Edit:..Lam Thiên..
Lúc này bọn họ mới chú ý tới Thanh Long ở sau lưng người áo xanh, bọn họ đều xông tới, muốn nhìn xem người cứu thế của bọn họ rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Sau khi Quỳ Ngưu thú hoàng thấy rõ người đang nằm trong lòng Thanh Long, liền cả kinh liên tục lui về phía sau, lại là nàng, dĩ nhiên lại là loài người nho nhỏ này. Mấy đại thú hoàng cùng nó gặp qua Ngưng Sương lúc trước cũng đều cả kinh trừng lớn mắt.
Người áo xanh thấy thế, thản nhiên hỏi Các ngươi nhận thức nàng sao?
Quỳ Ngưu thú hoàng không dám lừa dối, lúc này đúng sự thật nói ra: Theo như đại nhân phân phó, những ngày qua mỗi ngày chúng ta đều tới trước thành trì khiêu khích loài người, sau đó rốt cuộc vị thành chủ kia cũng tìm tới cường giả huyền vương xin giúp đỡ, hình như tiểu cô nương này chính là đệ tử của một cửu tinh huyền vương, hôm nay chính là nàng theo đuôi chúng ta tiến vào trung tâm rừng rậm.
Thời gian thật là đáng sợ! Không chỉ có thể làm cho người ta trở nên hẹp hòi, mà còn có thể khiến người ta trở nên chậm chạp. Giọng Thanh Long lành lạnh vang lên, cùng bầu không khí vui mừng ở đây có vẻ có chút không hợp.
Người áo xanh buồn bực trợn mắt nhìn Thanh Long một cái, ngược lại áy náy vỗ vỗ cái trán, tự mình mang theo bọn họ đi vào mật động.
Đến nơi, cảm thụ linh khí nồng đậm, Thanh Long hài lòng gật đầu một cái, Tửu Trung Tiên, cảm tạ a! Khi nào chủ nhân của ta tỉnh dậy nhất định sẽ tặng ngươi mười vò ‘ Lê Hoa tửu ’.
Người áo xanh vừa nghe đến rượu, hơn nữa còn là tiên nhưỡng ‘ Lê Hoa tửu ’, hai mắt nhất thời tỏa sáng, hung hăng nuốt vài ngụm nước miếng, vội vàng hỏi: Nàng có ‘ Lê Hoa tửu ’?
Khóe môi Thanh Long gợi lên một nụ cười bí ẩn, một tay đem người áo xanh đẩy ra khỏi bí động, cười nói: Muốn ‘ Lê Hoa tửu ’, vậy huynh đệ sợ rằng phải tìm một chút kỳ tiên dược thảo, khiến chủ nhân nhà ta sớm ngày tỉnh dậy, như vậy huynh đệ tự nhiên liền được thỏa mãn mong muốn.
Kể từ sau khi Ngưng Sương đem phong ấn của ác ma chi nhãn gia cố, nguy cơ ở Huyền Đô Thành liền được giải trừ.
Mọi người đều trăm mối không có cách giải, huyền thú cuồng triều tới không hiểu, đi cũng quỷ dị.
Bởi vì nguy cơ đã được giải trừ, mọi người rối rít cáo từ Huyền Đô Thành, nhưng bởi vì mấy người Nam Cung Thanh Ca còn chưa thức tỉnh, Ngưng Sương lại không thấy tung tích. Huyền Lão cùng tên hộ vệ huyền vương của Nam Cung gia liền ở lại Huyền Đô Thành.
Ngưng Sương ngủ mê man suốt mấy ngày, sau khi tỉnh lại, cảm nhận thấy đan điền trống rỗng, nhất thời dở khóc dở cười.
Lần này nàng thật sự trở thành con kiến hôi, hơn nữa còn là con kiến yếu nhất, đây thật đúng là quay trở lại điểm khởi đầu!
Dưới đề nghị của Thanh Long, nàng quyết định ở lại bí động này tu luyện nửa năm, nửa năm sau ít nhất nàng có thể khôi phục được tám phần huyền lực, đến lúc đó lại tiến về Hiên Viên đế quốc cũng không muộn.
Để Quỳ Ngưu thú hoàng đưa cho Huyền Lão một phong thư, nàng liền quyết định tiến vào Linh Phượng không gian tu luyện.
Đầu tiên nàng phải luyện một ít đan dược khôi phục huyền lực , nhìn đống dược liệu trân quý chất thành đống trong bí động, hai mắt Ngưng Sương nhìn Thanh Long không khỏi lóe lên lục quang.
Hắn lại có thể dùng vài vò rượu hỏng đổi lấy được thiên đại chỗ tốt, lại còn tên gì mà‘ Lê Hoa tửu ’, thật là bẫy chết người không đền mạng!
Nếu như nàng tiện tay nhặt được vài phương pháp ủ rượu ở trong Linh Phượng không gian, có thể ủ ra tiên nhưỡng , đó mới thật sự là đánh người chết.
Thanh Long, dược liệu ta có thể dùng a! Đến lúc đó Tửu Trung Tiên tới tìm ngươi trả lại hàng ta cũng không chịu trách nhiệm. Ngưng Sương nói xong, cả người và dược liệu liền biến mất vào trong không gian.
Khóe môi Thanh Long vẫn lộ ra nụ cười bí hiểm như trước, cười nói: Chủ nhân, đây chính là ‘ Lê Hoa tửu ’ thứ thiệt, người cứ yên tâm đi.
Nói xong hắn liền tiện tay bày ra một đạo cấm chế, sau đó đi ra khỏi bí động.
Đi gặp cố nhân một chút! Vừa đúng lúc trong tay cố nhân có tiên nhưỡng.
Tửu Trung Tiên vừa mới mở một vò ‘ Lê Hoa tửu ’ ra, hung hăng hít một hơi ,mùi rượu thanh thuần bay lên mũi, trên mặt hắn hiện lên một nụ cười thỏa mãn. Lại thấy một đạo ánh sáng màu xanh thoáng qua, bóng dáng cao ngất của Thanh Long xuất hiện ở ngay trước mắt.
Mỹ tửu (rượu ngon) tiên nhưỡng, huynh đệ ta tới thật đúng lúc a! Thanh Long nhìn vẻ mặt Tửu Trung Tiên giống như nuốt phải con ruồi, tâm tình liền thật tốt, đồ nghiện rượu, cho ngươi dám thả ra uy áp chèn ép chủ nhân của ta, cho ngươi dám ỷ lớn hiếp nhỏ.
Ngay sau đó,
Lúc này bọn họ mới chú ý tới Thanh Long ở sau lưng người áo xanh, bọn họ đều xông tới, muốn nhìn xem người cứu thế của bọn họ rốt cuộc là thần thánh phương nào.
Sau khi Quỳ Ngưu thú hoàng thấy rõ người đang nằm trong lòng Thanh Long, liền cả kinh liên tục lui về phía sau, lại là nàng, dĩ nhiên lại là loài người nho nhỏ này. Mấy đại thú hoàng cùng nó gặp qua Ngưng Sương lúc trước cũng đều cả kinh trừng lớn mắt.
Người áo xanh thấy thế, thản nhiên hỏi Các ngươi nhận thức nàng sao?
Quỳ Ngưu thú hoàng không dám lừa dối, lúc này đúng sự thật nói ra: Theo như đại nhân phân phó, những ngày qua mỗi ngày chúng ta đều tới trước thành trì khiêu khích loài người, sau đó rốt cuộc vị thành chủ kia cũng tìm tới cường giả huyền vương xin giúp đỡ, hình như tiểu cô nương này chính là đệ tử của một cửu tinh huyền vương, hôm nay chính là nàng theo đuôi chúng ta tiến vào trung tâm rừng rậm.
Thời gian thật là đáng sợ! Không chỉ có thể làm cho người ta trở nên hẹp hòi, mà còn có thể khiến người ta trở nên chậm chạp. Giọng Thanh Long lành lạnh vang lên, cùng bầu không khí vui mừng ở đây có vẻ có chút không hợp.
Người áo xanh buồn bực trợn mắt nhìn Thanh Long một cái, ngược lại áy náy vỗ vỗ cái trán, tự mình mang theo bọn họ đi vào mật động.
Đến nơi, cảm thụ linh khí nồng đậm, Thanh Long hài lòng gật đầu một cái, Tửu Trung Tiên, cảm tạ a! Khi nào chủ nhân của ta tỉnh dậy nhất định sẽ tặng ngươi mười vò ‘ Lê Hoa tửu ’.
Người áo xanh vừa nghe đến rượu, hơn nữa còn là tiên nhưỡng ‘ Lê Hoa tửu ’, hai mắt nhất thời tỏa sáng, hung hăng nuốt vài ngụm nước miếng, vội vàng hỏi: Nàng có ‘ Lê Hoa tửu ’?
Khóe môi Thanh Long gợi lên một nụ cười bí ẩn, một tay đem người áo xanh đẩy ra khỏi bí động, cười nói: Muốn ‘ Lê Hoa tửu ’, vậy huynh đệ sợ rằng phải tìm một chút kỳ tiên dược thảo, khiến chủ nhân nhà ta sớm ngày tỉnh dậy, như vậy huynh đệ tự nhiên liền được thỏa mãn mong muốn.
Kể từ sau khi Ngưng Sương đem phong ấn của ác ma chi nhãn gia cố, nguy cơ ở Huyền Đô Thành liền được giải trừ.
Mọi người đều trăm mối không có cách giải, huyền thú cuồng triều tới không hiểu, đi cũng quỷ dị.
Bởi vì nguy cơ đã được giải trừ, mọi người rối rít cáo từ Huyền Đô Thành, nhưng bởi vì mấy người Nam Cung Thanh Ca còn chưa thức tỉnh, Ngưng Sương lại không thấy tung tích. Huyền Lão cùng tên hộ vệ huyền vương của Nam Cung gia liền ở lại Huyền Đô Thành.
Ngưng Sương ngủ mê man suốt mấy ngày, sau khi tỉnh lại, cảm nhận thấy đan điền trống rỗng, nhất thời dở khóc dở cười.
Lần này nàng thật sự trở thành con kiến hôi, hơn nữa còn là con kiến yếu nhất, đây thật đúng là quay trở lại điểm khởi đầu!
Dưới đề nghị của Thanh Long, nàng quyết định ở lại bí động này tu luyện nửa năm, nửa năm sau ít nhất nàng có thể khôi phục được tám phần huyền lực, đến lúc đó lại tiến về Hiên Viên đế quốc cũng không muộn.
Để Quỳ Ngưu thú hoàng đưa cho Huyền Lão một phong thư, nàng liền quyết định tiến vào Linh Phượng không gian tu luyện.
Đầu tiên nàng phải luyện một ít đan dược khôi phục huyền lực , nhìn đống dược liệu trân quý chất thành đống trong bí động, hai mắt Ngưng Sương nhìn Thanh Long không khỏi lóe lên lục quang.
Hắn lại có thể dùng vài vò rượu hỏng đổi lấy được thiên đại chỗ tốt, lại còn tên gì mà‘ Lê Hoa tửu ’, thật là bẫy chết người không đền mạng!
Nếu như nàng tiện tay nhặt được vài phương pháp ủ rượu ở trong Linh Phượng không gian, có thể ủ ra tiên nhưỡng , đó mới thật sự là đánh người chết.
Thanh Long, dược liệu ta có thể dùng a! Đến lúc đó Tửu Trung Tiên tới tìm ngươi trả lại hàng ta cũng không chịu trách nhiệm. Ngưng Sương nói xong, cả người và dược liệu liền biến mất vào trong không gian.
Khóe môi Thanh Long vẫn lộ ra nụ cười bí hiểm như trước, cười nói: Chủ nhân, đây chính là ‘ Lê Hoa tửu ’ thứ thiệt, người cứ yên tâm đi.
Nói xong hắn liền tiện tay bày ra một đạo cấm chế, sau đó đi ra khỏi bí động.
Đi gặp cố nhân một chút! Vừa đúng lúc trong tay cố nhân có tiên nhưỡng.
Tửu Trung Tiên vừa mới mở một vò ‘ Lê Hoa tửu ’ ra, hung hăng hít một hơi ,mùi rượu thanh thuần bay lên mũi, trên mặt hắn hiện lên một nụ cười thỏa mãn. Lại thấy một đạo ánh sáng màu xanh thoáng qua, bóng dáng cao ngất của Thanh Long xuất hiện ở ngay trước mắt.
Mỹ tửu (rượu ngon) tiên nhưỡng, huynh đệ ta tới thật đúng lúc a! Thanh Long nhìn vẻ mặt Tửu Trung Tiên giống như nuốt phải con ruồi, tâm tình liền thật tốt, đồ nghiện rượu, cho ngươi dám thả ra uy áp chèn ép chủ nhân của ta, cho ngươi dám ỷ lớn hiếp nhỏ.
Ngay sau đó,
/117
|