Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 74: Ma Kiếm Sĩ bậc ba

/761


Long Tường thấy thực lực mấy tên lính đánh thuê không bằng mình, hắn nghĩ không thừa cơ hội này đại phát thần uy, để lại ấn tượng tốt trong mắt mĩ nhân, còn chờ tới khi nào đây?

Anh hùng cứu mỹ nhân, từ xưa đến nay đều là chuyện lãng mạn nhất!

Lăng Tiêu lắc đầu. Vốn hắn chẳng có cảm giác gì với Long Tường cả. Việc Long Tường theo đuổi Thượng Quan lão sư với hắn không có quan hệ.

Nhưng hiện tại, hắn lại có chút ác cảm. Không phải bởi vì Long Tường thừa nước đục thả câu, mà vì người kia thật không biết sống chết là gì!

Bởi vì, cách đó không xa, có một đội nhân mã đang chậm rãi tiến lại. Một trung niên đầu lĩnh đang sầm mặt xuống khi thấy Long Tường kêu gào.

Mà sát khí trên người đó, Lăng Tiêu đứng ở rất xa cũng cảm giác được.

Hắn không nhịn được bèn kéo Isa lùi lại, nhẹ giọng nói:
- Cẩn thận đó!

Tiêu Lâm và Thượng Quan Vũ Đồng cùng lúc đó cũng thấy đám người kia, sắc mặt liền biến đổi vì quần áo trên người đám người đó cùng những kẻ mạo hiểm này giống nhau như đúc.

Mấy kẻ mạo hiểm bên này đang tiến thoái lưỡng nan, lúc này trên mặt đều lộ vẻ vui mừng, cùng nhau đỡ tên lính đánh thuê bị chém cụt tay dậy, nói:
- Cố chịu đựng, lão Đại đến rồi, lão Đại sẽ đòi lại công đạo cho ngươi!

Thượng Quan Vũ Đồng lớn tiếng quát Tô Tú đang đứng ngây người ra đó:
- Tô Tú tỷ, còn không mau mang người đi!

Tô Tú sực tỉnh, lúc này không phải lúc xưng anh hùng hảo hán. Bất cứ người nào trong đám tiểu thư thiếu gia này xảy ra chuyện gì, bọn họ đều không thể gánh nổi hậu quả.

- Tất cả mọi người theo ta.
Tô Tú cao giọng quát.
Nhìn vẻ mặt không tình nguyện của đám học sinh, lần đầu tiên trong lòng Tô Tú cảm giác được làm giáo sư cũng không dễ dàng gì.

Đám học sinh này chưa bao giờ gặp loại chuyện như vậy. Không ít nam sinh nhiệt huyết sôi trào, hận không thể rút kiếm ra đánh một trận, làm sao sẵn lòng rời đi? Đám nữ sinh mặc dù có chút sợ hãi, nhưng ỷ vào bên mình cũng có hơn năm chục người, còn có bốn giáo sư thực lực cường đại, căn bản không nhận thấy nguy hiểm đã ập xuống đầu bọn họ.

- Đi? Đừng hòng ai chạy được.
Một giọng nói âm trầm vang lên bên tai mọi người làm không ít người sởn gai ốc.

Lúc này đã có mấy học sinh thấy không ổn, bắt đầu đi theo Tô Tú, tuy nhiên, mọi thứ đã chậm rồi.

Trong đám bên kia, hắc y nam tử vẻ mặt âm trầm vung tay lên, hơn một trăm tên trong thoáng chốc đã vây hơn năm mươi học sinh ở giữa.

Các học sinh lúc này mới cảm thấy sợ hãi. Một phần vì đối phương đông người, nhưng chủ yếu là vì bọn họ chưa từng trải qua loại chuyện như thế này. Tuy nhiên, các nam sinh cũng rất ăn ý, đồng loạt rút kiếm ra, bảo bọc nữ sinh ở giữa. Đây là tinh thần mà Đế quốc Học viện truyền dạy, cũng là một loại biểu hiện của phong thái quý tộc. Thật ra cho dù là dân thường, họ cũng biết đạo lý phải bảo hộ đàn bà và trẻ con này. Chẳng qua thể hiện trên đám học sinh nhà giàu này, càng có vẻ có chút giá trị.

- Dạ Kiêu!
Thượng Quan Vũ Đồng mím đôi môi mỏng manh gợi cảm, liếc sơ qua đã nhận ra hắc y nhân đang đến, trong lòng thầm nghĩ: "Nguy rồi. Không ngờ chọc phải người này."

Dạ Kiêu là người hay bao che khuyết điểm kẻ dưới, nên rất được thủ hạ ủng hộ.

Một đoàn lính đánh thuê có hơn một ngàn năm trăm người chỉ có mình hắn là đoàn trưởng nhưng kỉ luật nghiêm minh, trong mắt rất nhiều người chuyện này thật là phi thường.

Vài tên lính đánh thuê đang vây quanh Long Tường, thấy có chỗ dựa, liền nhe răng cười, nhìn Long Tường, tên lính đánh thuê đỡ đại hán bị chém cụt tay nói:
- Thủ lĩnh, ngài nhất định phải làm chủ cho Đại Hổ huynh đệ. Đại Hổ chẳng qua nói vài câu tán tỉnh nữ nhân kia, họ liền chặt bỏ một cánh tay của Đại Hổ. Họ còn nói...
Nói đến đây, tên lính đánh thuê kia có chút do dự.

- Nói cái gì?
Dạ Kiêu dù biết đức hạnh thủ hạ của mình ra sao, nhưng lúc này hắn vẫn vô cùng tức giận.
"Đùa giỡn các ngươi thì sao. Chẳng nhẽ đáng để ra tay ác độc như thế. Chặt đứt một cánh tay, coi như phế bỏ tiền đồ trên con đường võ đạo của hắn sau này.Không có thâm thù đại hận, sao hạ độc thủ như thế?" Dạ Kiêu nheo mắt, sắc mặt âm trầm bất định. Hắn nhìn sơ qua đã biết những người này đến từ Học viện Đế Quốc. Hắn tự biết bản thân mình không có bản lãnh lớn đến mức có thể đắc tội với mấy lão quái vật trong Học việc Đế quốc. Nhưng huynh đệ mình bị đả thương, nếu ngay cả một chút công đạo cũng không đòi được, hắn về sau làm sao có thể thu phục nhân tâm?

- Hắn còn nói… Nói đoàn lính đánh thuê chúng ta, ở trong mắt hắn cũng không bằng một cái đánh rắm.
Tên lính đánh thuê kia mặc dù có chút thêm mắm thêm muối, nhưng trong lời nói cũng không phải không có chút sự thực. Những lời Long Tường nói khi nãy quả thật cũng có ý này.

- Ha ha…
Dạ Kiêu cười lạnh, nói:
- Còn không mau đem Đại Hổ xuống trị thương?
Nói xong hắn quay về phía Long Tường, điềm nhiên nói:
- Học viện Đế quốc thật oai phong nhỉ, ra khỏi đế đô rồi mà hành sự còn kiêu ngạo như thế.

/761

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status