Theo suy đoán của Lâm Hàn, quá trình “tính chất biến hóa” thực chất là một lần tinh lọc chakra, khiến chakra trở nên càng thuần khiết, càng tinh tế hơn, từ đó có biến đổi về chất. Muốn làm được như vậy, Lâm Hàn trước hết phải sở hữu lượng chakra khổng lồ, sau đó tiến hành tinh lọc ra tinh hoa từ trong đám chakra khổng lồ đó để sử dụng. Hoặc là hắn có thể tinh lọc từng xíu một, sau đó lại tu luyện tăng cường chakra, sau đó lại tinh lọc, lại tăng cường.
Hai con đường, Lâm Hàn cần chọn một!
Trải qua khổ tư suy nghĩ, Lâm Hàn quyết định lựa chọn con đường thứ ba!
Kết hợp cả hai cách.
Hắn có thể vừa tinh lọc, vừa tăng cường chakra, nhưng hắn vẫn muốn tập trung vào cách thứ nhất hơn, nghĩa là tập trung tăng cường chakra là chủ yếu, tinh lọc chakra trong lúc này thuần túy là luyện tập cho quen, đến lúc có đủ chakra, hắn có thể thuần thục mà tinh lọc, tránh khỏi những khó khăn không cần thiết.
Đúng, cứ quyết định như vậy!
Phương pháp tinh lọc chakra thì Lâm Hàn đã có, nó tồn tại trong hệ thống từ ngày đầu tiên Lâm Hàn kích hoạt. Thứ này có giá trị không quá cao, chỉ năm mươi ngàn điểm thưởng, Lâm Hàn hiện tại vừa vặn còn sót gần bảy mươi ngàn, vẫn đủ để trao đổi.
Cũng đừng thắc mắc tại sao phương pháp này lại rẻ như thế, cơ bản là vì nó khá là phổ biến trong nhẫn giới. Bởi trong giới Ninja, không phải ai cũng có lượng chakra hùng hồn như tộc Senju hay Uzumaki. Ví như tộc Hatake chẳng hạn, lượng chakra của họ khá là ít, vì vậy, biện pháp tiến bộ duy nhất là tinh luyện chakra, đó cũng là lý do vì sao mà Kakashi có thể lĩnh ngộ tính chất biến hóa khá sớm, sáng tạo ra nhẫn thuật cấp A – Chidori!
Trao đổi phương pháp tinh lọc chakra, Lâm Hàn quyết định thử trước một chút. Hắn ăn qua loa bữa tối, sau đó ngồi xếp bằng trên giường, nhắm mắt tu luyện.
Chakra vận chuyển, Lâm Hàn không có khả năng nội thị giống như võ giả, vì vậy hắn phải xuất chakra ra ngoài cơ thể để nắm bắt được một phần tình huống.
Trước mặt hắn, một cây dây leo đang vươn lên với tốc độ mắt thường cũng thấy được. Nhưng dây leo này chỉ có hai ba cái lá, hơn nữa nhìn màu sắc cực kỳ ảm đạm, giống như một loại cây khô héo vậy.
Nhíu nhíu mày, Lâm Hàn biết, trong Chakra của mình có tồn tại sinh cơ, nhưng thành phần sinh cơ trong đó lại khá ít. Lâm Hàn biết, đây là do Chakra của mình có lẫn khá nhiều tạp chất trong tế bào, khiến thành phần sinh cơ không được nổi trội.
Chakra trong cơ thể biến đổi, tinh thần lực tham gia vào, cố gắng từng chút từng chút tách phần Chakra tạp chất ra khỏi phần Chakra chứa sinh cơ, sau đó, Chakra tạp chất thông qua thủ ấn đặc thù truyền ra ngoài thấm vào cây cối.
Sau hai giờ, Lâm Hàn thở ra một ngụm trọc khí, ngẩng đầu lên, đập vào mắt hắn là một nhánh dây leo đang từ từ khô héo, đã hoàn toàn mất đi sức sống. Hai tay Lâm Hàn bây giờ cũng đã chuyển sang màu đen, thậm chí còn dính một chút mảng bám gì đó nhờn nhờn, lại sàn sạn bên trong.
Lâm Hàn nhíu mày, quyết định ra ngoài tắm táp một chút, trên người hắn bây giờ có vẻ cũng đang bốc mùi, tràn đầy vết bẩn.
Ngâm mình trong làn nước mát lạnh, Lâm Hàn sảng khoái nhắm mắt, âm thầm cảm nhận chakra trong cơ thể mình.
Lượng Chakra đã bị giảm đi một chút, nhưng Chakra lại có vẻ tràn ngập sinh cơ hơn, Lâm Hàn biết, mình đã đi đúng đường rồi.
Cứ như vậy, đến lúc Chakra của hắn tràn ngập sinh cơ, vậy thì nếu hắn sử dụng cùng một lượng chakra ngang bằng với bây giờ, uy lực của nhẫn thuật sẽ tăng lên gấp bội!
Được rồi, tinh luyện chakra đã có kết quả, vậy thì bây giờ phải nghĩ cách tăng cường chakra nhanh chóng.
Lần này, không những phải tăng cường chất lượng Chakra, mà số lượng cũng phải có đột phá. Bởi Lâm Hàn biết, chakra như hiện tại chưa phải là cực hạn của một người sở hữu huyết thống Senju như hắn, chẳng qua trước đây hắn chưa có điều kiện sử dụng chakra mấy nên thấy nhiều, nhưng từ khi lĩnh ngộ hình thái biến hóa, hắn bắt đầu cảm thấy chakra không đủ dùng.
Tăng cường chakra, cái này hình như trong Naruto không thấy có ai nhắc đến, hầu hết đều là dựa theo thân thể phát triển, con người dần lớn lên thì lượng chakra cũng nhiều lên theo. Ví như Kakashi, hắn đã trưởng thành, vì vậy lượng Chakra của hắn từ đầu tới cuối hầu như không thay đổi, có chăng là chất lượng chakra thay đổi nhờ tinh luyện mà thôi. Điều này là giới hạn vì huyết thống của hắn là thứ nhất, thứ hai là vì hắn không rèn luyện thân thể mình trở nên mạnh mẽ.
Nhưng nghĩ cũng đúng, kể cả Kakashi có rèn luyện thân thể mình mạnh lên, nhưng trong thân thể hắn không có một nguồn sản sinh Chakra, vậy thì lượng chakra của hắn cũng không thể tăng lên được, đây là vấn đề tiên thiên, hơn nữa Kakashi cũng không có bất cứ thứ gì khác, như là pháp môn hoặc linh đan diệu dược để sinh ra Chakra cả.
Hay lại nói đến thầy trò Guy – Lee, bọn họ là bộ đôi chăm chỉ rèn luyện thân thể nhất, hơn nữa lại có biện pháp “biến ra” chakra, đó chính là Bát Môn Độn Giáp, vì vậy lượng Chakra của họ là cực kỳ bá đạo. Đến những chương cuối cùng, thậm chí Guy còn có thể bộc phát Chakra nhờ mở cửa thứ tám, dùng thể thuật để đả thương Uchiha Madara, chỉ tiếc hắn không có nhiều thời gian, nếu không người đánh bại Madara phải là Guy, chứ không phải Naruto, Sasuke, hay là tên Zetsu đen đã ám toán Madara giống như trong truyện.
Nghĩ đến mình, Lâm Hàn có thể tự tin vỗ ngực, nguồn sinh sản Chakra của hắn là không thiếu. Huyết thống Senju còn đang chờ hắn khai phá đây, làm sao mà thiếu nguồn sinh sản Chakra được!
Vấn đề ở đây chính là, thân thể của hắn chưa đủ mạnh.
Chưa đủ mạnh? Vậy thì phải rèn luyện để cơ thể trở nên mạnh!
Nhưng… phải làm thế nào?
Rèn luyện theo kiểu “thú vật thức” như thầy trò “Đầu dưa hấu”?
No no… Lâm Hàn có thể tham khảo, nhưng sẽ không lựa chọn làm theo phương thức đó, trừ phi không còn lựa chọn nào khác.
Nhưng rõ ràng hắn có một lựa chọn rất tốt, vô cùng tốt cơ mà!
Trường sinh bí điển!
Đúng, chính là Trường sinh bí điển!
Đừng có quên, đây là công pháp cấp Thiên! Thuộc hạng cực kỳ hy hữu trong thiên hạ! Nó không quá nổi bật, là vì tác dụng chính của nó là cải tạo thân thể, không thiện về chiến đấu, nhưng không thể phủ nhận sự hiện hữu của nó.
Lâm Hàn biết, nếu không có Trường sinh bí điển, bản thân mình còn lâu mới đạt được thành tựu như hôm nay, bởi nếu không có môn thần công này, thân thể hắn bây giờ sẽ cực kỳ yếu ớt, kéo theo lượng chakra cũng cùi như mía, vậy thì còn nói gì đến nhẫn thuật? Nói gì đến hình thái mới chả tính chất biến hóa?
Hơn nữa, Trường sinh bí điển còn là biện pháp duy nhất giúp Lâm Hàn có thể trường sinh. Nên nhớ, kể cả Hashirama cũng chỉ biết lơ mơ về việc lợi dụng sinh cơ bảo trì tuổi trẻ, chính là Âm Ấn, sau đó truyền lại cho Tsunade mà thôi. Có thể nói, Trường sinh bí điển chính là thần vật nếu nó rơi vào Nhẫn giới. Không! Kể cả trên khối đại lục thần kỳ này, nó vẫn là thần vật!
Nghĩ đến đó, hắn lại thầm cảm kích Tuyết Thiên Lăng, đồng thời trong lòng cũng nổi lên nỗi nhớ nhung nhàn nhạt.
----
Sáng hôm sau.
Lúc này, Lâm Hàn đã đi đến tiệm rèn đồ sộ nhất trong thành Cửu Long. Hầu hết vũ khí của đệ tử trong học viện đều xuất ra từ đây, bởi không những chất lượng vũ khí rất tốt, mà giá cả cũng rẻ đến bất ngờ. Nghe nói đây là do chủ tiệm này vốn chính là trưởng lão trong học viện, mở ra tiệm rèn này với mục đích phục vụ cho đệ tử, cùng người trong học viện, vì vậy mới có ưu đãi lớn đến vậy.
Đương nhiên, tiệm rèn cũng mở cửa cả với người bên ngoài, nhưng cái giá nó cũng khác với đệ tử. Theo đúng truyền thống của tiệm, chỉ cần đưa lệnh bài thân phận ra, chứng minh mình là người trong học viện, ngay lập tức sẽ được tiệm giảm giá ít nhất là tám mươi phần trăm, nếu hợp mắt người ta, có khi ngươi không cần trả tiền cũng có được vũ khí.
Bước vào cửa tiệm, Lâm Hàn bắt đầu cảm thấy lóa mắt với từng luồng ánh sáng kim loại sắc lạnh truyền đến. Đủ thứ vũ khí, từ thương, kiếm, đao, bổng… Đủ loại hình thù kỳ quái. Ngoài ra còn có một số loại vũ khí mà Lâm Hàn cũng không biết đến, mà hắn cũng chẳng để tâm.
Quan sát một vòng, Lâm Hàn hơi thở dài, ở đây không có loại vũ khí mà hắn tìm kiếm! Thôi kệ, dù sao cũng đoán thế từ trước, may mà hắn cũng đã vẽ bản thiết kế kiếm này ra, nhờ chủ tiệm rèn là được. Chỉ là… không biết có đắt không?
Đi lên tầng hai, đập vào mắt Lâm Hàn là vô số các loại khoáng thạch với đủ các loại màu sắc khác nhau, thậm chí còn một vài loại nguyên liệu nhìn chẳng khác nào ngọc thạch. Nếu không khéo, có khi người ta còn nhầm tưởng mình đi nhầm vào tiệm trang sức, chứ không phải là tiệm rèn.
Lâm Hàn nhìn quanh một vòng, quan sát đủ loại khoáng thạch. Nhưng dường như chưa nhìn được ra cái gì, hắn quyết định đi tới từng mảnh khoáng thạch, sờ tận tay để cảm nhận chúng.
Từ sáng cho đến giữa trưa, Lâm Hàn không ngừng nghỉ mà kiểm tra khoáng thạch, nhưng dường như không có bất cứ loại nào làm cho hắn vừa ý. Càng ngày, lông mày Lâm Hàn càng nhíu chặt, cho đến khi hắn sờ đến một hòn đá rất tầm thường, xỉn màu đen đúa nằm lọt thỏm trong góc khuất của gian hàng.
Đôi mắt sáng lên, Lâm Hàn nâng niu khối khoáng thạch lớn cỡ quả bóng đá lên, sờ mó hết từ trái sang phải, hết gõ lại vỗ, âu yếm giống như tình nhân của mình, khiến cho vài nữ sinh quanh đó có chút phát tởm.
- Tiểu huynh đệ, cậu nhận ra được khối khoáng thạch đó sao?
Sau lưng Lâm Hàn, một giọng nói hòa ái vang lên. Lâm Hàn nhìn lại, đó là một cụ già quắc thước, râu tóc bạc phơ, nhưng đôi mắt lại sáng ngời hữu thần. Trên người lão là bộ đạo bào xanh có vẻ cũ kỹ, nhưng kết hợp với bộ râu bạc trắng phiêu phiêu, nhìn lão cũng có mấy phần tiên phong đạo cốt.
Cười cười nhẹ nhàng, Lâm Hàn đáp:
- Không biết!
Ông lão hơi ngạc nhiên, đang định hỏi gì đó, nhưng Lâm Hàn đã lên tiếng trước:
- Nhưng cháu biết, thứ này thích hợp với cháu nhất! Xin lỗi cụ, cháu đi thanh toán trước đã.
- Chờ một chút!
Ông cụ đột nhiên gọi giật lại:
- Ta đã ở đây canh gác sáu mươi năm, khối khoáng thạch đó còn ở đây trước cả ta. Ta đã quan sát nó vài lần, chỉ là có độ cứng mềm tuyệt phẩm, có thể rèn ra vũ khí sắc bén vô song mà thôi, nhưng tính chất phụ trợ của nó lại không đâu vào đâu cả, vì vậy không có ai lựa chọn nó. Nói cho ta biết, tại sao cậu lại chọn nó? Ta có thể tặng nó cho cậu!
Nghe đến đó, Lâm Hàn lại cảm thấy hơi khó xử. Hắn lựa chọn khối khoáng thạch này, một phần là biết nó sẽ rèn ra được vũ khí cực kỳ sắc bén, một phần khác là vì chất liệu này có thể thừa nhận Chakra!
Đây mới là điều mà Lâm Hàn quan tâm nhất! Hắn đã nghĩ kỹ được loại vũ khí mà mình muốn dùng, hơn nữa còn lên kế hoạch rèn luyện kỹ càng. Trong đó, điều quan trọng nhất là vũ khí cần thừa nhận được Chakra!
Những khối trước đó, nếu chất liệu tốt thì lại không thừa nhận được Chakra, thứ thừa nhận được Chakra thì mềm nhũn như bún, Lâm Hàn không thích, vì thế mới phải lựa chọn đến tận bây giờ. May mà tìm được khối đá này, nếu không hắn đành phải chọn bừa một khối khác thật là cứng rắn, còn phần thêm Chakra lên vũ khí có lẽ phải để sau vậy.
Khó giải thích vụ Chakra, Lâm Hàn nghĩ nghĩ rồi trả lời:
- Thưa cụ, chẳng là cháu tư chất ngu dốt, chỉ có thể luyện ngoại công, vì thế cần một món vũ khí sắc bén nhất có thể, nên cháu mới chọn thứ này.
- Chỉ vậy thôi?
Cụ già thấy hơi ngạc nhiên:
- Vậy ở đây vẫn còn hàn tinh thạch, huyền thiết khoáng, lạc nhật thần thạch… Tại sao cậu không chọn chúng?
Lâm Hàn gãi gãi đầu, ngượng ngùng đáp:
- Cháu… không có tiền!
Cụ già hơi ho khan hai tiếng, biết mình nói đến chỗ đau của người ta. Ở đây bao nhiêu năm, cụ già cũng biết khá nhiều trường hợp đệ tử nghèo khó, Lâm Hàn lại càng đặc biệt hơn, khi chỉ có thể luyện ngoại công, vì vậy cụ cũng cũng không hỏi thêm gì, chỉ dúi cho Lâm Hàn một tờ giấy, dặn dò:
- Mang ra hậu viện đi, đưa giấy này cho sư phụ Đỗ, hắn sẽ rèn vũ khí cho cậu, không cần mất tiền đâu. Cố gắng phấn đấu cho tốt, mai này mới có tương lai. Đừng như ta… Aiz, cả đời cũng chỉ có thể như vậy!
Cụ già hơi cảm thán xua xua tay đuổi Lâm Hàn đi, không biết bản thân đã bị một thằng nhóc con “vô tình lừa dối”. Nhưng có biết có khi cụ vẫn giúp, một hòn đá rẻ mạt mà thôi, quyền hạn của cụ già ở đây vẫn thừa sức tặng cho Lâm Hàn vài chục khối đá như thế.
Lâm Hàn cảm kích nói cám ơn rồi đi tới hậu viện. Trong lòng thầm cảm khái, phải chăng mình quá đẹp trai nên ông trời mới cho mình gặp toàn quý nhân như vậy?
Hai con đường, Lâm Hàn cần chọn một!
Trải qua khổ tư suy nghĩ, Lâm Hàn quyết định lựa chọn con đường thứ ba!
Kết hợp cả hai cách.
Hắn có thể vừa tinh lọc, vừa tăng cường chakra, nhưng hắn vẫn muốn tập trung vào cách thứ nhất hơn, nghĩa là tập trung tăng cường chakra là chủ yếu, tinh lọc chakra trong lúc này thuần túy là luyện tập cho quen, đến lúc có đủ chakra, hắn có thể thuần thục mà tinh lọc, tránh khỏi những khó khăn không cần thiết.
Đúng, cứ quyết định như vậy!
Phương pháp tinh lọc chakra thì Lâm Hàn đã có, nó tồn tại trong hệ thống từ ngày đầu tiên Lâm Hàn kích hoạt. Thứ này có giá trị không quá cao, chỉ năm mươi ngàn điểm thưởng, Lâm Hàn hiện tại vừa vặn còn sót gần bảy mươi ngàn, vẫn đủ để trao đổi.
Cũng đừng thắc mắc tại sao phương pháp này lại rẻ như thế, cơ bản là vì nó khá là phổ biến trong nhẫn giới. Bởi trong giới Ninja, không phải ai cũng có lượng chakra hùng hồn như tộc Senju hay Uzumaki. Ví như tộc Hatake chẳng hạn, lượng chakra của họ khá là ít, vì vậy, biện pháp tiến bộ duy nhất là tinh luyện chakra, đó cũng là lý do vì sao mà Kakashi có thể lĩnh ngộ tính chất biến hóa khá sớm, sáng tạo ra nhẫn thuật cấp A – Chidori!
Trao đổi phương pháp tinh lọc chakra, Lâm Hàn quyết định thử trước một chút. Hắn ăn qua loa bữa tối, sau đó ngồi xếp bằng trên giường, nhắm mắt tu luyện.
Chakra vận chuyển, Lâm Hàn không có khả năng nội thị giống như võ giả, vì vậy hắn phải xuất chakra ra ngoài cơ thể để nắm bắt được một phần tình huống.
Trước mặt hắn, một cây dây leo đang vươn lên với tốc độ mắt thường cũng thấy được. Nhưng dây leo này chỉ có hai ba cái lá, hơn nữa nhìn màu sắc cực kỳ ảm đạm, giống như một loại cây khô héo vậy.
Nhíu nhíu mày, Lâm Hàn biết, trong Chakra của mình có tồn tại sinh cơ, nhưng thành phần sinh cơ trong đó lại khá ít. Lâm Hàn biết, đây là do Chakra của mình có lẫn khá nhiều tạp chất trong tế bào, khiến thành phần sinh cơ không được nổi trội.
Chakra trong cơ thể biến đổi, tinh thần lực tham gia vào, cố gắng từng chút từng chút tách phần Chakra tạp chất ra khỏi phần Chakra chứa sinh cơ, sau đó, Chakra tạp chất thông qua thủ ấn đặc thù truyền ra ngoài thấm vào cây cối.
Sau hai giờ, Lâm Hàn thở ra một ngụm trọc khí, ngẩng đầu lên, đập vào mắt hắn là một nhánh dây leo đang từ từ khô héo, đã hoàn toàn mất đi sức sống. Hai tay Lâm Hàn bây giờ cũng đã chuyển sang màu đen, thậm chí còn dính một chút mảng bám gì đó nhờn nhờn, lại sàn sạn bên trong.
Lâm Hàn nhíu mày, quyết định ra ngoài tắm táp một chút, trên người hắn bây giờ có vẻ cũng đang bốc mùi, tràn đầy vết bẩn.
Ngâm mình trong làn nước mát lạnh, Lâm Hàn sảng khoái nhắm mắt, âm thầm cảm nhận chakra trong cơ thể mình.
Lượng Chakra đã bị giảm đi một chút, nhưng Chakra lại có vẻ tràn ngập sinh cơ hơn, Lâm Hàn biết, mình đã đi đúng đường rồi.
Cứ như vậy, đến lúc Chakra của hắn tràn ngập sinh cơ, vậy thì nếu hắn sử dụng cùng một lượng chakra ngang bằng với bây giờ, uy lực của nhẫn thuật sẽ tăng lên gấp bội!
Được rồi, tinh luyện chakra đã có kết quả, vậy thì bây giờ phải nghĩ cách tăng cường chakra nhanh chóng.
Lần này, không những phải tăng cường chất lượng Chakra, mà số lượng cũng phải có đột phá. Bởi Lâm Hàn biết, chakra như hiện tại chưa phải là cực hạn của một người sở hữu huyết thống Senju như hắn, chẳng qua trước đây hắn chưa có điều kiện sử dụng chakra mấy nên thấy nhiều, nhưng từ khi lĩnh ngộ hình thái biến hóa, hắn bắt đầu cảm thấy chakra không đủ dùng.
Tăng cường chakra, cái này hình như trong Naruto không thấy có ai nhắc đến, hầu hết đều là dựa theo thân thể phát triển, con người dần lớn lên thì lượng chakra cũng nhiều lên theo. Ví như Kakashi, hắn đã trưởng thành, vì vậy lượng Chakra của hắn từ đầu tới cuối hầu như không thay đổi, có chăng là chất lượng chakra thay đổi nhờ tinh luyện mà thôi. Điều này là giới hạn vì huyết thống của hắn là thứ nhất, thứ hai là vì hắn không rèn luyện thân thể mình trở nên mạnh mẽ.
Nhưng nghĩ cũng đúng, kể cả Kakashi có rèn luyện thân thể mình mạnh lên, nhưng trong thân thể hắn không có một nguồn sản sinh Chakra, vậy thì lượng chakra của hắn cũng không thể tăng lên được, đây là vấn đề tiên thiên, hơn nữa Kakashi cũng không có bất cứ thứ gì khác, như là pháp môn hoặc linh đan diệu dược để sinh ra Chakra cả.
Hay lại nói đến thầy trò Guy – Lee, bọn họ là bộ đôi chăm chỉ rèn luyện thân thể nhất, hơn nữa lại có biện pháp “biến ra” chakra, đó chính là Bát Môn Độn Giáp, vì vậy lượng Chakra của họ là cực kỳ bá đạo. Đến những chương cuối cùng, thậm chí Guy còn có thể bộc phát Chakra nhờ mở cửa thứ tám, dùng thể thuật để đả thương Uchiha Madara, chỉ tiếc hắn không có nhiều thời gian, nếu không người đánh bại Madara phải là Guy, chứ không phải Naruto, Sasuke, hay là tên Zetsu đen đã ám toán Madara giống như trong truyện.
Nghĩ đến mình, Lâm Hàn có thể tự tin vỗ ngực, nguồn sinh sản Chakra của hắn là không thiếu. Huyết thống Senju còn đang chờ hắn khai phá đây, làm sao mà thiếu nguồn sinh sản Chakra được!
Vấn đề ở đây chính là, thân thể của hắn chưa đủ mạnh.
Chưa đủ mạnh? Vậy thì phải rèn luyện để cơ thể trở nên mạnh!
Nhưng… phải làm thế nào?
Rèn luyện theo kiểu “thú vật thức” như thầy trò “Đầu dưa hấu”?
No no… Lâm Hàn có thể tham khảo, nhưng sẽ không lựa chọn làm theo phương thức đó, trừ phi không còn lựa chọn nào khác.
Nhưng rõ ràng hắn có một lựa chọn rất tốt, vô cùng tốt cơ mà!
Trường sinh bí điển!
Đúng, chính là Trường sinh bí điển!
Đừng có quên, đây là công pháp cấp Thiên! Thuộc hạng cực kỳ hy hữu trong thiên hạ! Nó không quá nổi bật, là vì tác dụng chính của nó là cải tạo thân thể, không thiện về chiến đấu, nhưng không thể phủ nhận sự hiện hữu của nó.
Lâm Hàn biết, nếu không có Trường sinh bí điển, bản thân mình còn lâu mới đạt được thành tựu như hôm nay, bởi nếu không có môn thần công này, thân thể hắn bây giờ sẽ cực kỳ yếu ớt, kéo theo lượng chakra cũng cùi như mía, vậy thì còn nói gì đến nhẫn thuật? Nói gì đến hình thái mới chả tính chất biến hóa?
Hơn nữa, Trường sinh bí điển còn là biện pháp duy nhất giúp Lâm Hàn có thể trường sinh. Nên nhớ, kể cả Hashirama cũng chỉ biết lơ mơ về việc lợi dụng sinh cơ bảo trì tuổi trẻ, chính là Âm Ấn, sau đó truyền lại cho Tsunade mà thôi. Có thể nói, Trường sinh bí điển chính là thần vật nếu nó rơi vào Nhẫn giới. Không! Kể cả trên khối đại lục thần kỳ này, nó vẫn là thần vật!
Nghĩ đến đó, hắn lại thầm cảm kích Tuyết Thiên Lăng, đồng thời trong lòng cũng nổi lên nỗi nhớ nhung nhàn nhạt.
----
Sáng hôm sau.
Lúc này, Lâm Hàn đã đi đến tiệm rèn đồ sộ nhất trong thành Cửu Long. Hầu hết vũ khí của đệ tử trong học viện đều xuất ra từ đây, bởi không những chất lượng vũ khí rất tốt, mà giá cả cũng rẻ đến bất ngờ. Nghe nói đây là do chủ tiệm này vốn chính là trưởng lão trong học viện, mở ra tiệm rèn này với mục đích phục vụ cho đệ tử, cùng người trong học viện, vì vậy mới có ưu đãi lớn đến vậy.
Đương nhiên, tiệm rèn cũng mở cửa cả với người bên ngoài, nhưng cái giá nó cũng khác với đệ tử. Theo đúng truyền thống của tiệm, chỉ cần đưa lệnh bài thân phận ra, chứng minh mình là người trong học viện, ngay lập tức sẽ được tiệm giảm giá ít nhất là tám mươi phần trăm, nếu hợp mắt người ta, có khi ngươi không cần trả tiền cũng có được vũ khí.
Bước vào cửa tiệm, Lâm Hàn bắt đầu cảm thấy lóa mắt với từng luồng ánh sáng kim loại sắc lạnh truyền đến. Đủ thứ vũ khí, từ thương, kiếm, đao, bổng… Đủ loại hình thù kỳ quái. Ngoài ra còn có một số loại vũ khí mà Lâm Hàn cũng không biết đến, mà hắn cũng chẳng để tâm.
Quan sát một vòng, Lâm Hàn hơi thở dài, ở đây không có loại vũ khí mà hắn tìm kiếm! Thôi kệ, dù sao cũng đoán thế từ trước, may mà hắn cũng đã vẽ bản thiết kế kiếm này ra, nhờ chủ tiệm rèn là được. Chỉ là… không biết có đắt không?
Đi lên tầng hai, đập vào mắt Lâm Hàn là vô số các loại khoáng thạch với đủ các loại màu sắc khác nhau, thậm chí còn một vài loại nguyên liệu nhìn chẳng khác nào ngọc thạch. Nếu không khéo, có khi người ta còn nhầm tưởng mình đi nhầm vào tiệm trang sức, chứ không phải là tiệm rèn.
Lâm Hàn nhìn quanh một vòng, quan sát đủ loại khoáng thạch. Nhưng dường như chưa nhìn được ra cái gì, hắn quyết định đi tới từng mảnh khoáng thạch, sờ tận tay để cảm nhận chúng.
Từ sáng cho đến giữa trưa, Lâm Hàn không ngừng nghỉ mà kiểm tra khoáng thạch, nhưng dường như không có bất cứ loại nào làm cho hắn vừa ý. Càng ngày, lông mày Lâm Hàn càng nhíu chặt, cho đến khi hắn sờ đến một hòn đá rất tầm thường, xỉn màu đen đúa nằm lọt thỏm trong góc khuất của gian hàng.
Đôi mắt sáng lên, Lâm Hàn nâng niu khối khoáng thạch lớn cỡ quả bóng đá lên, sờ mó hết từ trái sang phải, hết gõ lại vỗ, âu yếm giống như tình nhân của mình, khiến cho vài nữ sinh quanh đó có chút phát tởm.
- Tiểu huynh đệ, cậu nhận ra được khối khoáng thạch đó sao?
Sau lưng Lâm Hàn, một giọng nói hòa ái vang lên. Lâm Hàn nhìn lại, đó là một cụ già quắc thước, râu tóc bạc phơ, nhưng đôi mắt lại sáng ngời hữu thần. Trên người lão là bộ đạo bào xanh có vẻ cũ kỹ, nhưng kết hợp với bộ râu bạc trắng phiêu phiêu, nhìn lão cũng có mấy phần tiên phong đạo cốt.
Cười cười nhẹ nhàng, Lâm Hàn đáp:
- Không biết!
Ông lão hơi ngạc nhiên, đang định hỏi gì đó, nhưng Lâm Hàn đã lên tiếng trước:
- Nhưng cháu biết, thứ này thích hợp với cháu nhất! Xin lỗi cụ, cháu đi thanh toán trước đã.
- Chờ một chút!
Ông cụ đột nhiên gọi giật lại:
- Ta đã ở đây canh gác sáu mươi năm, khối khoáng thạch đó còn ở đây trước cả ta. Ta đã quan sát nó vài lần, chỉ là có độ cứng mềm tuyệt phẩm, có thể rèn ra vũ khí sắc bén vô song mà thôi, nhưng tính chất phụ trợ của nó lại không đâu vào đâu cả, vì vậy không có ai lựa chọn nó. Nói cho ta biết, tại sao cậu lại chọn nó? Ta có thể tặng nó cho cậu!
Nghe đến đó, Lâm Hàn lại cảm thấy hơi khó xử. Hắn lựa chọn khối khoáng thạch này, một phần là biết nó sẽ rèn ra được vũ khí cực kỳ sắc bén, một phần khác là vì chất liệu này có thể thừa nhận Chakra!
Đây mới là điều mà Lâm Hàn quan tâm nhất! Hắn đã nghĩ kỹ được loại vũ khí mà mình muốn dùng, hơn nữa còn lên kế hoạch rèn luyện kỹ càng. Trong đó, điều quan trọng nhất là vũ khí cần thừa nhận được Chakra!
Những khối trước đó, nếu chất liệu tốt thì lại không thừa nhận được Chakra, thứ thừa nhận được Chakra thì mềm nhũn như bún, Lâm Hàn không thích, vì thế mới phải lựa chọn đến tận bây giờ. May mà tìm được khối đá này, nếu không hắn đành phải chọn bừa một khối khác thật là cứng rắn, còn phần thêm Chakra lên vũ khí có lẽ phải để sau vậy.
Khó giải thích vụ Chakra, Lâm Hàn nghĩ nghĩ rồi trả lời:
- Thưa cụ, chẳng là cháu tư chất ngu dốt, chỉ có thể luyện ngoại công, vì thế cần một món vũ khí sắc bén nhất có thể, nên cháu mới chọn thứ này.
- Chỉ vậy thôi?
Cụ già thấy hơi ngạc nhiên:
- Vậy ở đây vẫn còn hàn tinh thạch, huyền thiết khoáng, lạc nhật thần thạch… Tại sao cậu không chọn chúng?
Lâm Hàn gãi gãi đầu, ngượng ngùng đáp:
- Cháu… không có tiền!
Cụ già hơi ho khan hai tiếng, biết mình nói đến chỗ đau của người ta. Ở đây bao nhiêu năm, cụ già cũng biết khá nhiều trường hợp đệ tử nghèo khó, Lâm Hàn lại càng đặc biệt hơn, khi chỉ có thể luyện ngoại công, vì vậy cụ cũng cũng không hỏi thêm gì, chỉ dúi cho Lâm Hàn một tờ giấy, dặn dò:
- Mang ra hậu viện đi, đưa giấy này cho sư phụ Đỗ, hắn sẽ rèn vũ khí cho cậu, không cần mất tiền đâu. Cố gắng phấn đấu cho tốt, mai này mới có tương lai. Đừng như ta… Aiz, cả đời cũng chỉ có thể như vậy!
Cụ già hơi cảm thán xua xua tay đuổi Lâm Hàn đi, không biết bản thân đã bị một thằng nhóc con “vô tình lừa dối”. Nhưng có biết có khi cụ vẫn giúp, một hòn đá rẻ mạt mà thôi, quyền hạn của cụ già ở đây vẫn thừa sức tặng cho Lâm Hàn vài chục khối đá như thế.
Lâm Hàn cảm kích nói cám ơn rồi đi tới hậu viện. Trong lòng thầm cảm khái, phải chăng mình quá đẹp trai nên ông trời mới cho mình gặp toàn quý nhân như vậy?
/392
|