Nhà Có Manh Thê Cưng Chiều

Chương 425: Anh Nhớ Em

/986


Mạc Ninh nhìn Ôn Ngôn đầy ẩn ý, nói: "Thật ra trong lòng cô vẫn còn nghĩ tới anh ấy đúng không? Cho nên cô mới khuyên tôi dẹp bỏ ý tưởng với anh ấy. Tôi nói thắng thừng như vậy đế khiêu khích cô mà cô cũng không phản ứng lại, xém chút nữa tôi bị cô lừa rồi."

Ôn Ngôn không trả lời thẳng vấn đề: "Được rồi, nếu cô tới đây chơi thì lo chơi đi, ăn xong thì đi giùm cái. Tôi bận rồi."

Mạc Ninh không huyên thuyên nữa mà bắt đầu ăn một miếng bánh, vừa bỏ vào miệng cô liền khung lại: "Đây rõ ràng là tiêu chuẩn của thợ làm bánh chuyên nghiệp nhất! Tôi ngưỡng, mộ cô quá đi! Sao cô có thể làm ra mùi vị ngon như vậy? Bố tôi luôn măng tôi không ra gì, bây giờ tôi không còn gì để nói nữa."

Ôn Ngôn từ trong phòng bếp ló đầu ra: "Không tới mức như vậy đầu, bảnh tôi làm có thể ngon như vậy đều là nhờ Mục Đình Sâm cho tôi học từ thợ bánh chuyên nghiệp đấy. Để đạt tới trình độ này thì ai có tay cũng làm được thôi, tôi cũng không đắc ý gi đâu. Mà nhắc tới mới nhớ, chắc cô tới đây không phải để tìm tôi đúng không?"

Bên mép miệng của Mạc Ninh vẫn còn dính vệt bơ, cô cười xấu xa: "Cứ xem là vậy đi, tôi đến để xác nhận xem cô và Mục Đình Sâm còn cơ hội để gương vỡ lại lành không. Bây giờ xem ra vẫn chưa. Với danh nghĩa bạn bè, tôi cảnh cáo cô một chút. Đàn ông độc thân như anh ấy, để một mình ở đó rất nguy hiểm đấy. Có không ít người phụ nữ có chủ ý với anh ấy, thật sự cô có thể an tâm ở lại đây sao?"

Ôn Ngôn nửa đùa nửa thật trả lời: "Nếu cô có đủ kiên nhẫn làm vậy thì cứ làm đi. Nếu cô có thể khiến anh chủ động ly hôn với tôi thì tôi sẽ rất biết ơn CÔ."

Mạc Ninh hơi giật mình: "Cô nói thật đấy à?"

Mạc Ninh thanh toán xong, lúc chuẩn bị rời đi cô nói với vào trong bếp: "Tôi đi đây. Tôi về Đế Đô tìm Mục Đình Sâm đấy nhé, cô đừng có hối hận đó!"

Không đợi Ôn Ngôn trả lời thì cô đã bỏ đi rồi.

Lam Tương cảm thấy Mạc Ninh này có chút kỳ lạ: "Tiểu Ngôn, người này là ai vậy? Tại sao nói chuyện lại không biết nặng nhẹ thế? Cái gì cũng dám nói ra cho được..."

Ôn Ngôn cười cười: "Tính cách cô ấy như vậy từ trước giờ rồi, chị không cần để tâm đâu. Nhưng đúng thật cô ấy từng thích Mục Đình Sâm, lúc hai người quen với nhau từ khi em còn chưa quen Mục Đình Sâm. Nói đúng ra thì em mới là người xen ngang chuyện tình cảm của cô ấy."

Lam Tương không đồng tình với cách nói của cô: "Cái gì mà em là người chen ngang chứ? Trừ khi nào chồng em cũng thích cô ấy thì mới có thể nói vậy. Nếu người mà chồng em lựa chọn là em thì không có chuyện xen ngang gì ở đây cả. Em cũng đừng rộng lượng quả, chị nhìn ra được là cô ấy rất thích chồng của em. Ảnh mắt cô ấy lúc nhắc tới chồng em đều phát sáng lên rồi. Thích một người là chuyện không thể giấu diếm, chỉ cần nhắc tên người đó thì mắt sẽ lấp lánh như sao vậy."

Sẽ phát sáng như sao u? Ôn Ngôn hơi ngẩn người. Cô nghĩ tới lúc trước ánh mắt của cô cũng từng giống như vậy khi còn bên Mục Đinh Sâm sao?



"Vậy... nếu anh muốn đến thì cứ đến đi, cho dù tôi không để anh đến thi anh vẫn sẽ làm vậy thôi. Tôi buồn ngủ rồi, muốn đi ngủ." Tính cách của anh luôn ngoan cường quyết liệt, cô làm sao có thể quyết định thay anh chứ? Nhìn vào giống như anh đang trưng cầu ý kiến từ cô nhưng thật ra không phải như vậy.

/986

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status