Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 409: Gặp lại Tiểu Sửu

/761


Lăng Tiêu nâng cao thực lực cho Lâm Lỗi, chờ khi nào hắn đạt tới Ma Kiếm Sư, lại một lần nữa vào trong trận thu lấy bảo vật, bởi vì tới thời điểm đó, hắn đã có năng lực đủ để tự bảo vệ mình!

Lăng Tiêu không nghĩ lòng tốt của mình, lại khiến Lâm Lỗi trải qua một lần gặp được mình mấy năm nay.

Thất phu vô tội, mang ngọc mắc tội, Lăng Tiêu đối với nhân tính lại càng khắc sâu nhận thức, thực lực tăng cao nhưng làm việc so với trước đây càng thêm thận trọng!

Lăng Tiêu tiễn bước Lâm Lỗi xong quay lại trên núi, đã thấy hai nữ nhân đang cắn răng kéo các thi thể tới một chỗ, xem ra là muốn dọn dẹp sạch sẽ. Lăng Tiêu thầm bội phục hai nàng gan lớn, đồng thời bảo hai nàng đứng qua một bên, hắn nhẹ nhàng phất tay bắn ra một luồng kình khí, mang theo một làn hơi rực nóng kinh người, trong nháy mắt thiêu đốt sạch mọi thi thể ở bên trong, ngay cả tro bụi cũng không nhìn thấy chút xíu nào!

Trên mặt hai nàng lộ ra thần sắc hoảng sợ. Các nàng đã cố gắng đánh giá cao thực lực của ân nhân, lại không thể tưởng tượng ân nhân lợi hại hơn xa so với ý nghĩ của các nàng! Làm sao với loại cảnh giới đó các nàng có khả năng nhìn thấu được?

Hai nàng trong lòng thầm mừng vui thật lớn, người lợi hại như thế sau này lại chính là chủ nhân của các nàng!

Nơi đây ngày sau sẽ trở thành chỗ phát triển của kiếm phái Thục Sơn, Lăng Tiêu không muốn chỗ này có gì dơ bẩn tồn tại, vì thế hắn mạnh mẽ khoét gọn khu vực chỗ địa lao, sau đó ném tới một ngọn núi hoang khoảng cách nơi này ngoài ngàn dặm, lút sâu vào lòng đất. Mấy trăm năm sau, nơi đó được người phát hiện, còn bị lầm tưởng cho là di tích thời thượng cổ. Thậm chí dẫn lên một phen tranh chấp của vũ giả giới thế tục.

Loại đoạn nhân quả tiếp theo, tuy rằng đối với Lăng Tiêu đã không còn quan ngại, nhưng sự huyền diệu của nhân quả thì không phải bàn cãi!

Lăng Tiêu ngự kiếm mà đi, với tu vi Xuất Khiếu trung kỳ, trong nháy mắt đi ngàn dặm, không tới nửa ngày đã tới phía bắc Đế quốc Tử Xuyên, trên bầu trời dãy núi Phạm Đế Á Đại Tuyết Sơn.

Phía dưới, là nơi dừng chân đã ngàn năm của Liệt gia.

Lăng Tiêu đứng ở rất cao trên không trung, nhìn xuống phía dưới, núi cao sông lớn, cảnh sắc đẹp lạ thường, Lăng Tiêu phát ra tầng tầng tinh thần lực hướng ra phía ngoài, ở địa phương cực xa trên bầu trời một đạo hào quang màu trắng lóe lên như một con mãng xà thật lớn, trong nháy mắt biến mất tại chỗ!

Lăng Tiêu đứng ở nơi đó, nhìn Tiểu Sửu như một tia chớp bay tới, khóe miệng nổi lên vẻ tươi cười, Tiểu Sửu đã trưởng thành thân thể cực kỳ khổng lồ! Lông trắng xóa cấp tốc phi hành trên trời cao, giống như một đám mây trắng tinh thuần.

Một tiếng kêu vui mừng đến cực điểm, Tiểu Sửu vọt tới bên cạnh Lăng Tiêu, cặp mắt kia đã trở nên xanh thẳm, không ngờ mang theo một tia nhân tính hóa trong suốt.

Thân mình dừng trước người Lăng Tiêu, đầu chui vào trong lòng Lăng Tiêu!

Tiểu gia hỏa này... trưởng thành rồi đây!

Lăng Tiêu cảm khái trong lòng, thời gian thắm thoát trôi qua mới thoáng cái mình đi vào thế giới này không ngờ cũng sắp được mười năm, từ một thiếu niên biến thành một thanh niên. Tiểu Sửu, cũng từ một tiểu tử tinh quái hiện tại cũng biến thành ma thú bậc cao cả người tản phát ra khí tức vương giả uy nghiêm!

Chỉ sợ, tiếp qua một đoạn thời gian, đã có thể mở miệng nói chuyện đây? Trong lòng Lăng Tiêu toát ra ý tưởng này, lại kinh ngạc nghe từ miệng Tiểu Sửu phát ra một tràng tiếng trẻ con ngọng nghịu.

- Ba... Ba...

Lăng Tiêu sửng sốt, lập tức ngạc nhiên vui mừng, cười ha hả, tiếng cười ở trên trời cao vang vọng truyền đi bốn phương tám hướng. Tại Liệt gia, giữa dãy núi Phạm Đế Á Đại Tuyết Sơn, rất nhiều người trong lòng có điều cảm nhận được, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời xanh lam, nhưng cũng không phát hiện điều gì.

- Tốt! Thật tốt quá! Tiểu Sửu, ngươi chẳng lẽ đã có thực lực bậc chín?
Lăng Tiêu đã mấy năm không gặp tiểu tử này, thực lực của nó đạt tới cảnh giới gì cũng không xác định được, hắn cũng không có thể lấy tinh hạch của Tiểu Sửu ra để xác định.

Chỉ là cảm nhận sóng dao động năng lượng từ trên mình Tiểu Sửu, thực lực hẳn là đã không kém gì cường giả Kiếm Tôn bình thường! Làm được điểm ấy, ít nhất cũng phải ma thú bậc tám đỉnh điểm mới làm được.

Năng lực phát âm của Tiểu Sửu hiển nhiên còn rất kém cỏi, nhưng dùng tinh thần lực câu thông cùng Lăng Tiêu:
- Còn kém một chút tới bậc chín, khi tới bậc chín là có thể biến hóa!

Lăng Tiêu mừng rỡ, xuất ra một quả Tiểu Hoàn Đan ném vào miệng Tiểu Sửu, sau đó cười nói:
- Đi đi! Tìm một chỗ tiếp tục tu luyện! Mau mau biến hóa thành hình người rồi theo ta tu luyện!

Tiểu Sửu hưng phấn kêu to một tiếng vỗ cánh bay đi.

Lăng Tiêu tươi cười, cả người khí thế vừa thu lại... ngay sau đó, xuất hiện ở bên ngoài sơn trang Liệt gia.

Thân ảnh Lăng Tiêu mới vừa xuất hiện ở nơi này, trong sơn trang Liệt gia nhìn như bình thường, đột nhiên nhảy ra mười mấy người toàn thân tản ra khí thế mãnh liệt, trong ánh mắt mang theo ba phần nghi hoặc bảy phần cảnh giác nhìn chằm chằm Lăng Tiêu, trong đó một người đầu lĩnh trầm giọng quát hỏi:
- Ngươi là ai? Tới nơi này làm cái gì?

Khó trách những người trong Liệt gia nghi hoặc, giờ phút này thoạt nhìn Lăng Tiêu, lưng đeo bảo kiếm, quần áo hoa lệ, hình dáng như ngọc thụ lâm phong, đứng ở nơi đó trông chẳng khác nào là một công tử của trần tục, toàn thân lại không có nửa điểm dao động năng lượng!

Nếu là xuất hiện ở giữa phố xá sầm uất, chỉ sợ sẽ dẫn tới vô số ánh mắt đưa tình của các thiếu nữ hoài xuân, nhưng xuất hiện tại cứ địa của Liệt gia ở giữa dãy núi Phạm Đế Á này, lại thấy thế nào cũng không hợp lý.

/761

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status