Nhà Có Sư Tử Hà Đông

Chương 21: GIAN PHU LÀ AI?

/89


Lâm Miểu Miểu tắm xong, đang nghiêng đầu dùng khăn mặt lau tóc, hơi nước bốc lên làm hai má cô đỏ ửng, sắc môi càng thêm kiều diễm, cả khuôn mặt cũng sinh động hơn. Tông Chính nhấp môi mỏng, gian nan thu tầm mắt của mình rời khỏi trên người Lâm Miểu Miểu.

Anh nỗ lực đem ánh mắt tập trung vào văn kiện, muốn phân tán lực chú ý của bản thân, nhưng rất nhanh, tầm mắt của anh lại không khống chế được dán lên, Lâm Miểu Miểu không cảm thấy gì ngồi xổm bên cạnh sô pha vừa chơi với ‘Võ Tòng’, vừa lau tóc, Tông Chính lại bị nhất cử nhất động cùng hương thơm ngát sau khi tắm của cô, làm cho cả người khô nóng, sưng tấy khó chịu.

Làm sao lại đẹp như vậy? Đẹp cũng thôi đi, vì cái gì cả người còn mang theo kích thích?

Hô hấp của anh thêm nặng nề, khuôn mặt trầm lắng đứng dậy, trực tiếp đi về phòng tắm trong phòng nghỉ, hơn nửa tiếng sau, ngoài phòng tắm truyền đến âm thanh của Lâm Miểu Miểu: “Tông Chính, anh đã tắm 40 phút……

Tông Chính nghiến răng nghiến lợi quát: “Giục cái gì mà giục!”

Lâm Miểu Miểu lặng lẽ giải thích: “……, nửa tiếng trước, cha anh đến gọi anh cùng về nhà, tôi nói anh đang tắm, ông ấy đã đi trước rồi.”

7, 8 phút sau, Tông Chính quấn khăn tắm bên hông đi ra ngoài, so với trước sắc mặt càng lạnh lùng hơn, sau khi Tông Chính thay xong quần áo, hai người cùng đi xuống bãi đỗ xe ngầm, cả chặng đường, anh cũng không nói một lời, Lâm Miểu Miểu ngoảnh lại liếc nhìn phía xa xa mấy bảo vệ mặc âu phục màu đen đang đi theo, không khí đè ép dường như càng thấp.

Lâm Miểu Miểu ôm hộp nhỏ đựng ‘Võ Tòng’ đi về chỗ xe của mình, Tông Chính gọi cô lại, trong giọng nói mang theo phiến băng: “Lên xe tôi.”

Lâm Miểu Miểu giải thích nói: “Ngày mai tôi còn phải dùng xe, không thể để ở chỗ này được.” Tông Chính ở hoa viên Thế Kỷ tổng cộng có 6, 7 chiếc xe, nhưng xét theo quan hệ giữa hai người, cô cũng không định dùng xe xủa anh ta, ngày mai cô còn có rất nhiều việc, chẳng hạn như đi mua các thứ cần thiết cho ‘Võ Tòng’, đưa nó đi làm kiểm tra thân thể, không có xe tương đối bất tiện.

Tông Chính nhíu mày, đi về phía Lâm Miểu Miểu: “Vậy tôi ngồi xe của em.”

Tông Chính vừa mở cửa xe, đã nhìn thấy ở trên ghế lái phụ đặt một bó hoa hồng lớn, Tông Chính kìm nén bực tức gần một tiếng đồng hồ lập tức bạo phát, anh lạnh lùng chỉ vào hoa chất vấn: “Lâm Miểu Miểu, em có ý gì? Tùy tiện nhận hoa của người khác?”

Lâm Miểu Miểu ném hoa về ghế sau, giương mắt lên nhìn, người này cả ngày âm tình bất định, thật sự chẳng muốn đáp lại! Lâm Miểu Miểu thắt dây an toàn xong khởi động xe.

“Lỗ tai em điếc à? Hay là câm rồi? Hoa này ai tặng?”

Lâm Miểu Miểu tập trung nhìn về phía trước, đầu cũng không quay sang: “Chúng ta nói rồi, không can thiệp vào cuộc sống riêng tư của nhau.”

Tông Chính cười lạnh một tiếng, nghiêng người về đằng trước, rút chìa khóa xe, vứt sang một bên, ngay cả con chó ‘Võ Tòng’ trong hộp vướng víu cũng để ra ghế sau, mới giận dữ nhìn Lâm Miểu Miểu: “Đừng có lảng sang chuyện khác cho tôi! Gian phu là ai?”

Lâm Miểu Miểu nhíu mày, bị Tông Chính không phân rõ trắng đen cũng khơi dậy cơn giận: “Anh có bệnh không đấy?”

Tông Chính hung hăng gào trở lại: “Em mới có bệnh!”

Lâm Miểu Miểu không lên tiếng, cái này rõ ràng là đoạn mở đầu lặp lại như mất trí lần trước “Anh là đồ con lợn” “Cô mới là đồ con lợn” đây mà! Ai muốn cùng anh ta ầm ĩ chứ!

Thấy Lâm Miểu Miểu không nói gì, cơn giận của Tông Chính càng không thể kiềm chế, cả người anh giống như ngọn lửa bùng cháy: “Ai tặng?”

Lâm Miểu Miểu nghiêng đầu, rốt cục cũng nhìn sang phía anh, im lặng không lên tiếng, chuyện của bản thân cô, không nhất thiết phải nói với anh ta chứ?

Tông Chính vốn đã kìm nén được tức giận, nhưng lại bị hoa và thái độ của Lâm Miểu Miểu kích động, ngay lập tức ra tay, anh giống như hổ đi săn, dũng mãnh nhanh nhẹn, bất thình lình nhào về phía Lâm Miểu Miểu.

Sức lực của phụ nữ trời sinh đã yếu hơn đàn ông, sức của Lâm Miểu Miểu mặc dù được huấn luyện trong thời gian dài lại có tài năng, nhưng so với thân thể cao 1m8, thân thể có khỏe mạnh, rèn luyện lâu dài, vào lúc Tông Chính nổi giận đùng đùng, yếu hơn cũng không phải một chút, trước đây hai người đánh nhau, Lâm Miểu Miểu đều ỷ vào kinh nghiệm và kỹ thuật thành thục, nhưng lúc này là không gian chật hẹp trong xe, trên người cô còn thắt dây an toàn, cơ thể còn chưa thể nhúc nhích, trong nháy mắt đã bị thân thể rắn chắc của Tông Chính bổ nhào vào.

Mặc dù hai người kết hôn chưa được mấy ngày, nhưng đánh nhau thật không ít, Tông Chính liên tục chịu buồn bực thiệt thòi, đối phó với Lâm Miểu Miểu tự nhiên cũng tổng kết được mấy điều có lợi, trước tiên phải chói chặt tay Lâm Miểu Miểu, sau đó ngồi khóa chặt trên đùi Lâm Miểu Miểu.

Lâm Miểu Miểu thầm kêu mình quá sơ suất, người đã bị Tông Chính vững vàng đặt dưới thân, sau khi Tông Chính giữ chặt Lâm Miểu Miểu, cúi người xuống hung hăng nhìn cô, ánh sáng lạnh trong con ngươi tỏa ra bốn phía.

“Anh muốn như thế nào…a…”

Tông Chính nhìn chăm chú vào cánh môi phấn hồng không ngừng mở ra của cô, cơ thể so với não phản ứng nhanh hơn, bất thình lình cúi đầu, hôn lên môi Lâm Miểu Miểu, trằn trọc mút lấy.

Lúc này Tông Chính cũng không kịp truy hỏi đáp án mình muốn, môi chạm vào cánh môi của cô, máu toàn thân dường như bắt đầu chảy ngược, sự đụng chạm lúc này so với những nụ hôn chuồn chuồn lướt trước kia thật sự khác nhau rất nhiều, muốn hôn như thế nào thì hôn thế ấy.

Lâm Miểu Miểu vừa mới thất thần vài giây, lập tức quay trở lại, trợn tròn mắt, tay chân liều mạng giẫy giụa, Tông Chính ngồi ở trên hai chân cô, trọng lượng cả cơ thể đều đặt trên người cô, mà trên người cô lại thắt dây an toàn, vùng vẫy vài cái không có hiệu quả, Lâm Miểu Miểu nhanh chóng bình tĩnh lại, mở miệng cắn, mặc dù Tông Chính huyết mạch sôi trào, nhưng đã sớm đề phòng Lâm Miểu Miểu, Lâm Miểu Miểu còn chưa cắn được anh, anh đã tách ra khỏi đôi môi hồng nhuận của Lâm Miểu Miểu, tươi cười đùa cợt: “Lâm Miểu Miểu, em không phải lợi hại lắm sao? Bây giờ không phải vẫn bị tôi đặt dưới thân hay sao?”

Lâm Miểu Miểu giọng nói lạnh lùng uy hiếp: “Tông Chính, anh muốn chết phải không?”

Hai mắt của Tông Chính híp lại, tiếng nói trầm thấp mang theo khí thế cuồng bạo như mây đen kéo đến ùn ùn.

“Lâm Miểu Miểu, hôm nay ngược lại tôi muốn xem xem ai chết trước!”

Sắc mặt Lâm Miểu Miểu hơi thay đổi, Tông Chính cúi đầu xuống, cắn một cái xuống da thịt mềm mại bên cổ Lâm Miểu Miểu, Lâm Miểu Miểu kêu một tiếng, tức giận gào lên: “Tông Chính, anh thả tôi ra!”

Tông Chính vùi đầu vào hõm cổ của Lâm Miểu Miểu, thuận theo cái cổ tinh tế xinh đẹp của cô cắn mút bừa bãi, Lâm Miểu Miểu cực kỳ tức giận: “Tông Chính, anh phát điên gì đấy?”

Tông Chính ngẩng đầu, ánh mắt rét lạnh: “Em có thể kêu lớn tiếng hơn nữa, vừa hay để cho mọi người trông thấy.”

Lâm Miểu Miểu giật mình, mở to hai mắt không dám tin: “Anh có điên không đấy?”

“Gian phu là ai?” Tông Chính cuối cùng cũng còn chưa quên mất mục đích của mình, anh tăng thêm lực trên cánh tay, siết cổ tay Lâm Miểu Miểu đến nhức nhối, Tông Chính ngẩng đầu đặt gần kề khuôn mặt của Lâm Miểu Miểu nhìn chằm chằm, ánh mắt giống như mũi dao sắc nhọn.

Lâm Miểu Miểu ngẩn người, kiềm chế tức giận: “Không hiểu anh nói cái gì!”

Vừa nói dứt lời Tông Chính đã ở hõm cổ của Lâm Miểu Miểu, trằn trọc cắn mút, nghe vậy cắn một cái lên xương quai xanh của cô, lúc anh ngẩng đầu, ánh mắt hoàn toàn giống như dã thú hung ác nhất: “Gian phu là ai?”

Lâm Miểu Miểu bị đau kêu lên, khuôn mặt nhỏ nhắn tức đến không còn chút máu, con ngươi sâu thẳm trợn lên, mãnh liệt đối mặt cùng Tông Chính: “Không có gian phu!”

Sắc mặt Tông Chính ngưng lại, liếc nhìn hoa ở ghế sau: “Ai tặng?”

Thấy Lâm Miểu Miểu không trả lời, Tông Chính cười lạnh cắn một cái nữa trên ngực Lâm Miểu Miểu, Lâm Miểu Miểu cắn môi rên lên, hết sức hối hận khi trước đây đánh anh ta, tại sao phải nhường nhịn, đồ vô lại nên đánh chết thì hơn!

“Ai tặng?”

Ngực Lâm Miểu Miểu phập phồng mãnh liệt, xoay mặt lại không tình nguyện trả lời: “Học viên.”

Tông Chính hỏi đến cùng, Lâm Miểu Miểu bực bội đem chuyện buổi chiều mình làm huấn luyện viên Taekwondo nói hết một lần, sau khi nói xong Lâm Miểu Miểu nhìn Tông Chính không ngừng cười lạnh: “Thả tôi ra!”

Vẻ mặt Tông Chính đã dịu xuống, đối với sự đe dọa của Lâm Miểu Miểu vẫn không nhúc nhích, có thiên thời địa lợi, thật vất vả anh mới bắt được cơ hội chế ngự Lâm Miểu Miểu, thân thể thiếu nữ mềm mại trong ngực, làm sao có thể dễ dàng bỏ qua như vậy, chí ít phải hôn thích đã chứ?

“Trước đây có bạn trai không?”

Thấy Lâm Miểu Miểu chỉ nhìn anh cười lạnh lùng, khóe môi Tông Chính nhếch lên, cánh môi nóng bỏng của Tông Chính phủ lên môi của Lâm Miểu Miểu.

Lâm Miểu Miểu há miệng định cắn, Tông Chính sớm có chuẩn bị, sao có thể để cô đạt được ý đồ, vừa rời khỏi môi của Lâm Miểu Miểu, Tông Chính lại cúi đầu khẽ gặm cắn trên vùng da thịt ở cổ và ngực cô.

“Không có!” Lâm Miểu Miểu nghiến răng nghiến lợi nói.

“Có thích người nào chưa?”

“Chưa!” Gân xanh trên trán Lâm Miểu Miểu nổi hết lên.

Tông Chính hơi giật mình, bỗng nhiên nở nụ cười, một đôi mắt phượng đầy khiêu khích, anh chăm chú nhìn con ngươi đen của Lâm Miểu Miểu vì tức giận mà sáng rực vô cùng sinh động, mỉm cười hỏi: “Vậy còn là xử nữ chứ?”

Lâm Miểu Miểu nhìn chằm chằm anh, cười đến lạnh cả người, môi đỏ mọng khẽ nhếch phun ra hai chữ: “Không phải!”

Sắc mặt Tông Chính đột ngột sa sầm, anh lạnh lùng không dời mắt khỏi Lâm Miểu Miểu, cúi đầu cắn mạnh lên ngực Lâm Miểu Miểu, gần như muốn cắn lấy một miếng thịt trắng nõn của cô.

“Hai năm trước em phải!! Người đàn ông ấy là ai?!”

Lâm Miểu Miểu chịu đau kêu lên, ngửa mặt, không hề sợ hãi nhìn Tông Chính cười gằn: “Đó là lừa anh, 10 tuổi tôi đã không còn là xử nữ!”

“……10 tuổi?”

Ánh mắt Tông Chính ngưng lại, bất thình lình lại như lửa cháy, sắc mặt hết đỏ rồi xanh lại đen, ngực anh phập phồng nhấp nhô, dường như cơn giận đã không thể kìm nén nữa.

“Em bị……cưỡng bức? Người đàn ông đó là ai?”

Lúc nào cô nói mình từng bị cưỡng bức hả? Lâm Miểu Miểu thật sự tức giận muốn mở miệng cắn chết Tông Chính: “Ai bị cưỡng bức? Anh mới bị cưỡng bức!”

Con mắt hẹp dài của Tông Chính, vì khiếp sợ mà mở lớn, ánh mắt giống như gió bão quét hết đám mây, mang theo cấp độ kinh người: “……em, em tự nguyện? Em mới 10 tổi, em đã……”

Lâm Miểu Miểu sợ run một giây, rất nhanh hiểu được ý nghĩ của Tông Chính, trong nháy mắt mặt đỏ lên, nén nhịn hai giây mới gào to nói: “Vận động quá mức, màng trinh bị rách!”

Tông Chính tức giận khuôn mặt gần như méo mó bỗng nhiên cứng đờ, qua mấy giây, Tông Chính mới thả lỏng cơ thể, chôn ở trong hõm cổ của Lâm Miểu Miểu, nhẹ nhàng nở nụ cười.

“Bỏ ra!” Lâm Miểu Miểu giọng nói lạnh lùng khẽ gào lên.

“Tôi là người đàn ông đầu tiên chạm vào em như vậy phải không?”

Tông Chính nói xong còn mỉm cười làm mẫu, cúi xuống ngậm da thịt ở ngực Lâm Miểu Miểu vào trong miệng trằn trọc mút lấy, cố ý làm phát ra tiếng kêu “chụt chụt——”.


/89

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status