Ngạo Thế Huyền Linh Sư

Chương 34 - Chương 34

/117


Nhìn khuôn mặt tươi cười kiêu ngạo của Tần Phỉ Phỉ ở trên đài cao, Ngưng Sương lại sâu sắc cảm thấy được cường giả vi tôn, thực lực mới là lời nói đúng nhất. Cái gọi là chính nghĩa hay tà ác, đều là do người thắng viết.

Có người vui mừng có người buồn, trên lôi đài, Tần Phỉ Phỉ cười đến đường hoàng bá đạo, mấy người Vân Thanh Thư cũng hoan hô hò hét, gương mặt vui sướng. Dưới lôi đài, mấy vị trưởng lão của Lạc gia lại là vẻ mặt buồn rầu, sau khi đút cho Lạc Vân Tường vài viên thánh đan quý giá, hơi thở của hắn vẫn là dần dần yếu ớt đi xuống, tựa như lúc nào cũng có thể dừng lại.

Điều này làm cho mọi người trong Lạc gia thật sâu hối hận , vừa rồi bọn họ còn cười Huyền Lão thu một người nhát gan như chuột làm đệ tử, lâm trận lùi bước. Lúc này, bọn họ mới biết lựa chọn của người ta là cỡ nào sáng suốt.

Đột nhiên, một lão đầu tóc bạc trong đó giống như là nhớ tới cái gì đưa mắt nhìn về phía Lôi Chiến Vũ. Hắn kinh ngạc phát hiện, Lôi Chiến Vũ và Hiên Viên Trạch đồng dạng đều hôn mê ngã xuống đất hiện tại đã hoàn hảo không hao tổn gì ngồi ở chỗ đó, ánh mắt hắn liền sáng lên, đáy lòng sinh ra một tia hy vọng.

Thu hồi ánh mắt, hắn hướng người trung niên đang mặc trường sam ( áo dài nam) màu xám nói: Lạc Minh, ngươi đi tới chỗ Trạch Điện hạ, mời vị cao nhân cứu trị bọn họ tới đây. Nhớ, nhất định phải khách khí tương thỉnh.

Lạc Minh cung kính đáp: Cẩn tuân Lão Gia chủ phân phó.

Đi tới trước mặt mấy người Ngưng Sương, đầu tiên Lạc Minh khom người thi lễ một cái: Lạc Minh gặp qua ba vị Điện hạ, tiểu nhân phụng mệnh Lạc lão gia chủ tới đây tương thỉnh vị cao nhân đã cứu trị Trạch Điện hạ cùng Lôi điện hạ, kính xin mấy vị Điện hạ thay mặt tiến cử.

Mặc dù đối phương là thế gia đại tộc của Lôi Lạc đế quốc, nhưng Lôi Chiến Vũ vẫn hé ra sắc mặt lãnh khốc, không nói một lời; Băng Ngọc Hà hiển nhiên cùng Lạc gia không có người quá mức quen biết, hơi khép đôi mắt đẹp, mí mắt vẫn không hề nhìn lên; Hiên Viên Trạch tiến lên mấy bước đem Lạc Minh đỡ dậy, giọng nói vô cùng khẩn trương, Lạc quản gia khách khí, Lão Gia chủ cũng không cứu được Vân Tường ca ca sao? ánh mắt trong suốt như đáy hồ của hắn lộ ra mấy phần ảm đạm, nếu như ngay cả Lão Gia chủ cũng không cứu được Vân Tường ca ca, vậy tỷ tỷ phải làm thế nào bây giờ?

Vì tỷ tỷ hắn nghĩ muốn đi cầu xin Ngưng Sương, nhưng ngập ngừng một hồi lâu, cuối cùng hắn vẫn không mở miệng được. Hắn vốn là một đứa nhỏ thông minh, cho dù không biết Ngưng Sương cứu trị hắn như thế nào, nhưng từ vẻ mặt ngưng trọng của biểu ca hắn cũng cảm giác được là không dễ dàng. Nếu không, thân là cường giả huyền vương ,Lão Gia chủ như thế nào lại bất lực.

Hiên Viên Trạch trầm mặc cùng chần chờ rơi vào trong mắt Lạc Minh, khiến cho lòng của hắn từ từ trầm xuống.

Trong lúc mọi người trầm mặc thời gian lặng lẽ trôi qua, Lạc lão Gia chủ thấy Lạc Minh chậm chạp không quay về, liền ôm Lạc Vân Tường cùng mấy tên cường giả của tứ đại đế quốc đích thân đi tới.

Nhìn thấy tình trạng của Lạc Vân Tường lúc này, bọn họ mới biết được lợi hại ở trong đó, nhất là người nhà Hiên Viên Trạch và Lôi Chiến Vũ, càng thêm âm thầm thở phào một cái. Mặc kệ là ai đã cứu bọn họ, quan trọng là hiện tại bọn họ vẫn bình an đứng ở trước mặt.

Gia gia của Hiên Viên Trạch nhìn Hiên Viên Trạch cúi đầu không nói, liền tiến lên vỗ vỗ bờ vai của hắn, trầm giọng hỏi: A Trạch, Vân Tường vị hôn phu chưa cưới của tỷ tỷ con, chẳng lẽ con muốn để cho tỷ tỷ thương tâm khổ sở sao?

Ở dưới tấn công tình thân của gia gia , Hiên Viên Trạch do dự một chút, cuối cùng vẫn là gian nan lắc đầu một cái, Thật xin lỗi, gia gia.

Ngưng Sương thờ ơ lạnh nhạt, nàng không phải là Thánh Mẫu, cứu Hiên Viên Trạch và Lôi Chiến Vũ là bởi vì bọn họ là bằng hữu của nàng. ở học viện những người khác đối với nàng chê cười, nói nàng đi cửa sau, ăn gian mới tiến vào được học viện. . .

Thời điểm lời đồn truyền đi khắp nơi, chỉ có bọn họ là từ đầu tới cuối vẫn tin tưởng nàng, Băng Ngọc Hà thậm chí còn vì thế mà ra tay dạy dỗ qua không ít kẻ nói năng ngông cuồng.

Thời gian giống như dừng lại, trên mặt của mỗi người cũng viết đầy lo lắng, thì tiếng cười của Huyền Lão đột ngột phá vỡ phần yên lặng này. Mấy lão bất tử, các ngươi xúm ở chỗ này làm cái gì?

Nhìn thấy đến hắn, Lạc lão Gia chủ đột nhiên giống như bắt được cọng rơm cứu mạng, cầu xin nói: Huyền Lão, ngươi có biết là ai đã cứu Trạch Điện hạ không?, chỉ cần ngươi nói cho ta biết, ta liền mặc kệ đánh cuộc, đem địa điểm vật kia nói cho ngươi biết.

Ngưng Sương bắt được hai chữ đánh cuộc, nhất thời hăng hái, không đợi Huyền Lão đáp lời, liền trực tiếp đứng dậy đi tới trước mặt bọn họ, Lạc lão Gia chủ, ta có thể cứu Lạc Vân Tường, nhưng ta hi vọng ngươi nói cho ta biết, các ngươi và sư phụ ta đến cùng là đánh cuộc cái gì?

Lời vừa nói ra, mấy đạo ánh mắt dò xét đem nàng từ trên xuống dưới quan sát, rốt cuộc từ trong mắt đám người Hiên Viên trạch lấy được xác nhận.

Lạc lão Gia chủ tự nhiên phải tóm chặt lấy gốc cây cứu mệnh trước mắt, không chút do dự đem chân tướng sự tình đều nhất nhất nói ra: Mấy năm trước, sư phụ ngươi bị trọng thương, những năm này vẫn không khỏi hẳn, mặc dù đối với tu vi của hắn không có ảnh hưởng lớn, nhưng mỗi tháng luôn có hai ba ngày, kinh mạch toàn thân tăng vọt, đau đến toàn tâm liệt cốt. Một năm trước, ta hỏi thăm được có một loại thần quả đối với thương thế của hắn có trợ giúp, sau lại trải qua nhiều lần tra xét, rốt cuộc biết được địa điểm loại thần quả này sinh trưởng. Mà ta lại không cam lòng dễ dàng nói cho hắn biết tin tức này như vậy, trong ngày thường mấy người chúng ta đều rất thích khoe khoang con cháu đệ tử với nhau, nên sau khi biết được Huyền Lão thu một tiểu đồ đệ, liền ý tưởng đột phát, cùng hắn đánh cuộc, tiền đánh cuộc còn là

/117

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status