Nghĩa Hải Hào Tình (Tân Bến Thượng Hải)

Chương 191: Một gã đại ngốc

/390


Mộ Dung Tuyết bước vào trong phòng, ngay khi Lý Dật đóng cửa, nàng liền bổ nhào vào lòng của hắn, hai tay gắt gao ôm cổ, đôi môi khiêu gợi chủ động tìm đến hắn. Song thủ của Lý Dật nhẹ nhàng nắn bóp cặp mông vểnh cao kia của Mộ Dụng Tuyết, dùng sức hôn môi nút lưỡi, đầu lưỡi uốn éo trêu đùa nàng. Đầu lưỡi của hai người quấn quanh cùng một chỗ, cảnh tượng giống như Song long hí châu bình thường, người truy đuổi, ta trốn tránh. thật sự thiêu đốt mê người. 

Cùng lúc này, thủ chưởng của Lý Dật không chút khách khí cởi sạch bộ trang phục dạ hội của Mộ Dụng Tuyết, hai tay như có ma lực vuốt ve từ dưới bắp đùi lên, mỗi khi bàn tay nóng bỏng lướt đến đâu, thân hình Mộ Dung Tuyết đều khẽ run rẩy. Khi hai tay hắn tiếp cận địa phương giữa đùi, Mộ Dụng Tuyết theo bản năng kẹp chặt hai chân lại, trong lỗ mũi thở ra một luồng hương thơm trọc khí

“Oh” Khi Lý Dật dọc theo làn da thịt bóng loáng kia một đường thẳng tiến đến hoa viên thần bí. Thì Mộ Dung Tuyết thân mình hung hăng run rẫy, theo bản năng mấp máy đôi môi, phát ra một tiếng rên rĩ gọi hồn. Theo sau. nàng đỎ bừng khuôn mặt. thở dồn dập, hai mắt đắm đuối nhìn Lý Dật, dùng thanh âm mị hoặc gọi mời: “Lý Dật, em muốn..cùng anh một đêm”

Tình yêu nam nữ viết ở trên sách báo thường được gọi là trò chơi trí tuệ, nhưng nếu ở trên giường thì sẽ trở thành trận đấu thể lực. Giống như dưới tình huống bình thường mà nói, ở trên giường thể lực của nữ nhân mãnh liệt hơn nam nhân. Đó cũng là bởi vì trước vài lần giao hoan nam nhân có thể đại triển hùng phong, nhưng về sau lại lực bất tòng tâm.

Đương nhiên, Lý Dật không thuộc hàng ngũ nam nhân bình thường. Thể lực cùng tính chất cơ năng vốn có cùng so sánh với nam nhân bình thường, có thể dùng hai chữ biến thái để hình dung. Dưới tình huống như thế này, Mộ Dung Tuyết thường ngày chỉ tiêu tốn chút điểm mồ hôi ở trong phòng tập thể dục, làm sao có khả năng là đối thủ của Lý Dật được chứ? Huống chi, nàng tập thể dục cũng không phải vì rèn luyện thân thể, mà bởi vì giảm béo.

Đêm nay. Mộ Dung Tuyết phát điên giống như tiểu yêu tinh, nàng không biết mệt mỏi cùng Lý Dật chơi trò chiến tranh nam nữ ở trên giường. Ừ thì nói cho văn vẻ một chút, thì là trò chơi đấu vật, nữ nhân quấn chặt trên người nam nhân, mạnh mẽ giằng co nhau từng giây từng phút.

Cuối cùng Lý Dật và Mộ Dung Tuyết đại chiến bao nhiêu hiệp, chính bản thân hắn cũng không rõ ràng, hắn chỉ nhớ rằng kiểu quan hệ nào hai người cũng đều thử qua, mà lần chót khi Mộ Dung Tuyết lên đỉnh dục tiên dục tử, thì Lý Dật cũng cảm thấy có chút mệt mỏi.

Còn Mộ Dung Tuyết thì sao, nàng thậm chí muốn duỗi thân cũng không có khí lực, trực tiếp ngủ thiếp đi. Đương nhiên tư thế ngủ của nàng phi thường chướng tai gai mắt, nếu để cho các fans hâm mộ biết, chỉ sỢ sẽ có không ít người lựa chọn nhảy lầu.

Năm đÓ. có một đại minh tinh rời khỏi thế gian, đã không ít fans hâm mộ lựa chọn đi theo thần tượng chào hỏi Diêm Vương gia, mà cái tên Mộ Dung Tuyết, so ra vẫn còn lớn hơn vị đại minh tinh kia một chút!..

Lúc Mộ Dung Tuyết thức giấc, vầng mặt trời đã treo cao cao. thời gian cũng bước sang buổi chiều. Lý Dật còn tỉnh đậy sớm hơn nàng. hắn thông thạo phương pháp ngủ sâu, nói chung ngủ hai ba tiếng thời gian cũng bằng người bình thường ngủ cả đêm Sau khi Lý Dật thức dậy cũng không có nhàn rỗi, hắn thông qua điện thoại bố trí hết thảy. Ðối với hắn mà nói, phá hủy giang sơn của Đường Hải chỉ còn là thời gian mà thôi, chờ khi Mộ Dụng Tuyết biểu diễn Xong, rời khỏi Los Angeles thì hắn sẽ tiến hành.

Tuy rằng hiện giờ Mộ Dung Tuyết là đại minh tinh nhân khí thịnh vượng, hơn nữa còn được Johnson theo đuổi, nhưng Lý Dật vẫn không dám cam đoan Đường Hải ở tình huống chó cùng rứt giậu sẽ không đánh chủ ý đến Mộ Dung Tuyết. Hiện tại đối với Lý Dật mà nói, hắn có thể lựa chọn đi đổ bô cho trẻ con, thế nhưng hắn tuyệt đối sẽ không để nữ nhân bên cạnh mình làm. Không phải là không tin tưởng, mà chỉ cẩn tắc vô áy náy thôi.

Buổi tối ngày hôm Sau, Mộ Dung Tuyết hoàn thành thuận lợi buổi trình diễn ở Los Angeles. Hiện tại cuộc Sống của nàng quả thực là màu hồng, phi thường được fans hâm mộ ưa chuộng. Buổi công diễn chẳng những thu hút dân Hoa kiều. mà còn hấp dẫn đại lượng người dân nước Mỹ. Cả hội trường vô cùng náo nhiệt, trình độ náo nhiệt không hề thua kém nàng biểu diễn tại Hồng kông.

“Nữ nhân thiên sứ đến từ phương Đông chinh phục thành phố phồn hoa Los Angeles.” Đây chính là đánh giá của một kênh giải trí truyền thông lớn nhất nước Mỹ đối với Mộ Dung Tuyết. Tuy rằng phần đánh giá này hơi có chút khoa trương, nhưng vô hình trung cũng khẳng định buổi trình điễn phi thường thành công. Hiện giờ Mộ Dung Tuyết quả nhiên danh khí bức người!

“Nàng dùng giọng ca của nữ thần chinh phục toàn bộ khán giả, trong tương lai nàng sẽ đem giọng ca này chinh phục toàn bộ thế giới!" Đây là một kênh truyền thông Châu Âu đánh giá Mộ Dung Tuyết.

Sau khi buổi trình diễn ca nhạc kết thúc, Mộ Dung Tuyết không rời khỏi Los Angeles luôn, mà nàng không đi, Lý Dật cũng không vội. Đoạn thời gian trước thần kinh của hắn thật sự căng thẳng, trước thời điểm tiến hành đại chiến cũng nên thả lỏng tâm tình một chút, huống chi hắn thích cảm giác cùng Mộ Dung Tuyết sống chung một chỗ, không có tâm cơ, có chăng chỉ là khoái hoạt giản đơn. Loại cảm giác này tương tự như lúc hắn sống chung với Hạ Vũ Đình, bất động duy nhất chính là Hạ Vũ Ðình khiến cho hắn cảm động tận sâu trong nội tâm, đồng thời nàng cũng tặng hắn một loại tình Cảm yên lặng không gì Sánh được

Cái loại cảm giác này làm cho hắn Thập phần mê luyến, cả thế giới giống như đều ngăn cách hai người bọn họ, thời gian ngừng trôi, mọi thứ đều trở nên cực kì thong thả, cảnh vật cũng phi thường rõ ràng. Lý Dật không biết khi nào mới Có thể hưởng thụ tiếp lại cái loại cảm giác này, nhưng hắn tự nhủ sẽ cố gắng, dùng cố gắng lớn nhất rút ngắn đi thời gian lâu nhất!

Lý Dật không muốn Mộ Dung Tuyết đi còn có một nguyên nhân trọng yếu, bởi vì nàng vừa mới hoàn thành buổi công diễn, hƠn nữa mỗi ngày đều cũng hắn chơi trò đấu vật, thân thể và tâm hồn đều phi thường mệt mõi.

Cũng bởi vì nàng thật sự mệt mõi, sau khi chấm dứt buổi công diễn, chiều hôm đó nàng không dám chơi đấu vật cùng với hắn nữa.

Nhưng ngày hôm sau, Mộ Dung Tuyết dưỡng túc tinh thần, lại giống như mèo hoang ăn thịt người, điên cuồng quấn lấy hắn cả một ngày dài. Trải qua hai ngày, đôi tình nhân dường như cũng hiểu sắp đến thời gian chia Xa, cho nên phá lệ quý trọng cơ hội. Làm tình, tâm sự, ngủ, ăn cơm, đó chính là toàn bộ công việc trong hai ngày này của bọn họ.

Sang ngày thứ ba, Mộ Dung Tuyết phải rời đi. Lúc đi, Lý Dật đích thân lái Xe tiễn đưa nàng ra phi trường quốc tế Los Angeles. Trên đường tới phi truờng, Mộ Dung Tuyết còn tươi cười giống như tiểu yêu tinh, nhưng sau khi đến phi trường, bỗng nhiên nàng lại rơi vào trầm mặc, cuối cùng khi nàng thông qua trạm kiểm soát thì nước mắt đã không tự chủ được, ướt đẫm cả khuôn mặt

Đối với tất cả chuyện này, Lý Dật không nói gì, chỉ dùng ánh mắt.......

Giờ khắc này, Lý Dật kiếp trước được mệnh danh là vua sát thủ, kiếp này bị phụ thân bán rẻ, hai mắt đỏ ửng dọa người. Song hắn vẫn hướng tới phía Mộ Dung Tuyết, bài trừ ra một cái nụ cười thản nhiên. Phút cuối cùng, nàng cũng không giống như nữ diễn viên ở trên ti-vi, kêu rằnG muốn trở lại bên cạnh Lý Dật. mà lựa chọn rời khỏi Los Angeles.

Bởi vì nàng rõ ràng, chính bản thân mình không thể lưu lại, khộng phải sỢ ảnh hưởng đến sự nghiệp của nàng mà bởi vì lo lắng ảnh hưởng đến Lý Dật.

Mấy đêm hôm trước, Lý Dật ở trong trang viên của gia tộc Gambino nói, hàng Có dám buông bỏ sự nghiệp phong quang của mình không. Mộ Dung Tuyết không biết đáp án, nhưng thông qua mấy ngày ở bên nhau, trong lòng nàng sớm đã có đáp án rồi. Nàng biết, nếu như người thanh niên này muốn lưu nàng ở lại bên cạnh, Mộ Dung Tuyết sẽ nguyện ý mà không một cái chau mày.

Bởi vì nàng từng mơ ước, một ngày nào đó sẽ đàn ca khúc Cứu Thục cho một mình nam nhân này nghe...

Về phần nàng cứu thục Lý Dật, hay Lý Dật cứu thuc nàng. Chuyện này Mộ Dung Tuyết không biết.

Mộ Dung Tuyết rời đi rồi, nổi bất an lớn nhất trong lòng Lý Dật cũng được tiêu trừ. Thời gian Lý Dật bước ra khỏi phi trường, ánh mặt trời sáng lạn phá lệ, bởi vì tin tức Mộ Dung Tuyết rời khỏi Los Angeles thập phần bí mật, nên cũng không có phóng viện báo chí bám theo.

Nhận được điện thoại của Lý Dật, Trương Thiết Trụ sớm đã có mặt tại bên ngoài phi trường. Chứng kiến Lý Dật bước ra ngoài, lập tức mở cửa Xe, nhìn Lý Dật bài trừ một nụ cười cởi mở thật thà.

“Đợi lâu chưa?” Lý Dật bước đến bên người Trương Thiết Trụ, mỉm cười vỗ bả vai hắn

Trương Thiết Trụ hàm hậu cười cười, nói: “Không lâu lắm mới một lúc thôi.”

Lý Dật dừng ánh mắt ở trên người gã bề ngoài hung hãn nhưng nội tâm bên trong chất phác này, theo trong túi quần móc ra hộp Cohiba Behike* mà ngày hôm qua lúc gần đi Johnson đưa tặng hắn, rút một điếu đưa cho Trương Thiết Trụ nói: “Xì- gà Cu ba, số lượng có hạn, nếm thử đi.” ( Giá thị trường ngoài đời là 880usd./1 điếu, cả thế giới mới có 40 hộp, hiện giờ đã ngừng cuốn loại này. Những công nhân cuốn Xì gà nổi tiếng đều được gọi là nghệ nhân, cho nên rất đắt đỏ.)

Nghe Lý Dật giới thiệu, biểu tình của Trương Thiết Trụ có chút kích động, hắn mở rộng miệng muốn nói cái gì đó, nhưng bỗng nhiên khuôn mặt thật thà phúc hậu chợt biến đổi, đồng tử đột nhiên phóng đại!

Cùng lúc này, Lý Dật cảm nhận được một cỗ khí tức nguy hiểm ở sau lưng truyền đến! Hắn theo bản năng muốn nhấn bả vai Trương Thiết Trụ Xuống!

Nhưng, Trương Thiết Trụ lại hạnh động trước cả Lý Dật. Nam nhân từng đi theo Lý Dật ra bờ biển luyện tập Quân Thể Quyền trong suốt hai tháng nay, ở giữa lúc nguy hiểm tựa hồ đã lĩnh hội đủ tinh túy của đợt rèn luyện kia. Bước nhanh tới phía trước, đồng thời dùng lực đem Lý Dật kéo ra sau lưng của chính mình.

"Sưu"

Trải qua ống giảm thanh, viên đạn cắt ngang lực cản không khí, giống như lưỡi hái tử thần bắn thẳng đến trước người Trương Thiết Trụ, không đợi cho hắn kịp làm động tác tránh né, viên đạn nháy mắt đâm trúng ngực. Trương Thiết Trụ thân mình hung hăng run rẫy lên.

Khóe miệng của hắn chảy ra dòng máu đỏ tươi. Tuy nhiên ngoài mặt lại Xuất hiện vẻ tươi cười Nụ cười kia vô cùng thật thà phúc hậu. Đồng thời mang theo một cỗ ý vị thắng lợi.

Mà ở cách hắn không Xa, gã nam tử mặc áo gió màu đen tựa hồ thật không ngờ sẽ Xuất hiện tình huống loại này. Sửng sốt vài giây qua đi, hắn tiếp tục nổ súng, thế nhưng Lý Dật đã không cho hắn nắm bắt cơ hội lần này.

Chẳng biết từ lúc nào, trong tay của Lý Dật đã nhiều hơn một khẩu súng, họng súng nhắm đến hướng tên nam tử mặc áo gió kia.

“Phanh”

Thanh âm trầm đục vang lên, viên đạn chuẩn Xác bắn trúng cổ tay của tên nam tử kia, đau đớn kịch liệt truyền đến để cho hắn phải vứt bỏ khẩu súng trong tay. Đồng thời tính toán chạy trốn.

Bởi vì hắn nhìn ra được. mục tiệu hắn muốn ám sát chính là một người phi thường khó giải quyết

Bất thình lình vang lên tiếng súng, khiến cho các vị lữ khách cả kinh, theo sau, đám người sôi nổi la hét chói tai, tản ra bốn phía mà bỏ chạy. Tên nam tử mặc áo gió kia. hướng về phía Lý Dật lộ ra một nụ cười trào phúng, lắc mình nhập vào dòng người chen chúc.

Lý Dật ban đầu đỡ Trương Thiết Trụ nằm cẩn thận trên mặt đất. theo sau đó cả người phóng ra như mãnh thú săn mồi, mục quang đóng chặt vào tên nam tử mặc áo gió kia, đồng thời dưới chận vận khởi cước bộ. Mười giây đồng hồ qua đi, Lý Dật tiếp cận đến sau lưng của tên nam tử mặc áo gió kia.

Cảm nhận được tiếng gió thổi sau lưng, tên nam tử mặc áo gió kia hơi ngừng cước bộ, thế nhưng chỉ một giây chần chừ, hắn liền không còn thời gian để chạy trốn nữa rồi.

Ngay tại thời điểm hắn ngập ngừng, Lý Dật nắm chặt quyền đầu, nhất quyền hoành không chém ra không hề có dấu hiệu báo trước!

“Phanh!”

Quyền đầu của Lý Dật hung hăng nện trúng ngực tên nam tử mặc áo gió, phát ra thanh âm trầm muộn. Theo sau. thân thể tên nam tử bắn ngược lên không trung, tạo thành một đường cong mà nặng nề rơi huỵch Xuống mặt đất.

Gã nam tử khóe miệng nháy mắt chảy ra máu tươi, hắn cảm giác phảng phất như vùng ngực mình bị một luồng liệt hỏa thiêu đốt, làm cho hắn phi thường khó thở. Chứng kiến gã nam tử ngã sóng Soài trên mặt đất, Lý Dật biểu tình băng lãnh bước tới. Mà lúc này. nam tử kia thì đang giãy giụa trượt thoát ra phía sau, nhưng cổ tay hắn bị đạn bắn trúng, ngực lại dính trọng quyền của Lý Dật. Không chết luôn đã là quá mức may mắn rồi, tuy nhiên Lý Dật nhất định sẽ không lưu lại tính mạng cho hắn. Lý Dật bước đến bên cạnh gã nam tử, nhắm ngay giữa hai đùi, hung hăng giẫm lên.

“Ca, sát"

Liên tục hai tiếng vang giòn qua đi, gã nam tử nằm trên mặt đất giống như một con chó chết bình thường. Hắn kiên cường không phát ra thanh âm hét thảm, nhưng Lý Dật lại tiếp tục cười lạnh, đoạn hai cánh tay của hắn.

Dưới cực hình này, trên trán của gã nam tử Xuất hiện mồ hôi to như hạt đậu, đau đớn kịch liệt làm cho toàn thân hắn ướt sũng mồ hôi.

Lý Dật đem gã nam tử cử bổng lên như Xách gà, bước nhanh đến phía Trương Thiết Trụ.

Thời điểm Lý Dật bước tới bên người Trương Thiết Trụ, thì sắc mặt Trương Thiết Trụ tái nhợt thực dọa người. miệng không ngừng hộc ra máu tươi, trước ngực sớm đã trở thành một màu đỎ hồng. Phát đạn bắn trúng tim, Trương Thiết Trụ có khả năng sống đến giờ phút này, hoàn toàn là dựa vào tính chất cường hãn của cơ thể.

“Thiết Trụ.” Lý Dật thanh âm khàn đục, trong giọng nói đã tràn ngập vẻ lo lắng.

Chứng kiến Lý Dật quay về, nguyên bản trên khuôn mặt tái nhợt của Trương Thiết Trụ lộ ra vẻ mỉm cười, nhưng hắn trúng thương quá nặng, nụ cười này làm cho miệng hắn trào máu tươi

"Thiết Trụ, có chuyện gì đợi sau khi cậu khỏe rồi nói tiếp, hiện giờ quan trọng nhất là tôi phải đưa cậu đến bệnh viện!" Lý Dật muốn ngăn cản, không cho Trương Thiệt Trụ mở miệng.

“Mau giơ tay ôm đầu, nhanh lên!” Ngay khi muốn cử động thì vài tay cảnh sát Xông đến, trong tay đều cầm súng lục, đem họng súng nhắm thẳng vào Lý Dật. Lý Dật đưa mắt nhìn đám cảnh sát. rồi buông tên nam tử mặc áo gió kia ra, giơ hai tay ôm đầu đồng thời nói: “Tôi đi cùng các người, nhưng lập tức gọi điện thoại thông báo Xe cứu thương đến, hắn bị trúng đạn.”

Đám cảnh sát chứng kiến Lý Dật phi thường phối hợp, nguyên bản biểu tình khẩn trương cũng thả lỏng đi rất nhiều. Một người trong đó mau chóng gọi điện thoại kêu Xe cứu thương, mà những người còn lại đem Lý Dật bao vây ở giữa.

Ðối mặt cùng trận thế này. Lý Dật không thèm quản tới đám cảnh sát, mà lo lắng Trương Thiết Trụ không thể kiên trì nổi thêm nữa. về phần gã nam tử mặc áO gió thì đã hoàn toàn mất đi lực chiến đấu, nằm im không nhúc nhích ở dưới mặt đất.

Tay cảnh sát gọi điện thoại thông báo Xe cứu thương đến Xong, liền bước đến chỗ đồng nghiệp, cách Lý Dật khoảng hai mét thì ngừng lại.

Nhin khuôn mặt tái nhợt của Trương Thiết Trụ, trong lòng Lý Dật nóng như có lửa đốt. nhưng lại không có biện pháp nào. Nếu hiện giờ trên người hắn có trang bị cứu thương khẩn cấp của năm 2050, thì hắn tin tưởng có thể cứu nổi tánh mạng cho Trương Thiết Trụ.

Nhưng hiện tại....hắn không có.

Trương Thiết Trụ cảm nhận được Lý Dật lộ ra biểu tình lo lắng, dường như cố gắng muốn nói câu gì đó.

“Thiết Trụ!” Lý Dật không muốn Trương Thiết Trụ mở miệng nói chuyện. Bởi khi phát ra thanh âm, máu tràn dịch phổi sẽ càng chết nhanh hơn.

Trương Thiết Trụ gian nan lắc đầu, nguyên bản động tác này chỉ cực kì nhẹ nhàng, nhưng lại khiến cho hắn hộc ra một búng máu, sắc mặt càng thêm trắng bệch, đồng thời hai mắt chậm rãi khép lại.

Thấy tình huống này, Lý Dật vội vàng phóng tới bên người Trương Thiết Trụ, ngồi Xổm Xuống nâng hắn dậy.

Đang lúc Lý Dạt tưởng Trương Thiết Trụ đã chết, thì bỗng nhiên hắn lại mở mắt ra, sắc mặt thoáng chuyển biến tốt hơn một chút, đồng thời trên người tựa hồ như có thêm khí lực: “Dật ca..."

Nghe một câu “Dật ca” rõ ràng mạch lạc, thân mình Lý Dật không khỏi hung hăng chấn động! Lý Dật thầm hiểu, Trương Thiết Trụ đang rơi ở trong tình trạng hồi quang phản chiếu.

Nếu không phải trúng một kích trí mạng, trước khi chết, bình thường người nào cũng rơi vào tình trạng hồi quang phản chiếu này. Một khi loại tình huống này Xuất hiện. trươc khi chết đầu óc của người ta sẽ trở nên vô cùng rõ ràng, trên người cũng tản mát khí lực. Nhưng qua tích tắc ngắn ngủi thôi, sẽ lập tức chết đi! Có thể nói, một khi Xuất hiện tình trạng hồi quang phản chiếu, cho dù hoa đà tái thế cũng vô pháp cứu chữa.

“Thiết Trụ, ngươi đừng bỏ Dật ca!” Lý Dật hai mắt đục ngầu, ngắm nhìn tên đại ngốc, thật thà phúc hậu trước mặt này, vành mắt khẽ ươn ướt. Nếu như lúc trước Trương Thiết Trụ không vội vàng Xuất thủ, Lý Dật có nắm chắc viên đạn sẽ chỉ trúng vùng rốn của hắn, coi như không Xong thì cũng không trúng phải bộ vị yếu hại.

Nghe được Lý Dật nói. Trương Thiết Trụ cười ngây ngô, nói: “Dật ca, mạng Thiết Trụ không đáng giá tiền. chết thì, chết, không sao cả!”

“Nói bậy!” Lý Dật hai mắt đục ngầu. giận dữ lớn tiếng quát.

Nếu bình thường, khi nghe Lý Dật gầm lên, Trương Thiết Trụ sẽ có một tia hoảng sỢ. Thế nhưng hiện giờ trên khuôn mặt phúc hậu của tên đại ngốc lại không tỏ vẻ một chút hoảng sỢ nào. Dường như hắn biết chính mình không có nhiều thời gian lắm, nên không muốn tiếp tục lãng phí thời gian quý báu, mà trên mặt đổi diễn cảm, nói: “Dật ca, anh còn nhớ trước kia, anh đã từng hỏi tại sao tôi đến nươc Mỹ không?”

“Thiết Trụ, tại sao cậu lại đến nước Mỹ?” Trước kia, Lý Dật chỉ tùy tiện hỏi thế thôi, lúc này không khỏi tò mò nói.

Trương Thiết Trụ trầm ngâm thật lâu sau, mới trả lời: “Dật cạ, tôi đến nước Mỹ chính là chạy trốn án phạm trong quốc nội."

“Tội phạm chạy trốn?”

“Ừm, tiêu diệt một hang ổ súc sinh.”

Lúc đó. sau khi nghe được Trương Thiết Trụ trả lời. Lý Dật không gắng hỏi thêm nữa, bởi vì hắn không muốn tìm hiểu chuyện riêng tư của Trương Thiết Trụ. Lúc này, bỗng nhiên nghe Trương Thiết Trụ nhắc lại chuyện đó, Lý Dật không khỏi vội vàng gật đầu.

"Bởi vì đám súc sinh đó từ khi cả nhà tôi chuyển đến liền bắt đầu khi dễ cả nhà chúng tôi, bất kể từ chuyện nhỏ cho đến chuyện lớn. Có một hôm, bởi vì chuyện tình đồng ruộng, nên tôi cùng ba gã nam nhân súc sinh của nhà đÓ đánh nhau một trận. Cuối cùng hôm sau, người nhà đó dùng thuốc đánh chết sạch lợn gà nhà tôi. Để số lợn gà mẹ tôi dùng tiền vay nợ mua mà độc chết toàn bộ." Nhớ lại tình hình lúc trước, vẻ mặt của tên đại ngốc hơi có chút âm trầm: "Sau khi tôi biết được chuyện này, liền cầm đao đi tìm tổ tông của nhà bọn họ, nhưng bị cha của tôi ngăn cản. Ba người nhà chúng tôi dắt nhau đi tìm thôn trưởng. kết quả thôn trưởng sớm đã bị bọn nó mua chuộc. Khăng khăng rằng lợn gà nhà tôi trúng phải quái bệnh nên chết sạch, không phải bị độc chết...."

/390

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status