- Tôi cho rằng Ủy ban kỷ luật cần phải nhanh nhảy vào điều tra.
Không đợi Hàn Đông trả lời, Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng Đỗ Trung Sâm liền nói:
- Vấn đề Tam Kiến cũng không phải là ngày một ngày hai, trên tỉnh cũng thu được một vài thư tố cáo, sự việc lần này, cũng không phải là ngẫu nhiên, Ủy ban kỷ luật liền nhảy vào điều tra, phát hiện sớm vấn đề, đối với phát triển Tam Kiến mà nói cũng là cái tốt.
Trong một vài Phó bí thư trong tỉnh, quan hệ cạnh tranh của Đỗ Trung Sâm và Trịnh Như Dân được cho là kịch liệt nhất, đã từng nhiều lần đọ sức về mặt nhân sự, lại thêm thời gian trước đây hai người cạnh tranh chức Chủ tịch tỉnh cũng không ít đụng chạm, bây giờ có cơ hội đả kích Trịnh Như Dân, Đỗ Trung Sâm liền nhanh chóng nhảy ra
- Sự việc không có căn cứ, đã cho Ủy ban kỷ luật can thiệp, có trẻ con quá không.
Trịnh Như Dân lạnh lùng nói, về phần mấy bức thư tố cáo Tam Kiến, cũng không phải bây giờ mới có, có điều Cát Nguyên Hi tên này tay chân rất sạch sẽ, lại thêm có Trịnh Như Dân phối hợp, cho nên cũng không để xảy ra việc gì, đương nhiên cũng không cho phép Đỗ Trung Sâm mượn chuyện này quậy Tam Kiến.
Hàn Đông vừa nhìn thấy điệu bộ này, cũng đại khái hiểu việc gì xảy ra rồi, mâu thuẫn giữa Đỗ Trung Sâm và Trịnh Như Dân tương đối rõ ràng, đây quả thật là một việc tốt, tóm lại so với bọn họ cùng một ruột thì tốt hơn nhiều.
- Tôi thấy Ủy ban kỷ luật cần thiết phải tham gia điều tra, điều tra rõ cũng tốt, có vấn đề gì thì nghiêm túc xử lý, không có vấn đề cũng có thể trả tầng quản lý Tam Kiến một cách trong sạch.
Ngữ khí của Hàn Đông rất bình thản, nhưng mọi người đang ngồi người nào cũng cảm thấy hơi thở lạnh ngắt.
Nếu Đỗ Trung Sâm phải mượn việc lần này đối phó Trịnh Như Dân, vậy thì đối với Hàn Đông mà nói, cũng là một việc có thể lợi dụng.
Từ ý nghĩ trên mà nói, hiện tại Hàn Đông và Đỗ Trung Sâm tạm thời đạt được liên minh.
Các nhân vật số hai số ba của tỉnh ủy đồng thời phát biểu, sức ảnh hưởng đây chính là không dễ dàng bỏ qua được.
Sắc mặt của Trịnh Như Dân trở nên thật khó coi.
Trong tay của Phạm Đồng Huy cầm cốc trà, nét mặt không biểu hiện ngồi nghe mấy người ngồi đó thảo luận, một bộ dạng bí hiểm, giống như sự việc lần này không liên quan gì đến ông ta.
Thực ra trong lòng Phạm Đồng Huy còn rất vui vẻ, mấy Phó bí thư này cấu véo trước, đối với người đứng đầu bộ máy như ông ta cũng là có lợi, bọn họ cấu véo nhau, vậy thì cũng không thể nào liên thủ đối phó với chính mình được, còn nữa quan hệ của bọn họ càng gay gắt, con đường hoạt động của mình càng lớn.
“Xem ra bọn họ chuẩn bị xé tan mặt nạ lần trước, vung tay làm một trận lớn”
Trong lòng Phạm Đồng Huy thầm nghĩ nói, lần trước trong cuộc họp Bí thư thảo luận vấn đề nhân sự, mọi người ai ai cũng rất kiêu ngạo, kết quả khiến Hàn Đông chiếm lợi thế, trong lòng Phạm Đồng Huy cũng mơ hồ có chút không thoải mái bất an, lo lắng tình hình diễn ra thế này vài lần nữa, vậy thì chỗ ngồi Bí thư Tỉnh ủy của ông ta cũng không giữ nổi.
Lúc này Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Chu Lộ Lương không nhanh không chậm nói:
- Ủy ban kỷ luật có không ít tài liệu của Tam Kiến, cũng phải cần từ từ điều tra một chút.
Ông ta vừa nói ra, cục diện trên cơ bản đã quyết định rồi. Ở đây Phó Bí thư tổng cộng năm người, có ba người nói phải điều tra Tam Kiến, còn có ai đi kháng ngự.
Sắc mặt Trịnh Như Dân đen lại như đáy nồi, việc đã đến nước này, anh ta cũng không thể ngăn cản Ủy ban Kỷ luật tham dự điều tra công ty Tam Kiến, chỉ có nghĩ cách khác, dù sao nhất định phải bảo vệ Cát Nguyên Hi, nếu không như vậy Cát Nguyên Hi bị điều tra ra có vấn đề gì, đến lúc đó phiền phức lớn.
Phạm Đồng Huy thấy điệu bộ này, biết rõ hình thức cơ bản vốn đã được định ra rồi, liền ho khan một tiếng nói:
- Ừ, đồng chí Lộ Lương sắp xếp một tổ điều ta, và cùng phòng Kiểm toán, tiến hành điều tra tình hình có liên quan. Ừm, cứ như vậy đi, tan họp thôi.
Sau khi tan họp, Hàn Đông liền trở về văn phòng, bảo Hứa Song gọi điện thoại đến trưởng phòng Kiểm toán Mã Hồng Thao qua, đem tình hình trong buổi họp Bí thư giản đơn nói qua một chút, bảo anh ta chuẩn bị tốt, hợp tác cùng Ủy ban kỷ luật làm tốt công tác kiểm toán.
Mã Hồng Thao từ Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh điều nhiệm sang Giám đốc sở phòng Kiểm toán, từ một phụ tá thành người đứng đầu một ban ngành, cấp bậc không thay đổi, nhưng cuộc sống so với trước đây thoải mái hơn nhiều.
Đạt được chỉ thị của Hàn Đông, lúc này đang ưỡn ngực thể hiện, nhất định phải cẩn thận làm tốt công việc Hàn Đông giao cho.
- Chủ tịch tỉnh, Trưởng ban thư ký Tôn đến rồi.
Mã Hồng Thao vừa mới đi khỏi, Thư ký Hứa Song liền vào báo cáo.
Hàn Đông giật mình, liền gật đầu nói:
- Cho cô ấy vào.
Nói thật, Hàn Đông đối với Tôn Chí Hà đã có cái nhìn không được tốt cho lắm, chủ yếu là cảm thấy con người này làm việc dường như cũng không được quyết đoán cho lắm, giao cho cô ta làm chủ nhiệm của Phòng Đốc tra, một chút động tĩnh cũng không có.
Rất nhanh Tôn Chí Hà liền đi vào, cô hơi khom người nói:
- Chào Chủ tịch Hàn, tôi đến báo cáo với anh một chút tình hình công việc của Phòng Đốc tra thời gian vừa qua.
Hàn Đông nhẹ nhàng gật đầu nói:
- Ngồi xuống nói đi.
Sau khi Tôn Chí Hà nói lời cảm ơn, trên ghế ngồi chỉ nửa mông, sau đó cẩn thận nói:
- Chủ tịch Hàn, theo chỉ thị của anh, phòng Đốc tra tổ chức ba tổ, nhằm vào các ban nghành hành chính chấp pháp… tiến hành kiểm tra…
Báo cáo thành tích của Tôn Chí Hà, Hàn Đông cảm thấy Phòng Đốc tra cũng là có làm một chút việc, có điều thanh thế vẫn không đủ lớn, cũng không có tra ra con cá lớn nào. Điều này khiến Hàn Đông cảm thấy, quyền hạn của phòng Đốc tra vẫn là không đủ lớn, dù sao phòng Đốc tra Ủy ban nhân dân so sánh với phòng Đốc tra Tỉnh ủy, uy lực đối với bên dưới nhẹ hơn rất nhiều.
Mặt khác, từ giới thiệu của Tôn Chí Hà, chính cô ta chủ yếu là dẫn người đi xem chừng vụ án tai nạn xe cộ mà Hàn Đông giao cho cô ta điều tra.
Mà về việc liên quan đến tai nạn xe cộ kia, báo cáo của Tôn Chí Hà lại dẫn đến coi trọng của Hàn Đông.
Người gây ra tai nạn xe cộ kia, tên là Tào Tường, lại là người khống chế thực tế của công ty trách nhiệm hữu hạn công trình Thục Đô.
- Hàn Lập Dương cũng không phải là chủ đích thật của công ty trách nhiệm hữu hạn công trình Thục Đô, anh ta chỉ là người phát ngôn của Tào Tường mà thôi.
- Chúng tôi thông qua cuộc điều tra này, chiếc xe đua của Tào Tường, còn có ở trong biệt thự, đều là dưới danh nghĩa công ty trách nhiệm hữu hạn công trình Thục Đô, thông qua manh mối này, mới chính thức nắm rõ thân phận của Tào Tường, đồng thời, Tào Tường là cháu nội của ông cụ Tào…
- Ông cụ Tào?
Hàn Đông hơi ngẩn ra một chút, không thể tưởng tượng được việc tai nạn xe cộ này, không ngờ liên lụy rộng như vậy, ông cụ Tào là Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên của những năm 80, sau đó lui về tuyến hai, lại trở thành thành viên của ủy viên cố vấn Trung ương, mặc dù ông cụ rất khiêm tốn, nhưng sức ảnh hưởng trong tỉnh Tây Xuyên không thể coi thường được.
Hàn Đông trước đây cũng chỉ là nghe nói qua đồng chí này, cũng không nghe nói con cháu của ông ở tỉnh này làm chức vụ gì, bây giờ lại nhảy đâu ra con cháu của ông ta, khiến Hàn Đông có chút đau đầu.
Ở Trung Hoa, việc của đồng chí lão thành là ứng phó khó khăn nhất, các đồng chí lão thành mặc dù không còn giữ chức vụ gì nữa, nhưng sức ảnh hưởng trên mọi mặt lại cũng không nhỏ, hơn nữa bọn họ sau khi lui về lo ngại ít đi nhiều, nói chuyện làm việc phải cần thả lỏng một chút, nếu không xử lý tốt việc của các đồng chí lão thành, dẫn đến việc họ không vừa lòng, đối với tiền đồ của người đó thật không dễ dàng gì.
Ông cụ Tào mặc dù im lặng nhiều năm nay, trên thực tế không lộ mặt gì cả, nhưng sức ảnh hưởng của đồng chí lão thành trung gian cũng không phải là nhỏ.
- Chủ tịch tỉnh, cục Công an trong lúc xử lý vụ tai nạn xe này, rõ ràng cho thấy có thiên vị, bọn họ dựa vào lý do không có chứng cứ, không lập được thành án, mà người chứng kiến hôm đó rõ ràng là bị uy hiếp, chúng tôi đưa ra lúc có người chứng kiến, bọn họ lại lấy người đương sự không có đây làm lý do đưa đẩy kéo dài…
Tôn Chí Hà rất không hài lòng, chủ yếu là về mặt việc này, cô ta cũng bị cản trở, đã có vài người gọi điện thoại chào hỏi đe dọa cô ta rồi, cứ coi cô ta phải kiên trì, nhưng cũng không có đường nào, cho nên trong lòng cô rất bực tức, cảm thấy phụ sự tín nhiệm của Hàn Đông.
“Những việc này dính dáng đến nhau, liên lụy hơi rộng, có điều cũng tốt, khiến cho những người khác nhảy ra.”
Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, lập tức cầm lấy điện thoại, bấm số điện thoại Phó chủ tịch tỉnh Lý Trạch Phong quản lý công tác hành chính pháp luật, an toàn, sau khi điện thoại thông trầm giọng nói:
- Đồng chí Trạch Phong, anh đến văn phòng tôi một lát.
Tôn Chí Hà vừa nghe liền rùng mình, ngày hôm qua Lý Trạch Phong thực ra đã đặc biệt gọi điện thoại cho cô, mặc dù không nói rõ gì, nhưng ý lại rất rõ ràng, bây giờ Hàn Đông lại gọi anh ta tới rút cuộc là muốn làm gì nhỉ?
Thanks
Không đợi Hàn Đông trả lời, Phó bí thư phụ trách Đảng và quần chúng Đỗ Trung Sâm liền nói:
- Vấn đề Tam Kiến cũng không phải là ngày một ngày hai, trên tỉnh cũng thu được một vài thư tố cáo, sự việc lần này, cũng không phải là ngẫu nhiên, Ủy ban kỷ luật liền nhảy vào điều tra, phát hiện sớm vấn đề, đối với phát triển Tam Kiến mà nói cũng là cái tốt.
Trong một vài Phó bí thư trong tỉnh, quan hệ cạnh tranh của Đỗ Trung Sâm và Trịnh Như Dân được cho là kịch liệt nhất, đã từng nhiều lần đọ sức về mặt nhân sự, lại thêm thời gian trước đây hai người cạnh tranh chức Chủ tịch tỉnh cũng không ít đụng chạm, bây giờ có cơ hội đả kích Trịnh Như Dân, Đỗ Trung Sâm liền nhanh chóng nhảy ra
- Sự việc không có căn cứ, đã cho Ủy ban kỷ luật can thiệp, có trẻ con quá không.
Trịnh Như Dân lạnh lùng nói, về phần mấy bức thư tố cáo Tam Kiến, cũng không phải bây giờ mới có, có điều Cát Nguyên Hi tên này tay chân rất sạch sẽ, lại thêm có Trịnh Như Dân phối hợp, cho nên cũng không để xảy ra việc gì, đương nhiên cũng không cho phép Đỗ Trung Sâm mượn chuyện này quậy Tam Kiến.
Hàn Đông vừa nhìn thấy điệu bộ này, cũng đại khái hiểu việc gì xảy ra rồi, mâu thuẫn giữa Đỗ Trung Sâm và Trịnh Như Dân tương đối rõ ràng, đây quả thật là một việc tốt, tóm lại so với bọn họ cùng một ruột thì tốt hơn nhiều.
- Tôi thấy Ủy ban kỷ luật cần thiết phải tham gia điều tra, điều tra rõ cũng tốt, có vấn đề gì thì nghiêm túc xử lý, không có vấn đề cũng có thể trả tầng quản lý Tam Kiến một cách trong sạch.
Ngữ khí của Hàn Đông rất bình thản, nhưng mọi người đang ngồi người nào cũng cảm thấy hơi thở lạnh ngắt.
Nếu Đỗ Trung Sâm phải mượn việc lần này đối phó Trịnh Như Dân, vậy thì đối với Hàn Đông mà nói, cũng là một việc có thể lợi dụng.
Từ ý nghĩ trên mà nói, hiện tại Hàn Đông và Đỗ Trung Sâm tạm thời đạt được liên minh.
Các nhân vật số hai số ba của tỉnh ủy đồng thời phát biểu, sức ảnh hưởng đây chính là không dễ dàng bỏ qua được.
Sắc mặt của Trịnh Như Dân trở nên thật khó coi.
Trong tay của Phạm Đồng Huy cầm cốc trà, nét mặt không biểu hiện ngồi nghe mấy người ngồi đó thảo luận, một bộ dạng bí hiểm, giống như sự việc lần này không liên quan gì đến ông ta.
Thực ra trong lòng Phạm Đồng Huy còn rất vui vẻ, mấy Phó bí thư này cấu véo trước, đối với người đứng đầu bộ máy như ông ta cũng là có lợi, bọn họ cấu véo nhau, vậy thì cũng không thể nào liên thủ đối phó với chính mình được, còn nữa quan hệ của bọn họ càng gay gắt, con đường hoạt động của mình càng lớn.
“Xem ra bọn họ chuẩn bị xé tan mặt nạ lần trước, vung tay làm một trận lớn”
Trong lòng Phạm Đồng Huy thầm nghĩ nói, lần trước trong cuộc họp Bí thư thảo luận vấn đề nhân sự, mọi người ai ai cũng rất kiêu ngạo, kết quả khiến Hàn Đông chiếm lợi thế, trong lòng Phạm Đồng Huy cũng mơ hồ có chút không thoải mái bất an, lo lắng tình hình diễn ra thế này vài lần nữa, vậy thì chỗ ngồi Bí thư Tỉnh ủy của ông ta cũng không giữ nổi.
Lúc này Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật Chu Lộ Lương không nhanh không chậm nói:
- Ủy ban kỷ luật có không ít tài liệu của Tam Kiến, cũng phải cần từ từ điều tra một chút.
Ông ta vừa nói ra, cục diện trên cơ bản đã quyết định rồi. Ở đây Phó Bí thư tổng cộng năm người, có ba người nói phải điều tra Tam Kiến, còn có ai đi kháng ngự.
Sắc mặt Trịnh Như Dân đen lại như đáy nồi, việc đã đến nước này, anh ta cũng không thể ngăn cản Ủy ban Kỷ luật tham dự điều tra công ty Tam Kiến, chỉ có nghĩ cách khác, dù sao nhất định phải bảo vệ Cát Nguyên Hi, nếu không như vậy Cát Nguyên Hi bị điều tra ra có vấn đề gì, đến lúc đó phiền phức lớn.
Phạm Đồng Huy thấy điệu bộ này, biết rõ hình thức cơ bản vốn đã được định ra rồi, liền ho khan một tiếng nói:
- Ừ, đồng chí Lộ Lương sắp xếp một tổ điều ta, và cùng phòng Kiểm toán, tiến hành điều tra tình hình có liên quan. Ừm, cứ như vậy đi, tan họp thôi.
Sau khi tan họp, Hàn Đông liền trở về văn phòng, bảo Hứa Song gọi điện thoại đến trưởng phòng Kiểm toán Mã Hồng Thao qua, đem tình hình trong buổi họp Bí thư giản đơn nói qua một chút, bảo anh ta chuẩn bị tốt, hợp tác cùng Ủy ban kỷ luật làm tốt công tác kiểm toán.
Mã Hồng Thao từ Trưởng ban thư ký Ủy ban nhân dân tỉnh điều nhiệm sang Giám đốc sở phòng Kiểm toán, từ một phụ tá thành người đứng đầu một ban ngành, cấp bậc không thay đổi, nhưng cuộc sống so với trước đây thoải mái hơn nhiều.
Đạt được chỉ thị của Hàn Đông, lúc này đang ưỡn ngực thể hiện, nhất định phải cẩn thận làm tốt công việc Hàn Đông giao cho.
- Chủ tịch tỉnh, Trưởng ban thư ký Tôn đến rồi.
Mã Hồng Thao vừa mới đi khỏi, Thư ký Hứa Song liền vào báo cáo.
Hàn Đông giật mình, liền gật đầu nói:
- Cho cô ấy vào.
Nói thật, Hàn Đông đối với Tôn Chí Hà đã có cái nhìn không được tốt cho lắm, chủ yếu là cảm thấy con người này làm việc dường như cũng không được quyết đoán cho lắm, giao cho cô ta làm chủ nhiệm của Phòng Đốc tra, một chút động tĩnh cũng không có.
Rất nhanh Tôn Chí Hà liền đi vào, cô hơi khom người nói:
- Chào Chủ tịch Hàn, tôi đến báo cáo với anh một chút tình hình công việc của Phòng Đốc tra thời gian vừa qua.
Hàn Đông nhẹ nhàng gật đầu nói:
- Ngồi xuống nói đi.
Sau khi Tôn Chí Hà nói lời cảm ơn, trên ghế ngồi chỉ nửa mông, sau đó cẩn thận nói:
- Chủ tịch Hàn, theo chỉ thị của anh, phòng Đốc tra tổ chức ba tổ, nhằm vào các ban nghành hành chính chấp pháp… tiến hành kiểm tra…
Báo cáo thành tích của Tôn Chí Hà, Hàn Đông cảm thấy Phòng Đốc tra cũng là có làm một chút việc, có điều thanh thế vẫn không đủ lớn, cũng không có tra ra con cá lớn nào. Điều này khiến Hàn Đông cảm thấy, quyền hạn của phòng Đốc tra vẫn là không đủ lớn, dù sao phòng Đốc tra Ủy ban nhân dân so sánh với phòng Đốc tra Tỉnh ủy, uy lực đối với bên dưới nhẹ hơn rất nhiều.
Mặt khác, từ giới thiệu của Tôn Chí Hà, chính cô ta chủ yếu là dẫn người đi xem chừng vụ án tai nạn xe cộ mà Hàn Đông giao cho cô ta điều tra.
Mà về việc liên quan đến tai nạn xe cộ kia, báo cáo của Tôn Chí Hà lại dẫn đến coi trọng của Hàn Đông.
Người gây ra tai nạn xe cộ kia, tên là Tào Tường, lại là người khống chế thực tế của công ty trách nhiệm hữu hạn công trình Thục Đô.
- Hàn Lập Dương cũng không phải là chủ đích thật của công ty trách nhiệm hữu hạn công trình Thục Đô, anh ta chỉ là người phát ngôn của Tào Tường mà thôi.
- Chúng tôi thông qua cuộc điều tra này, chiếc xe đua của Tào Tường, còn có ở trong biệt thự, đều là dưới danh nghĩa công ty trách nhiệm hữu hạn công trình Thục Đô, thông qua manh mối này, mới chính thức nắm rõ thân phận của Tào Tường, đồng thời, Tào Tường là cháu nội của ông cụ Tào…
- Ông cụ Tào?
Hàn Đông hơi ngẩn ra một chút, không thể tưởng tượng được việc tai nạn xe cộ này, không ngờ liên lụy rộng như vậy, ông cụ Tào là Bí thư Tỉnh ủy tỉnh Tây Xuyên của những năm 80, sau đó lui về tuyến hai, lại trở thành thành viên của ủy viên cố vấn Trung ương, mặc dù ông cụ rất khiêm tốn, nhưng sức ảnh hưởng trong tỉnh Tây Xuyên không thể coi thường được.
Hàn Đông trước đây cũng chỉ là nghe nói qua đồng chí này, cũng không nghe nói con cháu của ông ở tỉnh này làm chức vụ gì, bây giờ lại nhảy đâu ra con cháu của ông ta, khiến Hàn Đông có chút đau đầu.
Ở Trung Hoa, việc của đồng chí lão thành là ứng phó khó khăn nhất, các đồng chí lão thành mặc dù không còn giữ chức vụ gì nữa, nhưng sức ảnh hưởng trên mọi mặt lại cũng không nhỏ, hơn nữa bọn họ sau khi lui về lo ngại ít đi nhiều, nói chuyện làm việc phải cần thả lỏng một chút, nếu không xử lý tốt việc của các đồng chí lão thành, dẫn đến việc họ không vừa lòng, đối với tiền đồ của người đó thật không dễ dàng gì.
Ông cụ Tào mặc dù im lặng nhiều năm nay, trên thực tế không lộ mặt gì cả, nhưng sức ảnh hưởng của đồng chí lão thành trung gian cũng không phải là nhỏ.
- Chủ tịch tỉnh, cục Công an trong lúc xử lý vụ tai nạn xe này, rõ ràng cho thấy có thiên vị, bọn họ dựa vào lý do không có chứng cứ, không lập được thành án, mà người chứng kiến hôm đó rõ ràng là bị uy hiếp, chúng tôi đưa ra lúc có người chứng kiến, bọn họ lại lấy người đương sự không có đây làm lý do đưa đẩy kéo dài…
Tôn Chí Hà rất không hài lòng, chủ yếu là về mặt việc này, cô ta cũng bị cản trở, đã có vài người gọi điện thoại chào hỏi đe dọa cô ta rồi, cứ coi cô ta phải kiên trì, nhưng cũng không có đường nào, cho nên trong lòng cô rất bực tức, cảm thấy phụ sự tín nhiệm của Hàn Đông.
“Những việc này dính dáng đến nhau, liên lụy hơi rộng, có điều cũng tốt, khiến cho những người khác nhảy ra.”
Hàn Đông trong lòng thầm nghĩ, lập tức cầm lấy điện thoại, bấm số điện thoại Phó chủ tịch tỉnh Lý Trạch Phong quản lý công tác hành chính pháp luật, an toàn, sau khi điện thoại thông trầm giọng nói:
- Đồng chí Trạch Phong, anh đến văn phòng tôi một lát.
Tôn Chí Hà vừa nghe liền rùng mình, ngày hôm qua Lý Trạch Phong thực ra đã đặc biệt gọi điện thoại cho cô, mặc dù không nói rõ gì, nhưng ý lại rất rõ ràng, bây giờ Hàn Đông lại gọi anh ta tới rút cuộc là muốn làm gì nhỉ?
Thanks
/1284
|