Nhân Sâm Dưỡng Linh Chi

Chương 85 - Chương 85

/147


Bé con ngẩng cao cái đầu nhỏ, thả linh trà mình thu hoạch được lên mặt bàn.

Nhìn bánh trà chỉnh tề trên bàn, Hiên Khâu Thiên Giác sững sờ, cầm lên tra xét. Tiểu Chi mua được ở đâu ?

Một cửa hàng tên là Thì Vũ các, con còn mua một con ốc biển nữa, trà có vấn đề gì sao? Long Tiểu Chi dùng bàn tay nhỏ bé chỉ xung quanh, sau đó ngoan ngoãn đứng bên cạnh bánh trà chất lên còn cao hơn nàng.

Hiên Khâu Thiên Giác cúi đầu cười nói. Vấn đề lớn.

Long Tiểu Chi mở to mắt nhìn sang, con mắt ngập nước, hình như sắp khóc rồi.

Hiên Khâu Thiên Giác tiếp tục cười. Loại trà này đã sớm tuyệt tích trên đại lục Hoàn Thần, không phải có linh thạch là có thể mua được , Tiểu Chi còn nhớ vị trí của cửa hàng không?

Nghe vậy, Long Tiểu Chi đã hiểu Hiên Khâu Thiên Giác cố ý trêu mình, lập tức kiêu ngạo hừ một tiếng, xoay đầu nhỏ đi. Tiểu Chi không nhớ rõ !

Nhưng kiêu ngạo của nàng cũng không giữ được quá lâu, hai bàn tay nâng nàng lên, Hiên Khâu Thiên Giác nâng nàng lên trước mặt mình, dịu dàng trong mắt khiến người ta không thể lẩn trốn. Tiểu Chi đúng là bảo bối, nhanh lớn lên nhé.

Bởi vì sự chú ý bị trà hấp dẫn, trong lúc nhất thời Hiên Khâu Thiên Giác cũng không có chú ý tới ốc biển Long Tiểu Chi nóinhưng cho dù nhớ rõ, Hiên Khâu Thiên Giác cũng sẽ không nghĩ tới, ốc biển này không phải ốc biển bình thường, chỉ sợ người có thể lấy ốc biển làm phủ đệ trện đại lục này chỉ có mình Long Tiểu Chi.

Hai thầy trò ngừng trong khách sạn một lát, lại ra cửa lần nữa, thời gian qua lâu như vậy, nhưng vẫn không thấy tung tích những người khác , xem ra sau khi truyền tống sau đó, Long Tiểu Chi và Hiên Khâu Thiên Giác là hai người cách thành Linh Tịch gần nhất .

Trong thành Linh Tịch, đã gần tới buổi trưa, tòa thành vô cùng náo nhiệt, lầu các cao vút trong mây, thực vật tạo hình kỳ lạ, hải sản mỹ thực, rất khó tưởng tượng, nếu như thành cổ quy mô như thế không bị hủy diệt, hiện thời sẽ phồn thịnh thế nào.

Diện tích thành cổ rất lớn, lấy tốc độ Hiên Khâu Thiên Giác và Long Tiểu Chi đi hai canh giờ, thế nhưng mới khó khăn lắm đi ngang qua thành cổ một lần, bởi vì Long Tiểu Chi muốn tiến giai, nên Hiên Khâu Thiên Giác muốn mang Long Tiểu Chi tìm một chỗ an toàn, thời gian một buổi trưa đủ để Hiên Khâu Thiên Giác tìm hiểu tương đối rõ về thành Linh Tịch.

Sư phụ không ăn sao? Long Tiểu Chi ngồi trên vai Hiên Khâu Thiên Giác, ôm một cái bánh bao béo núc ních cắn một ngụm, hiển nhiên, Long Tiểu Chi còn nhớ rõ cửa hàng bánh bao mà thiếu nữ trong Thì Vũ các nói, hơn nữa cũng mua thật nhiều chủng loại bánh bao khác nhau chồng chất trong linh phủ.

Hiên Khâu Thiên Giác nghe vậy thì nghiêng đầu. Được, vi sư cũng muốn nếm thử.

Long Tiểu Chi sững sờ, không nghĩ tới Hiên Khâu Thiên Giác lại muốn ăn bánh bao, còn chưa phản ứng lại đây, đã tự nhiên nâng cánh tay lên, đưa bánh bao tới trước mặt Hiên Khâu Thiên Giác.

Hiên Khâu Thiên Giác cũng không khách khí, chẳng những một ngụm nuốt non nửa cái bánh bao, ngay cả tay mập của Long Tiểu Chi cũng nuốt vào trong miệng, thậm chí dùng răng nhẹ nhàng cắn một cái, đương nhiên, hoàn toàn không dùng sức.

Cắn xong, Hiên Khâu Thiên Giác cũng hiểu vì sao con kỳ lân vừa nãy lại nuốt Long Tiểu Chi, đúng là quá ngon, vui vẻ trong mắt Hiên Khâu Thiên Giác còn chưa kịp đầy, lại không biết hành động này của mình , đúng lúc chọc tới chỗ Long Tiểu Chi sợ nhất trong đáy lòng.

Long Tiểu Chi túm móng vuốt bụ bẫm của mình về, cúi đầu nhìn nhìn, tuyệt không đau nhức, chỉ hơi hồng lên, Long Tiểu Chi lập tức oa một tiếng khóc lớn, giống như chịu ấm ức bằng trời, lẽ nào sư phụ phát hiện bản thể của nàng , cuối cùng quyết định ăn nàng vào bụng ?

Long Tiểu Chi vừa khóc, Hiên Khâu Thiên Giác lập tức ngơ ngác, chỉ có thể nâng bé con trong lòng bàn tay an ủi. Tiểu Chi đừng khóc , sau này vi cũng không ăn bánh bao nữa nhé.

Hiên Khâu Thiên Giác thấy hơi bất đắc dĩ, hơi sợ, bé con vừa khóc vừa lau nước mắt, thân mình nhỏ bé miễn bàn có bao nhiêu đáng thương , đang muốn tiếp tục an ủi, lông mày Hiên Khâu Thiên Giác khẽ nhíu một cái, cơ hồ trong nháy mắt đặt Long Tiểu Chi vào lòng, đồng thời nhảy khỏi chỗ cũ.

Mà trong nháy mắt Hiên Khâu Thiên Giác rời đi, một lão giả tóc trắng cũng xuất hiện gần Hiên Khâu Thiên Giác, lão giả mặc trang phục của Thương Lan tông, đúng là sư đệ Tần Tông Nguy, Tần Tỳ Nghiên.

Xem ra đoàn người Thương Lan tông kia cũng đã truyền tống , mà Tần Tỳ Nghiên này thì không biết là trùng hợp hay là có nguyên nhân khác, bất ngờ nhanh chóng vào Linh Tịch thành.

Tần Tỳ Nghiên chắp tay với Hiên Khâu Thiên Giác , thái độ hơi kỳ quái, như có chút phần khinh thường, lại có chút phần nịnh nọt, ánh mắt lơ đãng quét qua tà áo Hiên Khâu Thiên Giác. Đã lâu không gặpHiên Khâu tông


/147

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status