như trút được gánh nặng, Lâm Gia Hy Nhìn quanh từng người một, nghi ngờ, mày đẹp khẽ nhíu lại, cuối cùng dừng lại trước mặt Ngạo Phu nhân nhìn khuân mặt bà thật lâu, tâm trạng dối như tơ. rốt cuộc không nhịn được  hỏi.
.
"mọi người,.... Là ai vậy?"
.
Lập tức làm cho mọi người trong phòng kinh sợ. sững sờ người này nhìn người kia không biết phải làm sao.
.
"đây không phải nhà tôi, rốt cuộc đây là nơi nào?"


/5

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status