Ngự Thú Nữ Vương

Chương 154: Ám đấu

/184


"Tướng quân?"

Đám người Tống Tử Thư phát hiện trong xe ngựa lại là Âu Dương Ngự, sau một lúc kinh ngạc, tiếp đó ánh mắt nhanh chóng đảo qua. Thấy Tô Ngâm Duyệt và đứa trẻ nằm bên cạnh, càng thêm cả kinh không ít.

Âu Dương Ngự gật đầu với bọn họ một cái, ông chưa từng thấy qua những người này. Nhưng từ thần thái của bọn họ cũng có thể nhìn ra, bọn họ hẳn là ở chỗ tối đi theo ông và Duyệt Nhi.

"Các vị tới đúng lúc, vừa rồi thê tử hạ sinh đứa trẻ, mẹ con bọn họ hết sức cần được chăm sóc thỏa đáng. Làm phiền các vị đánh xe ngựa đưa chúng ta trở về Phủ Tướng Quân." Âu Dương Ngự nhìn Tống Tử Thư nói, phải trở về Phủ cho người nhanh chóng tìm đại phu đến xem Duyệt Nhi và đứa bé một chút.

Tống Tử Thư gật đầu một cái, chỉ là mọi người đưa mắt nhìn nhau, người bọn họ lo lắng dĩ nhiên là Âu Dương Tĩnh.

"Tướng quân, không biết chủ nhân bây giờ ở đâu?" Tống Tử Thư thay thế mọi người hỏi.

"Tĩnh nhi bây giờ đã bị thái tử Quân Quốc mang đi rồi." Âu Dương Ngự nói ra, biết Vân Khinh Cuồng đi tìm Âu Dương Tĩnh. Lo lắng trong lòng ông lập tức buông xuống hơn phân nửa, nói cho cùng, coi như Quân Quốc có là đầm rồng hang hổ gì đi nữa, có một vị thần như vậy ở bên cạnh, Tĩnh nhi nhất định sẽ không có chuyện gì.

"Cái gì?" Tống Tử Thư bọn họ nghe nói thế như là sấm sét giữa trời quang, Quân Quốc thái tử? Sao bọn họ lại không sớm đoán ra người phía sau là hắn đang giở trò quỷ đây.

"Lâu chủ, hay là chúng ta chia nhau hành động. Một nhóm đánh xe ngựa hộ tống tướng quân và phu nhân trở về phủ, một nhóm chúng ta đi Quân Quốc một chuyến." Bạch Ngọc cau mày lại, dẫn đầu nói.

"Đúng vậy, lâu chủ, cách tốt nhất là chúng ta nên chia nhau hành động." Thanh Mê cũng đồng tình gật đầu một cái.

"Chủ nhân sao lại cùng đi với Mộc Nguyệt Ly?" Tống Tử Thư nhướng lên chân mày, bọn họ không tin bằng năng lực của chủ nhân, còn không đối phó nổi một Mộc Nguyệt Ly.

"Không cần lo lắng, Tĩnh nhi dường như có kế hoạch của nó." Âu Dương Ngự nói, mặc dù đáy lòng ông cũng rất lo lắng. Nhưng ông càng tin tưởng năng lực của con gái và Vân Khinh Cuồng, hơn nữa bây giờ mẹ con bọn họ cũng không nên tiếp tục trì hoàn ở đây.

"Các vị chia làm hai đường, một đường theo ở phía sau, âm thầm bảo vệ, trợ giúp là được."

"Được." Tống Tử Thư gật đầu một cái, sau đó, đồng hành cùng hắn còn có Bạch Ngọc và Thanh Mê đi theo trợ giúp Âu Dương Tĩnh. Để những người khác của bọn họ hộ tống Âu Dương Ngự một đường hồi Phủ Tướng Quân.

. . . . . .

Bên kia, Mộc Nguyệt Ly mang theo Âu Dương Tĩnh tuy là trở về Quân Quốc. Nhưng lại không trở về hoàng cung, mà là đưa nàng đến trong một biệt trang của hắn.(biệt trang = chỗ ở riêng)

Âu Dương Tĩnh nhìn biệt trang bí mật này, nhếch nhếch môi, tiếp tục mềm yếu vô lực, được Mộc Nguyệt Ly ôm vào. Trong viện, người hầu nhìn thấy chủ nhân của mình lại có thế ôm một nữ tử đi vào, hình như cũng tương đối kinh ngạc. Mỗi một người đều khẽ nhếch miệng lên cười, lại bị Mộc Nguyệt Ly nhìn chằm chằm , lập tức ngậm miệng lại.

"Quản gia, mau ra ngoài sửa sang lại Bích Lam viện đi." Mộc Nguyệt Ly nhìn biệt viện sau lưng phân phó.

Mọi người vô cùng kinh ngạc, Bích Lam viện kia trước nay vẫn để trống. Nhưng chủ nhân thỉnh thoảng hay tới ở Tử Tranh viện bên cạnh, cũng là viện chính. Bây giờ chủ nhân muốn đem vị cô nương này an bài ở Bích Lam viện sao?

"Vâng, nô tài lập tức ra ngoài cho người sửa sang lại." Quản gia gật đầu một cái, xoay người về phía bọn người hầu phất phất tay.

Một lát sau, Bích Lam viện đã được dọn sạch sẽ. Mộc Nguyệt Ly ôm Âu Dương Tĩnh đi qua.

Âu Dương Tĩnh quan sát Bích Lam viện, quả nhiên không khác gì tên, tương đối thanh nhã thoát tục. Mộc Nguyệt Ly hắn cũng có vài phần thưởng thức, nếu nàng đã đến, cứ tạm thời ở đây cũng không tồi. Có điều nàng muốn nhìn xem Mộc Nguyệt Ly rốt cuộc sẽ đối đãi với nàng thế nào?

Mộc Nguyệt Ly ôm Âu Dương Tĩnh vào trong phòng, sau đó đặt nàng gối đầu lên giường ngọc, áo ngủ bằng gấm chuẩn bị sẵn để trên giường. Hắn đứng ở mép giường, mặc dù cách xa thân thể mềm mại thơm mát, nhưng đó cũng coi như là cảm giác thú vị. Nhìn Âu Dương Tĩnh im lặng nằm trên giường, trong lòng hắn dâng lên một loại cảm giác thỏa mãn. Nên như vậy, bất kể nàng lợi hại hơn nữa, rốt cuộc cũng chỉ là một nữ tử. Bây giờ còn không phải là đang ở trong tay hắn sao?

"Thế nào? Có hài lòng với nơi này không?"

Âu Dương Tĩnh nhìn vẻ mặt kiêu ngạo của Mộc Nguyệt Ly, trong lòng cười lạnh. Hắn thật đúng là nghĩ hắn đã chiếm được lợi thế, nàng sẽ để cho hắn đắc ý trước, đến lúc đó, hắn muốn khóc cũng khóc không được.

"Không tệ, mặc dù không phải hoàng cung hoa lệ, nhưng cũng có mấy phần tao nhã." Cho dù bị người xem như tù binh, nhưng thái độ Âu Dương Tĩnh trước sau như một, không cúi đầu, không sợ hãi, có vẻ như một người khách đến ngắm cảnh.

Mộc Nguyệt Ly thấy vậy hơi ngạc nhiên, sau đó lại nhếch môi cười. Nếu không phải nàng khác biệt so với những người khác, sao lại có cơ hội khiến hắn chú ý. (anh nì tự tin thiệt)

"Nàng đang trúng Nhuyễn Cốt Tán, nghỉ ngơi trước đi. Đợi đến bữa tối ta sẽ đến gọi nàng. Có điều nàng cũng đừng tìm cách chạy trốn, nơi này tuyệt không phải đơn giản như nàng thấy đâu. . . . . ." Trong lời nói của Mộc Nguyệt Ly lộ ra uy hiếp, sau đó gật đầu một cái, xoay người rời đi.

Âu Dương Tĩnh nghe hắn căn dặn người bên ngoài trông coi nàng, sau đó tiếng bước chân xa dần.

Sau khi xác định được Mộc Nguyệt Ly đã đi xa, Âu Dương Tĩnh vốn là nằm trên giường mềm yếu vô lực, từ từ ngồi dậy. Dáng vẻ không có nửa điểm nhu nhược vô lực, mắt híp lại nhìn ra bên ngoài. Hai mắt hẹp dài lóe sáng khiến người ta phát run.

"Ta biết ngay ngươi không có chuyện gì." Rõ ràng là trên bàn không có ai, Vân Khinh Cuồng lại đột nhiên xuất hiện. Hắn ngồi trên ghế, không hề lo lắng tự mình rót trà uống, sau đó chầm chậm nhìn về hướng Âu Dương Tĩnh.

Âu Dương Tĩnh nhìn thấy Vân Khinh Cuồng xuất hiện, trong lòng vui mừng, vội vàng hỏi:

"Cuồng, phụ thân ta và Duyệt tỷ thế nào rồi?" Thật ra thì khi thấy hắn xuất hiện, nàng cũng hiểu được bọn họ hẳn là không có chuyện gì.

"Chúc mừng ngươi được làm tỷ tỷ." Vân Khinh Cuồng để ly trà xuống, nhếch khóe miệng. "Kế mẫu ngươi sinh cho ngươi một đệ đệ."

"Duyệt tỷ sinh..." Âu Dương Tĩnh cũng vui mừng , đã bắt đầu suy tính lúc trở về sẽ đưa cho em trai lễ vật gì.

Vân Khinh Cuồng nhìn dáng vẻ của nàng lắc đầu một cái, hắn ngược lại cảm thấy nàng cần gì cao hứng như thế?

"Kế tiếp, ngươi dự định làm thế nào?" Thật ra hắn tương đối cảm thấy hứng thú đối với bước tiếp theo trong kế hoạch của Âu Dương Tĩnh.

"Cái gì cũng không cần làm." Âu Dương Tĩnh vuốt tay, cười bí hiểm.

"Cái gì cũng không cần làm?" Vân Khinh Cuồng trái lại không nhìn ra được nàng đang nghĩ ra chủ ý gì.

Âu Dương Tĩnh vẫn gật đầu một cái, cũng không có giải thích nghi hoặc của hắn. Ngược lại nhìn Vân Khinh Cuồng nói:

"Tạm thời ta sẽ ở đây, chỉ là, sao ta vẫn chưa nhận được tin tức của An ca. Cho nên làm phiền ngươi, đi biên quan một chuyến, đem toàn bộ sự việc nói cho huynh ấy biết, tránh cho huynh ấy tiếp tục tìm người khắp nơi. . . . . ."

Vân Khinh Cuồng lại đảo đôi mắt trợn trắng, quả nhiên là sai khiến hắn đi gọi người. Chẳng qua, bản thân hắn hầu như cũng không có quyền từ chối.

"Được rồi, ta lại vì ngươi đi làm trâu làm ngựa."

"Đa tạ." Âu Dương Tĩnh cười một tiếng, ngược lại thật cảm kích Vân Khinh Cuồng.

"Thật sự muốn cám ơn ta, lần sau hãy bớt ít phiền toái cho ta đi." Vân Khinh Cuồng mắt trợn trắng, mặc dù lời nói như thế, nhưng hắn vẫn ngoan ngoãn biến thân một cái, trực tiếp biến mất trước mặt Âu Dương Tĩnh.

Mà bên kia, Vân Hạo Trần lại không cẩn thận đem chuyện Âu Dương Tĩnh có thể gặp nguy hiểm nói cho Vân Tuyệt Trần biết. Dẫn đến mâu thuẫn giữa Vân Tuyệt Trần và Lâm Sơ Hạ, hoặc là nói giữa bọn họ từ lâu đã có mâu thuẫn, chẳng qua là lần này vừa vặn xảy ra chuyện khiến cho bùng nổ.

"Huynh muốn đi đâu?" Lâm Sơ Hạ nhìn trên tay phu quân mang theo một túi hành lí, dáng vẻ hình như là muốn ra khỏi thư phòng.

/184

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status