Người Yêu Ngốc Nghếch Của Tổng Giám Đốc

Chương 15

/24


Lâm Hạo Vũ thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn Phương Tử Ninh một chút, thấy cô đang tập trung đọc sách, cũng đem toàn bộ sức lực vùi đầu vào công việc.

Hắn tưởng rằng cô muốn tới giúp hắn nhất định là có ý đồ, hiện tại thấy cô đang lặng lẽ đọc sách, cũng thấy yên tâm.

Nên làm việc này, phải không? Trên phim ảnh thường chiếu những cảnh như thế này. Phương Tử Ninh nghiên cứu đoạn miêu tả kia thật lâu, quyết định trực tiếp thử nghiệm một lần, chắc không có vấn đề gì.

Nhìn Lâm Hạo Vũ đang hết sức chăm chú vùi đầu vào công việc của mình ở bên trong, cô lặng lẽ cởi hai nút áo, kéo xuống dưới, lộ ra bờ vai trắng như tuyết, xóc xóc mái tóc cho rối loạn, để nhìn mình cho có vẻ hoang dại, sau đó nhẹ nhàng đi tới.

"Hạo Vũ. . . . . ." Phương Tử Ninh dịu dàng khẽ gọi, còn cố ý kéo dài âm cuối. Như vậy đủ quyến rũ đi?

"Chuyện gì?" Lâm Hạo Vũ chưa cảm giác được mối nguy hiểm tiềm ẩn xung quanh, đang thận trọng xem xét dự án hợp tác trị giá hơn một tỷ đô la, nghe tiếng gọi của Phương Tử Ninh, cũng không ngẩng đầu lên hỏi.

Phương Tử Ninh kêu trời, tại sao người đàn ông trước mắt này lại không hợp tác?

Không sao, Phương Tử Ninh sẽ không bỏ qua cơ hội này!

Nghiêng người về phía trước, cô nắm cà vạt của Lâm Hạo Vũ, kéo hắn về phía mình.

Lâm Hạo Vũ bị động ngẩng đầu lên, bỗng chốc, cảnh sắc trước mắt khiến cho lòng hắn rung động một hồi.

Cô nghĩ cô đang làm cái gì? Đúng là không có dấu hiệu báo trước làm cho hắn kinh sợ!

"Hạo Vũ, anh có muốn lên giường với em không?" Phương Tử Ninh rất hài lòng khi Lâm Hạo Vũ cuối cùng cũng thấy được nỗ lực của cô, cô dịu dàng hỏi, còn nhìn hắn với ánh mắt quyến rũ, mời gọi.

Lâm Hạo Vũ đang tự hỏi, có nên quân tử giúp cái người không biết trời cao đất rộng trước mắt này cài lại nút áo không, hay là cởi hết ra, "Anh. . . . . ."

Người đàn ông này sao chậm chạp như thế? Phản ứng khác với những vai nam chính trong các cuốn sách kia.

Ai nha, thiếu chút nữa cô đã quên rồi, hắn "đồng tính" đấy! Phản ứng chắc chắn sẽ không giống những vai nam chính trong sách, hai mắt sáng lên ôm lấy nữ chính, đi vào trong phòng, sau đó thời gian sẽ nhảy qua sáng hôm sau.

"Anh không muốn cùng em lên giường sao?" Phương Tử Ninh không để bụng, lặp lại câu hỏi một lần nữa, tiếp tục cố gắng trêu đùa Lâm Hạo Vũ.

Khi Lâm Hạo Vũ nghe rõ câu hỏi của cô, ngay tức khắc cả người nóng ran, mặt đỏ tim đập.

"Anh làm sao vậy? Mặt sao lại đỏ như vậy?" Phương Tử Ninh thấy Lâm Hạo Vũ đỏ bừng cả khuôn mặt, vội vàng xông vào phòng giải khát, mang một chiếc khăn ướt chạy ra.

Lâm Hạo Vũ ngửa đầu, dựa lưng vào thành ghế làm việc, mặc cho Phương Tử Ninh cầm khăn ướt lau sạch trán của hắn để làm hạ đi nhiệt độ quá nóng trong người hắn.

Trong lúc ngửa đầu, Lâm Hạo Vũ cũng đúng lúc nhìn thấy cái cằm trơn mịn của Phương Tử Ninh, từ góc độ này, cằm của cô có độ cong thật đẹp, dưới đó là chiếc cổ thon thả, xuống phía dưới nữa . . . . . Lâm Hạo Vũ lại vô ý thấy được cảnh xuân trước ngực cô, dục vọng mới vừa đè xuống một lần nữa lại tăng vọt lên.

Trời! Tiếp tục như vậy nữa, bảo đảm hắn sẽ vì kìm nén quá độ mà ngưng thở.

"Có muốn đi bệnh viện hay không?" Phương Tử Ninh lo lắng nhìn bộ dáng hắn có vẻ khó chịu.

"Không cần, anh không sao."

Hắn không biết Phương Tử Ninh bị cái gì kích thích, lại đi phô diễn những cảnh gợi cảm trước mặt hắn thế này, hay chỉ đơn giản là cô ấy cảm thấy vui vẻ?

Ai, thật là một người không biết trời cao đất rộng là gì mà, có lẽ do hắn quá nuông chiều cô rồi. . . . . .

Nhắm hai mắt lại, hắn cũng cảm nhận được tâm trạng lo lắng của Phương Tử Ninh. Cô cũng rất quan tâm đến hắn đi, một cô bé ngốc nghếch như cô, đến khi nào mới có thể hiểu trái tim của hắn?

Cùng ở bên nhau, mọi cử động dù là nhỏ nhất của cô cũng thể hiện sự lệ thuộc vào hắn, nếu như hắn nhân cơ hội này nói cho cô biết, hắn yêu cô, không biết Tử Ninh sẽ phản ứng như thế nào?

Cho là hắn có vấn đề về thần kinh nên nói năng bừa bãi? Cho là hắn nói giỡn? Cho là hắn chỉ chơi đùa với cô. . . . . . Đối với người ngay cả tình cảm của mình còn chưa rõ ràng, e rằng nói với cô, nửa năm sau cô vẫn còn mơ hồ.

Cảm giác mát lạnh trên đầu biến mất, mở mắt ra, hắn nhìn thấy Phương Tử Ninh đang đem khăn đi về phía phòng giải khát, thế là hắn đứng dậy, đi qua xem rốt cuộc cô đang đọc loại sách gì mà lại biết làm ra những động thái như thế.

Cầm cuốn sách cô đang mở ra trên bàn, lật một trang, lại đúng ngay trang đang mô tả một cảnh kích tình nóng bỏng.

Một cô gái luôn thuần khiết như cô, từ khi nào lại tìm những loại tiểu thuyết như thế này để đọc? Phải chăng cô đã bắt đầu chú ý tới vấn đề giới tính?

Phương Tử Ninh đi vào đúng lúc nhìn thấy Lâm Hạo Vũ đang lật xem cuốn tiểu thuyết của cô.

Nếu như hắn thích, cô sẽ mang một đống lớn cho hắn xem, xem đến khi nào hắn tỉnh ngộ mới thôi, và cô cũng không cần phải cố gắng cực khổ như thế nữa.

"Sao em lại đọc những loại tiểu thuyết như thế này?" Lâm Hạo Vũ khép sách lại, dạy dỗ.

Thật ra hắn không phản đối cô, dù sao cô cũng đã trưởng thành, hơn nữa đọc những loại sách như thế này có thể giúp cô tìm hiểu thêm một số vấn đề về khía cạnh tình cảm, nhưng khi đọc xong, nếu lại dùng hắn làm thí nghiệm, vậy sống chết gì hắn cũng phản đối!

"Anh nên hiểu rõ, em là người lớn rồi." Chẳng qua chỉ đọc một cuốn tiểu thuyết nói về quan hệ nam nữ thôi mà, hắn làm gì mà giống như cô đang phạm phải tội ác tày trời không bằng! Chính hắn cùng một tên đàn ông anh an hem em thì không sao, cô chỉ đọc một cuốn tiểu thuyết kích thích lại có tội?

Lâm Hạo Vũ quay đầu lại liếc mắt nhìn Phương Tử Ninh đang phản kháng.

Hình như gần đây cô có điểm gì đó khác lạ, có phần hơi tức giận, có phần hơi quá khích, cô là cô gái luôn luôn đặt vui vẻ lên trên hết cơ mà, không phải sao?

Phát hiện Lâm Hạo Vũ đang nhìn mình, theo bản năng, Phương Tử Ninh ngẩng đầu ưỡn ngực, rõ ràng muốn thể hiện mình là người trưởng thành thực sự.

Ánh mắt Lâm Hạo Vũ vừa tiếp xúc với nửa bầu ngực đang lộ ra của cô, vội vàng quay đầu, cố gắng khống chế dục vọng của mình.

Phương Tử Ninh cúi đầu nhìn ngực mình. Tệ như vậy sao? Khiến hắn nhìn cũng không muốn nhìn?

Quên đi, cô nhún nhún vai cài lại nút áo, nếu đây là sự thật, cô sẵn sàng đón nhận.

Để cho mình có thể bình tâm làm việc, Lâm Hạo Vũ đẩy Phương Tử Ninh ra ngoài, nói: "Em lên lầu nghỉ ngơi một chút."

"Tiểu thuyết của em. . . . . ." Bị đẩy ra ngoài cửa, Phương Tử Ninh chống cự, kêu lên.

"Tịch thu." Lâm Hạo Vũ ném lại một câu, đóng cửa lại.

Phương Tử Ninh dùng sức đạp chân vào cửa, bày tỏ sự tức giận của mình. Không hiểu tại sao, kể từ khi biết Lâm Hạo Vũ là đồng tính luyến ái, tính tình cô liền thay đổi, rất dễ buồn bực, rất dễ cáu kỉnh.

"Cánh cửa chọc em tức giận sao?" Đường Duyệt vừa lúc đi sang, nhìn thấy hành động trẻ con của Phương Tử Ninh, buồn cười nói.

Đều do Lâm Hạo Vũ, không chỉ hại đầu ngón chân cô đau đớn, còn khiến Đường Duyệt thấy, thật là mất hết cả mặt mũi.

"Bây giờ đi ăn cơm ở căn tin nhân viên, có sớm quá hay không?" Đường Duyệt vừa lẩm bẩm, vừa đi vào thang máy.

Chỉ cần nhắc tới từ nào có liên quan đến chữ ăn, khẳng định không thoát khỏi lỗ tai Phương Tử Ninh. Cô vội vàng chạy tới, Đường Duyệt đang ấn thang máy đứng chờ, trên mặt ẩn hiện một nụ cười đáng ghét.

"Anh mời khách." Nhìn Đường Duyệt cười mờ ám, Phương Tử Ninh ghé vào lỗ tai hắn rống to.

Nhìn dáng vẻ chuyện gì cũng không thoát khỏi tầm kiểm soát của hắn, thật khiến người ta chán ghét.

Hai người cùng nhau đi tới căn tin ngồi xuống.

Giờ làm việc, căn tin không có ai. Đường Duyệt kêu một ly cà phê, trong khi Tử Ninh là khách hàng lớn nhất của món kem chocolate.

"Sao rồi?"

"Cái gì sao rồi?" Phương Tử Ninh đang cầm một cái thìa dài xúc kem, bị Đường Duyệt hỏi bất ngờ, sửng sốt.

"Chuyện em giúp Hạo Vũ tới đâu rồi?" Đường Duyệt trợn trừng mắt, cô sẽ không quên mất nhanh như vậy chứ? Vậy hắn không còn trò vui để xem nữa sao?

"Cái em có chính là thời gian, không vội." Phương Tử Ninh phất tay, không muốn bận tâm suy nghĩ nữa, toàn tâm toàn ý ăn kem của mình, cũng không muốn nhớ tới Lâm Hạo Vũ.

Đáng ghét! Sao Đường Duyệt lại nhắc tới chuyện này, làm tâm trạng của cô rơi xuống đáy vực.

"Em phải tận dụng thời gian, nếu không anh ta sẽ càng lún càng sâu." Thật ra thì hắn không muốn chờ đợi thêm nữa mà muốn nhanh chóng xem kịch hay.

"Biết rồi, biết rồi, dài dòng quá." Phương Tử Ninh trợn to đôi mắt liếc Đường Duyệt.

/24

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status