Đã không có quỷ quái quấy rầy, lại có một tiểu hồ ly quản gia, Long Phù Nguyệt cảm giác ngủ được dị thường thật ngọt ngào, nàng mộng đẹp say sưa, bỗng nhiên cảm giác một cái vật nặng nện ở trên người, tiếp theo bên tai liền truyền đến một trận tiếng rít: "Tỉnh mau, tỉnh mau! Nếu không tỉnh ta liền cắn ngươi!" Tiếng rít này lớn khác tầm thường, đem lỗ tai Long Phù Nguyệt suýt nữa chấn động mà điếc mất.
Nàng mở to mắt, lập tức đối diện là một đôi mắt xanh rờn , mắt to đối đôi mắt nhỏ.
Long Phù Nguyệt ngẩn ra, thế này mới nhớ tới nó là hồ ly tối hôm qua mới thu phục được,
Một phen nắm lông hồ ly của nó, bắt nó ôm vào trong ngực:
" Tiểu hồ ly, đừng làm phiền ta ngủ, chúng ta ngủ tiếp một lát."
Tiểu hồ ly kia nhất thời một đầu hắc tuyến, trợn tròn nó ánh mắt hồ ly , tứ chi liều mạng giãy dụa: "Uy , uy , ngươi buông, ta là hồ ly thượng tiên, không phải con mèo nhỏ nhà ngươi . . . . . ."
Long Phù Nguyệt vỗ vỗ đầu của nó, khép hờ ánh mắt, nỉ non: "Ngoan ha, nằm nhiều hơn một lát nữa thôi, đừng làm rộn."
"Ngoan? Ngoan cái đầu ngươi á ngoan!" Tiểu hồ ly hoàn toàn nổi giận, quanh thân một vòng bạch quang chợt lóe, Long Phù Nguyệt Như bị điện giật, lập tức từ trên giường nhảy xuống.
"Hồ ly chết bầm, hồ ly thối tha, ngươi muốn giật điện chết ta à?" Long Phù Nguyệt chỉ vào nó kêu to. Tóc của nàng đều gần như bị điện giật dựng đứng .
"Ai bảo ngươi ngủ nướng ? Hừ!" Một cái móng vuốt nhỏ của tiểu hồ ly chỉa về phía nàng, đáp đúng lý hợp tình .
"Choáng váng! Ta không có chuyện gì làm, ngủ lười một chút cũng không được a?" Long Phù Nguyệt gần như có chút vô lực .
"Đương nhiên —— Không được! Ta đói bụng, ta muốn ăn gà! Ngươi đã hứa cho ta ăn gà." Tiểu hồ ly mở to một đôi ánh mắt tròn căng, vừa nói đến nó thích ăn gì đó, khóe miệng nó tham lam nước miếng gần như muốn chảy ra.
"Được rồi, được rồi, ta làm gà cho ngươi ăn." Long Phù Nguyệt nhấc tay đầu hàng.
"Trước khi làm gà, ngươi nên đem người ở phía ngoài đuổi trước đi." Tiểu hồ ly kia lạnh lùng nói.
"Người ở phía ngoài?" Long Phù Nguyệt ngẩn ra, thế này mới nghe được bên ngoài có tiếng động ồn ào , đại môn cũng bị chụp ầm ầm.
Nàng hơi hơi nhíu mày, mới sáng tinh mơ, là ai đến đây?
Nàng sơ lược rửa mặt chải đầu một chút, liền chạy bộ đi mở cửa.
Nàng mở to mắt, lập tức đối diện là một đôi mắt xanh rờn , mắt to đối đôi mắt nhỏ.
Long Phù Nguyệt ngẩn ra, thế này mới nhớ tới nó là hồ ly tối hôm qua mới thu phục được,
Một phen nắm lông hồ ly của nó, bắt nó ôm vào trong ngực:
" Tiểu hồ ly, đừng làm phiền ta ngủ, chúng ta ngủ tiếp một lát."
Tiểu hồ ly kia nhất thời một đầu hắc tuyến, trợn tròn nó ánh mắt hồ ly , tứ chi liều mạng giãy dụa: "Uy , uy , ngươi buông, ta là hồ ly thượng tiên, không phải con mèo nhỏ nhà ngươi . . . . . ."
Long Phù Nguyệt vỗ vỗ đầu của nó, khép hờ ánh mắt, nỉ non: "Ngoan ha, nằm nhiều hơn một lát nữa thôi, đừng làm rộn."
"Ngoan? Ngoan cái đầu ngươi á ngoan!" Tiểu hồ ly hoàn toàn nổi giận, quanh thân một vòng bạch quang chợt lóe, Long Phù Nguyệt Như bị điện giật, lập tức từ trên giường nhảy xuống.
"Hồ ly chết bầm, hồ ly thối tha, ngươi muốn giật điện chết ta à?" Long Phù Nguyệt chỉ vào nó kêu to. Tóc của nàng đều gần như bị điện giật dựng đứng .
"Ai bảo ngươi ngủ nướng ? Hừ!" Một cái móng vuốt nhỏ của tiểu hồ ly chỉa về phía nàng, đáp đúng lý hợp tình .
"Choáng váng! Ta không có chuyện gì làm, ngủ lười một chút cũng không được a?" Long Phù Nguyệt gần như có chút vô lực .
"Đương nhiên —— Không được! Ta đói bụng, ta muốn ăn gà! Ngươi đã hứa cho ta ăn gà." Tiểu hồ ly mở to một đôi ánh mắt tròn căng, vừa nói đến nó thích ăn gì đó, khóe miệng nó tham lam nước miếng gần như muốn chảy ra.
"Được rồi, được rồi, ta làm gà cho ngươi ăn." Long Phù Nguyệt nhấc tay đầu hàng.
"Trước khi làm gà, ngươi nên đem người ở phía ngoài đuổi trước đi." Tiểu hồ ly kia lạnh lùng nói.
"Người ở phía ngoài?" Long Phù Nguyệt ngẩn ra, thế này mới nghe được bên ngoài có tiếng động ồn ào , đại môn cũng bị chụp ầm ầm.
Nàng hơi hơi nhíu mày, mới sáng tinh mơ, là ai đến đây?
Nàng sơ lược rửa mặt chải đầu một chút, liền chạy bộ đi mở cửa.
/755
|