Người thừa kế hào môn - Full

Chương 592: Chỉ cần vượt qua ranh giới, giết không tha

/2941


Chương 592: Chỉ cần vượt qua ranh giới, giết không tha

Đương nhiên, xung quanh cũng rì rầâm bàn

tán không ít.

“Ôi, cậu thanh niên kia xui xẻo quá. Dám

khiêu khích ông Bạch, chết chắc rồi.”

“Đúng vậy, cậu ta khinh thường ông ấy

như vậy, cho dù toàn bộ người nhà cậu ta đến

đây quỳ xuống câu xin cũng vô dụng.”

“Tôi đã trông coi cô nhi viện này nhiều

năm rồi, nhưng gần đây xảy ra rất nhiều

chuyện ầm ĩ, ông Bạch nhất định sẽ phá hủy

nơi này.”

Một nhóm người có cả các ông các bà, và

nhân viên văn phòng dừng lại xung quanh.

Sau khi hiểu tình hình, mỗi người trong

đám đông nhìn Trần Bình theo một cách khác

nhau.

Có người khâm phục.

Dù sao cũng là vì để giúp những đứa trẻ

cô đơn này được thoát ra ngoài, quả thực là

một người hùng.

Cũng có người khinh thường.

Một thằng nhóc miệng còn hơi sữa mà lại

dám khiêu khích nhà họ Bạch, quả thực là

không biết trời cao đất dày.

“Ha ha, một tên nhóc cái gì cũng không

biết, đó chính là ông Bạch đấy, đúng là tự chui

đầu vào chỗ chết.”

“Tôi cũng biết đó là một hành động dũng

cảm. Nhưng không chỉ riêng bản thân anh gặp

xui xẻo mà còn liên lụy đến cả đám nhóc

trong cô nhi viện này.”

Trong đám đông, một số kẻ tuy không

quan tâm nhưng lại nhiêu lần bày tỏ ý kiến chỉ

trích.

Còn bên này, Hậu Nguyên và những người

khác, kể từ khi ông Bạch đến, họ đã lập tức lấy

lại khí thế.

Thằng nhóc này dù cho có lợi hại đến đâu

cũng phải quỳ gối xin lỗi trước của ông Bạch.

Nhưng mà.

Trước sự mong đợi của mọi người, Trần

Bình hoàn toàn không đặt ông Bạch và những

người này vào trong mắt, anh vẫn bình tĩnh

ngồi đó, đôi mắt hơi nheo lại.

Hậu Nguyên thấy vậy lập tức nhảy ra chỉ

vào Trần Bình, lớn tiếng trách mắng: “Nhóc

con, không nhìn thấy ông Bạch đang đứng ở

đây sao? Còn dám ngồi ở đó, ai cho mày cái

can đảm đó vậy quỳ xuống cho tao.”

Thực sự quá kiêu ngạo.

Quả nhiên là một tên nhóc không coi ai ra

gì.

Trong lòng Hậu Nguyên vô cùng khinh

thường, như thể anh ta đã nhìn thấy cảnh

tượng Trần Bình sẽ bị ông Bạch đánh cho tàn

phế.

Còn Trần Bình, ánh mắt anh lạnh lùng, anh

liếc nhìn Hậu Nguyên đứng bên cạnh ông

Bạch, toàn thân nổi lên toàn sát khí, nói:

“Nhảm nhí!”

Tiếp đó.

Trong ánh mắt sợ hãi của mọi người, anh

đứng dậy, cất bước đi tới trước mặt Hậu

Nguyên.

Rầm!

Một cảnh tượng kinh hoàng đã xảy ra!

Trân Bình ở trước mặt đám người của ông

Bạch tát vào mặt Hậu Nguyên một cái, lạnh

lùng hỏi: “Mày còn chưa chịu thua sao?”

Xung quanh chìm vào im lặng!

Những người đứng xem bỗng nhiên lặng

đi !

nguoi thua ke hao monnguoi thua ke hao monnguoi thua ke hao monnguoi thua ke hao monnguoi thua ke hao monnguoi thua ke hao monnguoi thua ke hao monnguoi thua ke hao monnguoi thua ke hao monnguoi thua ke hao monnguoi thua ke hao monnguoi thua ke hao monnguoi thua ke hao mon


/2941

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status