Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 704: Ta tu luyện công pháp giết người

/761



Cánh tay đang giấu trong tay áo của tên thị vệ thủ lĩnh kia không kìm được phải run rẩy kịch liệt:

- Ngươi…Ngươi tu luyện công pháp quái quỷ gì?

- Ta tu luyện..Công pháp giết người!

Người này vừa nói dứt lời thì đã vang lên hàng loạt những âm thanh ầm ầm, rất nhiều những đoạn tay chân rời khỏi cơ thể đám người kia rồi từ trên trời rơi xuống đất.

Trong không khí đột nhiên xuất hiện một trận mưa máu gió tanh.

Ngay sau đó những người may mắn còn sống sót hầu như đều dùng tốc độ nhanh nhất mà lui về. Trong nháy mắt đám người đã chạy ra mấy chục dặm, toàn thân run rẩy, dùng đôi mắt hoảng sợ nhìn về phía bên kia.

Khi tên thị vệ thủ lĩnh nghe thấy người kia trả lời mình thì trong lỗ mũi phát ra một tiếng hừ lạnh khinh thường. Hắn rất muốn phản kháng rất muốn tấn công rất muốn cho người khác thấy lập trường của mình, muốn biểu hiện khí thế thà chết chứ không khuất phục…Đáng tiếc là hắn chỉ có thể co giật khóe miệng được vài cái, sau đó đầu gối đột nhiên trở nên mềm nhũn rồi quỳ trên mặt đất kêu lên:

- Cường giả, đừng giết ta, đừng giết ta. Tại hạ có cha già có… ….

Khi hắn nói ra những lời này thì khom lưng dập đầu xuống đất, nhưng khi đầu của tên này chưa kịp chạm xuống đất thì sau lưng đột nhiên bắn ra ba mũi ám tiễn tinh xảo.

Ám tiễn này có hình tam giác bắn thẳng về phía người hắc y với lực lượng vô cùng khổng lồ, còn tạo ra tiếng xé gió trên không trung.

Đáng tiếc là tên này không được mãn nguyện, trên mi tâm đột nhiên xuất hiện một lỗ máu.Tên này còn không kịp hét thảm lên một tiếng thì hai mắt đã trợn trừng rồi bịch một tiếng, cơ thể cứng đờ ngã xuống mặt đất.

- Thật là vô dụng!

Một người thanh niên khẽ nói rồi chậm rãi bước ra khỏi rừng cây, sau đó trong ánh mắt hắn lóe lên cái nhìn u ám, chin chằm chằm lên người thanh niên hắc y.

Trong đôi mắt người hắc ý không có chút sắc thái tình cảm nào, hắn lạnh lùng hỏi:

- Ngươi là ai?

- Tại hạ là thiếu minh chủ Liên Minh Phương Nam.

Thủy Quân nói xong thì khẽ mở cây quạt trong tay ra rồi phất phất vài cái, giống như trước mặt không phải là trận chiến một mất một còn mà là nơi đàm luận chuyện phong tình. Nhưng dù hắn bình tĩnh như vậy là thật hay giả thì cũng đủ làm cho người khác phải cảm thấy bội phục.

Thủy Quân nói xong thì hai mắt đột nhiên nheo lại, người này chỉ cần nháy mắt là có thể giết mười mấy tên cường giả cảnh giới đại viên mãn, có thể là loại người thông thường sao? Trên cơ thể tên kia còn vương vấn một luồng hắc khí khổng lồ đồng thời lại còn bùng ra một mùi máu tanh nồng đậm, cặp mắt lại ác nghiệt vô tình, người này…Giống như đã tu luyện một môn ma công vô cùng bá đạo, không biết hắn có quan hệ gì với Lăng Tiêu đây? Thục Sơn phái cũng là danh môn chánh phái, căn bản sẽ không thể thu nhận loại người này.

- Thiếu minh chủ Liên Minh Phương Nam sao? Không phải người Tôn gia à?

Người hắc y kia cúi đầu nói thầm một câu, sau đó hắn ngẩng đầu lên vẻ mặt kiên định nói:

- Ta mặc kệ ngươi là ai, bây giờ chỉ muốn nói với ngươi một câu…Cút!

Thủy Quân bị tên hắc y kia mắng thì cảm thấy sửng sốt, hắn đứng ngây người chỗ đó nữa ngày mà không có bất kỳ phản ứng gì. Một lúc lâu sau hắn mới ngẩng đầu lên, cười lạnh vài tiếng rồi nhìn về phía tên hắc y kia với ánh mắt giống như đang nhìn một người chết.
- Ngươi là quái gì? Hừ! Đợi đến khi chúng ta phá vỡ trận pháp này sẽ giết sạch đám người ở đây! Ha ha, nghe nói đám nữ nhân bên cạnh Lăng Tiêu cũng rất tuyệt, thiếu gia cũng muốn nếm thử một chút… ….

Thủy Quân vừa nói vừa để ý những phản ứng của người hắc y trước mặt, khi những cao thủ thật sự so chiêu thì nhiều khi còn đơn giản hơn trong tưởng tượng rất nhiều. Thủy Quân muốn chọc giận tên hắc y, sau đó lợi dụng khoảnh khắc này để tìm ra sơ hở. Nhưng hắn lại phải thất vọng, người mặc hắc y kia sau khi nghe xong những lời hắn nói thì không có bất kỳ cảm xúc nào, ngược lại tên kia còn thản nhiên nói:

- Chuyện này có quan hệ gì đến ta đâu? Ta chỉ biết ngươi đến nơi này không phải để làm khách…Như vậy đã đủ rồi.

Người mặc hắc y kia vừa nói xong thì thanh kiếm trong tay giống như một con rắn quỷ dị bùng lên những ánh sáng điện rồi đâm thẳng ra.

Nãy giờ Thủy Quân vẫn một mực đề phòng, đồng thời cũng tìm kiếm cơ hội để ra tay. Nhưng lúc này hắn cũng bị một kiếm nhanh như chớp này làm cho sửng sốt, hắn rõ ràng cảm nhận được thực lực của đối phương không hùng mạnh bằng mình, nhưng kiếm của hắn…Vì sao mình lại cảm thấy tránh không được?

Hình ảnh cuối cùng Thủy Quân nhìn thấy chính là một cái thi thể không đầu, trên cổ đang tuôn ra một dòng máu tươi khổng lồ. Trong lòng hắn vẫn còn đang rất buồn bực và sợ hãi, đây là ai mà đầu lại bị người ta chém rớt. Sau đó hắn lập tức cảm giác được mình càng lúc càng bay cao, cuối cùng thì ý thức trở nên mơ hồ.

Thủy Quân đường đường là thiếu chủ của Liên Minh Phương Nam, có thân phận và bối cảnh hùng mạnh, không ngờ lại chết một cách lặng lẽ như vậy.

Trên mặt Triệu Dũng không có bất kỳ biểu cảm gì, giống như chỉ bóp chết một con ruồi nhỏ bé. Hắn lạnh lùng nhìn đám người đang đứng trên bầu trời, những người này sửng sốt trong nháy mắt nhưng con mắt lại lập tức đỏ hồng lên rồi phóng thẳng đến giống như đã phát điên. Thiếu chủ không ngờ lại bị người này giết chết ở nơi đây, cho dù bọn họ có thể bỏ chạy, thì chạy được đến nơi nào bây giờ?

Đám thị vệ Thủy gia sau nhiều năm tích lũy lực lượng, sự trung thành của bọn họ đối với gia tộc đã đạt đến một mức độ cực cao.

Không ngờ cái Triệu Dũng đang đợi chính là điều này.

Võ giả nhân loại khi ở vào thời khẩn trương thì tinh thần sẽ tập trung đến mức cao độ rồi phối hợp với thân thể tạo thành một cảnh giới tốt nhất. Đồng thời lúc này máu huyết của con người cũng trở nên sôi trào nhất.

Triệu Dũng muốn chính là thứ này.

Triệu Dũng hóa thành một ác ma khủng bố, hắn điên cuồng cắt đứt từng sinh mạng. Khi tia chớp màu đen lóe lên thì không còn bất kỳ người nào sống sót.

Mà khi mỗi một người chết đi thì đều có một luồng hắc khí tiến vào mi tâm Triệu Dũng. Sau vài lần hít thở, khi hắn đã giết chết vài chục tên cường giả cảnh giới đại viên mãn, thì Triệu Dũng cảm giác được sức lực của mình…Đã không còn nhiều lắm.

Mà người của đối phương cũng đã phát hiện ra chỗ này. Địa phương bên cạnh truyền tới những tiếng chém giết, đây là những đồng môn sư huynh đệ của ta sao? Trong lòng Triệu Dũng đột nhiên bùng lên một cảm giác hâm mộ nồng đậm:

- Nếu ta cũng có thể ở tại chỗ này tu luyện thì tốt biết bao.

- Dáng tiếc ta không thể.

Trên mặt Triệu Dũng hiện ra một chút đau khổ, sau đó những luồng hào quang màu đỏ trong hai mắt lại càng trở nên mạnh mẽ. Cặp mắt màu đỏ máu của hắn đã làm người ta sinh ra một loại cảm giác không dám nhìn gần.

Triệu Dũng cảm thấy tình cảnh trước mắt đột nhiên trở nên có chút mơ hồ, hắn gắng sức dùng tay dụi dụi mắt. Khi hắn mở mắt ra thì tất cả mọi thứ trước mặt đã biến đổi.

Một không gian đỏ như máu. Nguồn truyện:

/761

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status