Ngạo Kiếm Lăng Vân

Chương 77: Đồ đệ?

/761


Khi Lăng Tiêu tỉnh lại, hắn còn chưa kịp mở mắt đã nghe tiếng bánh xe lăn trên đường đá.

Con đường đá này là hơn trăm năm trước khi Đế quốc Lam Nguyệt vừa mới dựng nước, quốc vương ra lệnh, lại tự mình đích thân tham gia làm một con đường xuyên suốt Bắc Nam đế quốc, là một con đường giao thông huyết mạch.

Đám người cùng nhóm với Lăng Tiêu không may mắn như vậy, họ đều lẽo đẽo đi bộ theo sau xe ngựa. May mà tốc độ xe ngựa cũng không nhanh lắm, cho nên bọn họ cũng không tụt lại quá xa.

Gần như tất cả học sinh đều nhìn về phía xe ngựa đằng trước với ánh mắt đầy sùng kính. Bọn họ không hiểu "Thế" trong kiếm đạo, càng chẳng biết cái gì là "Kiếm ý"! Nhưng bọn họ biết rất rõ, thời khắc ở nguy hiểm nhất của Thượng Quan giáo sư là Lăng Tiêu giải cứu Thượng Quan giáo sư, bảo vệ Thượng Quan giáo sư khỏi bị làm nhục, bảo vệ thanh danh của Học viện Đế quốc.

Mặc dù có người cũng không thích Lăng Tiêu, nhưng không ai phủ nhận, trong chuyện lần này, Lăng Tiêu xứng đáng được mọi người tôn kính!

Long Tường mang vẻ mặt phức tạp đi lẫn trong đội ngũ. Mấy nữ sinh bình thường nhìn hắn đầy sùng bái giờ phút này cũng hiếm khi nhìn hắn. Thậm chí Long Tường còn có cảm giác, dường như ánh mắt các học sinh nhìn hắn đều mang chút khinh bỉ coi thường. Tất cả làm cho hắn rất khó chịu, nhất là khi Lăng Tiêu ra tay, trong mắt Đại Kiếm Sư Long Tường vẫn cho rằng đó hoàn toàn là may mắn!

Dạ Kiêu lúc đó đã gần kiệt sức rồi. Lúc đó, bất kể là ai đều có thể đánh bại hắn! Long Tường vẫn cảm thấy hối hận vì lúc đó mình đã không ra tay. Nếu không Lăng Tiêu rác rưởi kia làm sao có cơ hội làm càn?

Tuy nhiên, thật đáng tiếc, đó chỉ là suy nghĩ của riêng hắn mà thôi. Tất cả người của Học viên Đế quốc có mặt lúc đó, bao gồm cả các giáo sư, đều nhìn ra sự không bình thường trong những bước chân của Lăng Tiêu. Mặc dù chỉ là Đại Kiếm Sư, bọn họ không hiểu được cái gì là kiếm ý, nhưng đối với việc Lăng Tiêu có thể dễ dàng tiếp cận một Ma Kiếm Sĩ bậc ba như Dạ Kiêu, hơn nữa khiến hắn ngay cả kiếm cũng không cầm nổi, hiển nhiên không phải là may mắn.

Người thường là như thế, đối mặt với kẻ không bằng mình, thường có cảm giác cao cao tại thượng. Đối mặt với người mình không bằng, thường là có chút ghen tị. Nhưng gặp phải người mà mình thúc ngựa cũng không theo kịp thì sẽ tự nhiên có tâm lý kính sợ.

Giống như bây giờ, ánh mắt các học sinh nhìn Thượng Quan giáo sư mang theo loại kính sợ này. Tuy rằng Thượng Quan Vũ Đồng bại dưới tay Dạ Kiêu, nhưng kiếm khí bảy màu kinh hãi thế tục cùng thực lực Ma Kiếm Sĩ làm rất nhiều học sinh chấn động. Sự sùng bái với Thượng Quan giáo sư đã trở nên cuồng nhiệt hơn hẳn.

Vẻ mặt bình tĩnh của Tiêu Lâm hiện lên một chút hân hoan. Trận chiến hôm qua, đầu tiên là Thượng Quan Vũ Đồng và Dạ Kiêu giao thủ đem đến cho hắn rất nhiều lợi ích. Chiến đấu giữa Ma Kiếm Sĩ không phải bình thường. Đừng nói hắn, ngay cả các học sinh này đều được chỉ điểm rất nhiều từ trận chiến ấy.

Nhưng quan trọng nhất là, sau đó hắn bị ảnh hưởng của cỗ "thế" kia, đột phá chướng ngại, đả thông huyệt Cưu Vĩ, trở thành Cuồng Kiếm Sư. Chỉ cần có thể bước vào cảnh giới Cuồng Kiếm Sư, coi như cũng ngấp nghé bên bờ trở thành Mã Kiếm Sĩ! Điều này làm sao hắn không mừng? Hơn nữa, từ tận đáy lòng, hắn còn tràn đầy cảm kích đối với học sinh Lăng Tiêu kia. Bạn đang đọc truyện được copy tại

/761

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status