Nhà Có Manh Thê Cưng Chiều

Chương 524: Thời Gian Không Yên ổn Vẫn Còn Tiếp

/986


Nghe đến đây, Trần Mộng Dao có chút do dự, cô muốn quay về, nhưng cô cần một bậc thang xuống.

Thấy vậy, Ôn Ngôn nói tiếp: “Cậu là vợ chưa cưới của anh ấy chứ không phải bạn gái tạm thời, khi về anh ấy là người ngay thẳng, không ủ rũ chút nào, nếu sau khi về cậu vẫn cảm thấy không thẻ ở lại, anh ấy vẫn là khiến dáng vẻ sốt ruột của cậu, cậu chỉ việc thu dọn ít quần áo và chuyển về chỗ mẹ cậu xem anh ta có cản bạn được không, nếu không cản thì bạn có thể đường đường chính chính đi, nếu cản lại thì chỉ cần hòa giải.

Nếu thật sự muốn chuyển đi cũng không có xe lái?

Nếu anh ta là đàn ông anh ta sẽ đưa cậu đi, không thể để cậu một mình đêmhôm về nhà mẹ đẻ được?”

Trần Mộng Dao lại gật đầu, nhưng Mục Đình Sâm có chút khẩn trương, nghe dáng vẻ nói rõ ràng mạch lạc của Ôn Ngôn, anh cảm thấy nguy hiểm không thẻ giải thích được, xem ra thời gian không yên ổn vẫn còn tiếp.

Khi đến biệt thự Bạch Thủy Loan, Mục Đình Sâm theo chức trách đã đồng ý với Ôn Ngôn, không rời đi ngay lập tức, bước tới giúp Trần Mộng Dao gõ cửa. Đúng vậy, Trần Mộng Dao không mang theo chìa khóa.

Tiếng gõ cửa kéo dài liên tục khoảng năm phút, bên trong vang lên tiếng bước chân chậm rãi của Kính Thiếu Khanh, Trần Mộng Dao lại không kìm được nước mắt…

Mở cửa ra, Kính Thiếu Khanh trong bộ quần áo len trắng mặc ở nhà lười biếng đứng ở một bên, vẻ mặt chưa tỉnh ngủ. Mục Đình Sâm giơ tay, dùng sức võ nhẹ vào ngực anh: “Đàn ông thì rộng lượng một chút.”

Kính Thiếu Khanh không nói lời nào, đi tới phòng khách rót một ly nước, Mục Đình Sâm đẩy Trần Mộng Dao vào cửa, cánh cửa đóng lại, sau đó, không còn việc của anh nữa.

Trần Mộng Dao căn bản không có dũng khí đối mặt với bộ dáng này của Kính Thiếu Khanh, giận đùng đùng lên lầu. Kính Thiếu Khanh nghe thấy động tĩnh, đặt chiếc cốc trong tay xuống, đứng một lúc mới lên lầu. Trở lại phòng, Trần Mộng Dao đang tẩy trang trong phòng tắm, anh cũng không nằm xuống đi ngủ, tâm trạng chán nản lướt điện thoại di động, tâm tư cũng không đặt trên điện thoại di động.

Trần Mộng Dao thỉnh thoảng lại lén nhìn sang hướng Kính Thiếu Khanh, thấy anh ta còn có tâm tư chơi điện thoại, cô tức giận rơi nước mắt, sau khi tẩy trang xong, cô lê bước chân nặng nè đi ra ngoài, không dừng lại mà đi thẳng xuống cầu thang. Cùng lắm thì cô ngủ ở sofa, nhìn thấy anh cô liền tức giận!

Kính Thiếu Khanh hít một hơi thật sâu rồi ném điện thoại sang một bên, đợi một lúc không thấy Trần Mộng Dao lên lầu ngủ, anh đứng dậy đi tới cầu thang xem xét thì thấy là cô nằm ở ghế sofa. Anh “chăm sóc” lấy cho cô một chiếc chăn bông, hơn nữa còn đặt trước tiếp ở bên chân của cô…

Trần Mộng Dao đá chăn bông trên măth đất: “Anh bớt ở đó giả vò!”

Bước chân anh dừng lại, quay người lại nhìn cô: “Rốt cuộc em muốn làm gì?”

Rốt cuộc cô muốn làm gì? Cô tức giận không kìm được nhìn anh: “Ý anh là gì? Em muốn làm gì? Chẳng lẽ cái gì cũng là em sai sao? Là em nên hỏi anh rốt cuộc muốn thế nào mới đúng, em đã giải thích cho anh rồi đúng không? Em cũng khiêm nhượng rồi, thái độ không tha thứ của anh, còn hỏi em muốn gì sao?

Em ăn một bữa cơm với người khác giới là tội đáng chết vạn lần, anh liên lạc với người phụ nữ đã lên giường là bình thường, là như vậy phải không?”

Bị chọc vào quá khứ không muốn nhắc đến, Kính Thiếu Khanh cau mày, khi đàn bà cãi nhau thích nhất là lôi loạ chuyện cũ, cách làm sáng suốt là không nói năng gì hết, anh quay người đi lên lầu mà không nói một lời, nhưng không nghĩ tới Trần Mộng Dao đang tức giận lướt qua bên cạnh anh, còn hung hăng đụng anh một cái.

 “Cái gì mà được chưa? Có phải em đang ép anh nhận sai hay không? Anh vẫn còn là người sao?”

Anh bắt lấy chiếc nội y cô ném tới, nhức đầu xoa xoa giữa hai lông mày: “Sao anh lại không phải là người?

Không cãi nhau nữa được không? Anh với em suy nghĩ kỹ. Đúng vậy, ngay lúc đầu là anh không thoải mái, em gặp phải phiền phước không tìm anh đầu tiên, điều này làm anh rất khó chịu, anh là người đàn ông của em, còn cần đến Diệp Quân Tước cậu ta giúp em sao? Coi như là cậu ta chủ động giúp đỡ, vậy càng có thể nói rõ bụng dạ cậu ta khó lường, em còn dám giấu anh đi ăn với cậu ta, anh tức giận dường như cũng không phải vấn đề đi?”

“Mọi việc điều anh sai nhất chính là không nên liên lạc với Lê Thuần, không phải, là tin nhắn cô ta gửi cho anh, ngay cả gọi anh cũng chưa từng liên lạc qua. Khi em và Diệp Quân Tước trở về sau bữa ăn là lúc anh đang tức giận, thái độ không được tốt lắm, đó không phải là chưa nói được vài câu thì em đã cãi nhau với anh rồi sao?”

/986

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status