Tuy rằng tứ đại hộ pháp đã sớm biết chủ tử nhà mình không gần nữ sắc, nhưng Phượng vương phi lại có ý nghĩa đặc biệt với bọn họ. Nói thế nào thì đó cũng là nữ chủ nhân của Phượng vương phủ, sao có thể tùy tiện được?
"Thất ca, nếu như chúng ta đã tới nước Mị, chi bằng, ta đi tìm hiểu thử cuối cùng là vị nào của Khang thân vương phủ gả vào vương phủ chúng ta nhé?"
Thanh Thần đề nghị, căn bản không vần Vệ Giới phản ứng lại, đã có người nhanh hơn một bước vỗ vào gáy hắn: "Đồ ngốc, chuyện này mà còn phải hỏi? Nếu hoàng đế hạ chỉ không nói rõ là đích nữ, theo sự khôn khéo của Khang thân vương, sao lại nỡ bỏ đích nữ của mình? Ai mà không biết gả vào Phượng vương phủ chúng ta giống như người chết? Nếu là một nước cờ thua, không có bất kỳ tác dụng gì, phàm là người có chút đầu óc đều sẽ không bỏ phí một đích nữ!"
Người nói chuyện là Thanh Huyền áo xám vẻ mặt lạnh lùng. Trong mắt hắn, hoàng đế và hoàng đế nước Mị, thậm chí cả Khang thân vương đã sớm chào hỏi nhau trước. Dù sao là làm cho người ngoài nhìn, cho dù ở Khang thân vương phủ địa vị thấp, nhưng trước khi gả đi, tất nhiên hoàng đế sẽ cho nàng một thân phận cao đường hoàng. Đợi đến khi nàng tới Tư U, về mặt thân phận cũng không tính là bôi nhọ Phượng vương, đương nhiên dân chúng sẽ không nói gì.
Cho dù không phải Khang thân vương phủ cũng sẽ có Ngụy vương phủ, hoặc là những vương phủ khác. Tóm lại, bất kể gả đến là ai, hoàng đế nước Mị cũng sẽ khiến bọn họ từ chim sẻ biến thành phượng hoàng, kết quả cũng giống nhau.
Ai kêu gia chủ bọn họ không gần nữ sắc?
Ai kêu gia chủ bọn họ nắm ba mươi vạn binh quyền?
Ai kêu gia chủ bọn họ còn trẻ đã thành danh, lại bái Tử Hạc chân nhân làm thầy, còn có uy vọng không ai bì nổi ở dân gian?
Một người như vậy, sao có thể khiến Vệ Du Sâm không kiêng kị chứ?
Chính vì hắn ta không thể rời khỏi hắn nên mới có lần chỉ hôn này. Nếu có một ngày hắn ta nắm giữ được binh quyền, chờ đợi Vệ Giới tất nhiên sẽ không phải chuyện dễ đối phó như ôm nay.
"Nhưng nữ nhân này, dù sao chúng ta cũng phải điều tra rõ ràng đúng không? Phượng vương phủ chúng ta cũng không phải chợ bán thức ăn, chó mèo nào cũng có thể vào được. Chủ tử chúng ta chính là Chiến vương nước Tư U, không phải nữ nhân gì cũng có thể xứng đôi!"
Thanh Dục không nhịn được bất bình cho chủ tử nhà mình. Nếu thật sự tùy tiện ném qua một con quỷ, vậy chẳng phải đến lúc đó Phượng vương phủ bọn họ thật sự biến thành địa ngục sao? Đã nhiều năm như vậy, cả cọng tóc nữ nhân cũng không có, khó khăn lắm mới chờ được vương gia thành thân, cố tình còn chưa vào cửa đã bị ghét bỏ, chuyện này thật là...
Vệ Giới lành lạnh nhìn hắn một cái, không nói chuyện.
Thanh Dạ nãy giờ không lên tiếng lập tức lơ đãng nói một câu: "Vào Phượng vương phủ chúng ta, còn có thể theo ý nàng hả?"
Khóe miệng Thanh Thần giật giật. Không biết sao hắn lại đồng tình nữ nhân xui xẻo chưa biết nào đó. Không biết tương lai nàng có thể sống được mấy ngày ở Phượng vương phủ ăn tươi nuốt sống này.
Nghĩ tới đây, hắn chủ động dời chủ đề: "Vốn chúng ta chỉ ôm thái độ muốn thử, không ngờ rằng thật sự chó ngáp phải ruồi, đụng phải Phượng Trì này. Chẳng qua, thật không ngờ rằng Quỷ Y vang danh thiên hạ vậy mà lại là một lão thái thái. Chuyện này thật sự khiến người ta quá thất vọng."
"Thật chính là giả, giả chính là thật. Càng có người cảm thấy không thể thì lại càng có thể. Dù sao, Phượng Trì sơn trang và Phượng Trì, thật sự chỉ thêm hai chữ mà thôi."
"Thất ca, nếu như chúng ta đã tới nước Mị, chi bằng, ta đi tìm hiểu thử cuối cùng là vị nào của Khang thân vương phủ gả vào vương phủ chúng ta nhé?"
Thanh Thần đề nghị, căn bản không vần Vệ Giới phản ứng lại, đã có người nhanh hơn một bước vỗ vào gáy hắn: "Đồ ngốc, chuyện này mà còn phải hỏi? Nếu hoàng đế hạ chỉ không nói rõ là đích nữ, theo sự khôn khéo của Khang thân vương, sao lại nỡ bỏ đích nữ của mình? Ai mà không biết gả vào Phượng vương phủ chúng ta giống như người chết? Nếu là một nước cờ thua, không có bất kỳ tác dụng gì, phàm là người có chút đầu óc đều sẽ không bỏ phí một đích nữ!"
Người nói chuyện là Thanh Huyền áo xám vẻ mặt lạnh lùng. Trong mắt hắn, hoàng đế và hoàng đế nước Mị, thậm chí cả Khang thân vương đã sớm chào hỏi nhau trước. Dù sao là làm cho người ngoài nhìn, cho dù ở Khang thân vương phủ địa vị thấp, nhưng trước khi gả đi, tất nhiên hoàng đế sẽ cho nàng một thân phận cao đường hoàng. Đợi đến khi nàng tới Tư U, về mặt thân phận cũng không tính là bôi nhọ Phượng vương, đương nhiên dân chúng sẽ không nói gì.
Cho dù không phải Khang thân vương phủ cũng sẽ có Ngụy vương phủ, hoặc là những vương phủ khác. Tóm lại, bất kể gả đến là ai, hoàng đế nước Mị cũng sẽ khiến bọn họ từ chim sẻ biến thành phượng hoàng, kết quả cũng giống nhau.
Ai kêu gia chủ bọn họ không gần nữ sắc?
Ai kêu gia chủ bọn họ nắm ba mươi vạn binh quyền?
Ai kêu gia chủ bọn họ còn trẻ đã thành danh, lại bái Tử Hạc chân nhân làm thầy, còn có uy vọng không ai bì nổi ở dân gian?
Một người như vậy, sao có thể khiến Vệ Du Sâm không kiêng kị chứ?
Chính vì hắn ta không thể rời khỏi hắn nên mới có lần chỉ hôn này. Nếu có một ngày hắn ta nắm giữ được binh quyền, chờ đợi Vệ Giới tất nhiên sẽ không phải chuyện dễ đối phó như ôm nay.
"Nhưng nữ nhân này, dù sao chúng ta cũng phải điều tra rõ ràng đúng không? Phượng vương phủ chúng ta cũng không phải chợ bán thức ăn, chó mèo nào cũng có thể vào được. Chủ tử chúng ta chính là Chiến vương nước Tư U, không phải nữ nhân gì cũng có thể xứng đôi!"
Thanh Dục không nhịn được bất bình cho chủ tử nhà mình. Nếu thật sự tùy tiện ném qua một con quỷ, vậy chẳng phải đến lúc đó Phượng vương phủ bọn họ thật sự biến thành địa ngục sao? Đã nhiều năm như vậy, cả cọng tóc nữ nhân cũng không có, khó khăn lắm mới chờ được vương gia thành thân, cố tình còn chưa vào cửa đã bị ghét bỏ, chuyện này thật là...
Vệ Giới lành lạnh nhìn hắn một cái, không nói chuyện.
Thanh Dạ nãy giờ không lên tiếng lập tức lơ đãng nói một câu: "Vào Phượng vương phủ chúng ta, còn có thể theo ý nàng hả?"
Khóe miệng Thanh Thần giật giật. Không biết sao hắn lại đồng tình nữ nhân xui xẻo chưa biết nào đó. Không biết tương lai nàng có thể sống được mấy ngày ở Phượng vương phủ ăn tươi nuốt sống này.
Nghĩ tới đây, hắn chủ động dời chủ đề: "Vốn chúng ta chỉ ôm thái độ muốn thử, không ngờ rằng thật sự chó ngáp phải ruồi, đụng phải Phượng Trì này. Chẳng qua, thật không ngờ rằng Quỷ Y vang danh thiên hạ vậy mà lại là một lão thái thái. Chuyện này thật sự khiến người ta quá thất vọng."
"Thật chính là giả, giả chính là thật. Càng có người cảm thấy không thể thì lại càng có thể. Dù sao, Phượng Trì sơn trang và Phượng Trì, thật sự chỉ thêm hai chữ mà thôi."
/523
|