Người Sói Và Sức Mạnh Ánh Sáng

Chương 23

/27


1tháng của cô nkiều nkất chỉ xin được 5Ero là cùng.

Ckẵng biêt khi nào cô mới trả đủ, nên cô đành vểu môi ckấp nkận.

Anh kéo cô vào 1tòa nkà tkật to, toàn nkững bộ áo quần da dày, long tkú đầy đủ.

Anh vội chọn cko cô 5 7bộ đẹp nkất và biểu cô vào nkà tắm, tắm và ngâm nước nóng đi, xong rồi mang mấy bộ đồ này cko anh xem.

Cô làm in nkư nkững lời anh nói, vì cô rất tkích được tắm, và vì cả mấy tkáng mùa đông qua cô ckưa tắm lần nào.

Cô nghịch nước, từng bông xà phồng bay tung toé làm cô cảm tkấy rất vui.....

*****

Cô bướcx ra với bộ đồ màu đen của anh chọn.

Anh rất bất ngờ, vì cô trong khá là đẹp, không giống với cô ăn mày anh đã gặp 1giờ trước, anh ngắm và khen.

-Cô củng đẹp đấy ckứ?

Lời nói của anh làm cô đỏ mặt, ckẵng biết anh nói tkật hay không?

Hay là vì cô qúa xấu đây??

Anh vẹ cô mang từ bộ này sang bộ khác, cko đến khi cô bước mỏi cả ckân.

Anh vẹ gói tất cả và tkanh toán cả cọc tiền, rồi củng cô bước đi giữa làng gió lạnh buốc lúc đêm khuya.

Nkưng hình nkư đã bớt lạnh, vì cô đã mang nguyên mấy lớp áo mới mà anh mới mua, hay củng là do có anh ở bên bước đi cận cô.

Cô nắm tay anh tkật ckặt, nkư đã tin tưởng người con trai mà cô mới gặp.

Anh tkấy vui, vì ckừ cô đã cười nói vui vẻ không ham hàm vô lí nkư lúc trước anh gặp nữa.

Anh dẫn cô tới 1khách sạn tkật to, người phục vụ hỏi.

-Công tử và tiểu tkư cành mấy phòng.

Anh trả lời nhanh ckống.

-1phòng, anh có tkể tku dọn cko tôi dọn vào sớm được không?

-Dạ được tkưa công tử.

Cô tỏ vẻ tkái độ hơi tức giận.

Sao mà anh có thể ckọn 1phòng tkôi ckứ(cô suy nghĩ trong đầu không giám nói ra)

Anh cầm tay cô lên phòng 572.

Lúc vào phòng cô hỏi liền.

-Anh muốn làm gì tôi?

Anh vẫn trả lời bình tkường.

-Không làm gì cô cả.

-Vậy ý anh dẫn tôi vào đây là sao?

-Tôi muốn giúp cô.

-Giúp tôi cái gì?

-Tôi ckọn 1phòng để có tkể gần cô, tkuận lợi cko việc làm đôi mắt cô sáng lên.

-Cái gì? Anh có tkể ckửa khỏi được không?

Cô tỏ vẻ đầy nghi ngờ.

-Được.

Anh vẫn nói dức khoác nkư vậy.

Anh cầm tay cô kéo ngồi xuống giường, đôi tay anh ckạm nkè nkẹ lên đôi mắt cô, rồi từ từ anh nói 1tkứ gì đó, cô chỉ cảm nkận mát rượi trong đôi măt cô, rồi lại đến cảm giác nóng, nkưng anh vẫn gkì tay cô tkật ckặt không cko cô di ckuyển đi, sau đó anh nói cô.

-Cô có tkể mở từ từ đôi mắt mình ra rồi đấy.

Cô gắng mở đôi mắt mình ra, từ từ 1ckút một cko đến khi đủ để 1tia sáng nkỏ ckiếu vào mắt cô, cô vui mừng ôm ckoàng lấy anh, nkưng cô chỉ ôm anh được trong vài giây tkì đã bị anh đẩy ra.

-Cô làm gì vậy?

Ckừ cô mới nkìn rỏ lấy khuôn mặt của anh, một anh ckàng với mái tóc màu nâu, đôi mắt màu sám có ckút vền đỏ với đôi môi mỏng màu hồng, làm nổi bật làn da màu trắng của anh.

Nkìn anh cô nkư bị húp hồn, anh vẫn nói.

-Cô nkìn gì vậy?

Ckừ cô mới ckợt tỉnh, cô cố gắng lắc cái đầu và trả lời.

-Tôi ckẵng nkìn gì cả.

-Có tkật không?

-Tkì tôi vui vì được nkìn mọi vật xung quanh nên nkìn hơi lâu tí ấy mà.

-Ừ, mà cô tên gì vậy nhĩ?

Cô trả lời nkỏ nkẹ.

-Rylai, còn anh.

-Tôi tên Herb.

-Ừ, tên của anh nghe lạ tkật đó.

-Tkì tên độc quyền mà, hehe.

Anh nổ tkật, cô suy nghĩ trong đầu, anh nói tiếp

-Mà trời củng tối rồi cô ngủ đi.

-Ờ biết rồi.

Cô nằm xuống chiếc đệm êm ai của mình, dùng người nkún nkún để cảm nhận được sự đàn hồi đó, anh nkìn cô vui vẻ, tkì trong người của anh đã quên hết đi mọi ckuyện buồn và củng cười tkeo cô.

Cô nằm ngủ bên trái gần 1bên cửa sổ, cô nkìn ra, ở ngoài kia từng bông tuyết vẫn đang rơi, có vài bông đã ckạm vào kính cửa sổ tan ckảy ra, cô dần dần nkắm đôi mắt không quan tâm đến anh, anh củng nằm xuống, ckừ khoảng cách của anh và cô chỉ trọn vẹn trong khoảng 20cm, anh quay tới nkìn cô ngủ, trong đầu anh tự dưng hiện lên đầy suy nghĩ.

Cô đã sống ra sao trong mấy năm vừa qua? Cô đã vật lộn nkư tkế nào trong cuộc sống miu sinh này ckứ? Ckắc cô đã ckịu rất nkiều cực khổ :(

anh vẫn nkìn cô, đưa bàn tay ấm áp của anh vén lên từng sợi tóc trước mặt cô gái, hiện lên 1khuôn mặt khá hốc hác, anh đụng vào đôi mắt của cô, đó laỳ đôi mắt của anh trao cko cô, đôi mắt màu sám giống nkư anh.

Nkưng cô vẫn ngủ ng0n! Ckắc cô lâu rồi mới được ăn no và ngủ nkư tkế này, nên khi được ngủ cô ngủ nkư người ckết.

Rồi anh từ từ nkắm nkẹ đôi mắt mình, ở ngoài kia từng bông tuyết vẫn được gió cuống đi bay mai bay mai, tkeo tâm trạng bình thản trong lòng anh.


/27

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status