Hôm nay thời tiết tốt lắm, Yue tính thừa dịp cuối tuần đi thăm dò cấu tạo học viện của mình một chút . Nói vậy, bên trong học viện Ravenclaw chắc hẳn không thiếu nơi thú vị đi?
Yue gần đây tâm tình không tồi , cho nên cậu mới có tâm tình đi thăm dò Hogwarts huyền bí. Mà nguyên nhân làm cho tâm tình cậu tốt , chính là vì Yue rốt cuộc biết con sủng vật của mình là cái gì …
Con chim này tên là “Gia Lăng điểu” , nghe nói thanh âm của nó có tác dụng bất khả tư nghị — Bất quá, có lẽ bởi vì bây giờ tiểu tử kia còn nhỏ , cho nên thanh âm nghe qua cũng chả có gì khác thường.
Nhưng nói tóm lại, Yue vẫn thực thích nó, nguyên nhân chính là do con chim lam lam này thập phần yên lặng , không hay huyên náo … Phải biết rằng Yue thích nhất là không gian yên lặng , mà không phải lộn xộn tranh cãi ầm ĩ.
Khụ khụ, vẫn là nói trọng điểm đi!
Nói ngắn lại, tâm tình tốt Yue bắt đầu hoạt động thám hiểm hôm nay.
Kỳ thật, bản thân Yue đối với cái việc thám hiểm chỉ có con nít mới làm này không hề cảm thấy hứng thú . Nhưng khi cậu nghe bạn học nói Hogwarts có rất nhiều mật thất , cậu đã quyết định làm cái việc không hề hoa lệ này !
Dù sao hiện tại cậu cũng xem như trẻ con đi?
Bất quá , Yue không phải thấy hứng thú với mấy thứ có trong mật thất , nguyên nhân chủ yếu là Yue tính chế tác bài ma pháp , cậu cần tìm một nơi yên tĩnh không ai quấy rối, mật thất tự nhiên là lựa chọn tốt nhất !
Cho nên, Yue mới quyết định đi thám hiểm lần này.
Bất quá, cái tòa thành Hogwarts không có việc gì xây lớn như vậy để làm chi ? Lại còn không có bản đồ nữa chứ !Nhưng nói đi cũng phải nói lại , nếu có bản đồ , cũng không có cái gọi là mật thất rồi !
Yue nửa ngày rốt cục ngừng lại.
Hôm nay rốt cuộc có tiếp tục tìm kiếm hay không ? Cứ như vậy quả thức chính là lãng phí thời gian!
Yue nhìn mặt trời đang lặn , không khỏi cảm thấy cứ thế chính là làm việc vô dụng mà ….
Quên đi, loại chuyện này còn phải xem cơ duyên !
Yue vuốt tóc trước trán một chút , quyết định quay về tòa nhà hình tháp của Ravenclaw.
Lại nói tiếp, đi dạo nhiều nơi như vậy cậu còn chưa hảo hảo quan sát kí túc xá học viện nhà mình đâu ! Yue nhìn ánh hoàng hôn chiếu lên tòa nhà hình tháp một lát , quyết định tới mái nhà thưởng thức ánh chiều tà , dù sao hôm nay cậu cũng đi dạo lâu thế , thả lỏng một chút cũng là tất nhiên !
Khi Yue đi tới trên mái nhà , cậu không khỏi bị cảnh đẹp trước mắt hấp dẫn.
Màu vàng tịch dương, như lụa mềm vắt ngang thiên không , còn có thanh phong ôn hòa nhẹ nhàng phảng phất , sâm lâm liếc mắt một cái trải rộng khôn cùng…. Hết thảy đều tốt đẹp như vậy …. Trừ bỏ một bên không ngừng truyền đến ma lực dao động kỳ quái .
Thật là, ta tân tân khổ khổ tìm cả ngày, một cái mật thất thú vị cũng không có tìm được, vì cái gì hiện tại lúc ta buông tha , một cái mật thất lại xuất hiện a?
Hơn nữa ,tối trọng yếu là, cửa vào này như thế nào ở giữa không trung?!
Người lập mật thất này tuyệt đối là ác thú vị !
Yue nhìn nhìn ( Yue cho bản thân một cái chú ngữ để cậu có thể nhìn thấy những thứ ẩn hình) đại môn huyền phù trên không trung , sau một lúc do dự , lại hướng bốn phía nhìn một chút, xác định không có người, cậu liền bay đi vào.
Sau một trận không gian vặn vẹo , Yue phát hiện bản thân đi tới một địa phương kì quái .
Cái mật thất này nói cho đúng quả thật chính là một cái kho sách cực lớn …. Những quyển sách chất chồng thành từng ngọn núi , ở giữa có hai chỗ trống , một chỗ dựng tượng một phụ nữ , mặt trên có viết tên đầy đủ của Ravenclaw , một chỗ có một bàn học nhỏ , để một ít đồ vật , đại khái người chế tạo chúng dùng để tiến hành nghiên cứu.
Yue nhìn cảnh tượng lộn xộn trước mắt, không khỏi nhíu mày …. Xem ra muốn sử dụng cái mật thất này , chỉ sợ còn phải quét tước một phen a!
Sau đó nhìn văn tự bên dưới bức tượng một chút, Yue mới hiểu được mật thất này do Rowena · Ravenclaw kiến tạo , mặt trên còn có khắc danh ngôn của nàng :
“ Thông minh tài trí hơn người chính là tài phú lớn nhất của nhân loại !”
Yue sửng sốt một hồi, không khỏi trong lòng buồn cười nghĩ :
Cũng chỉ có nữ phù thủy thông minh này mới có thể đem cửa vào dựng giữa không trung , như vậy người tìm được nó sẽ cực kì ít , nếu không phải dựa vào năng lực thiên phú của mình , chỉ sợ ngay cả ta cũng không thấy được cửa vào.
Bất quá, Yue sau khi nhớ kỹ đại khái tình huống nơi này liền rời đi , khi đi cậu còn mang theo một quyển sách … “Phát triển luyện kim thuật” !
Yue không phải không nghĩ đi đào bảo — Nhưng hiện tại thời gian đã muốn không còn sớm , nếu không quay về vẫn là thực phiền toái . Cho nên, Yue mang theo một quyển sách coi như hợp với mình , ly khai , hướng đại sảnh đường Hogwarts đi tới .
Bất quá, chuyến đi hôm nay cũng không tệ !
Một tuần sau, Yue cuối cùng cũng rửa sạch một phần của cái mật thất chết tiệt kia , tạo nên một khoảng không vừa đủ để làm việc từ nay về sau . Trong quá trình rửa sạch , Yue còn phát hiện mấy quyển sách thú vị , điều này làm luyện kim thuật của Yue lại tiến thêm một bước càng thêm hoàn thiện.
Hôm nay cuối tuần , là ngày nghỉ , nhưng từ sáng sớm đã không thấy bóng dáng tăm hơi của Yue đâu, bất quá các học sinh Ravenclaw đối với việc này sớm thành có thấy nhưng không thể trách …
Yue từ khi khai giảng tới giờ đều là một người độc lai độc vãng , bản thân cậu cũng không quá thâm giao với ai (nói cho đúng Ravenclaw đều thích tự mình nghiên cứu học vấn), tuy rằng bình thường giữa các học sinh cậu có nhân khí rất cao , nhưng mà không ai có thể cùng Yue thâm giao — Đương nhiên Hermione ngoại trừ.
Cho nên nói tóm lại chính là, Yue chạy tới tiến hành luyện kim, nhưng không có một người phát hiện.
—————— hoa lệ phân cách tuyến ——————
“Che dấu cho trong bóng tối , lực lượng ánh trăng , ta….”
“Lấy tên của ta, cho ngươi mệnh danh là ‘Ám’……” (The Dark)
“Lấy tên của ta, cho ngươi mệnh danh là ‘Phong’……” (The Windy)
“Lấy tên của ta, cho ngươi mệnh danh là ‘Thủy’……”( The Watery)
……
Bên trong ánh sáng mỏng manh, một cái ma pháp trận phiếm ngân quang chậm rãi chuyển động , một đám giống như tinh linh ma pháp gì đó hóa thành các lá bài màu ngân bạch , chậm rãi rơi xuống trung tâm ….
Mà ngân phát thiếu niên bên trong pháp trận, tóc bạc phi vũ, trên lưng cũng xuất hiện đôi cánh nguyệt bạch trong suốt , nhẹ nhàng vũ động …
Khi ánh hoàng hôn chiếu vào mật thát , 52 lá bài ma pháp bài toàn bộ chế tác thành công , mà Yue cũng hư thoát nằm ở trên sàn nhà .
Mệt mỏi quá a!
Yue hiện tại cảm thấy ma lực bản thân giống như bị rút sạch , không còn lại tí gì. Nhìn chồng ma pháp bài bên cạnh , trong lòng cậu bắt đầu tự hỏi nên lấy tên gì cho chúng đây ? Tổng không thể gọi là bài Clow hoặc là bài Sakura đi?
Sau khi tự hỏi một lúc lâu , Yue nhớ tới trong thế giới này , ở thế giới Muggle , mọi người lưu hành một trò chơi bói toán tên là “bài Tarot” … Một khi đã như vậy liền mượn một chút đi.
Sakura sáng tạo bài gọi là bài Sakura , lá bài ta tạo ra thì gọi là Tarot vậy !
Yue gần đây tâm tình không tồi , cho nên cậu mới có tâm tình đi thăm dò Hogwarts huyền bí. Mà nguyên nhân làm cho tâm tình cậu tốt , chính là vì Yue rốt cuộc biết con sủng vật của mình là cái gì …
Con chim này tên là “Gia Lăng điểu” , nghe nói thanh âm của nó có tác dụng bất khả tư nghị — Bất quá, có lẽ bởi vì bây giờ tiểu tử kia còn nhỏ , cho nên thanh âm nghe qua cũng chả có gì khác thường.
Nhưng nói tóm lại, Yue vẫn thực thích nó, nguyên nhân chính là do con chim lam lam này thập phần yên lặng , không hay huyên náo … Phải biết rằng Yue thích nhất là không gian yên lặng , mà không phải lộn xộn tranh cãi ầm ĩ.
Khụ khụ, vẫn là nói trọng điểm đi!
Nói ngắn lại, tâm tình tốt Yue bắt đầu hoạt động thám hiểm hôm nay.
Kỳ thật, bản thân Yue đối với cái việc thám hiểm chỉ có con nít mới làm này không hề cảm thấy hứng thú . Nhưng khi cậu nghe bạn học nói Hogwarts có rất nhiều mật thất , cậu đã quyết định làm cái việc không hề hoa lệ này !
Dù sao hiện tại cậu cũng xem như trẻ con đi?
Bất quá , Yue không phải thấy hứng thú với mấy thứ có trong mật thất , nguyên nhân chủ yếu là Yue tính chế tác bài ma pháp , cậu cần tìm một nơi yên tĩnh không ai quấy rối, mật thất tự nhiên là lựa chọn tốt nhất !
Cho nên, Yue mới quyết định đi thám hiểm lần này.
Bất quá, cái tòa thành Hogwarts không có việc gì xây lớn như vậy để làm chi ? Lại còn không có bản đồ nữa chứ !Nhưng nói đi cũng phải nói lại , nếu có bản đồ , cũng không có cái gọi là mật thất rồi !
Yue nửa ngày rốt cục ngừng lại.
Hôm nay rốt cuộc có tiếp tục tìm kiếm hay không ? Cứ như vậy quả thức chính là lãng phí thời gian!
Yue nhìn mặt trời đang lặn , không khỏi cảm thấy cứ thế chính là làm việc vô dụng mà ….
Quên đi, loại chuyện này còn phải xem cơ duyên !
Yue vuốt tóc trước trán một chút , quyết định quay về tòa nhà hình tháp của Ravenclaw.
Lại nói tiếp, đi dạo nhiều nơi như vậy cậu còn chưa hảo hảo quan sát kí túc xá học viện nhà mình đâu ! Yue nhìn ánh hoàng hôn chiếu lên tòa nhà hình tháp một lát , quyết định tới mái nhà thưởng thức ánh chiều tà , dù sao hôm nay cậu cũng đi dạo lâu thế , thả lỏng một chút cũng là tất nhiên !
Khi Yue đi tới trên mái nhà , cậu không khỏi bị cảnh đẹp trước mắt hấp dẫn.
Màu vàng tịch dương, như lụa mềm vắt ngang thiên không , còn có thanh phong ôn hòa nhẹ nhàng phảng phất , sâm lâm liếc mắt một cái trải rộng khôn cùng…. Hết thảy đều tốt đẹp như vậy …. Trừ bỏ một bên không ngừng truyền đến ma lực dao động kỳ quái .
Thật là, ta tân tân khổ khổ tìm cả ngày, một cái mật thất thú vị cũng không có tìm được, vì cái gì hiện tại lúc ta buông tha , một cái mật thất lại xuất hiện a?
Hơn nữa ,tối trọng yếu là, cửa vào này như thế nào ở giữa không trung?!
Người lập mật thất này tuyệt đối là ác thú vị !
Yue nhìn nhìn ( Yue cho bản thân một cái chú ngữ để cậu có thể nhìn thấy những thứ ẩn hình) đại môn huyền phù trên không trung , sau một lúc do dự , lại hướng bốn phía nhìn một chút, xác định không có người, cậu liền bay đi vào.
Sau một trận không gian vặn vẹo , Yue phát hiện bản thân đi tới một địa phương kì quái .
Cái mật thất này nói cho đúng quả thật chính là một cái kho sách cực lớn …. Những quyển sách chất chồng thành từng ngọn núi , ở giữa có hai chỗ trống , một chỗ dựng tượng một phụ nữ , mặt trên có viết tên đầy đủ của Ravenclaw , một chỗ có một bàn học nhỏ , để một ít đồ vật , đại khái người chế tạo chúng dùng để tiến hành nghiên cứu.
Yue nhìn cảnh tượng lộn xộn trước mắt, không khỏi nhíu mày …. Xem ra muốn sử dụng cái mật thất này , chỉ sợ còn phải quét tước một phen a!
Sau đó nhìn văn tự bên dưới bức tượng một chút, Yue mới hiểu được mật thất này do Rowena · Ravenclaw kiến tạo , mặt trên còn có khắc danh ngôn của nàng :
“ Thông minh tài trí hơn người chính là tài phú lớn nhất của nhân loại !”
Yue sửng sốt một hồi, không khỏi trong lòng buồn cười nghĩ :
Cũng chỉ có nữ phù thủy thông minh này mới có thể đem cửa vào dựng giữa không trung , như vậy người tìm được nó sẽ cực kì ít , nếu không phải dựa vào năng lực thiên phú của mình , chỉ sợ ngay cả ta cũng không thấy được cửa vào.
Bất quá, Yue sau khi nhớ kỹ đại khái tình huống nơi này liền rời đi , khi đi cậu còn mang theo một quyển sách … “Phát triển luyện kim thuật” !
Yue không phải không nghĩ đi đào bảo — Nhưng hiện tại thời gian đã muốn không còn sớm , nếu không quay về vẫn là thực phiền toái . Cho nên, Yue mang theo một quyển sách coi như hợp với mình , ly khai , hướng đại sảnh đường Hogwarts đi tới .
Bất quá, chuyến đi hôm nay cũng không tệ !
Một tuần sau, Yue cuối cùng cũng rửa sạch một phần của cái mật thất chết tiệt kia , tạo nên một khoảng không vừa đủ để làm việc từ nay về sau . Trong quá trình rửa sạch , Yue còn phát hiện mấy quyển sách thú vị , điều này làm luyện kim thuật của Yue lại tiến thêm một bước càng thêm hoàn thiện.
Hôm nay cuối tuần , là ngày nghỉ , nhưng từ sáng sớm đã không thấy bóng dáng tăm hơi của Yue đâu, bất quá các học sinh Ravenclaw đối với việc này sớm thành có thấy nhưng không thể trách …
Yue từ khi khai giảng tới giờ đều là một người độc lai độc vãng , bản thân cậu cũng không quá thâm giao với ai (nói cho đúng Ravenclaw đều thích tự mình nghiên cứu học vấn), tuy rằng bình thường giữa các học sinh cậu có nhân khí rất cao , nhưng mà không ai có thể cùng Yue thâm giao — Đương nhiên Hermione ngoại trừ.
Cho nên nói tóm lại chính là, Yue chạy tới tiến hành luyện kim, nhưng không có một người phát hiện.
—————— hoa lệ phân cách tuyến ——————
“Che dấu cho trong bóng tối , lực lượng ánh trăng , ta….”
“Lấy tên của ta, cho ngươi mệnh danh là ‘Ám’……” (The Dark)
“Lấy tên của ta, cho ngươi mệnh danh là ‘Phong’……” (The Windy)
“Lấy tên của ta, cho ngươi mệnh danh là ‘Thủy’……”( The Watery)
……
Bên trong ánh sáng mỏng manh, một cái ma pháp trận phiếm ngân quang chậm rãi chuyển động , một đám giống như tinh linh ma pháp gì đó hóa thành các lá bài màu ngân bạch , chậm rãi rơi xuống trung tâm ….
Mà ngân phát thiếu niên bên trong pháp trận, tóc bạc phi vũ, trên lưng cũng xuất hiện đôi cánh nguyệt bạch trong suốt , nhẹ nhàng vũ động …
Khi ánh hoàng hôn chiếu vào mật thát , 52 lá bài ma pháp bài toàn bộ chế tác thành công , mà Yue cũng hư thoát nằm ở trên sàn nhà .
Mệt mỏi quá a!
Yue hiện tại cảm thấy ma lực bản thân giống như bị rút sạch , không còn lại tí gì. Nhìn chồng ma pháp bài bên cạnh , trong lòng cậu bắt đầu tự hỏi nên lấy tên gì cho chúng đây ? Tổng không thể gọi là bài Clow hoặc là bài Sakura đi?
Sau khi tự hỏi một lúc lâu , Yue nhớ tới trong thế giới này , ở thế giới Muggle , mọi người lưu hành một trò chơi bói toán tên là “bài Tarot” … Một khi đã như vậy liền mượn một chút đi.
Sakura sáng tạo bài gọi là bài Sakura , lá bài ta tạo ra thì gọi là Tarot vậy !
/66
|