Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 161: Quý tộc Lý Phật

/761


Những lời này của Lăng Tiêu khiến Phúc bá cũng ngây người, đôi mắt sáng lên, khẽ khụ một tiếng, nói:

- Hay là thiếu gia nghĩ tới… Nam Phương Vương? Ta cũng hoài nghi như vậy. Có điều tại sao thiếu gia lại khẳng định Kiếm Tông kia không phải người của Thái tử? Tuy ràng hai gã Kiếm Tông trong hoàn cung không cần phải nghe lệnh Thái Tử, nhưng… Thiếu gia đừng quên vụ ám sát trước đây…

Lăng Tiêu gật gật đầu nói:
- Sở dỉ ta xác định kẻ đó không phải người của Thái tử là có nguyên nhân. Trước kia ta và Diệp Tử đã gặp tên Kiếm Tông này rồi…

Phúc bá, Lăng Võ cùng với Mặc Thanh và Mạnh Ly đều ngây người, trong mắt đều lộ ra thần sắc khó tin: chính là cao thủ cấp bậc Kiếm Tông đó, gặp họ còn khó hơn là gặp quốc vương bệ hạ.

- Nói thật ra, ta và Diệp tử từng vô tình nhìn thấy Kiếm Tông này cướp lấy ma thú bậc năm mà thái tử điện hạ mua được ở nhà đấu giá của gia tộc Hoàng Phủ. Lần đó cũng chỉ có ta và Diệp tử là hai kẻ ngoài cuộc chứng kiến, vì vậy chúng ta có thể xác định hai Kiếm Tông đó khẳng định là một! Cho nên, ta mới dám kết luận Kiếm Tông đó không phải người của Thái tử phái tới!

Lăng Tiêu nói xong, Phúc bá mới thở dài một tiếng
- Một khi đã như vậy, xem ra chỉ có thể là hắn… Tuy nhiên đây quả là một tin tức khiến người ta phải kinh ngạc, không ngờ dưới trướng hắn lại có thể có cao thủ cấp bậc Kiếm Tông. Nếu thiếu gia không ngại, chuyện này nên báo lại cho lão gia biết.

Lăng Tiêu biết, lão gia ở đây không phải phụ thân mình mà chính là Thu lão Nguyên soái, lập tức gật đầu nói:
- Phúc bá cứ tự chăm sóc bản thân đi. Sau hôm nay, Tiểu Sửu có thể cũng trở lại, để nó đi một chuyến là được!

Tiểu Sửu được Lăng Tiêu phái tới đế đô gửi thư cho cha mẹ. Mặc dù không phải là linh hồn của Lăng Tiêu trước kia, nhưng hắn vẫn rất coi trọng phụ mẫu, huynh muội. Ngày lễ hội không thể về đế đô, Lăng Tiêu để Tiểu Sửu mang về một ít đặc sản của thành Penzias, một ít hải sản và một bức thư kể lại cuộc sống hàng ngày của hắn. Nói tóm lại chính là muốn cha mẹ và người nhà yên tâm, mình ở đây vẫn rất tốt!

Phúc bá gật gật đầu. Không giống với những người thường khác, năm xưa ông đã đi theo bên người lão Nguyên soái Thu Thần, vì vậy hiểu biết rất rõ nhiều chuyện của giới cao tầng đế quốc, cũng biết một ít về chuyện tranh đoạt hoàng quyền giữa thái tử điện hạ và nhị vương tử.

Ngoài ra, lão quốc vương dường như cũng dung túng loại chuyện thế này.

Phúc bá còn nhớ rõ năm đó đi theo Thu Thần, có một lần ở hoàng cung còn được nghe chính quốc vương nói "Con ta sẽ phải giống với Bạo Viêm Sư Vương xưng bá thảo nguyên! Phải là kẻ ưu tú nhất, tài năng nhất mới có thể xưng vương!"

Lời này đã giải thích tại sao những năm gần đây quốc vương bệ hạ lại lờ đi coi như không thấy, thậm chí là dung túng, chuyện thái tử và Nam Phương Vương đều tự chiêu binh mãi mã, tụ tập thế lực.

Đến lúc ở cùng Lăng Tiêu, Phúc bá mới biết lão quốc vương năm đó cũng có những khổ sở không sao kể xiết, cũng không thể làm gì.

Mặc Thanh lúc này nói:
- Hiện giờ, kẻ lo lắng nhất có lẽ là ba đại quý tộc kia. Ha ha… Đêm qua, bọn chúng tổn thất nặng nề, gần như tất cả vật tư của chúng đều bị cướp bóc toàn bộ. Còn nữa, gia chủ của ba gia tộc này có khi còn tự mình đi tới gặp quốc vương, khóc rống lên trước mắt ngài nữa cơ!

Lăng Tiêu lạnh nhạt cười, nhìn thoáng qua Lăng Võ. Lăng Võ đoạt được những tài vật đó xong, chưa vận chuyển đi mà vẫn để trong phủ Tử tước!

Mà dưới phủ Tử tước có rất nhiều tầng hầm ngang dọc. Sau khi tiếp quản phủ Tử tước khá lâu, Lăng Tiêu mới khám phá hết được hệ thống ngầm này. Gia tộc Lý Hậu Sương chưởng quản thành Penzias hơn ngàn năm, tích lũy vô cùng phong phú. Trong quá trình khám phá tầng hầm đó, thậm chí hắn còn phát hiện rất nhiều của cải giá trị kinh người.

Sau một thời gian tiêu dùng kinh khủng như vậy, vài vạn kim tệ vốn có của Lăng Tiêu đã sắp sửa không thể chống đỡ nổi nữa! Những đồ cướp được tối hôm qua liền được hắn cất thẳng vào hầm sâu, những đồ không thể mang đi như lương thực linh tinh thì bị Lăng Võ phóng hỏa đốt sạch sẽ.

Tóm lại, sau đêm qua, tứ đại quý tộc thành Penzias đã trở thành lịch sử! Sau này chỉ còn nhất đại quý tộc, chính là Mặc gia! Đương nhiên, đây là không tính Lĩnh chủ Lăng Tiêu trong đó.

Bên bờ hồ Penzias, trong cơ doanh của Nam Phương Vương, truyền tới tiếng hoan hô, cười đùa của hơn mười vạn đại quân. Thoạt nhìn, lễ cuồng hoan năm nay không khác gì với những năm trước, cũng có rượu ngon để uống, thịt lớn để ăn, sau đó còn có ban thưởng cho những người có thành tích tốt. Nếu tâm tình của Nhị điện hạ mà vui vẻ, có khi còn cung cấp một đám cô nương cho bọn họ vui vẻ.

Tuy nhiên, có vẻ như năm nay tâm tình của Nhị điện hạ không được tốt cho lắm, bởi vì không hề có cô nương nào.

Lý Võ Thông đang đi đi lại lại trong phòng với vẻ mặt cực kỳ nôn nóng. Nằm trên giường là một lão già nhắm nghiền hai mắt, đại khái là bị tiếng bước chân của Lý Võ Thông làm cho tâm tình không được thoải mái. Lão ho nhẹ một tiếng, thản nhiên nói:
- Điện hạ, lão hủ này vẫn chưa thể chết được. Chỉ cần nghỉ ngơi vài tháng là sẽ khỏi hẳn. Điện hạ không cần lo lắng trong lòng. Bạn đang đọc truyện được lấy tại

/761

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status