Nhân Gian Hoan Hỉ

Chương 41 - Chương 31.1

/92


Editor: Linh Đang

Đa Ninh cầm thẻ mở cửa phòng đi ra từ thang máy, thiếu chút nữa đụng phải một quản lí khách sạn nam. Ngay lập tức quản lí mặc tây trang phẳng phiu lễ phép lui về phía sau hai bước, gật đầu chào hỏi cô; Đa Ninh càng thêm nho nhã lễ độ đặt câu hỏi: Chào anh, xin hỏi phòng 1921 ở đâu vậy?

Đi về bên trái, sau đó, quẹo vào phòng thứ hai ở bên phải. Quản lí nam nói, sau đó còn nâng tay lên chỉ phương hướng cho cô.

Cám ơn. . . Đa Ninh nói lời cảm ơn, bước chân nhanh hơn, trong lòng vẫn đang rất lo lắng cho tình hình của Chu Diệu. Cô đã thấy bộ dáng Chu Diệu uống nhiều say rượu một lần, cả khuôn mặt đỏ hồng như bác Quan ( Quan Vân Trường trong Tam quốc diễn nghĩa ???), sau đó ôm cô hát ngôi sao nhỏ.

Chợt lóe chợt lóe sáng trong suốt, cả bầu trời đều là ngôi sao nhỏ, treo trên bầu trời tỏa sáng lung linh, giống như rất nhiều. . . Ninh mắt to. . . Chu Diệu như thế, ngốc nghếch như một con tinh tinh lớn. Nhất là đối lập với hình tượng hồ ly khôn khéo lúc bình thường của anh.

Nhưng trợ lý nói Chu Diệu đã bất tỉnh nhân sự, chẳng lẽ tình huống lần này nghiêm trọng hơn? Đa Ninh không khỏi lo lắng.

Thẻ phòng cô cầm trong tay chính là do trợ lí đợi ở đại sảnh của quán rượu giao cho. Đối mặt với trợ lý cứ giải thích mãi, trước khi lên trên cô không thể không hoài nghi hỏi một câu: Nghiêm trọng như vậy, tại sao không đưa đến bệnh viện?

Trợ lý nhìn cô một hồi, ánh mắt chân thành, nói với cô: Bởi vì trước khi Chu tổng bất tỉnh nhân sự, luôn luôn gọi tên của Hứa tiểu thư. . .

Luôn luôn gọi tên của cô? Cô thật sự biến thành nữ nhân vật chính sao? Mặt khác anh ta xác định là Chu Diệu kêu tên cô, mà không phải Dê tiểu thư. . . ?

Hoặc là Dương tiểu thư?

Cảm giác của Đa Ninh về phương hướng không tốt, hơn nữa hành lang dài của khách sạn được thiết kế hình cung, quanh đi quẩn lại cuối cùng cũng tìm được phòng 1921. Trước khi dùng thẻ mở cửa phòng, cô gõ cửa hai cái trước, hỏi vọng vào bên trong một câu: Chu Diệu, anh ở bên trong sao?

Ở, đang nằm chờ đây. . . Chu Diệu mở to mắt nằm trên giường lớn, nghĩ đến một vấn đề, không phải trợ lý của anh không đưa thẻ phòng cho Đa Ninh chứ? Nếu như vậy, anh còn phải tỉnh lại từ trạng thái bất tỉnh nhân sự, mở cửa cho Đa Ninh.

Chu Diệu thở phì phò, thật sự không ai làm nhiều chuyện ngớ ngẩn như người trợ lí này. Công tác không xuất sắc, đến việc nhỏ như thế này cũng làm không xong.

. . . Đột nhiên bên ngoài không có tiếng động gì, sợ Đa Ninh cứ như vậy mà đi rồi. Chu Diệu xoa xoa cái trán, định đứng lên mở cửa. Đúng lúc này, cạch một tiếng, cửa phòng khách sạn mở ra.

Chu Diệu đột ngột ngã xuống, nhắm mắt lại. Từ nhỏ đến lớn, anh chưa từng giả bộ như này. . .

Đa Ninh không nhịn được nhướn mày, cô đã quẹt thẻ tiến vào, đứng ở trước kệ tivi nhìn thấy người nằm trên giường. Vừa mới rồi là mắt cô hoa sao? Hình như cô nhìn thấy cơ thể Chu Diệu bắn một cái, từ trên xuống dưới,




/92

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status