Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 349: Lĩnh ngộ hữu tình đạo

/761


Nhìn bộ dáng trợn mắt há hốc mồm của Lăng Tiêu. Hoàng Phủ Nguyệt rốt cục mỉm cười... như một cô bé thành công một trò đùa, vô cùng tươi sáng.

- Được rồi. ta hù dọa anh thế đủ rồi! Một lần nữa nhận thức đi, ta tên là Hoàng Phủ Nguyệt, ta đến từ địa cầu.
Hoàng Phủ Nguyệt giơ bàn tay trơn bóng tinh xảo như ngọc. cười tủm tỉm nói.

Lăng Tiêu cũng vươn tay theo bản năng, sau đó nói:
- Địa cầu là địa phương nào?

- A....
Lần này đến lượt Hoàng Phủ Nguyệt kinh ngạc, bởi vì nàng nhận ra biểu tình của Lăng Tiêu không phải giả bộ. Muốn quan sát cử chi, lời nói để nhìn ra điều đó quả thực là chuyện quá đơn giản đối với vị nghiên cứu sinh tiến sĩ tâm lý năm đó như Hoàng Phủ Đại tiểu thư.

- Anh không biết địa câu? Vậy anh... từ đâu tới?

Sau khi một chút chấp niệm được thả lỏng, mọi việc không còn gì phải kiêng nể nữa, đôi mắt Hoàng Phủ Nguyệt nhìn chăm chú vào Lăng Tiêu. Giờ khắc này, nàng quên hết tất cả những hồng nhan tri kỷ bên người Lăng Tiêu, quên thân phận Hoàng Phủ Đại tiểu thư của mình.

Trong lòng Lăng Tiêu kinh ngạc dậy sóng không ngừng. chẳng trách mình vẫn luôn cảm thấy Hoàng Phủ Nguyệt không bình thường chẳng trách nàng vẫn luôn có một cảm giác thân thiết khó hiểu đối với mình.

Thì ra là thế!

Trong lòng Lăng Tiêu bừng tỉnh đại ngộ, hóa ra nữ nhân này cũng đến từ một thế giới khác. linh hồn vẫn mang theo trí nhớ tới đây! Lăng Tiêu khẽ cười cười:

- Tu chân giới!

- Ô!

Đã nhiều năm như vậy, đến lúc này Hoàng Phủ Nguyệt rốt cục được chính mồm Lăng Tiêu thừa nhận. Cảm giác ngạc nhiên vui mừng quả thực không thể diễn tả bằng ngôn từ, nước mắt không thể không chế nổi trào ra, chảy xuống trên khuôn mặt tươi cười tràn đầy vui vẻ.

Những suy nghĩ trước kia nào là vĩnh viễn chôn giấu bí mật này tronag lòng mang theo xuống quan tài, nào là nếu bị đối phương biết sẽ giết người diệt khẩu... hết thảy chỉ là vớ vẩn.

Có ai biết nỗi tịch mịch của một linh hồn cô độc tha hương đau khổ nhớ nhung kiếp trước của mình! Hoàng Phủ Nguyệt đã từng đọc tiêu thuyết, đã từng biết tới việc "xuyên qua thời không", thậm chí cũng từng ảo tường sau khi xuyên qua thì làm thế nào để xây dựng cuộc sống, thậm chí còn có ảo tưởng trờ thành một nữ hoàng của dị giới.

Nhưng khi vận mệnh quỷ quái này thực sự rơi xuống đầu nàng, khiến vận mệnh của nàng trở thành một trò đùa to lớn, sau hơn 20 năm, trong đầu óc nàng vẫn không ngừng có một ý niệm:

"Ta nhớ mẹ, ta nhớ cha!"

Nhìn Hoàng Phủ Nguyệt đột nhiên khóc rưng rức, trong lòng Lăng Tiêu cũng có cảm giác khó chịu theo, cái mũi cay cay. Hắn có thể cảm nhận được sự thống khổ rất sâu trong lòng nàng. Hắn hiểu sự buồn bã thê lương thân ở giữa thành thị phồn hoa nhưng trong lòng cô đơn tịch mịch.

Cho nên Lăng Tiêu nhẹ nhàng ôm Hoàng Phủ Nguyệt vào trong lòng mặc cho
nàng khóc ướt vạt áo của mình. Tình cảm này không hề có chút trăng gió nam nữ nào. Hai linh hồn cô đơn cùng xuất hiện một chồ. Có thể nói là thiên ý.,cũng có thể nói là vận mệnh. Thậm chí có thể nói là một loại tất nhiên!

Sáng sớm hôm sau, Hoàng Phủ Nguyệt khôi phục bình thường. Mỹ nhân hơn 20 tuổi này không còn đề cập thêm một lời nào về vấn đề trước đó, càng không hỏi thêm một câu nào về Tu Chân Giới của Lăng Tiêu. Giờ này khắc này, nàng chỉ biết là, từ nay về sau, nàng đã không còn tịch mịch nữa!

Hoàng Phủ Nguyệt dựa đầu vào vai Lăng Tiêu, nhẹ nhàng trò chuyện về vài năm gần đây của hai người, những gì Lăng Tiêu đã trải qua. Mà đây cũng là lần đầu tiên Lăng Tiêu kể lại những gì hắn đã trải qua trong ba năm gần đây.

Khi nói tới những lúc mạo hiểm, Hoàng Phủ Nguyệt không kìm nổi nắm chặt lấy tay Lăng Tiêu. dường như sợ rằng ma thú hùng mạnh đó sẽ đột nhiên nhảy ra cướp lấy Lăng Tiêu.

Giờ khắc này, Hoàng Phủ Nguyệt không còn là nữ thần thương nghiệp của Đế quốc Lam Nguyệt nữa mà chỉ là một cô gái xinh đẹp bình thường không hơn!

Mà sau khi trải qua chuyện tối hôm qua, đạo tâm đình trệ đã lâu trong lòng Lăng Tiêu bỗng nhiên có cảm giác nâng cao khiến hắn kích động không ngừng. Đạo tâm này mới là căn nguyên tu luyện cùa hắn. Dù tu vi tâm cảnh, kiếm kỹ hay công pháp cao tới đâu nhưng nếu đạo tâm không được nâng cao, không cảm ngộ được thiên đạo, như vậy con đường tu tiên của Lăng Tiêu vẫn xa xôi không biết bao giờ tới.

Kiếp trước tu luyện vô tình đạo, kiếp này tu luyện hữu tình đạo! Hữu tình đạo là tu luyện thất tình lục dục của con người. Thất tình chi chính là: hỉ, nộ, ưu, cụ, ái, tăng, dục. Lục dục chi chính là: kiến dục, thính dục, hương dục, vị dục. xúc dục, ý dục. (1)

Kiếp này Lãng Tiêu có thể nói là nhập thế tu luyện, đã trải qua đại bộ phận cảm xúc của thất tình, chi có ưu. cụ. dục (buồn, sợ, ham muốn) là cảm giác vẫn hơi sơ sài. tuy rằng đã hơi chạm đến bề ngoài nhưng tinh túy chân chính thì vẫn chưa có lĩnh ngộ sâu. Nói thật, Lăng Tiêu cũng rất hoài niệm cuộc sống kiếp trước, hoài niệm đồng môn kiếp trước, hoài niệm sư tôn... nhung càng nhớ nhiều về kiếp trước thì bản thân lại càng đau khô tu luyện! Bế quan ngồi xuống cảm ngộ thiên đạo ... Đơn giản mà nói. kiếp trước của Lăng Tiêu rất nhợt nhạt, đều chỉ có tu luyện, vô tình vô dục. Cho nên nói, ký ức của Lăng Tiêu kỳ thật phi thường chán nản.

/761

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status