Nhân Sâm Dưỡng Linh Chi

Chương 10 - Chương 10

/147


Ủy thác này nhìn như đơn giản, nhưng thật sự không có bao nhiêu người có thể hoàn thành. Kính Đàm* thần bí khó lường, có nhiều trân bảo, tự nhiên có người dùng nhiều sức lực nghiên cứu, lại bởi vì nước hồ kỳ lạ của Kính Đàm mà bị ngăn cản.

*chỗ này trong bản raw cũng là Kính Đàm chứ không còn viết là Kính Hà Đàm nữa, mình nghĩ chắc đây là cách gọi tắt.

Trong Kính Đàm, người tu vi càng cao, sức nổi phải chịu lại càng lớn, mà người tu vi thấp lại không thể nín thở thời gian dài, cũng không cách nào đi xuống quá sâu.

Trước đó, Nguyễn Thanh Tuyết chưa bao giờ đi xuống đáy đầm, nhất là chịu ảnh hưởng của sức nổi, còn do Kính Đàm vô cùng trong suốt , cho dù không thể đến đáy đầm, tình huống dưới đáy đầm vẫn là vừa xem hiểu ngay, cát trắng dưới đáy đầm tỏa ra ánh sáng, trên đó còn có một chút đá vụn và tôm cá dừng chân, Nguyễn Thanh Tuyết nghĩ không ra ủy thác này của Mặc Đan Môn có ý nghĩa gì.

Nghĩ không ra giống Nguyễn Thanh Tuyết có khối người, có người cảm thấy Mặc Đan Môn nắm giữ bí mật của đáy đầm Kính Đàm không muốn người biết, cũng có người cho rằng Mặc Đan Môn bị điên, mới có thể ban bố ủy thác vô nghĩa như thế .

Nhưng mặc kệ thế nào, mê hoặc củaKính Đàm, và hứa hẹn của Mặc Đan Môn hấp dẫn rất nhiều tu sĩ đến đây như cũ, mà đệ tử Mặc Đan Môn cũng đã sớm chờ bên cạnh.

Cửu Cảnh Kim Liên trong Kính Đàm cách mỗi chín năm sẽ kết một hạt sen, mà kim liên lại kỳ lạ hoa không tàn, nhất là lúc hạt sen chín, còn phát ra ánh sáng màu vàng nhu hòa, chiếu rọi Kính Đàm thành một mảnh nước màu vàng kim. Mà sức nổi của Kính Đàm, vào thời khắc kim liên tỏa hào quang là nhỏ nhất , cũng là lúc thích hợp nhất để lẻn vào.

Mặc kệ thế nào, nếu đã đến , tự nhiên phải thử một lần. Hoa Vũ Lâu đang ở trước cảnh trúc cơ, gặp chuyện này cũng coi như cơ duyên, hơn nữa còn có hạt châu sư phụ cho, chắc hẳn cần dùng đến.

Nguyễn Thanh Tuyết cũng có suy nghĩ như thế, đối với tu sĩ mà nói, đụng phải chính là cơ duyên, nào có đạo lý tránh đi, Nguyễn Thanh Tuyết khẽ nghiêng đầu nhìn về phía Long Tiểu Chi, không có xem nhẹ ý kiến của Long Tiểu Chi . Tiểu Chi nghĩ sao?

Còn chưa chờ Long Tiểu Chi trả lời, bên cạnh đột nhiên truyền đến một tiếng giễu cợt. Bốn người nhìn lại theo tiếng, phát hiện là một nữ tử mặc quần áo màu vàng hoa văn lam, nữ tử thấy bốn người nhìn về phía nàng, cũng không có ý tránh né, chỉ là thần sắc kiêu căng khẽ hừ một tiếng. Bên cạnh nàng còn có vài tu sĩ mặc kiểu dáng áo bào giống vậy, hiển nhiên là cùng một tông môn.

Thấy nữ tử cũng không nói lời nào, bốn người tự nhiên cũng không muốn chọc phiền toái, đang muốn quay đầu lại, một thiếu nữ áo đỏ bên cạnh nữ tử lại đột nhiên liếc Long Tiểu Chi một cái, thần sắc khinh bỉ, mở miệng nói ra. Nhìn cái gì, tử điệp đê tiện.

Thiếu nữ áo đỏ nhìn qua chỉ mới mười hai mười ba tuổi, da trắng như ngọc, môi đỏ như máu, thân hình đan xen hợp lí, bộ ngực đã là xinh đẹp thon thả.

Mà cô gái vừa mới giễu cợt kia cũng chỉ mười bảy mười tám tuổi tuổi, thấy thiếu nữ mở miệng thì cười khẽ một tiến. Y Vũ cần gì tức giận, bất quá là người xấu hỗn tạp, không có linh thú, nên xem một con tử điệp như bảo bối, buồn cười.

Long Tiểu Chi ngơ ngác, trong những năm này, nàng cũng đã gặp qua rất nhiều sinh vật không hữu hảo, nhưng cơ bản đều là trực tiếp đấu võ hoặc là tùy thời bắt giết, nghiêm túc thì là lần đầu tiên nàng bị người mắng.

Tay Hoa Vũ Lâu đã nắm lấy chuôi kiếm, kiếm ý bén nhọn muốn trút xuống. Mấy người bên cạnh hiển nhiên cũng cảm thấy địch ý của Hoa Vũ Lâu, vài người đệ tử tiến lên ngăn phía trước hai nữ tử.

Long Tiểu Chi lại có động tác trước Hoa Vũ Lâu, chỉ thấy nàng động tác ưu nhã đứng dậy, đứng trên đầu vai Nguyễn Thanh Tuyết, trên mặt bánh bao mềm mại không có phiền não, Long Tiểu Chi duỗi tay nhẹ nhàng sửa sang quần áo màu tím của mình, trong lúc giơ tay nhấc chân lộ ra quý khí tự nhiên.

Xung đột vừa rồi của mấy người đã hấp dẫn không ít tu sĩ xung quanh, lúc này nhất cử nhất động của Long Tiểu Chi tự nhiên rơi vào trong mắt mọi người, chúng tu sĩ thấy vậy cũng không khỏi khen một câu, một tiểu yêu thật quý khí.

Không nói nửa năm qua Hiên Khâu Thiên Giác vô tình cố ý dạy bảo, bản thân Long Tiểu Chi cũng là bảo bối tuyệt thế trời sinh, bày ra tư thế hù dọa mấy người vẫn là vấn đề không khó.

Đê tiện? Ngươi đang nói ta sao? Giọng nói thanh thúy non nớt như dòng suối róc rách thấm vào ruột gan.

Thiếu nữ Y Vũ kia thấy động tác Long Tiểu Chi không hiểu sao có chút xấu hổ. Nếu không thì sao, ta thân là




/147

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status