Trong xưởng, đèn đuốc sáng trưng.
Vì kế hoạch lần này, Ngải Huy đã chuẩn bị rất lâu, tài liệu chỉ còn thiếu Tinh Trầm Mặc Vân và Bất A Trúc.
Một cái nồi nấu quặng được đặt lên, bên dưới là chín đóa hoa lửa sắp thành hình tháp.
Đó là những đóa hoa lửa nhặt được ở Hỏa Liệu Nguyên Hồ Lô Sơn.
Tháng chín hàng năm, Hồ Lô Sơn sẽ phun trào hỏa diễm, hỏa diễm bay đầy trời như tuyết rơi bao phủ cả bình nguyên màu đen. Hỏa diễm rơi xuống đất, sinh trưởng thành những đóa hoa lửa kiều diễm.
Hồ Lô Sơn phun trào kéo dài suốt một tháng, đến tháng mười, bình nguyên rộng lớn hoang vu phủ kín những đóa hoa lửa đỏ tươi. Xa xa Hồ Lô Sơn nguy nga đứng vững, đỉnh núi Yên Vân lượn lờ, dưới núi là biển hoa lửa đỏ rực rỡ, đẹp không sao tả xiết.
tháng mười hàng năm, đều có vô số du khách, tới Hỏa Liệu Nguyên để ngắm đại dương hoa lửa trên bình nguyên đen.
Thời gian hoa lửa phát triển không cố định, ngắn thì chỉ cần mấy ngày, dài có khi mấy tới mấy năm.
Khách tới nhặt hoa đều bắt đầu từ tháng mười, trong biển hoa, tìm những đóa đã thành thục.
Hỏa Liệu Nguyên rơi vào tay Thần Chi Huyết, nhưng Hỏa Liệu Nguyên vẫn đều đặn phun trào, hoa lửa vẫn đều đặn xuất hiện trên thị trường.
Muốn xét phẩm chất hoa lửa, phải đếm số cánh hoa, thấp nhất là ba cánh, cao nhất là chín cánh.
Hoa Ngải Huy sử dụng đều là sáu cánh.
Lửa của hoa lửa không mạnh, nhưng rất ổn định, lặng lẽ đều đặn, thời gian cháy dài, thường cháy liên tục được hơn mười giờ.
Lâu Lan ném vào trong lửa một hạt Nguyên lực đậu màu xanh lá. Nguyên lực đậu này chứa một ngàn điểm mộc nguyên lực. Nồi nấu bắt đầu trở nên trong suốt. Lâu Lan không ngừng ném Nguyên lực đậu vào trong lửa, đến viên thứ hai mươi, thì nồi nấu quặng đã hoàn toàn trong suốt, mắt thường không nhìn thấy được.
Nhưng không trốn được khỏi mắt Lâu Lan, hắn nhắc: Ngải Huy, lửa ổn định rồi.
Ngải Huy bắt đầu bỏ tài liệu vào trong nồi.
Ngân Quang Thiết, Hắc Bối Vân Mẫu, Huyết Tinh vân vân.
Hai mắt Lâu Lan không ngừng chớp động hào quang, mỗi khi Ngải Huy bỏ tài liệu vào, hắn sẽ ném vào Nguyên lực đậu với những màu sắc khác nhau.
Nguyên lực khác nhau, đấu đá bên trong nồi, làm chất lỏng trong nồi không ngừng thay đổi, lúc xanh, lúc tím, khi lại đỏ thẫm, biến ảo bất định.
Hai người phối hợp cực kỳ ăn ý, tiến hành rất thuận lợi.
Chất lỏng cuối cùng biến thành nước trong, hoàn toàn trong suốt.
Cực kỳ hoàn mỹ!
Ngải Huy liếm mép, nhìn nước thuốc trong nồi, hưng phấn. Nhưng vẫn còn rất nhiều việc phải làm.
Lâu Lan đổ nửa nồi nước thuốc vào thùng.
Sau đó bỏ mười hai cây Bất A Trúc vào trong nồi.
Cô cô cô.
Không ngừng có bọt khí nhỏ xíu nổi lên lăn tăn.
Từ lúc này, Bất A Trúc phải hầm sáu giờ.
Ngải Huy lấy rương đựng Tinh Trầm Mặc Vân ra, mở nắp.
Tinh Trầm Mặc Vân rất nặng, nghe tên là đủ hiểu.
Tinh Trầm Mặc Vân thường dùng để làm áo giáp và hộ thuẫn. Nhất là lân giáp. Ngoài tính phòng hộ xuất sắc, Tinh Trầm Mặc Vân còn có khả năng ưu việt là kéo dài và dát mỏng, xoa nắn đủ mọi hình dạng như đất sét.
Ngải Huy bóp nát khối băng bọc Tinh Trầm Mặc Vân, rồi ném nó vào trong thùng nước thuốc.
Tinh Trầm Mặc Vân vừa vào trong nước thuốc, từng sợi mực đen thui bắt đầu tỏa ra với tốc độ chóng mặt.
Ngải Huy mở to mắt, trong tay xuất hiện một sợi tơ bạc, tơ bạc nhúng vào nước thuốc, một sợi mực đen nhỏ xíu bị tơ bạc kéo ra.
Ngải Huy nhặt lấy sợi mực, truyền Nguyên lực vào trong, sợi chỉ cứng hẳn lại. Hắn thành thạo đem Mặc Vân ti quấn lên guồng quay tơ.
Hắn một tay quay tơ, tay kia không ngừng truyền nguyên lực vào Mặc Vân ti.
Nguyên lực, làm cho Mặc Vân ti cứng lên.
Nếu có người nhìn thấy cảnh này, nhất định kinh hãi quai hàm rơi đầy đất.
Trong các kỹ năng thêu thùa, thăm dò là kỹ năng Ngải Huy quen thuộc nhất, ngay từ lúc hắn nghĩ tới Tinh Trầm Mặc Vân, hắn đã nghĩ đến cách này.
Không phải Tinh Trầm Mặc Vân chẳng khác gì đất sét, muốn nhào muốn nặn gì cũng được hay sao, sao không kéo nó thành tơ được?
Phương pháp này, qua quá trình nghiên cứu của Lâu Lan, cuối cùng cũng thực hiện.
Trong kỹ năng thăm dò này, Ngải Huy tuyệt đối là cao thủ.
Sản phẩm đắc ý đến nay của hắn, chính là Lang Hào tiễn, bản thăng cấp của Thỏ Hào tiễn, đã có danh tiếng. Song việc kéo tơ này khó hơn nhiều
Chưa từng có ai nghe tới việc mang Tinh Trầm Mặc Vân ra kéo thành tơ.
Lâu Lan cẩn thận quan sát độ lửa, mặt ngoài của Bất A Trúc đã bắt đầu trở nên tơi xốp, giống như xuất hiện vô số cái lỗ nho nhỏ như tổ ong trên đó.
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Tô Thanh Dạ mệt mỏi lê về nhà. Sa Ngẫu của hắn còn thảm hơn, biến thành một bãi cát, rề rề lê lết theo hắn.
Đi được nửa đường Tô Thanh Dạ mới nhớ ra hôm nay là ngày phu tử đi câu bảo, trong lòng càng thêm ảo não.
Hắn thích nhất là xem phu tử câu bảo, tuy đã được xem rất nhiều lần, nhưng xem hoài vẫn không chán. Phu tử câu bảo khác hẳn người ta, phải gọi là xuất thần nhập hóa, thời gian câu rất nhanh, lần nào cũng làm hắn phải kinh sợ.
Nhìn những người câu khác hâm mộ phu tử cũng làm hắn rất khoái chí tự hào.
Ai, sớm biết vậy nói tới Long Hưng đạo tràng làm cái gì, bỏ lỡ xem phu tử câu bảo, còn bị bắt tăng thêm luyện tập.
Thực là xui xẻo.
Phu tử quả thực là ma quỷ, chọn bài tu luyện lần nào cũng đều chạm tới cực hạn của hắn. Cả Sa Ngẫu của hắn, cũng bị luyện tới mệt rã rời, không giữ hình dạng nổi nữa.
Sa Ngẫu của mình, hơi kém thật.
Lâu Lan của phu tử đã lợi hại, lại còn thông minh, mỗi lần bồi luyện với Lâu Lan, Tô Thanh Dạ đều cảm thấy mình kỳ thật mới là Sa Ngẫu.
Đến bây giờ, hắn còn chưa được phu tử trực tiếp dạy dỗ lần nào. Phu tử nói, chừng nào hắn thắng được Lâu Lan, mới luyện với hắn.
Được rồi, chuyện xa xôi thế, bỏ qua đi thôi.
Đến khi nhìn thấy tấm bảng Hải Ninh thương hội nhà mình, hắn thiếu chút nữa là mừng phát khóc.
Vịn cửa đi vào, bộ dạng thê thảm của hắn làm đám người làm đều nhao nhao ồn ào. Tô Thanh Dạ tuy là thiếu đông gia, nhưng tính tình tốt, chẳng ai sợ hắn. Tô Thanh Dạ cũng không tức giận, mấy người này hâm mộ mà thôi.
Phu tử thu phí rất mắc, cả thương hội chỉ có hắn mới theo được. Kiếm Tu đạo tràng mở cửa từ lâu, lúc ấy Ninh Thành chưa có đạo tràng nào khác, theo lý thuyết sinh ý phải rất tốt mới đúng. Nhưng hai chữ Kiếm Tu làm người ta cảm thấy đạo tràng này không đáng tin cậy, đã vậy học phí còn mắc, nên chẳng ai theo học.
Không biết có phải vì mình đã về tới nhà hay không, Tô Thanh Dạ cảm giác thể lực của mình khôi phục được rất nhiều.
Ở Ninh Thành, Hải Ninh thương hội không tính là thương hội lớn, cho quy mô cũng bình thường, cửa hàng với nhà ở là chung một chỗ. Phía trước là cửa hàng, xuyên qua một cái hành lang, đằng sau chính là chỗ ở.
Tô Thanh Dạ mệt mỏi đi ra nhà sau.
Nghĩ chắc phải bàn với phụ thân một chút, xin đổi một con Sa Ngẫu lợi hại hơn, mình tu luyện khắc khổ đến thế cơ mà.
Phòng khách không có một bóng người, phụ thân không ở phòng khách, vậy chắc là ở thư phòng.
Tô Thanh Dạ nhớ hôm nay nhà có khách, phụ thân còn dặn hắn hôm nay phải ở trong nhà, trong lòng hắn thầm hô không ổn. Hắn muốn nghe ngóng thử tình hình xem thế nào rồi tính, nên rón rén đi tới chỗ cửa thư phòng, nghe thấy bên trong đang vang lên giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của một nữ nhân.
. . . Hoàng Sa Giác với Hỏa Liệu Nguyên trong thời gian ngắn khó mà thu phục lại được, Thổ Tu và Hỏa Tu đang rất lộn xộn. Trưởng Lão Hội sứt đầu mẻ trán, hôm trước đã có đề nghị, nói là nên thành lập Tiểu Ngũ Hành Thiên. Dùng năm tòa thành, tạo thành một cái Tiểu Ngũ Hành, như vậy Thổ Tu, Hỏa Tu có chỗ tu luyện, cũng giữ lại được một ít Mộc Tu. Hỏa Tu Thổ Tu đi Thần Chi Huyết đương nhiên trong lòng ai cũng lo lắng, muốn trở thành thần tu đâu có dễ. Mộc Tu đi Phỉ Thúy Sâm, bên đó cũng chẳng nghĩ gì.
Hẳn là. . .
Tô Thanh Dạ nghe thấy rất rõ, hai chữ ‘hẳn là’ của phụ thân nghe rất vui vẻ và phấn khởi.
Đúng vậy, chính là Ninh Thành. Muốn thành lập Tiểu Ngũ Hành Thiên, nhất định phải trước phải có hai tòa thành Kim Thủy tương liên. Ninh Thành với Vân Lĩnh Thành, là lựa chọn duy nhất. Ba thành còn lại, chúng ta phải hướng ra phía Man Hoang, thành lập Mộc Chi Thành, Hỏa Chi Thành với Thổ Chi Thành. Năm thành đầu đuôi tương liên, tạo thành vòng tròn Ngũ Hành tương sinh, mới làm cho Nguyên lực sinh sôi không ngừng. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, khả năng Trưởng Lão Hội thông qua đề nghị này là hơn bảy thành.
Hèn gì gần đây người đến Ninh Thành lại nhiều như vậy. . . Tô phụ bừng tỉnh.
Họ đều có mục đích, tới sớm để chiếm tiện nghi mà thôi. Hải Ninh thương hội cũng ra tay sớm đi, để chiếm lấy tiên cơ. . . nữ tử đột nhiên dừng lại, bỗng nhiên hét to: Ai?
Tô Thanh Dạ đang nghe tới nhập thần giật mình, cửa thư phòng bị hào quang xoắn nát bấy, hào quang lạnh thấu xương phả thẳng tới Tô Thanh Dạ.
Đầu óc Tô Thanh Dạ trống rỗng, thân thể buột ra phản ứng theo bản năng.
Sa Ngẫu vốn ở sau lưng hắn, lại quỷ dị xuất hiện ngăn cản trước mặt hắn, còn hắn thì lăn một vòng sang bên.
Hào quang xuyên thủng Sa Ngẫu, trên mặt đất xuất hiện một cái lỗ sâu không thấy đáy. Sa Ngẫu biến thành mũi giáo, đâm thẳng vào đối phương.
Thanh Dạ! Tô phụ kinh hãi.
Một bàn tay nhỏ trắng muốt tùy tiện đập vụn ngọn giáo cát, một gương mặt tóc ngắn gọn gàng xuất hiện.
Nghe thấy hai chữ Thanh Dạ , sắc mặt nữ tử dịu lại, đôi mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Xả thân kỹ của con Sa Ngẫu này. . . Hỏa hầu không tệ!
Vì kế hoạch lần này, Ngải Huy đã chuẩn bị rất lâu, tài liệu chỉ còn thiếu Tinh Trầm Mặc Vân và Bất A Trúc.
Một cái nồi nấu quặng được đặt lên, bên dưới là chín đóa hoa lửa sắp thành hình tháp.
Đó là những đóa hoa lửa nhặt được ở Hỏa Liệu Nguyên Hồ Lô Sơn.
Tháng chín hàng năm, Hồ Lô Sơn sẽ phun trào hỏa diễm, hỏa diễm bay đầy trời như tuyết rơi bao phủ cả bình nguyên màu đen. Hỏa diễm rơi xuống đất, sinh trưởng thành những đóa hoa lửa kiều diễm.
Hồ Lô Sơn phun trào kéo dài suốt một tháng, đến tháng mười, bình nguyên rộng lớn hoang vu phủ kín những đóa hoa lửa đỏ tươi. Xa xa Hồ Lô Sơn nguy nga đứng vững, đỉnh núi Yên Vân lượn lờ, dưới núi là biển hoa lửa đỏ rực rỡ, đẹp không sao tả xiết.
tháng mười hàng năm, đều có vô số du khách, tới Hỏa Liệu Nguyên để ngắm đại dương hoa lửa trên bình nguyên đen.
Thời gian hoa lửa phát triển không cố định, ngắn thì chỉ cần mấy ngày, dài có khi mấy tới mấy năm.
Khách tới nhặt hoa đều bắt đầu từ tháng mười, trong biển hoa, tìm những đóa đã thành thục.
Hỏa Liệu Nguyên rơi vào tay Thần Chi Huyết, nhưng Hỏa Liệu Nguyên vẫn đều đặn phun trào, hoa lửa vẫn đều đặn xuất hiện trên thị trường.
Muốn xét phẩm chất hoa lửa, phải đếm số cánh hoa, thấp nhất là ba cánh, cao nhất là chín cánh.
Hoa Ngải Huy sử dụng đều là sáu cánh.
Lửa của hoa lửa không mạnh, nhưng rất ổn định, lặng lẽ đều đặn, thời gian cháy dài, thường cháy liên tục được hơn mười giờ.
Lâu Lan ném vào trong lửa một hạt Nguyên lực đậu màu xanh lá. Nguyên lực đậu này chứa một ngàn điểm mộc nguyên lực. Nồi nấu bắt đầu trở nên trong suốt. Lâu Lan không ngừng ném Nguyên lực đậu vào trong lửa, đến viên thứ hai mươi, thì nồi nấu quặng đã hoàn toàn trong suốt, mắt thường không nhìn thấy được.
Nhưng không trốn được khỏi mắt Lâu Lan, hắn nhắc: Ngải Huy, lửa ổn định rồi.
Ngải Huy bắt đầu bỏ tài liệu vào trong nồi.
Ngân Quang Thiết, Hắc Bối Vân Mẫu, Huyết Tinh vân vân.
Hai mắt Lâu Lan không ngừng chớp động hào quang, mỗi khi Ngải Huy bỏ tài liệu vào, hắn sẽ ném vào Nguyên lực đậu với những màu sắc khác nhau.
Nguyên lực khác nhau, đấu đá bên trong nồi, làm chất lỏng trong nồi không ngừng thay đổi, lúc xanh, lúc tím, khi lại đỏ thẫm, biến ảo bất định.
Hai người phối hợp cực kỳ ăn ý, tiến hành rất thuận lợi.
Chất lỏng cuối cùng biến thành nước trong, hoàn toàn trong suốt.
Cực kỳ hoàn mỹ!
Ngải Huy liếm mép, nhìn nước thuốc trong nồi, hưng phấn. Nhưng vẫn còn rất nhiều việc phải làm.
Lâu Lan đổ nửa nồi nước thuốc vào thùng.
Sau đó bỏ mười hai cây Bất A Trúc vào trong nồi.
Cô cô cô.
Không ngừng có bọt khí nhỏ xíu nổi lên lăn tăn.
Từ lúc này, Bất A Trúc phải hầm sáu giờ.
Ngải Huy lấy rương đựng Tinh Trầm Mặc Vân ra, mở nắp.
Tinh Trầm Mặc Vân rất nặng, nghe tên là đủ hiểu.
Tinh Trầm Mặc Vân thường dùng để làm áo giáp và hộ thuẫn. Nhất là lân giáp. Ngoài tính phòng hộ xuất sắc, Tinh Trầm Mặc Vân còn có khả năng ưu việt là kéo dài và dát mỏng, xoa nắn đủ mọi hình dạng như đất sét.
Ngải Huy bóp nát khối băng bọc Tinh Trầm Mặc Vân, rồi ném nó vào trong thùng nước thuốc.
Tinh Trầm Mặc Vân vừa vào trong nước thuốc, từng sợi mực đen thui bắt đầu tỏa ra với tốc độ chóng mặt.
Ngải Huy mở to mắt, trong tay xuất hiện một sợi tơ bạc, tơ bạc nhúng vào nước thuốc, một sợi mực đen nhỏ xíu bị tơ bạc kéo ra.
Ngải Huy nhặt lấy sợi mực, truyền Nguyên lực vào trong, sợi chỉ cứng hẳn lại. Hắn thành thạo đem Mặc Vân ti quấn lên guồng quay tơ.
Hắn một tay quay tơ, tay kia không ngừng truyền nguyên lực vào Mặc Vân ti.
Nguyên lực, làm cho Mặc Vân ti cứng lên.
Nếu có người nhìn thấy cảnh này, nhất định kinh hãi quai hàm rơi đầy đất.
Trong các kỹ năng thêu thùa, thăm dò là kỹ năng Ngải Huy quen thuộc nhất, ngay từ lúc hắn nghĩ tới Tinh Trầm Mặc Vân, hắn đã nghĩ đến cách này.
Không phải Tinh Trầm Mặc Vân chẳng khác gì đất sét, muốn nhào muốn nặn gì cũng được hay sao, sao không kéo nó thành tơ được?
Phương pháp này, qua quá trình nghiên cứu của Lâu Lan, cuối cùng cũng thực hiện.
Trong kỹ năng thăm dò này, Ngải Huy tuyệt đối là cao thủ.
Sản phẩm đắc ý đến nay của hắn, chính là Lang Hào tiễn, bản thăng cấp của Thỏ Hào tiễn, đã có danh tiếng. Song việc kéo tơ này khó hơn nhiều
Chưa từng có ai nghe tới việc mang Tinh Trầm Mặc Vân ra kéo thành tơ.
Lâu Lan cẩn thận quan sát độ lửa, mặt ngoài của Bất A Trúc đã bắt đầu trở nên tơi xốp, giống như xuất hiện vô số cái lỗ nho nhỏ như tổ ong trên đó.
Thời gian lặng lẽ trôi qua.
Tô Thanh Dạ mệt mỏi lê về nhà. Sa Ngẫu của hắn còn thảm hơn, biến thành một bãi cát, rề rề lê lết theo hắn.
Đi được nửa đường Tô Thanh Dạ mới nhớ ra hôm nay là ngày phu tử đi câu bảo, trong lòng càng thêm ảo não.
Hắn thích nhất là xem phu tử câu bảo, tuy đã được xem rất nhiều lần, nhưng xem hoài vẫn không chán. Phu tử câu bảo khác hẳn người ta, phải gọi là xuất thần nhập hóa, thời gian câu rất nhanh, lần nào cũng làm hắn phải kinh sợ.
Nhìn những người câu khác hâm mộ phu tử cũng làm hắn rất khoái chí tự hào.
Ai, sớm biết vậy nói tới Long Hưng đạo tràng làm cái gì, bỏ lỡ xem phu tử câu bảo, còn bị bắt tăng thêm luyện tập.
Thực là xui xẻo.
Phu tử quả thực là ma quỷ, chọn bài tu luyện lần nào cũng đều chạm tới cực hạn của hắn. Cả Sa Ngẫu của hắn, cũng bị luyện tới mệt rã rời, không giữ hình dạng nổi nữa.
Sa Ngẫu của mình, hơi kém thật.
Lâu Lan của phu tử đã lợi hại, lại còn thông minh, mỗi lần bồi luyện với Lâu Lan, Tô Thanh Dạ đều cảm thấy mình kỳ thật mới là Sa Ngẫu.
Đến bây giờ, hắn còn chưa được phu tử trực tiếp dạy dỗ lần nào. Phu tử nói, chừng nào hắn thắng được Lâu Lan, mới luyện với hắn.
Được rồi, chuyện xa xôi thế, bỏ qua đi thôi.
Đến khi nhìn thấy tấm bảng Hải Ninh thương hội nhà mình, hắn thiếu chút nữa là mừng phát khóc.
Vịn cửa đi vào, bộ dạng thê thảm của hắn làm đám người làm đều nhao nhao ồn ào. Tô Thanh Dạ tuy là thiếu đông gia, nhưng tính tình tốt, chẳng ai sợ hắn. Tô Thanh Dạ cũng không tức giận, mấy người này hâm mộ mà thôi.
Phu tử thu phí rất mắc, cả thương hội chỉ có hắn mới theo được. Kiếm Tu đạo tràng mở cửa từ lâu, lúc ấy Ninh Thành chưa có đạo tràng nào khác, theo lý thuyết sinh ý phải rất tốt mới đúng. Nhưng hai chữ Kiếm Tu làm người ta cảm thấy đạo tràng này không đáng tin cậy, đã vậy học phí còn mắc, nên chẳng ai theo học.
Không biết có phải vì mình đã về tới nhà hay không, Tô Thanh Dạ cảm giác thể lực của mình khôi phục được rất nhiều.
Ở Ninh Thành, Hải Ninh thương hội không tính là thương hội lớn, cho quy mô cũng bình thường, cửa hàng với nhà ở là chung một chỗ. Phía trước là cửa hàng, xuyên qua một cái hành lang, đằng sau chính là chỗ ở.
Tô Thanh Dạ mệt mỏi đi ra nhà sau.
Nghĩ chắc phải bàn với phụ thân một chút, xin đổi một con Sa Ngẫu lợi hại hơn, mình tu luyện khắc khổ đến thế cơ mà.
Phòng khách không có một bóng người, phụ thân không ở phòng khách, vậy chắc là ở thư phòng.
Tô Thanh Dạ nhớ hôm nay nhà có khách, phụ thân còn dặn hắn hôm nay phải ở trong nhà, trong lòng hắn thầm hô không ổn. Hắn muốn nghe ngóng thử tình hình xem thế nào rồi tính, nên rón rén đi tới chỗ cửa thư phòng, nghe thấy bên trong đang vang lên giọng nói trong trẻo nhưng lạnh lùng của một nữ nhân.
. . . Hoàng Sa Giác với Hỏa Liệu Nguyên trong thời gian ngắn khó mà thu phục lại được, Thổ Tu và Hỏa Tu đang rất lộn xộn. Trưởng Lão Hội sứt đầu mẻ trán, hôm trước đã có đề nghị, nói là nên thành lập Tiểu Ngũ Hành Thiên. Dùng năm tòa thành, tạo thành một cái Tiểu Ngũ Hành, như vậy Thổ Tu, Hỏa Tu có chỗ tu luyện, cũng giữ lại được một ít Mộc Tu. Hỏa Tu Thổ Tu đi Thần Chi Huyết đương nhiên trong lòng ai cũng lo lắng, muốn trở thành thần tu đâu có dễ. Mộc Tu đi Phỉ Thúy Sâm, bên đó cũng chẳng nghĩ gì.
Hẳn là. . .
Tô Thanh Dạ nghe thấy rất rõ, hai chữ ‘hẳn là’ của phụ thân nghe rất vui vẻ và phấn khởi.
Đúng vậy, chính là Ninh Thành. Muốn thành lập Tiểu Ngũ Hành Thiên, nhất định phải trước phải có hai tòa thành Kim Thủy tương liên. Ninh Thành với Vân Lĩnh Thành, là lựa chọn duy nhất. Ba thành còn lại, chúng ta phải hướng ra phía Man Hoang, thành lập Mộc Chi Thành, Hỏa Chi Thành với Thổ Chi Thành. Năm thành đầu đuôi tương liên, tạo thành vòng tròn Ngũ Hành tương sinh, mới làm cho Nguyên lực sinh sôi không ngừng. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, khả năng Trưởng Lão Hội thông qua đề nghị này là hơn bảy thành.
Hèn gì gần đây người đến Ninh Thành lại nhiều như vậy. . . Tô phụ bừng tỉnh.
Họ đều có mục đích, tới sớm để chiếm tiện nghi mà thôi. Hải Ninh thương hội cũng ra tay sớm đi, để chiếm lấy tiên cơ. . . nữ tử đột nhiên dừng lại, bỗng nhiên hét to: Ai?
Tô Thanh Dạ đang nghe tới nhập thần giật mình, cửa thư phòng bị hào quang xoắn nát bấy, hào quang lạnh thấu xương phả thẳng tới Tô Thanh Dạ.
Đầu óc Tô Thanh Dạ trống rỗng, thân thể buột ra phản ứng theo bản năng.
Sa Ngẫu vốn ở sau lưng hắn, lại quỷ dị xuất hiện ngăn cản trước mặt hắn, còn hắn thì lăn một vòng sang bên.
Hào quang xuyên thủng Sa Ngẫu, trên mặt đất xuất hiện một cái lỗ sâu không thấy đáy. Sa Ngẫu biến thành mũi giáo, đâm thẳng vào đối phương.
Thanh Dạ! Tô phụ kinh hãi.
Một bàn tay nhỏ trắng muốt tùy tiện đập vụn ngọn giáo cát, một gương mặt tóc ngắn gọn gàng xuất hiện.
Nghe thấy hai chữ Thanh Dạ , sắc mặt nữ tử dịu lại, đôi mắt lộ vẻ kinh ngạc.
Xả thân kỹ của con Sa Ngẫu này. . . Hỏa hầu không tệ!
/948
|