Lãnh An hất mạnh tay khiến cô ta ngã nhàu xuống đất.
Lãnh An gằn giọng:
- “ Cô cút khỏi mắt tôi trước khi tôi cáu “.
Anh quay người đi lên lầu thì Diệp Ngọc Vy liền ôm sau lưng anh.
Lãnh An bắt đầu khó chịu, anh liền gọi điện cho trợ lý Trần nhốt cô ta vào Cao Viên.
…
Anh mệt mỏi đi lên phòng, anh nhìn vào nôi xem Bắp ngủ, anh đưa tay chạm nhẹ lên má em bé cảm giác trong lòng bình yên đến lạ.
Diệp Ngọc Vy bị hai tên lính của anh áp giải đến Cao Viên. Cô ta bị trói ngồi ở một góc.
Hai tên lính bước ra ngoài đóng chặt cửa mặc kệ cô ta la hét.
Lãnh An dỗ Nấm và Bắp ngủ rồi về thư phòng làm việc, anh có rất nhiều dự án lớn phải hoàn thành.
Anh mệt mỏi nằm gục xuống bàn ngủ, Đồng Đồng giật mình thức giấc thấy anh làm việc khuya mà chưa về phòng ngủ nên cô sang thư phòng.
Cô thấy màn hình máy tính vẫn mở, anh quá mệt mỏi nên gục luôn xuống bàn để ngủ, cô lấy chiếc áo vest trên sofa nhẹ nhàng đắp lên người anh.
…
Anh giật mình thức giấc thấy cô chưa ngủ, anh lo lắng hỏi:
- “ Bà xã, sao em chưa ngủ?”
Đồng Đồng cười nhẹ nói:
- “ Em giật mình thức giấc không thấy anh về phòng nên em sang đây thì thấy anh ngủ. Xin lỗi làm anh thức giấc “.
Lãnh An mỉm cười ôm lấy cô:
- “ Không sao, nếu mất ngủ vì bà xã thì anh cũng rất vui lòng “.
Đang nói chuyện với nhau, cô nghe tiếng khóc của Bắp nên vội chạy về phòng.
Cô bế Bắp lên dỗ dành, cho Bắp ti sữa và ru Bắp ngủ lại.
Lãnh An cũng vội tắt máy đi về phòng, phụ cô chăm con.
…
Đồng Đồng đang nằm ngủ bất chợt nghe anh gọi tên cô liền xoay người sang thì thấy anh đang ngủ mớ. Cô thấy người anh đổ mồ hôi liền sờ lên trán anh thì thấy anh sốt.
Cô vội vàng lấy nhiệt kế đặt cho anh, rồi đi xuống lầu lấy thuốc.
Đồng Đồng kiểm tra nhiệt kế thì thấy anh sốt cao, cô không biết làm cách nào liền lấy miếng dán hạ sốt của Nấm dán lên trán anh, rồi lấy nước nóng lau người cho anh.
Cô ngồi đắp khăn nóng cho anh đến sáng thì anh đã bớt sốt, cô nhờ Nhật Tâm nấu cho anh nồi cháo.
Lãnh An ăn cháo rồi uống thuốc liền nằm xuống ngủ ngay. Đồng Đồng sợ anh thức giấc nên cô lại sofa ngủ.
…
Nhật Tâm vào phụ cô giữ Nấm và Bắp cho cô ngủ.
Cao phu nhân đang rầu thì nghe tiếng chuông điện thoại của Cao lão gia, bà vội nghe máy:
- “ Tôi nghe đây ông “
Cao lão gia rầu rĩ nói:
- “ Bà về thay cho tôi được không? Mẹ bị bệnh nằm viện rồi “.
Cao phu nhân hốt hoảng:
- “ Được, tôi vào ngay “.
…
Bà vội vàng lên phòng thu dọn hành lý khiến cô và Nhật Tâm ngỡ ngàng liền hỏi:
- “ Mẹ đi đâu vậy ạ?”
Bà liền kéo Nhật Tâm ra một góc rồi nói nhỏ:
- “ Con ở đây phụ anh hai chăm sóc cho chị hai với hai đứa nhỏ. Mẹ phải vào viện chăm bà nội thay cho bố về nhà nghỉ ngơi “.
Nhật Tâm nghe bà nội ốm cô hốt hoảng:
- “ Bà nội có sao không ạ?”
Cao phu nhân vỗ nhẹ lên vai cô:
- “ Bà nội không sao đâu con, thôi mẹ đi đây để bố con đợi lâu “.
Nhật Tâm liền giúp Cao phu nhân mang đồ đạc xuống xe.
Tài xế đưa Cao phu nhân về nhà chính, giúp bà đem đồ vào rồi chở bà đến viện.
Cao phu nhân lên phòng bệnh riêng của Cao thị thì thấy Cao lão gia ngồi ở phía trước.
Bà nhanh chóng đi lại rồi nói:
- “ Ông cứ về nhà nghỉ ngơi trước đi, tôi ở đây chăm mẹ được rồi “. Đam Mỹ Sắc
Cao lão gia gật đầu rồi đi xuống cổng bệnh viện đã có tài xế đợi sẵn.
Lãnh An gằn giọng:
- “ Cô cút khỏi mắt tôi trước khi tôi cáu “.
Anh quay người đi lên lầu thì Diệp Ngọc Vy liền ôm sau lưng anh.
Lãnh An bắt đầu khó chịu, anh liền gọi điện cho trợ lý Trần nhốt cô ta vào Cao Viên.
…
Anh mệt mỏi đi lên phòng, anh nhìn vào nôi xem Bắp ngủ, anh đưa tay chạm nhẹ lên má em bé cảm giác trong lòng bình yên đến lạ.
Diệp Ngọc Vy bị hai tên lính của anh áp giải đến Cao Viên. Cô ta bị trói ngồi ở một góc.
Hai tên lính bước ra ngoài đóng chặt cửa mặc kệ cô ta la hét.
Lãnh An dỗ Nấm và Bắp ngủ rồi về thư phòng làm việc, anh có rất nhiều dự án lớn phải hoàn thành.
Anh mệt mỏi nằm gục xuống bàn ngủ, Đồng Đồng giật mình thức giấc thấy anh làm việc khuya mà chưa về phòng ngủ nên cô sang thư phòng.
Cô thấy màn hình máy tính vẫn mở, anh quá mệt mỏi nên gục luôn xuống bàn để ngủ, cô lấy chiếc áo vest trên sofa nhẹ nhàng đắp lên người anh.
…
Anh giật mình thức giấc thấy cô chưa ngủ, anh lo lắng hỏi:
- “ Bà xã, sao em chưa ngủ?”
Đồng Đồng cười nhẹ nói:
- “ Em giật mình thức giấc không thấy anh về phòng nên em sang đây thì thấy anh ngủ. Xin lỗi làm anh thức giấc “.
Lãnh An mỉm cười ôm lấy cô:
- “ Không sao, nếu mất ngủ vì bà xã thì anh cũng rất vui lòng “.
Đang nói chuyện với nhau, cô nghe tiếng khóc của Bắp nên vội chạy về phòng.
Cô bế Bắp lên dỗ dành, cho Bắp ti sữa và ru Bắp ngủ lại.
Lãnh An cũng vội tắt máy đi về phòng, phụ cô chăm con.
…
Đồng Đồng đang nằm ngủ bất chợt nghe anh gọi tên cô liền xoay người sang thì thấy anh đang ngủ mớ. Cô thấy người anh đổ mồ hôi liền sờ lên trán anh thì thấy anh sốt.
Cô vội vàng lấy nhiệt kế đặt cho anh, rồi đi xuống lầu lấy thuốc.
Đồng Đồng kiểm tra nhiệt kế thì thấy anh sốt cao, cô không biết làm cách nào liền lấy miếng dán hạ sốt của Nấm dán lên trán anh, rồi lấy nước nóng lau người cho anh.
Cô ngồi đắp khăn nóng cho anh đến sáng thì anh đã bớt sốt, cô nhờ Nhật Tâm nấu cho anh nồi cháo.
Lãnh An ăn cháo rồi uống thuốc liền nằm xuống ngủ ngay. Đồng Đồng sợ anh thức giấc nên cô lại sofa ngủ.
…
Nhật Tâm vào phụ cô giữ Nấm và Bắp cho cô ngủ.
Cao phu nhân đang rầu thì nghe tiếng chuông điện thoại của Cao lão gia, bà vội nghe máy:
- “ Tôi nghe đây ông “
Cao lão gia rầu rĩ nói:
- “ Bà về thay cho tôi được không? Mẹ bị bệnh nằm viện rồi “.
Cao phu nhân hốt hoảng:
- “ Được, tôi vào ngay “.
…
Bà vội vàng lên phòng thu dọn hành lý khiến cô và Nhật Tâm ngỡ ngàng liền hỏi:
- “ Mẹ đi đâu vậy ạ?”
Bà liền kéo Nhật Tâm ra một góc rồi nói nhỏ:
- “ Con ở đây phụ anh hai chăm sóc cho chị hai với hai đứa nhỏ. Mẹ phải vào viện chăm bà nội thay cho bố về nhà nghỉ ngơi “.
Nhật Tâm nghe bà nội ốm cô hốt hoảng:
- “ Bà nội có sao không ạ?”
Cao phu nhân vỗ nhẹ lên vai cô:
- “ Bà nội không sao đâu con, thôi mẹ đi đây để bố con đợi lâu “.
Nhật Tâm liền giúp Cao phu nhân mang đồ đạc xuống xe.
Tài xế đưa Cao phu nhân về nhà chính, giúp bà đem đồ vào rồi chở bà đến viện.
Cao phu nhân lên phòng bệnh riêng của Cao thị thì thấy Cao lão gia ngồi ở phía trước.
Bà nhanh chóng đi lại rồi nói:
- “ Ông cứ về nhà nghỉ ngơi trước đi, tôi ở đây chăm mẹ được rồi “. Đam Mỹ Sắc
Cao lão gia gật đầu rồi đi xuống cổng bệnh viện đã có tài xế đợi sẵn.
/73
|