Edit:..Lam Thiên..
Huyền thú càng chiến càng mạnh, Ngưng Sương thấy tình thế không sai biệt lắm, lo lắng sau khi huyền thú đến gần cửa thành bên mình lâm vào thế bị động, liền dẫn đầu tung người nhảy xuống dưới thành. Những người khác trong đội tiên phong thấy thế cũng lập tức đuổi theo, bọn họ đều là đệ tử do học viện và các đại đế quốc, gia tộc tỉ mỉ chọn lựa ra, thân thủ mỗi người đều là bất phàm, kinh nghiệm tác chiến tương đối phong phú. Nguyên bản huyền thú mạnh như vũ bão gặp phải đội ngũ bọn họ liền khó có thể dễ dàng thẳng tiến.
Thấy đội người này thực lực bất phàm, đám huyền thú rất nhanh điều chỉnh đội hình, tích dịch (con thằn lằn) biến dị cùng thứ trư rừng rậm ( heo rừng) vẫn thẳng tiến về phía trước như cũ, thú phi hành vẫn đối phó với cung tiễn thủ ( người bắn tên), tam nhãn kiếm xích hổ (*) ( hổ răng kiếm ba mắt) cùng với ma lang rừng rậm ( sói rừng rậm) thuộc loại huyền thú có lực công kích kinh người lại là nhanh chóng xông về phía đội tiên phong.
(*)Kiếm Xích Hổ: hay còn gọi là hổ răng kiếm hình dạng giống hổ thời nay nhưng răng của nó rất dài, sống ở cuối thế kỷ thứ 3, đầu thế kỷ thứ 4.
Ở lúc song phương chiến đấu đến khó phân thắng bại, liền phát sinh dị biến , tất cả huyền thú đều giống như phát điên hướng về một phương hướng xông tới.
Trong lúc nhất thời, huyền thú bay trên bầu trời, huyền thú chạy dưới đất, tất cả đội hình đều bị rối loạn, đám huyền thú không biết bị cái gì mê hoặc, bỏ qua công thành, liều mạng hướng tới một phương hướng xông qua .
Ngưng Sương nghi hoặc nhìn hành động điên cuồng của đám huyền thú, nhất thời trăm mối vẫn không có cách giải, cho đến lúc trong đầu vang lên giọng nói của Thanh Long:
Chủ nhân, ta ngửi thấy mùi vị âm mưu.
Ngưng Sương sững sờ, Mùi vị âm mưu?
Thanh Long khẳng định nói lại: Đúng, là mùi vị âm mưu!
Thanh Long, nói đi, đừng thừa nước đục thả câu. Trong lòng Ngưng Sương đột nhiên xông lên vài phần bất an, lại bị lời nói của Thanh Long khuấy đến tâm phiền ý loạn.
Thanh Long lúc này mới giải thích: Là mùi của cửu u anh quả vạn năm , cửu u anh quả không có bất kỳ tác dụng gì đối với nhân loại, nhưng đối với huyền thú mà nói lại là chí bảo ( vật quý giá). Trải qua luyện hóa, nó có thể làm nguyên liệu chính yếu nhất của hóa hình đan, nhưng nếu không luyện hóa, nó liền có tác dụng thôi tình (tác dụng giống như xuân dược ý) cùng làm tăng hưng phấn.
Thanh Long giải thích khiến đáy lòng Ngưng Sương càng thêm bất an, một đôi mắt sáng ngời quét nhìn chung quanh, muốn nhìn một chút xem đám người Nam Cung Thanh Ca bọn họ có việc gì hay không.
Nhìn đám huyền thú xông tới hướng hướng kia càng lúc càng nhiều, người vừa xem liền hiểu ngay tình hình thực tế trên chiến trường lúc này. Đồng thời càng nhìn lại càng thấy kinh tâm khiếp đảm, nàng thế nhưng lại không phát hiện bóng dáng của đám người Nam Cung Thanh Ca.
A Trạch, có nhìn thấy biểu ca của ngươi và bọn họ không? Xa xa thấy bòng dáng Hiên Viên Trạch chạy như bay đến đây, Ngưng Sương liền lo lắng hỏi.
Sở tỷ tỷ, biểu ca của ta và bọn họ đều đang bị vây ở trong đám huyền thú. Tỷ tỷ nhanh đi cứu cứu bọn họ đi! Hiên Viên Trạch trước mặt y phục rách tả tơi, trên người, trên mặt vết máu loang lổ, chật vật đến không chịu nổi.
Lời nói của Hiên Viên Trạch khiến tim Ngưng Sương giật thót lên tận cổ họng, lập tức không kịp tỉ mỉ hỏi thăm tình huống, nàng liền vừa hướng tới phương hướng đám huyền thú lũ lượt kéo đi chạy qua, vừa để Thanh Long buông thả uy áp chấn áp đám Huyền thú.
Lúc Hiên Viên Trạch phục hồi tinh thần, liền chỉ thấy một đạo tàn ảnh lờ mờ còn xót lại.
Đám huyền thú bị cửu u anh quả kích thích tuy có dấu hiệu nổi điên, nhưng vẫn còn giữ vững một chút thanh tỉnh, ở dưới uy áp cường đại của Thanh Long, đại đa số đều run lẩy bẩy nằm rạp trên mặt đất.
Tay Ngưng Sương cầm Phượng Ngâm Kiếm, không lưu tình chém giết một ít huyền thú đã mất đi lý trí, tay nâng kiếm rơi, máu văng khắp nơi, không có huyễn kỹ cao thâm, nàng chỉ là trực tiếp chém giết mà thôi.
Thoáng chốc, xác thú khắp nơi, máu chảy thành sông.
Một đường chém giết , rất nhanh nàng đã mở ra một con đường máu, cũng khiến cho nàng nhìn thấy giữa xác chết của đám huyền thú bốn người Nam Cung Thanh Ca chật vật không chịu nổi, trừ bỏ Lôi Chiến Vũ vẫn còn miễn cưỡng có thể đứng thẳng
Huyền thú càng chiến càng mạnh, Ngưng Sương thấy tình thế không sai biệt lắm, lo lắng sau khi huyền thú đến gần cửa thành bên mình lâm vào thế bị động, liền dẫn đầu tung người nhảy xuống dưới thành. Những người khác trong đội tiên phong thấy thế cũng lập tức đuổi theo, bọn họ đều là đệ tử do học viện và các đại đế quốc, gia tộc tỉ mỉ chọn lựa ra, thân thủ mỗi người đều là bất phàm, kinh nghiệm tác chiến tương đối phong phú. Nguyên bản huyền thú mạnh như vũ bão gặp phải đội ngũ bọn họ liền khó có thể dễ dàng thẳng tiến.
Thấy đội người này thực lực bất phàm, đám huyền thú rất nhanh điều chỉnh đội hình, tích dịch (con thằn lằn) biến dị cùng thứ trư rừng rậm ( heo rừng) vẫn thẳng tiến về phía trước như cũ, thú phi hành vẫn đối phó với cung tiễn thủ ( người bắn tên), tam nhãn kiếm xích hổ (*) ( hổ răng kiếm ba mắt) cùng với ma lang rừng rậm ( sói rừng rậm) thuộc loại huyền thú có lực công kích kinh người lại là nhanh chóng xông về phía đội tiên phong.
(*)Kiếm Xích Hổ: hay còn gọi là hổ răng kiếm hình dạng giống hổ thời nay nhưng răng của nó rất dài, sống ở cuối thế kỷ thứ 3, đầu thế kỷ thứ 4.
Ở lúc song phương chiến đấu đến khó phân thắng bại, liền phát sinh dị biến , tất cả huyền thú đều giống như phát điên hướng về một phương hướng xông tới.
Trong lúc nhất thời, huyền thú bay trên bầu trời, huyền thú chạy dưới đất, tất cả đội hình đều bị rối loạn, đám huyền thú không biết bị cái gì mê hoặc, bỏ qua công thành, liều mạng hướng tới một phương hướng xông qua .
Ngưng Sương nghi hoặc nhìn hành động điên cuồng của đám huyền thú, nhất thời trăm mối vẫn không có cách giải, cho đến lúc trong đầu vang lên giọng nói của Thanh Long:
Chủ nhân, ta ngửi thấy mùi vị âm mưu.
Ngưng Sương sững sờ, Mùi vị âm mưu?
Thanh Long khẳng định nói lại: Đúng, là mùi vị âm mưu!
Thanh Long, nói đi, đừng thừa nước đục thả câu. Trong lòng Ngưng Sương đột nhiên xông lên vài phần bất an, lại bị lời nói của Thanh Long khuấy đến tâm phiền ý loạn.
Thanh Long lúc này mới giải thích: Là mùi của cửu u anh quả vạn năm , cửu u anh quả không có bất kỳ tác dụng gì đối với nhân loại, nhưng đối với huyền thú mà nói lại là chí bảo ( vật quý giá). Trải qua luyện hóa, nó có thể làm nguyên liệu chính yếu nhất của hóa hình đan, nhưng nếu không luyện hóa, nó liền có tác dụng thôi tình (tác dụng giống như xuân dược ý) cùng làm tăng hưng phấn.
Thanh Long giải thích khiến đáy lòng Ngưng Sương càng thêm bất an, một đôi mắt sáng ngời quét nhìn chung quanh, muốn nhìn một chút xem đám người Nam Cung Thanh Ca bọn họ có việc gì hay không.
Nhìn đám huyền thú xông tới hướng hướng kia càng lúc càng nhiều, người vừa xem liền hiểu ngay tình hình thực tế trên chiến trường lúc này. Đồng thời càng nhìn lại càng thấy kinh tâm khiếp đảm, nàng thế nhưng lại không phát hiện bóng dáng của đám người Nam Cung Thanh Ca.
A Trạch, có nhìn thấy biểu ca của ngươi và bọn họ không? Xa xa thấy bòng dáng Hiên Viên Trạch chạy như bay đến đây, Ngưng Sương liền lo lắng hỏi.
Sở tỷ tỷ, biểu ca của ta và bọn họ đều đang bị vây ở trong đám huyền thú. Tỷ tỷ nhanh đi cứu cứu bọn họ đi! Hiên Viên Trạch trước mặt y phục rách tả tơi, trên người, trên mặt vết máu loang lổ, chật vật đến không chịu nổi.
Lời nói của Hiên Viên Trạch khiến tim Ngưng Sương giật thót lên tận cổ họng, lập tức không kịp tỉ mỉ hỏi thăm tình huống, nàng liền vừa hướng tới phương hướng đám huyền thú lũ lượt kéo đi chạy qua, vừa để Thanh Long buông thả uy áp chấn áp đám Huyền thú.
Lúc Hiên Viên Trạch phục hồi tinh thần, liền chỉ thấy một đạo tàn ảnh lờ mờ còn xót lại.
Đám huyền thú bị cửu u anh quả kích thích tuy có dấu hiệu nổi điên, nhưng vẫn còn giữ vững một chút thanh tỉnh, ở dưới uy áp cường đại của Thanh Long, đại đa số đều run lẩy bẩy nằm rạp trên mặt đất.
Tay Ngưng Sương cầm Phượng Ngâm Kiếm, không lưu tình chém giết một ít huyền thú đã mất đi lý trí, tay nâng kiếm rơi, máu văng khắp nơi, không có huyễn kỹ cao thâm, nàng chỉ là trực tiếp chém giết mà thôi.
Thoáng chốc, xác thú khắp nơi, máu chảy thành sông.
Một đường chém giết , rất nhanh nàng đã mở ra một con đường máu, cũng khiến cho nàng nhìn thấy giữa xác chết của đám huyền thú bốn người Nam Cung Thanh Ca chật vật không chịu nổi, trừ bỏ Lôi Chiến Vũ vẫn còn miễn cưỡng có thể đứng thẳng
/117
|