Nhân Gian Hoan Hỉ

Chương 53 - Chương 42

/92


Thứ nhất, nhanh chóng hóa thân vào vai cha.

Thứ hai, thường xuyên bộc lộ ngươi tình thương của cha.

Thứ ba, đợi Đa Ninh nói cho cậu tất cả.

Đây là ba lời khuyên Cố Gia Thụy đưa ra, không khác với suy nghĩ của Chu Diệu lắm. Sau đó vấn đề của Cố Gia Thụy là: Lần trước đưa cho cậu ba lời khuyên, cậu thực thi đến cái thứ mấy?

Chu Diệu lành lạnh đáp lời: Một hòa thượng như cậu hỏi điều này thích hợp sao?

Cố Gia Thụy: . . .

Không đợi mở miệng, Chu Diệu đã cúp điện thoại, cái tên xoay người vô tình, trở mặt!

Cố Gia Thụy: . . . Tại sao lại không thích hợp? Đó không phải là ba chủ ý mà anh phá giới mới đưa ra sao?

Làm một hòa thượng lâu như thế, thì phải thường phá tiểu giới, điều tiết một chút để thể xác và tinh thần khỏe mạnh. Cố Gia Thụy xuất đạo làm hòa thượng năm năm, sớm phá không ít tiểu giới, nhưng còn giữ đại giới.

Con người vốn tham lam, bắt đầu từ phóng túng đến tự hạn chế cần vất vả tu hành; nhưng từ tự hạn chế đến phá giới, thường thường chỉ cần một chút tạp niệm.

Cúp điện thoại, Cố Gia Thụy chơi điện tử (chỗ này là 1 trò gì đó trên QQ Speed Mobile, mình cũng k rõ ), lại niệm kinh Kim Cương hai lần. Chẳng qua vừa chơi được một nửa đã bị lag, Cố Gia Thụy không nhịn được mắng một câu **, ném điện thoại di động xuống.

Thật sự WIFI ở chùa miếu dưới chân núi rất yếu, không có cáp quang thì thôi, còn nhiều người dùng nữa. Hơn nữa sau đấy, một đám tiểu hòa thượng ở sương phòng cách vách login tập thể.

Quên đi. . . Không tranh không tranh.dienanlê3quy5đôn

Cố Gia Thụy click vào hình đại diện của Trịnh Nhan Nghệ, quan sát bé con ở ảnh đại diện, bé con lớn lên giống Đa Ninh nhiều hơn Chu Diệu. . . Anh rất thích. Cũng không thể không nói, thật sự thằng nhãi Chu Diệu này tốt số.

Ngày hôm qua anh hoàn toàn đoán mò, sở dĩ có thể đoán đúng, hoàn toàn là do người nào đó ngực lớn nhưng ngốc nghếch trước sau như một. Ngốc nghếch, ngốc nghếch cũng tốt. . . Đầu óc nhẹ nhõm, ít phiền não.

Về phần ngực lớn. . . Ngực lớn. . . Cũng tốt.

Đa Ninh lại nhận được một lì xì từ Cố Gia Thụy, mức còn có chút lớn, 200 đồng. Chẳng lẽ này lại là Cố học trưởng cổ vũ cô? Đa Ninh cầm di động, định tìm một lí do trả tiền lại cho Cố Gia Thụy. Cô không thể lấy tiền lì xì của một người xuất gia được.

Đang muốn trả lời, Cố học trưởng lại gửi một loạt lì xì tới. Bởi vì lì xì đều có mức quy định sẵn.

Đa Ninh hoàn toàn: . . .

Sau đó, Cố Gia Thụy gửi hai chữ tới: Mỏi tay.

Đa Ninh đã không biết nói gì, hoàn toàn không thể lý giải hành động của Cố Gia Thụy. Chẳng lẽ Cố học trưởng từ hòa thượng biến thành tán tài đồng tử (đứa trẻ phá của) rồi sao? Hay là thần tài thăng cấp. . .

Nửa phút sau, Cố Gia Thụy nói với cô: Lúc học đại học mượn Chu Diệu hai ngàn, lúc ngồi thiền mới nhớ, trả lại cho em.

Đa Ninh vẫn có phần lờ mờ: Lúc học đại học?

Cố Gia Thụy không hề nói, chỉ gửi lại một khuôn mặt tươi cười —— nhưng cười không nói.

Bởi vì là lì xì hai ngàn đồng, đương nhiên Đa Ninh tìm Chu Diệu hỏi một câu, không nghĩ tới sáng tinh mơ xe của Chu Diệu đã dừng ở dưới hoa viên Lam Thiên. Bên cạnh Thiểm Thiểm còn nhắm mắt lại đang ngủ say, Đa Ninh hôn Thiểm Thiểm một, rón rén xuống giường; trước khi xuống dưới, xin lỗi gõ cửa phòng Nhan Nghệ, nhờ Nhan Nghệ trông Thiểm Thiểm một chút. Sợ Thiểm Thiểm tỉnh lại không tìm thấy cô.

Nhan Nghệ đã đứng lên, cho cô một ánh mắt yên tâm.

Đa Ninh mặc áo ngủ lỡ tay cùng quần ngủ, trực tiếp khoác một chiếc áo khoác mỏng ở ngoài, đi xuống lầu. Chu Diệu đang dừng xe, sở dĩ Đa Ninh xuống lầu là muốn mua bữa sáng, không nghĩ tới Chu Diệu cũng đã mua bữa sáng mang tới đây.

Sau khi đi đỗ xe, một tay cầm chìa khóa xe, một tay cầm theo túi giấy chứa một đống đồ ăn sáng.

Sớm. Đa Ninh nói sớm.

Sớm. . . Chu Diệu đáp lại, vóc dáng cao cao đi tới trước mặt Đa Ninh. Hiếm khi hai người có thể đứng với nhau một lúc, anh có phần luyến tiếc lên lầu, ánh mắt nhìn thẳng người trước mắt.

Dù cho khóe mắt cô còn chút gỉ mắt, cũng vẫn đáng yêu mê người như thế.

Mê người. Lúc trước học đại học bao gồm cả thời điểm hai người kết hôn Chu Diệu cũng không biết có thể dùng từ đó để hình dung Đa Ninh. Có lẽ trong mắt trong lòng anh, Đa Ninh luôn mang bộ dáng của một cô gái. Thế nhưng cô gái của anh, vào năm năm trước đã sinh cho anh một cô bé.

Tâm tình Chu Diệu mềm mại xen lẫn áy náy, hỏi Đa Ninh: Thiểm Thiểm dậy chưa?

Còn đang ngủ. Đa Ninh mở miệng nói, Em định xuống dưới mua chút đồ ăn sáng.

Không tồi, anh mua sớm hơn một chút. Chu Diệu nói, sau đó vươn tay, đặt ngón cái dưới khóe mắt của cô, nhẹ nhàng lau một. Gỉ mắt. Anh nói.

Đa Ninh: . . . À. Cô còn chưa rửa mặt.

Thật sự hai người rất quen thuộc, lấy gỉ mắt, Đa Ninh cũng không có gì xấu hổ. Chỉ cảm thấy hai ngày nay Chu Diệu có gì đó khác biệt, nghĩ rằng có phải Chu Diệu phát hiện gì đó hay không.

Đa Ninh cùng Chu Diệu lên lầu, sau đó trước khi cô mở cửa, đột nhiên Chu Diệu duỗi tay kéo cô lại, hai người cùng đè trước cửa. Đợi một lát hãy đi vào. Chu Diệu nói bên tai cô, giọng nói trầm thấp lại mềm mại.

Cứ như vậy mà ôm một chút.

Một tay cầm theo bữa sáng, một tay ôm cô. Đây là một ôm mang theo hương vị của bữa sáng, như có sự tốt đẹp của khói lửa nhân gian. Đa Ninh cũng có chút quyến luyến, ngửa đầu nhìn Chu Diệu.

Sau đó, Chu Diệu làm bộ còn muốn hôn xuống. Lập tức Đa Ninh dùng hai tay che miệng, không thể, cô còn chưa đánh


/92

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status