Làm một người trưởng thành, anh dụ dỗ gian dâm nhân ngư bảo bối Tiểu Nam còn ngây thơ cái gì cũng chưa biết, có lẽ chờ Tiểu Nam hiểu được ý nghĩa của loại hành vi đó, khi lớn rồi hẳn sẽ gây thương tổn cho tâm linh của bé đi? Bất quá Hải Thiên Lam nguyện ý dùng toàn bộ cuộc đời mình để đền bù cho bé.
“Anh yêu em, Tiểu Nam, nhân loại tuyệt sẽ không thương tổn tới người mình yêu nhất.”
“Em đã nói đại ca ca là người tốt, chỉ là cá heo không chịu nghe em nói xong.”
Tiểu Nam nhảy lên hôn Hải Thiên Lam một cái. Sau đó xoay mình liền trở lại biển sâu.
“Em xuống phía dưới xem chút, lập tức sẽ quay lại.”
Tiểu Nam nói rồi liền lặn xuống.
Hải Thiên Lam vừa xoay người thì đúng lúc gặp bọn Thủy Hàn đi đến mang theo tập hồ sơ.
“Hàng đã được gửi tới, có thể cho Tiểu Nam chỉ điểm và xác nhận rồi, Tiểu Nam đâu?”
“Bé xuống biển chơi rồi.”
Đợi trong chốc lát, Tiểu Nam liền cầm hai sò trở lại bờ, đặt vỏ sò lên tảng đá, bé nằm sấp bên cạnh nhìn xem.
Vỏ sò động đậy, thò cái lưỡi thịt mềm ra muốn bò về biển, Tiểu Nam liền vươn tay đè lại nó, không cho nó rút lưỡi, trẻ con ngứa tay hay nghĩ ra nhiều trò nghịch ngợm, đây chính là trò chơi của Tiểu Nam.
Hải Thiên Lam tiến tới ôm lấy bé.
“Được rồi Tiểu Nam, buông tha cho con sò đáng thương này đi, qua xem cái này này.”
Bọn họ đưa tư liệu cho Tiểu Nam xem, cho bé xác nhận kẻ năm đó đã đẩy Hải Thiên Lam xuống biển.
Sau khi nhìn lướt qua tư liệu, Tiểu Nam chỉ vào một thanh niên trên ảnh nói.
“Chính là hắn.”
“Em khẳng định?”
“Ừm! Bởi vì hắn trông rất giống anh, hắn đẩy anh xuống thuyền, em còn tưởng là anh em anh đang đùa giỡn, chị gái em cũng thường xuyên bắt nạt em như vậy, nhưng em lại thấy anh ở trong biển rất thống khổ, các anh không giống như đang đùa.”
Nghe Tiểu Nam vừa nói, mọi người mới phát hiện, thanh niên trên tư liệu kia thật sự cùng Hải Thiên Lam có vài phần giống nhau.
“Anh yêu em, Tiểu Nam, nhân loại tuyệt sẽ không thương tổn tới người mình yêu nhất.”
“Em đã nói đại ca ca là người tốt, chỉ là cá heo không chịu nghe em nói xong.”
Tiểu Nam nhảy lên hôn Hải Thiên Lam một cái. Sau đó xoay mình liền trở lại biển sâu.
“Em xuống phía dưới xem chút, lập tức sẽ quay lại.”
Tiểu Nam nói rồi liền lặn xuống.
Hải Thiên Lam vừa xoay người thì đúng lúc gặp bọn Thủy Hàn đi đến mang theo tập hồ sơ.
“Hàng đã được gửi tới, có thể cho Tiểu Nam chỉ điểm và xác nhận rồi, Tiểu Nam đâu?”
“Bé xuống biển chơi rồi.”
Đợi trong chốc lát, Tiểu Nam liền cầm hai sò trở lại bờ, đặt vỏ sò lên tảng đá, bé nằm sấp bên cạnh nhìn xem.
Vỏ sò động đậy, thò cái lưỡi thịt mềm ra muốn bò về biển, Tiểu Nam liền vươn tay đè lại nó, không cho nó rút lưỡi, trẻ con ngứa tay hay nghĩ ra nhiều trò nghịch ngợm, đây chính là trò chơi của Tiểu Nam.
Hải Thiên Lam tiến tới ôm lấy bé.
“Được rồi Tiểu Nam, buông tha cho con sò đáng thương này đi, qua xem cái này này.”
Bọn họ đưa tư liệu cho Tiểu Nam xem, cho bé xác nhận kẻ năm đó đã đẩy Hải Thiên Lam xuống biển.
Sau khi nhìn lướt qua tư liệu, Tiểu Nam chỉ vào một thanh niên trên ảnh nói.
“Chính là hắn.”
“Em khẳng định?”
“Ừm! Bởi vì hắn trông rất giống anh, hắn đẩy anh xuống thuyền, em còn tưởng là anh em anh đang đùa giỡn, chị gái em cũng thường xuyên bắt nạt em như vậy, nhưng em lại thấy anh ở trong biển rất thống khổ, các anh không giống như đang đùa.”
Nghe Tiểu Nam vừa nói, mọi người mới phát hiện, thanh niên trên tư liệu kia thật sự cùng Hải Thiên Lam có vài phần giống nhau.
/45
|