Ngạo Thị Thiên Địa

Chương 399: Thiên địa chi chứng.

/543



Vừa nghe nói đến chính sự, bốn người Lâm Nguyệt và Tiêu Linh đều biết điều, không tiếp tục ở lại chờ đợi.
 
Vì vậy, Linh nhi chủ động hướng Tiêu Tấn chào hỏi rời đi, đồng thời dẫn theo ba nữ còn lại.
 
Tốt xấu gì thì Tiêu Linh cũng có thân phận chủ nhân, đã từng ở lại hoàng cung một đoạn thời gian, tự nhiên coi như nửa chủ nhân, có nàng dẫn đường sẽ không khiến ba nữ bị lạnh nhạt.
 
Về phần Hư Không, đối với chuyện quốc gia đại sự gì đó không có hứng thú, vì vậy càng thẳng thắn, không nói một câu đã quay đầu đi.
 
Đối với hành động của Hư Không, Hàn Phong nhìn thấy nhưng không thể trách, chỉ có Tiêu Tấn…
 
Dù sao làm người nắm quyền một quốc gia, hắn chưa từng gặp qua loại tràng cảnh như vậy, bất quá hắn biết người đi theo bên cạnh Hàn Phong nhất định không tầm thường, không hề bởi vì hành động vô lễ mà cảm thấy tức giận.
 
Tiêu Tấn chỉ có chút ngạc nhiên dò hỏi Hàn Phong, nói:
 
- Hàn Phong, vị lão giả vừa rồi là ai? Vì sao ta chưa từng nghe nói qua?
 
Hư Không vừa mới rời khỏi hóa ngoại chi cảnh, cho dù Tiêu Tấn có bản lĩnh hơn trời cũng không có khả năng tra được lai lịch Hư Không.
 
Đương nhiên, Hàn Phong cũng sẽ không nói cho hắn biết lai lịch chân chính của Hư Không, chỉ thay thế một câu chuyện khác nói cho Tiêu Tấn nghe.
 
Tiêu Tấn nghe được, Hư Không dĩ nhiên là cường giả tới từ Thiên Môn, trong lòng nhất thời cả kinh, ánh mắt nhìn về phía Hàn Phong càng tràn ngập vẻ kinh dị.
 
Lúc trước Hàn Phong liên thủ tứ các và Thánh Lam Tông đối phó với ngũ đại tông môn đã khiến Tiêu Tấn có chút giật mình, dù sao mấy thế lực này đều là những thế lực nhất lưu số một số hai khắp đại lục.
 
Mà Hàn Phong có được năng lực mời chào các thế lực lớn này không thể không khiến Tiêu Tấn kinh ngạc và bội phục.
 
Nhưng hôm nay, Tiêu Tấn trăm triệu lần không ngờ tới, Hàn Phong và Thiên Môn dĩ nhiên có tầng quan hệ này.
 
Khong nói cái khác, chỉ đơn giản có thể khiến người của Thiên Môn theo bên cạnh, tự nhiên không phải người bình thường có thể làm được.
 
Chỉ sợ Tiêu Tấn không biết, từ mấy năm trước bên cạnh Hàn Phong đã có người đến từ Thiên Môn đi theo, đó chính là Lý Thần.
 
Bất quá, Hư Không hôm nay so với Lý Thần trước kia không chỉ mạnh hơn nửa điểm một phần. Nhưng chỉ có trong lòng Hàn Phong và Hư Không rõ ràng, Hư Không không phải là người của Thiên Môn.
 
Đối với Thiên Môn thần bí, Tiêu Tấn làm quân vương thống trị đế quốc, tự nhiên là có tình báo đặc biệt, chỉ bất quá lai lịch Thiên Môn quá mức lặng lẽ và thần bí, vì vậy Tiêu Tấn đối với Thiên Môn chỉ dừng lại tại hiểu biết mặt ngoài.
 
May mà Thiên Môn trăm ngàn năm qua luôn luôn lánh đời không ra ngoài, càng không hề có quan hệ mật thiết với bất cứ thế lực nào, khiến hoàng thất không cảm thấy bị uy hiếp.
 
Nhưng hiện tại, Thiên Môn dĩ nhiên phái người đến hiệp trợ Hàn Phong, ý tứ thích hợp đằng sau chuyện này không thể không chế Tiêu Tấn suy đoán.
 
Kỳ thực điều này không thể trách Tiêu Tấn, dù sao ngồi ở vị trí của hắn, những chuyện cần phải lo lắng tự nhiên rất nhiều.
 
Chẳng qua ý niệm này chỉ dừng lại trong đầu Tiêu Tấn chốc lát liền bị hắn đẩy ra khỏi đầu.
 
Đối với Hàn Phong, Tiêu Tấn có chút rõ ràng, biết người thiếu niên thiên phú dị bẩm này không có dã tâm quá lớn, đó chính là nguyên nhân lớn nhất trong những năm gần đây Tiêu Tấn quyết định dốc sức hình thành liên minh với Hàn Phong.
 
Sắp xếp nhưng ý niệm rối rắm trong đầu lại, lúc này Tiêu Tấn đã khôi phục bình tĩnh, lập tức nhàn nhạt nói:
 
- Trận chiến với Trọng tài giả hơn hai năm trước, ta đã nghe Tiêu Chiến nhắc tới, đối với Diệt Hoàng ngươi có ý kiến gì?
 
Hàn Phong không nghĩ tới Tiêu Tấn và hắn đàm luận chuyện đầu tiên lại là chuyện này, ngẫm lại Hàn Phong không chút giấu diếm nói:
 
- Lần đầu tiên gặp phải Diệt Hoàng, ta cảm giác ngươi này phi thường cường đại, cho dù toàn bộ mọi người lúc đó hợp sức cũng không nhất định là đối thủ của hắn. đây là suy nghĩ trong lòng ta lúc đó, tin tưởng những người khác hẳn là cũng có loại cảm giác này.
 
Nghe vậy, Tiêu Tấn không khỏi gật đầu, thuận tiện nói:
 
- Không sai, ngày đó sau khi Tiêu Chiến trở về cũng nói giống như ngươi.
 
Dừng lại một chút, Tiêu Tấn nói tiếp:
 
- Lẽ nào không có biện pháp nào đối phó với hắn.
 
Lúc này, trên mặt Hàn Phong đột nhiên lộ nụ cười khẽ, lập tức nói:
 
- Bệ hạ, nếu như là trước kia, có lẽ Diệt Hoàng đối với chúng ta là tồn tại mười phần kinh khủng, bất quá hiện tại…
 
Thoáng dừng lại, sau đó trong ánh mắt không giải thích được của Tiêu Tấn, Hàn Phong tự tin nói:
 
- Bất quá hiện tại trong con mắt ta, hắn chỉ được xem như một đối thủ cường đại mà thôi…
 
- Đối thủ cường đại?
 
Tiêu Tấn đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo đó phản ứng kịp, không khỏi kinh ngạc hỏi:
 
- Lẽ nào ngươi đã…
 
Tiêu Tấn còn chưa dứt lời, Hàn Phong liền khẳng định gật đầu, tự tin nói:
 
- Hai năm qua ta may mắn có đột phá, hiện tại đã là cường giả Thiên giai lục phẩm.
 
Nghe được lời nói này của Hàn Phong, trong lòng Tiêu Tấn không khỏi thầm hít một ngụm lương khí.
 
Cường giả Thiên giai lục phẩm! Trong lòng Tiêu Tấn lúc này khiếp sợ đã không thể dùng ngôn ngữ để hình dung.
 
Đối với hoàng thất mà nói, cường giả Thiên giai lục phẩm trên phiến đại lục này tuy rằng không nhiều lắm, thế nhưng dùng tình báo của hoàng tất tự nhiên biết được một ít.
 
Chỉ bất quá, hắn vạn lần không ngờ tới, lúc trước Hàn Phong còn chưa rời khỏi đế đô bất quá chỉ là cao thủ Địa giai cửu phẩm mà thôi, ai biết hiện tại mới sáu bảy năm trôi qua hắn đã trở thành tuyệt thế cường giả Thiên giai lục phẩm.
 
Mà quan trọng hơn chính là, Hàn Phong mới chỉ hơn hai mươi tuổi mà thôi, một cường giả Thiên giai lục phẩm trẻ tuổi như vậy không phải là Tiêu Tấn có khả năng không động dung.
 
Tự nhiên có chút không dám tin tưởng lỗ tai chính mình, Tiêu Tấn không khỏi thì thào hỏi:
 
- Ngươi là nói, ngươi đã thành công bước vào Thiên giai lục phẩm?
 
- Đúng! Hơn nữa ta là cường giả Thiên giai lục phẩm nắm giữ pháp tắc Thiên giai, Diệt Hoàng tuy mạnh nhưng ta tin tưởng lấy thực lực của ta, có thể miễn cưỡng ứng phó được với hắn.
 
Hàn Phong khẳng định nói.
 
Kỳ thực, trong lòng Hàn Phong còn có câu nói khác chưa tiết lộ, đó chính là cho dù hiện tại gặp phải Diệt Hoàng, bản thân không đối phó được, nhưng bên cạnh hắn còn có Hư Không Thiên giai thất phẩm.
 
Tin tưởng lấy thực lực của Hư Không, đối phó với Diệt Hoàng hoàn toàn dư dả.
 
Hơn nữa, căn cứ vào kinh nghiệm phân tích nhiều năm của Hư Không, lúc trước Diệt Hoàng không hiện ra chân thân mà chỉ dùng một đạo thần niệm gửi tới trợ trận, trong chuyện này tồn tại khả năng cực kỳ lớn đó là bản thân Diệt Hoàng phát sinh một ít chuyện tình bọn họ không biết, cuối cùng dẫn tới việc hắn không thể hiện thân.
 
Khả năng lớn nhất trong chuyện này là Diệt Hoàng thụ thương, hơn nữa còn là loại thương thế trong thời gian ngắn không thể hồi phục hoàn toàn.
 
Bằng không lấy tác phong của Trọng tài giả xưa nay, không có đạo lý tùy ý để Huyền Thiên Tông tiếp tục phát triển lớn mạnh.
 
Đối với phân tích của Hư Không, Hàn Phong có chút tin tưởng.
 
Nhất là sau khi hắn chân chính đạt tới cảnh giới Thiên giai lục phẩm càng đối với thực lực bản thân Diệt Hoàng có bước lý giải sâu hơn.
 
Mà lúc này, Tiêu Tấn nhận được đáp án khẳng định của Hàn Phong, nhất thời vui mừng nhấc cao đôi lông mày, khuôn mặt luôn luôn trầm tĩnh như nước lộ ra nụ cười vui vẻ, thuận miệng nói:
 
- Đây thực là chuyện tốt lớn, xem ra lần này ngươi đến đế đô thực sự rất kịp lúc.
 
- Bệ hạ, cho tới bây giờ còn chưa nói rõ tình hình cho ta biết!
 
Hàn Phong nhắc nhở nói.
 
Tiêu Tấn nghe vậy, lập tức cười cười hồi đáp:
 
- Ngươi xem ta quá hưng phấn nên quên mất mọi chuyện, kỳ thực là muốn tìm Huyền Cơ Tử tới đây thương lượng đối sách, thế nhưng tu vi của ngươi hiện tại tiến nhanh như vậy, chuyện này chúng ta càng có cơ hội ngăn cản lớn hơn.
 
Dừng lại một chút, Tiêu Tấn không để Hàn Phong có cơ hội nói tiếp, mà khuôn mặt nghiêm túc, nói:
 
- Từ khi biết được thân phận chân chính của Diệt Hoàng chính là kẻ phản bội hoàng thất chúng ta, ta liền phái người trọng điểm điều tra tung tích Trọng tài giả.
 
- Mà công sức mấy năm qua đã giúp chúng ta thu được một ít đầu mối, nguyên lai trong vòng hơn hai năm qua, nguyên nhân Trọng tài giả không xuất thủ với Huyền Thiên Tông chính là vì bọn họ đang có một kế hoạch bí mật, mục tiêu là muốn đoạt được Thiên địa chi chứng!
 
- Thiên địa chi chứng?
 
Hàn Phong nghi hoặc hỏi.
 
Đối với thứ này, Hàn Phong chưa bao giờ nghe qua, tự nhiên không rõ vì sao Trọng tài giả khổ tâm kế hoạch muốn đoạt được Thiên địa chi chứng này.
 
Càng thêm không thể hiểu được, Tiêu Tấn nhìn qua tựa hồ vô cùng lưu ý đối với việc này.
 
Thấy biểu tình của Hàn Phong, Tiêu Tấn tự nhiên đoán ra được suy nghĩ trong lòng hắn, không khỏi trầm giọng nói:
 
- Thiên địa chi chứng người đời rất ít nghe nói qua, thế nhưng đối với thành viên trong hoàng thất chúng ta lại không hề xa lạ.
 
- Thiên địa chi chứng chính là mạch máu của hoàng thất chúng ta, cũng là bí mật quan trọng nhất liên quan tới hoàng thất trường thịnh không suy. Có thể nói, nghìn năm qua, hoàng thất có thể kéo dài nhất mạch truyền thừa tới hiện nay, mấu chốt trong đó chính là Thiên địa chi chứng.
 
Nghe được Tiêu Tấn nói, Hàn Phong rất kinh ngạc, đồng thời đối với Thiên địa chi chứng càng cảm thấy hiếu kỳ.
 
Chẳng qua, trong suy nghĩ của Hàn Phong, Thiên địa chi chứng tối đa xem như tín vật hoàng thất, cho dù mất đi cũng không đến mức tạo thành tổn hại quá lớn đối với hoàng thất.
 
Có thể Thiên địa chi chứng tồn tại bí mật nào đó, đây mới là địa phương khiến Tiêu tấn lo lắng.
 
Mà đúng như Hàn Phong suy nghĩ, tiếp theo Tiêu tấn giải thích chân tướng sự tình.
 
- Ngươi cũng biết thực lực của ta từ rất nhiều năm trước đã đạt tới Thiên giai, nhưng chắc ngươi không biết được đây không phải thực lực một thân thực lực của ta không phải do tu luyện đạt được.
 
Tiêu Tấn chậm rãi nói:
 
- Mà là dựa vào Thiên địa chi chứng cha truyền con nối, có tổ tông chúng ta lưu truyền tới nay, mà chỉ có thành viên huyết mạch hoàng thất mới có thể kế thừa, huyết mạch càng thuần khiết, lực lượng kế thừa càng mạnh mẽ.
 
Đây là lần đầu tiên Hàn Phong nghe đến cách nói huyết mạch này, trong lòng khó tránh khỏi kinh dị, chẳng qua hắn cũng rất hiếu kỳ dò hỏi:
 
- Đã như vậy, đây không phải nói rõ Thiên địa chi chứng đang ở trong tay bệ hạ, như vậy Trọng tài giả làm cách nào đoạt được?
 
Ai biết, Tiêu Tấn đột nhiên thở dài lắc đầu nói:
 
- Không phải đơn giản như ngươi nghĩ, Thiên địa chi chứng tuy là vật của hoàng thất, nhưng không phải là ta có thể nắm trong tay.
 
Dừng lại một chút, Tiêu Tấn đột nhiên thấp giọng nói:
 
- Kỳ thực Thiên địa chi chứng này luôn luôn được cất giữ trong một địa phương bí ẩn, mà địa phương này chỉ có dòng chính hoàng thất chúng ta mới có thể biết được, rốt cuộc Diệt Hoàng làm sao biết được chuyện này, ta cũng không rõ ràng lắm, có thể là quan hệ tới thân phận của hắn trước kia. Bất quá Thiên địa chi chứng trăm triệu lần không thể rơi vào tay người khác, vì vậy ta đã tìm Huyền Cơ Tử tới thương lượng.
 
Đến đây, Hàn Phong nhất thời hiểu ra, nguyên lai là Tiêu Tấn muốn tìm Huyền Thiên Tông hỗ trợ đối phó với Diệt Hoàng, đồng thời tránh khỏi tín vật hoàng thất bị Diệt Hoàng cướp đi.
 

 
Hàn Phong và Tiêu Tấn nói chuyện không lâu lắm, rất nhanh Hàn Phong liền rời khỏi đại điện.
 
Trải qua đoạn thời gian nói chuyện vừa rồi, Hàn Phong cơ bản đã nắm giữ ngọn nguồn sự tình.
 
Vị trí cất giữ Thiên địa chi chứng mười phần bí ẩn, Tiêu Tấn không hề nói cho hắn biết vị trí cụ thể, chỉ nói là chờ hắn an bài tất cả mọi chuyện xong xuôi sẽ dẫn hắn tiến vào, đối với hành động này Hàn Phong tự nhiên không có ý kiến gì.
 
Mà mấy ngày nay, Tiêu Tấn tăng số lượng nhân thủ tìm kiếm xung quanh thu thập tin tức Trọng tài giả.
 
Dựa theo ý tứ của Tiêu Tấn chính là Diệt Hoàng có tính uy hiếp quá lớn đối với hoàng thất, hắn phải nhân cơ hội này nhất cử tiêu diệt, đồng thời còn muốn tiêu diệt hoàng bộ Trọng tài giả liên quan.
 
Khôi u ác tính do đời trước lưu lại liền do hắn đến tiêu diệt.
 
Tình báo trong tay Tiêu Tấn kỳ thực không nhiều lắm, hắn cũng biết được Diệt Hoàng đánh chủ ý lên Thiên địa chi chứng, thế nhưng không biết hắn dùng Thiên địa chi chứng để làm gì.
 
Vì vậy, tình huống trước mắt đối với hoàng thất và nhóm người Hàn Phong mà nói vô cùng bị động.
 
Đương nhiên, Hàn Phong đối với việc này tự nhiên không bàng quang đứng nhìn, không nói tới quan hệ giữa chính mình và hoàng thất, Trọng tài giả đối với Huyền Thiên Tông chính là địch nhân, vì vậy Hàn Phong rất vui vẻ giúp Tiêu Tấn tiêu diệt đối phương.
 
Sau khi rời khỏi đại điện Hàn Phong liền tìm mấy người Tiêu Linh, lúc này bốn nữ đang chơi đùa trong hoa viên hoàng cung.
 
Thời điểm Hàn Phong tới tìm, đúng lúc bốn nữ vừa vào tiểu viện nghỉ ngơi, từ xa Hàn Phong đã nghe được thanh âm tiểu nha đầu Lâm Phỉ Vân ríu ra ríu rít không dứt miệng.
 
Thấy Hàn Phong đến, bốn nữ tự nhiên đình chỉ đàm luận.
 
Hàn Phong trông thấy bốn nữ, liền mỉm cười nói:
 
- Hiện tại ta muốn đi tìm phụ thân, các nàng có muốn đi cùng ta hay không?
 
- Tốt nha! Tốt nha! Ta nhanh nhanh tới chỗ sư huynh sinh ra!
 
Tiểu nha đầu Lâm Phỉ Vân nhảy lên hô đầu tiên.
 
Mà sắc mặt Tiêu Linh đỏ ửng, lập tức thấp giọng lên tiếng trả lời.
 
Dù sao, quan hệ giữa nàng và Hàn Phong đã như vậy, đã tới đế đô hiển nhiên phải đi hặp Hàn Nhất Nguyên một chuyến.
 
Nếu hai người đều đồng ý, còn lại Lâm Nguyệt và Lâm Phỉ Vân tự nhiên không có ý kiến gì.
 
Vì vậy, đoàn người dưới sự dẫn đầu của Hàn Phong chậm rãi rời khỏi hoàng cung, tiến về phía Hàn gia.
 
Lấy địa vị hiện tại của Hàn Nhất Nguyên, lúc này hẳn là đang ở trong lãnh địa Hàn gia, từ Hoàng cung tới Hàn gia phải đi một vòng qua Thiên Tinh thành.
 
Mà dọc theo đường đi, Lâm Phỉ Vân vô cùng hứng thú đối với mọi cảnh vật xung quanh, liên tục thu thập kỳ hoa dị thảo, dọc theo đường đi lôi kéo Hàn Phong hết hỏi cái này lại hỏi cái kia.
 
Khiến Hàn Phong không khỏi đau đầu, cũng may Tiêu Linh nhìn ra Hàn Phong đang khổ não, vô cùng yêu thường liền chủ động kéo Lâm Phỉ Vân qua một bên, giúp nàng giải đáp các loại vấn đề.
 
Tốt xấu gì Tiêu Linh cũng đã ở lại đế đô một đoạn thời gian, tự nhiên đối với hoàn cảnh xung quanh tương đối quen thuộc.
 
Bất quá, mặc dù đã nhiều năm chưa trở về, thế nhưng mị lực của Tiêu Linh so với năm đó không hề giảm đi, cộng thêm ba nữ xung quanh đều là mỹ nữ nhất đẳng, tự nhiên thu hút không ít ánh mắt nóng bỏng xung quanh.
 
Cũng may Hàn Phong đã dự đoán trước, sớm để Tiêu Linh dùng khăn che mặt giấu đi dung mạo tuyệt thế, tránh cho người đi đường nhận ra nàng chính là Khuynh Thành công chúa năm đó.
 
Cho dù như vậy mị lực của bốn nữ vẫn đưa tới ánh mắt ngắm nghía từ vô số người.
 
Mà càng ngoài ý muốn chính là, phía trước Hàn Phong lúc này đang có vài tên hộ vệ thân hình cao lớn đang đứng, mà phía trước đám hộ vệ là một thanh niên mặc bạch y.
 
Nhìn bộ dáng người thanh niên coi như phong lưu phóng khoáng, trên mặt thủy chung hiện lên tiếu ý nhàn nhạt.
 
Nhưng Hàn Phong vẫn có thể nhìn thấy được từ sâu thẳm trong đáy mắt đối phương vẻ tham lam không thể che giấu.
 

/543

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status