Kiểu gì Ly Diên cũng không ngờ rằng, nàng vậy mà lại bị theo dõi. Hơn nữa người đó thế mà còn là Phượng vương Vệ Giới.
Ly Diên bóng lưng hắn rời đi, vuốt ngực mình, tới giờ nó còn đang đập thình thịch. Nếu như Vệ Giới mặc kệ mấy con dơi hút máu này, tiếp tục tiến lên, nàng thật sự sẽ không khách sáo mở tất cả cơ quan. Dù sao hành vi tự tiện xông vào cấm địa của hắn đã khiến hắn trở thành kẻ đột nhập. Vì an nguy của Phượng Trì sơn trang, nàng tuyệt đối sẽ không để hắn tiếp tục tiến lên.
Chít chít chít.
Ngay lúc Ly Diên đang đứng đó xuất thần, một vật nhỏ đầy lông mềm màu lửa đỏ lượn dưới chân nàng vài vòng, sau đó lưu loát bò lên vai nàng. Hai cái móng của nó gác bên tai nàng, đôi mắt nâu sáng ngời đang trông mong nhìn nàng.
Dáng vẻ kia vừa nhìn đã biết là hoảng sợ quá mức. Ly Diên bất giác mỉm cười, vươn tay nhẹ nhàng nhéo móng vuốt nhỏ của nó, hoài nghi nhìn nó: "Tiểu Hỏa gặp phải đối thủ rồi à? Bình thường trông ngươi to gan lắm mà? Nam nhân vừa rồi cũng giống như ta, bị trọng thương, ngươi sợ hắn ta ư?"
Hỏa hồ vừa nghe nàng nói vậy, trước tiên là hơi sững sờ, sau đó nôn nóng dùng móng vuốt vuốt mặt mình, rồi vô cùng ngốc nghếch đáng yêu quơ chân mình, reo lên chít chít không ngừng. Động tác kia có biên độ lớn, nó sợ Ly Diên nghe không hiểu. Nàng nhìn đến hoa mắt, chỉ có thể cạn lời vỗ đầu nó: "Được rồi, ngươi đừng giải thích, ta biết. Ngươi bị hắn ta dọa sợ đúng không?"
Tiểu hồ ly nghe vậy lập tức xù lông, nhảy nhảy trên đầu nàng, hiển nhiên rất không tán thành lời giải thích này của nàng.
"Thương tích trên người ta chính là do hắn ta đánh, biết tại sao không? Bởi vì chủ nhân của ngươi là ta khinh địch, còn là dưới tình huống đối phương bị thương nặng, biết chưa? Vì vậy, ta sẽ không cười nhạo ngươi. Biểu hiện vừa rồi của ngươi vô cùng thức thời, thật đó, nhưng lần sao gặp phải chuyện như vậy, ngươi có thể kiên trì thêm một lát được không?"
Hỏa hồ vô cùng buồn bực nhìn chủ tử của mình, nó tuyệt đối sẽ không thừa nhận bản thân thật sự bị dọa sợ.
Ban nãy nó mãnh liệt cảm giác được ánh mắt của hắn ta nhìn nó rất khác thường, ham muốn chiếm hữu mãnh liệt. Nó muốn xem nhẹ cũng khó, nhất là khí thế áp đảo không giận mà uy tỏa ra từ người hắn khiến thần kinh nhạy cảm của nó lập tức cảm thấy nguy hiểm.
Kiên trì thêm một lát?
Kiên trì thêm một lát thì nó còn có thể đứng đây bình yên "nói chuyện" với nàng không?
Hỏa hồ không khỏi đảo mắt khinh thường, sau đó khinh bỉ quét mắt nhìn cơ thể bé nhỏ tiều tụy và bẩn thỉu của chủ nhân nhà mình, lập tức giơ móng chỉ về phía ao nước nóng phía sau.
Giờ phút này, Ly Diên cảm giác bản thân thật sự bị ghét bỏ. Nàng rũ mắt, chợt cảm thấy cạn lời. Được rồi, bẩn như vậy, nó không tát một cái ý bảo nàng "tránh ra tránh ra" là không tệ rồi đúng không?
Ly Diên thu lại cảm xúc, một người một hồ mới đi về phía hang động dài sâu thẳm kia. Càng đi vào trong không khí càng loãng, nóng rực, trong không khí tràn ngập khí lưu huỳnh dày đặc. Mỗi khi hít vào một hơi đều cảm giác cả người khó chịu, nhưng một chỗ như vậy lại thế gian hiếm có. Nhất là có thể tìm được hai cái ao một nóng một lạnh hoàn toàn trái ngược nhau. Đó tuyệt đối là một nơi hiếm thấy trên đời, vô cùng quý giá.
Năm đó lúc nàng hái thuốc đã vô tình phát hiện hai cái ao này. Lúc ấy nàng chỉ muốn giữ làm của riêng, sau này cuối cùng sau bao nhiêu cố gắng cũng đưa được bọn nó vào phạm vi Phượng Trì sơn trang. Bây giờ ngẫm lại, thật sự là may mắn kinh khủng.
Ly Diên bóng lưng hắn rời đi, vuốt ngực mình, tới giờ nó còn đang đập thình thịch. Nếu như Vệ Giới mặc kệ mấy con dơi hút máu này, tiếp tục tiến lên, nàng thật sự sẽ không khách sáo mở tất cả cơ quan. Dù sao hành vi tự tiện xông vào cấm địa của hắn đã khiến hắn trở thành kẻ đột nhập. Vì an nguy của Phượng Trì sơn trang, nàng tuyệt đối sẽ không để hắn tiếp tục tiến lên.
Chít chít chít.
Ngay lúc Ly Diên đang đứng đó xuất thần, một vật nhỏ đầy lông mềm màu lửa đỏ lượn dưới chân nàng vài vòng, sau đó lưu loát bò lên vai nàng. Hai cái móng của nó gác bên tai nàng, đôi mắt nâu sáng ngời đang trông mong nhìn nàng.
Dáng vẻ kia vừa nhìn đã biết là hoảng sợ quá mức. Ly Diên bất giác mỉm cười, vươn tay nhẹ nhàng nhéo móng vuốt nhỏ của nó, hoài nghi nhìn nó: "Tiểu Hỏa gặp phải đối thủ rồi à? Bình thường trông ngươi to gan lắm mà? Nam nhân vừa rồi cũng giống như ta, bị trọng thương, ngươi sợ hắn ta ư?"
Hỏa hồ vừa nghe nàng nói vậy, trước tiên là hơi sững sờ, sau đó nôn nóng dùng móng vuốt vuốt mặt mình, rồi vô cùng ngốc nghếch đáng yêu quơ chân mình, reo lên chít chít không ngừng. Động tác kia có biên độ lớn, nó sợ Ly Diên nghe không hiểu. Nàng nhìn đến hoa mắt, chỉ có thể cạn lời vỗ đầu nó: "Được rồi, ngươi đừng giải thích, ta biết. Ngươi bị hắn ta dọa sợ đúng không?"
Tiểu hồ ly nghe vậy lập tức xù lông, nhảy nhảy trên đầu nàng, hiển nhiên rất không tán thành lời giải thích này của nàng.
"Thương tích trên người ta chính là do hắn ta đánh, biết tại sao không? Bởi vì chủ nhân của ngươi là ta khinh địch, còn là dưới tình huống đối phương bị thương nặng, biết chưa? Vì vậy, ta sẽ không cười nhạo ngươi. Biểu hiện vừa rồi của ngươi vô cùng thức thời, thật đó, nhưng lần sao gặp phải chuyện như vậy, ngươi có thể kiên trì thêm một lát được không?"
Hỏa hồ vô cùng buồn bực nhìn chủ tử của mình, nó tuyệt đối sẽ không thừa nhận bản thân thật sự bị dọa sợ.
Ban nãy nó mãnh liệt cảm giác được ánh mắt của hắn ta nhìn nó rất khác thường, ham muốn chiếm hữu mãnh liệt. Nó muốn xem nhẹ cũng khó, nhất là khí thế áp đảo không giận mà uy tỏa ra từ người hắn khiến thần kinh nhạy cảm của nó lập tức cảm thấy nguy hiểm.
Kiên trì thêm một lát?
Kiên trì thêm một lát thì nó còn có thể đứng đây bình yên "nói chuyện" với nàng không?
Hỏa hồ không khỏi đảo mắt khinh thường, sau đó khinh bỉ quét mắt nhìn cơ thể bé nhỏ tiều tụy và bẩn thỉu của chủ nhân nhà mình, lập tức giơ móng chỉ về phía ao nước nóng phía sau.
Giờ phút này, Ly Diên cảm giác bản thân thật sự bị ghét bỏ. Nàng rũ mắt, chợt cảm thấy cạn lời. Được rồi, bẩn như vậy, nó không tát một cái ý bảo nàng "tránh ra tránh ra" là không tệ rồi đúng không?
Ly Diên thu lại cảm xúc, một người một hồ mới đi về phía hang động dài sâu thẳm kia. Càng đi vào trong không khí càng loãng, nóng rực, trong không khí tràn ngập khí lưu huỳnh dày đặc. Mỗi khi hít vào một hơi đều cảm giác cả người khó chịu, nhưng một chỗ như vậy lại thế gian hiếm có. Nhất là có thể tìm được hai cái ao một nóng một lạnh hoàn toàn trái ngược nhau. Đó tuyệt đối là một nơi hiếm thấy trên đời, vô cùng quý giá.
Năm đó lúc nàng hái thuốc đã vô tình phát hiện hai cái ao này. Lúc ấy nàng chỉ muốn giữ làm của riêng, sau này cuối cùng sau bao nhiêu cố gắng cũng đưa được bọn nó vào phạm vi Phượng Trì sơn trang. Bây giờ ngẫm lại, thật sự là may mắn kinh khủng.
/523
|