Đêm khuya , trong phòng kịch tính mãnh liệt mới vừa bình ổn .
Diêm La đem Lạc Lê Nhi thở dốc tạm nghỉ ôm vào trong lòng , thuận theo quy luật lên xuống của đồi ngực hắn .
“Ngày hôm nay đã làm những gì vậy ?” Bàn tay vẫn không dừng lại , vuốt vẻ sống lưng nhỏ bé và yếu ớt . Rõ rằng vừa mới kết thúc , như thế nào mà vừa chạm vào nơi trơn nhẵn này xúc cảm lại muốn rồi ?
“Em đều ở trong phòng trồng hoa .” Cô tự nhiên ngoan ngoãn trả lời , cực kì giống con nai con , mắt to ướt ái sợ hãi nhìn người đàn ông trước mắt , sợ không cẩn thận lại chọc hắn không vui .
“Nơi đó thật sự đẹp như vậy sao ? Mỗi ngày đều đi không chán sao ?”
“Không chán …” Còn hơn so với mỗi ngày đều ở trong phòng là được rồi . Trong lòng cô nghĩ nhưng không dám nói ra miệng .
“Đúng , so với mỗi ngày đều ở trong phòng thì tốt hơn .” Hắn dễ dàng đọc được tâm tư của cô .
Khuôn mặt mỹ lệ này mười năm vẫn như một , só với những đồ vật khác còn trong suốt sạch sẽ hơn , khiến người bên ngoài không cần cố sức cân nhắc đã có thể biết được nội tâm cảm xúc của cô .
A! Cô vẫn là đơn thuần như vậy a!
“Ồ!” Hắn làm sao biết được cô đang suy nghĩ gì ? Cô đỏ mặt , kinh ngạc nhìn hắn .
“Xem ra anh xây nhà kiếng trồng hoa quả là xây đúng rồi .” Hắn hơi cười , lại hôn lên trán cô .
Chưa từng nói cho cô biết nhà kiếng trồng hoa này là vì sao mà xây , chỉ chuẩn bị cho cô có thể đến chỗ đó tản bộ chơi đùa , không nghĩ tới rằng chỉ là một nhà trồng hoa nhàm chán có thể được cô xem trọng như thế , làm cho hắn phải tới nơi đó mới tìm được người , có điều , cũng xem như đạt được mục đích của hắn .
“A!” Cô lại một lần nữa bởi vì hắn cười mà giật mình , một đôi mắt to long lanh nước trợn thật lớn , như thể sợ sẽ không có cơ hội giống như vậy , nhìn chằm chằm người đàn ông ở trước mắt .
Bình thường cô nhìn có nhìn cũng không dám nhìn thẳng vào hắn , bây giờ cũng không phải là lá gan nhiều hơn mà mới dám nhìn , chỉ là cảm thấy thật là hiếm có ! Hắn hiếm khi cười dịu dàng như thế đối với cô , không giống tà khí lúc bình thường .
“Em nhìn chằm chằm anh như vậy , có phải là cần chịu trách nhiệm hay không ?” Hắn khi này hôn lên môi của cô , tay đã không chút khách khí mò đến mông đẹp ở dưới chăn bông , hướng lửa nóng của mình áp vào.
“A!”Nhận thấy được bản thân tạo ra phản ứng kịch liệt ,Lạc Lê Nhi vội vàng đem khuôn mặt đỏ bùng vùi vào nồng ngực nóng bỏng , âm thầm thề không dám … nhìn lung tung nữa .
Chỉ có điều , có một số việc không phải không nhìn thì có thể giải quyết được , nhất là dục vọng nam nhân vận sức chờ phát động .
Diêm La chỉ cần đem thân mình to lớn lật qua , có thể làm cho tiểu đà điểu ở trước ngực không thể không ngẩng đầu lên , đợi khi mục đích đạt được , liền thuận thế cuồng nhiệt hôn lên thân thể mềm mại , châm lên một ngọn lửa tình cảm mãnh liệt …
Ôm người đang ngủ say vào trong lòng , Diêm La cuối cùng cam nguyện đình chỉ một đêm yêu cầu .
Thật mệt muốn chết rồi ! Vừa rồi ở trên thân thể mềm mại càn rỡ dao động , giờ phút nàu không mang theo tình dục nhẹ nhàng xoa dung nhan đang ngủ say trước mắt , gương mặt từ trước đến nay luôn nghiêm túc giờ rốt cuộc thoáng xuất hiện một nét dịu dàng .
Nhớ lại lần đầu tiên gặp cô , kí ức rung động khi đó hãy còn mới mở . Cô khi đó sáu tuổi dùng sức khóc , nước mắt như suối cuồn cuộn trào ra , ôm búp bê vải , thân thể nhỏ bé cũng theo từng tiếng khóc nức nở của cô mà rung động .
Bộ dạng đấy cùng lắm ở trong mắt người khác là yêu thương thôi ,thế nhưng hắn lại hoàn toàn khác và lại tuyệt đối người khác không tưởng được – hắn thấy trong thân thể của một đứa nhóc sáu tuổi kia là linh hồn một người phụ nữ .
Có lẽ là vì bộ dạng khi cô khóc , cũng có lẽ là vì khi cô run rẩy bộ dạng rất yểu điệu , tóm lại đều khiến cho hắn cảm thấy được đứa nhóc trước mắt hoàn toàn là một ‘ phụ nữ’.
Vì thế hắn muốn cô . Chờ đợi cô lớn lên , giống như chăm chút một đóa hoa đợi đến khi nụ hoa ngây ngô nở rộ trưởng thành .
Chẳng qua là hắn vẫn không nhịn được sử dụng sức mạnh bên ngoài cưỡng đoạt đóa hoa thơm mê người này trước thời hạn phóng thích , sau đó đem chiếm làm của riêng .
Vui vẻ nhất chính là , đóa hoa trẻ của hắn thật sự biết nghe lời , cũng không kháng cự hắn mỗi một lần đòi hỏi , một lần lại một lần ở trước mặt hắn nở mộ biết bao xinh đẹp . Mà nguyên nhân trong đó , hắn đã từ cặp mắt đầy nước kia nhìn được manh mối .
Cô gái nhỏ này hẳn là yêu hắn , cho nên mới phải ‘ hy sinh kính dâng’ như vậy … Cần phải hình dung như vậy sao ?
“Hừ !” Thanh âm Diêm La mang ý giễu cợt , bàn tay to dừng ở trên má phấn chậm rãi trượt xuống , đưa qua cái cổ tuyệt đẹp không tỳ vết , tiếp tục trêu chọc lên xương quai xanh tinh tế , tỉ mỉ .
Thật đẹp ! Khuôn mặt này , thân thể này , không chỗ nào không xinh đẹp mê người , mà lại thuần khiết bảo hắn nhịn không được nổi lên khát vọng tà ác.
Cho dù bọn họ gặp nhau là bởi vì cha mẹ cô quay lưng làm phản , nhưng hắn tin tưởng , cho dù cha mẹ cô vẫn bán mạng vì Diêm Minh như trước , cô vẫn là của hắn ! Bọn họ sinh ra chính là để cho nhau .
Nhưng mà cái ý nghĩa này ngoại trừ hắn ra không ai biết được , mọi người chỉ cho rằng hắn là vì thích thú mới có thể nuôi con của phản đồ bên người , chỉ sợ rằng cô gái nhớ này cũng là nghĩ như vậy rồi .
Cũng tốt ! Dù sao chỉ cần có thể giữ cô ở bên người , bất kể là lý do gì cũng đều tốt .
“Ư …ừm.” Người trong lòng bất an co rúm lại một chút , vừa vặn chui vào trong lồng ngực ấm áp .
Động tác ỷ lại như vậy luôn luôn tự giác lộ ra , bất luận là khi thức hay ngủ , cô luôn giống như cây thố ti hoa * gắt gao dựa vào hắn , hoàn toàn không biết giấu giếm .
Đã quen với việc sống trên thương trường người lừa ta gạt , rất khó gặp được một người trong sáng như thế , đương nhiên nói cái gì cũng muốn đem cô làm của riêng .
Nuôi nấng , dụ dỗ , xâm phạm lên thuần khiết không gì sánh bằng kia , còn làm hắn hưng phấn hơn cả giết chóc và lợi ích .
Hơn nữa , mặc dù hắn tồi tệ trắng trợn như thế , vậy mà cô gái nhỏ này vẫn yêu . Không hảo hảo yêu thương làm sao được đây ?
Nghĩ rồi , bàn tay lại quay lại sờ lên làn da ở lưng , như để làm yên lòng nhưng lại kéo người đang ngủ say chặt vào trong lòng hơn .
“Ư … ư” Khuôn mặt yêu kiều ở trên lồng ngực hắn cọ xát , sau đó lại yên ổn ngủ.
Đến lúc này , trong đồng tử tối đen có ý cười , hắn mê mẩn ôm sát thân thể mềm mại , khi này mới nguyện ý nhắm mắt ngủ .
Lạc Lê Nhi lúc này đang ở trong nhà kiếng trồng hàng trăm hàng ngàn loại hoa hồng , dáng vẻ phảng phất giống như đang chăm sóc những đưa trẻ mới sinh thật cẩn thận .
Ngắt đi một cái lá khô cô chợt nhớ tới câu hỏi đêm qua của Diêm la .
Hắn hỏi rốt cuộc vì sao lưu luyến nơi này đến quên về ? Nguyên nhân thật sự cô không dám nói , sợ bị giễu cợt .
Nhưng thật ra cô luôn xem đây như là công viên hắn làm cho cô .
Trước kia khi người hầu đáng sợ chưa bị đuổi đi , cô chỉ cần trốn tới đây thì sẽ không bị tìm thấy , cũng sẽ không tiếp tục bị đối đãi đáng sợ nữa .
Ở trong này , không có những ánh mắt sắc bén lạnh nhạt ,cũng sẽ không có những lời nói chế giễu , chỉ có cô cùng những bông hoa hồng không thốt ra những lời nói thương tổn người khác , trái tim đầy vết thương mới có thể được cứu giúp .
Dần dà , cô không khỏi đem nơi này coi như thành lũy nhỏ của mình . Cho dù những người đó sau này lần lượt rời khỏi Diêm Minh , cô vẫn như cũ thích đến nơi này đi dạo , bởi vì nơi này ngoại trừ Diêm La cùng cô , hầu như thiếu người quan tâm , chỉ ngoại trừ một người khách không mời đối với cô đặc biệt nhiệt tình .
Nói người người đến , một thân ảnh xinh đẹp chợt đập vào mắt cô .
“Hi ! Vài ngày không gặp , cậu trở nên càng trắng đó !” Hướng Dương Hi mắt to thông minh không che dấu chút si mê nào đối với khuôn mặt xinh đẹp của cô .
“À… Cám ơn…” Cô ấy vẫn là nhiệt tình làm cho người khác không thể chống đỡ được .
“Hôm đó cậu bị tên thổ phỉ kia bắt trở về sau đó hắn đối xử với cậu thế nào vậy ?” Hướng Dương Hi biết rõ còn cố hỏi thẳng người trước mắt mặt đỏ đến tận tai.
“À … Không … Không có gì …” Loại việc này mở miệng như thế nào chứ ? Dù sao vẫn không thể nói kỳ thật ngày đó hắn đối với cô ‘ như vậy’ lại ‘như vậy’ được ! Bất đắc dĩ do cô mỏng , hai gò má nóng lên chỉ sợ cho dù ai cũng đều nhìn ra cô khẩu thị tâm phi.
“Ha ha … là có—-“ Hướng Dương hi cố kéo dài âm cuối , cho thấy độ hoài nghi cao .
Kỳ thật cô đã sớm biết quan hệ giữa Lạc Lê Nhi và Diêm La không ít , có điều cũng chính là như vậy mới khiến cô bất bình thay cho Lạc Lê Nhi . Nhìn bộ dạng của Lạc Lê Nhi cũng biết là cô không có mánh khóe câu dẫn đàn ông , chắc chắn là tên thổ phỉ bá vương ngang ngạnh kia !
Đáng giận ! Lại có thể đem Lạc Lê Nhi ăn xong lau sạch , mưu mô của thật đúng là không tưởng !
“Này …” Lạc Lê Nhi không giỏi nói dối lẩn tránh vấn đề , chỉ dám nhìn chằm chằm vào bông hoa hồng thơm ngát , giống như muốn nhìn đến xuyên thủng nó vậy .
“Được được…Không đùa với cậu . Như mà , mình nói thật cậu cũng nên tìm ‘hàng mẫu’ để so sánh chút đi .” Cô vẫn không bỏ qua ý niệm thuyết phục Lạc Lê Nhi thay đổi người yêu khác .
“Hàng mẫu ?” Đây không phải từ trong sách học nói đồ vật mới nhìn qua hay sao ? Cô ấy nói từ ngữ thật khác biệt.
“ Ai nha ! Ý của mình là tìm nam sinh , nói chuyện yêu đương bình thường!” Hướng Dương Hi nhanh mồm nhanh miệng lại không tự chủ hãm hại Lạc Lê Nhi .
Bọn họ như vậy là không bình thường sao ? Có lẽ là thế … Thử hỏi có bao nhiêu cô gái trẻ giống như cô yêu một người đàn ông như vậy , không chỉ ngang ngược đe dọa , thậm chí còn ước chừng lớn hơn cô tầm mười tuổi , cho dù ai nghe được cũng sẽ cảm thấy khóc có thể tin .
Thấy cô cúi đầu không nói , Hướng Dương Hi mơ hồ không rõ rằng , đành phải nói thẳng nói tiếp : “Nói thật , cậu từ sáu tuổi đến giờ chưa từng bước khỏi nơi này nửa bước , nếu nhận định cuộc sống bây giờ là tương lai của bản thân , đời người như vậy thật không đáng !”
Sau đó , Hướng Dương Hi lại ghé vào bên tai Lạc Lê Nhi lẩm bẩm nói về thế giới bên ngoài có sự khác biệt với Diêm Minh thế nào , nhưng duy nghĩ quá xa này cô đã sớm không nghe vào , trong đầu tràn đầy suy nghĩ về quan hệ của mình và Diêm La.
Bọn họ như vậy là không đúng sao ? Thế giới bên ngoài có bao nhiêu tốt đẹp cô một chút cũng không muốn biết , cô chỉ muốn sống ở thể giới có hắn thôi!
Nhưng ai có thể hiểu được đây ?
Quá mười phút , Hướng Dương Hi vẫn thao thao bất tuyệt thuyết phục Lạc Lê Nhi . Có lẽ đã sớm có thói quen một người hát một người diễn , cho nên cô cũng không nhận thấy thần sắc quái dị của Lạc Lê Nhi.
“Đúng rồi , đúng rồi ! Mình biết trong đại học có ký túc xá , cậu sao không xin ở đấy?” Quỷ nhỏ lại nghĩ ra một chủ ý .
“Ở đấy ? Lạc Lê Nhi biểu tình ngây ngốc , rất giống như lần đầu tiên nghe được cái từ này .
“Hắc hắc … Ở bên ngoài tốt hơn nhiều ! Chưa cần nói có thể phóng túng cùng bạn học chơi đến nửa đêm không có người quản , ít nhất cậu có thể cách tên thổ phỉ kia rất xa , để cho hắn không có biện pháp ngược đãi cậu !”
“Anh ấy không ngược đãi mình !” Cô nhịn không được thay người trong lòng biện bạch.
“Ồ ! Phải không ?” Hướng Dương Hi hồ nghi nhìn cô một cái . “ vậy sao cậu thường hay rất sợ bộ dạng của hắn ? Mình còn tưởng rằng hắn hay đánh cậu đấy !”
“Không ! Không phải ! Anh ấy không đáng sợ , là mình vô dụng …” Thấy ai cũng phát run , không vô dụng thì là cái gì . Huống chi Diêm la chưa từng đánh qua cô một chút nào , nhiều nắm là dùng cách thức của hắn ‘ xử phạt’ cô mà thôi … A … Cô nghĩ đi chỗ nào rồi !
“Cậu đỏ mặt cái gì vậy ?” Hướng Dương Hi rốt cuộc hiểu rõ một điểm . Xem ra tiểu mỹ nhân này thích tên Diêm La thổi phỉ kia . Trông bộ dạng này của cô ấy , chỉ sợ là bồi bằng thân tâm cũng cam chịu ấy chứ ! Ai ~ Thổ phỉ kia luôn chiếm hết ưu đãi a ! Đáng giận !
“Mình …”
“Cậu nha ! Cứ nghe lời của mình , tìm một người một người tương đối tốt thử xem , không cần quyết định nhanh như vậy . Cậu nếu cần ở bên ngoài , phí ăn ở mình cũng có thể giúp cậu .” Hướng Dương Hi nói .
Cô có ý định làm Diêm La gà chó không yên , huống chi tiểu mỹ nhân từ nhỏ chưa từng bước khỏi cửa lớn , cổng trong không bước , ít gặp qua đàn ông , lại càng ít nói chuyện với đàn ông , trong thế giới của Lê Nhi chở có thể quanh quẩn xung quanh thổ phỉ , như vậy cả một đời , cô thật sự lo lắng thay cho cô ấy .
Hơn nữa tên thổ phỉ kia chiếm hết tiện nghi , thái độ đối với Lê Nhi lại kiêu ngạo như vậy , không để cho hắn một chút ‘ kích thích’ , hắn còn tưởng rằng tiểu mỹ nhân thật sự là không ai muốn đấy !
“Mình … a!” Đang muốn từ chối khéo ‘hảo ý’ của Hướng Dương Hii , Lạc Lê Nhi nhìn thấy người đàn ông đứng cách đó không xa .
Hắn là Diêm Tuấn , em trai của Diêm La ,mặc dù nhớ mang máng nhân vật này , Hướng Dương Hi vẫn là nhịn không được di chuyển về sau .
“Tuấn ca ca !” Theo tầm mắt Lạc Lê Nhin nhìn qua, Hướng Dương Hi vẻ mặt vui tươi sáng lạn chạy về phía người đàn ông trong lòng .
“Lại đang nói xấu sau lưng đại ca sao ? Người đàn ông tuấn tú cười hỏi , ôm ấp người yêu . Không cần nghe lén cũng biết cô cùng cô gái trong phòng hòa nói những gì .
“Đúng a !” Hướng Dương Hi không chút hối hận gật đầu .
“Tốt lắm , đại ca muốn anh mang em đi trước , đợi chút nữa hắn sẽ tới đây .” Những lời này hắn là nói cho Lạc Lê Nhi nghe .
“Hừ ! Thổ phỉ !” Hướng Dương Hi bĩu môi , nhưng vẫn ngoan ngoãn theo sát Diêm Tuấn đi khỏi .
Nhà kiếng trồng hoa lập tức khôi phục lại sự yên lặng vốn có , chỉ lưu lại Lạc Lê Nhi lẳng lặng đợi người đàn ông kia đến .
“Hôm nay còn nói những điều gì ?” Diêm La hỏi người dưới thân đang thở gấp không thôi .
Kỳ thật hắn cũng không phải nghĩ muốn biết nội dung nói chuyệ của cô với Hướng Dương Hi , dù sao chắc chắn cũng không phải lời hay nào , chỉ nhàm chán hỏi một chút thôi .
“Ưmh ư…” Lạc Lê Nhi thở khẽ , bộ dạng kiều diễm lại để cho hắn hôn trộm một cái . “ Cô ấy hỏi em muốn ở kí túc xá … Ừ … Chính là ở trường học … Ưmh Còn muốn giúp em … Giúp em tiền …” Dừng ở nơi mẫn cảm cắn nhẹ khiến lời nói của cô cơ hồ không hoàn chỉnh .
“Em cũng muốn sao ?” Nắm cái eo nhỏ lặc đạo sâu thêm vài phần .
“A!” Cô khó chịu thở phì phò .
Hắn tức giận sao ?!
“Xin lỗi , không nên …” Cô theo thói quen cúi đầu nhận sai .
“Sao phải xin lỗi?” Thấy hai mắt đẫm lệ thế nhưng hắn lại không chút nào thả lỏng , bàn tay to ngược lại càng nắm chắc hơn . Bộ dạng nhỏ bé xót xa của cô khiến cho hắn nhìn muốn khi dễ vài cái .
“A!” Cô vừa sợ vừa thẹn cảm thụ luận động trong cơ thể , hai tay nắm chặt cánh tay hắn , cũng không dám phải kháng .
“Nó đi ! Em có phải muốn ở bên ngoài hay không ? Có phải cũng tưởng tượng như những người khá , chơi suốt đêm ở bên ngoài ?” Hắn càng nói càng tức giận .
Hướng Dương Hi thật biết chọn trọng điểm mà xuống tay , biết Lê Nhi cả ngày bị giam ở Diêm Minh buồn đến hoảng , chắc sẽ gấp rút muốn biết về cuộc sống bên ngoài lồng sắt .
Hừ ! Cô cho là hắn sẽ dễ dàng để cô được như ý nguyện sao ?
Tăng thêm lực đạo va chạm , hắn hiện nay đã sớm đen tức giận cùng dục vọng kết hợp lại với nhau , cứ như vậy phóng đãng , phóng túng ở trên thân thể mền mại vô tội phát tiết ,
“Không ! Em không có !” Không chút ôn nhu chiếm đoạt đã khiến cô liên tiếp cầu xin tha thứ , nước mắt nhất thời lăn đầy trên hai má hồng .
Nhưng mà ở trong cơ thể cô , dục thú lại khăng khăng tiếp tục động tác trừu đưa , hoàn toàn không đến xỉa đến bộ dạng đau đớn của cô .
“Thật không có ?” Hắn cũng thở phì phò , sau đó lại một lần đem dục vọng đưa vào trong cơ thể của cô .
“Ừ … Thật sự …” Cô nức nở .
“Muốn anh tin tưởng em ? Vậy lần trước còn muốn đi theo người ta xuất ngoại là ai ?” Hắn nói chính là Hướng Dương Hi cùng Diêm Tuấn hai người cùng nhau đi xuất ngoại , lúc ấy cô lại có thể đứng trước mọi người đồng ý .
Một người đàn ông chính xác là không nên nhớ kỹ loại chuyện nhỏ nhặt này , nhưng mà đây chính là lần duy nhất từ trước đến nay cô không thuận theo hắn , muốn hắn không nhớ rõ đúng là khó . Hừ ! quả thực ký ức hãy còn mới mẻ như thế !
“Anh không phải … Anh không phải không tức giận sao ?
Cô nghĩ đến lần đó hắn xử phạt mình khiến cô ba ngày không xuống được . “ A!” Cô đột nhiên kêu lên một tiếng sợ hãi , cảm giác được vật trong cơ thể càng lúc càng lớn đập vào .
“Anh không tức việc kia , nhưng cũng không chấp nhận em lại có những vọng tưởng như vậy !”
“Em không có …” Cô khóc nhỏ , không biết là bởi vì khoái cảm hay là ủy khuất . “Trừ phi là anh muốn em làm như vậy … A a…” Nói ra lời trong lòng , cô cong người lên nghênh đón động tác mạnh hơn của hắn .
Mà giờ phút này , trong mắt người đàn ông sâu không lường được rốt cuộc không còn chút giận dữ .
* Thổ Ti Hoa : còn được gọi là hoa chùm gởi , một loại cây dựa vào thân cây Tùng để sống.
Diêm La đem Lạc Lê Nhi thở dốc tạm nghỉ ôm vào trong lòng , thuận theo quy luật lên xuống của đồi ngực hắn .
“Ngày hôm nay đã làm những gì vậy ?” Bàn tay vẫn không dừng lại , vuốt vẻ sống lưng nhỏ bé và yếu ớt . Rõ rằng vừa mới kết thúc , như thế nào mà vừa chạm vào nơi trơn nhẵn này xúc cảm lại muốn rồi ?
“Em đều ở trong phòng trồng hoa .” Cô tự nhiên ngoan ngoãn trả lời , cực kì giống con nai con , mắt to ướt ái sợ hãi nhìn người đàn ông trước mắt , sợ không cẩn thận lại chọc hắn không vui .
“Nơi đó thật sự đẹp như vậy sao ? Mỗi ngày đều đi không chán sao ?”
“Không chán …” Còn hơn so với mỗi ngày đều ở trong phòng là được rồi . Trong lòng cô nghĩ nhưng không dám nói ra miệng .
“Đúng , so với mỗi ngày đều ở trong phòng thì tốt hơn .” Hắn dễ dàng đọc được tâm tư của cô .
Khuôn mặt mỹ lệ này mười năm vẫn như một , só với những đồ vật khác còn trong suốt sạch sẽ hơn , khiến người bên ngoài không cần cố sức cân nhắc đã có thể biết được nội tâm cảm xúc của cô .
A! Cô vẫn là đơn thuần như vậy a!
“Ồ!” Hắn làm sao biết được cô đang suy nghĩ gì ? Cô đỏ mặt , kinh ngạc nhìn hắn .
“Xem ra anh xây nhà kiếng trồng hoa quả là xây đúng rồi .” Hắn hơi cười , lại hôn lên trán cô .
Chưa từng nói cho cô biết nhà kiếng trồng hoa này là vì sao mà xây , chỉ chuẩn bị cho cô có thể đến chỗ đó tản bộ chơi đùa , không nghĩ tới rằng chỉ là một nhà trồng hoa nhàm chán có thể được cô xem trọng như thế , làm cho hắn phải tới nơi đó mới tìm được người , có điều , cũng xem như đạt được mục đích của hắn .
“A!” Cô lại một lần nữa bởi vì hắn cười mà giật mình , một đôi mắt to long lanh nước trợn thật lớn , như thể sợ sẽ không có cơ hội giống như vậy , nhìn chằm chằm người đàn ông ở trước mắt .
Bình thường cô nhìn có nhìn cũng không dám nhìn thẳng vào hắn , bây giờ cũng không phải là lá gan nhiều hơn mà mới dám nhìn , chỉ là cảm thấy thật là hiếm có ! Hắn hiếm khi cười dịu dàng như thế đối với cô , không giống tà khí lúc bình thường .
“Em nhìn chằm chằm anh như vậy , có phải là cần chịu trách nhiệm hay không ?” Hắn khi này hôn lên môi của cô , tay đã không chút khách khí mò đến mông đẹp ở dưới chăn bông , hướng lửa nóng của mình áp vào.
“A!”Nhận thấy được bản thân tạo ra phản ứng kịch liệt ,Lạc Lê Nhi vội vàng đem khuôn mặt đỏ bùng vùi vào nồng ngực nóng bỏng , âm thầm thề không dám … nhìn lung tung nữa .
Chỉ có điều , có một số việc không phải không nhìn thì có thể giải quyết được , nhất là dục vọng nam nhân vận sức chờ phát động .
Diêm La chỉ cần đem thân mình to lớn lật qua , có thể làm cho tiểu đà điểu ở trước ngực không thể không ngẩng đầu lên , đợi khi mục đích đạt được , liền thuận thế cuồng nhiệt hôn lên thân thể mềm mại , châm lên một ngọn lửa tình cảm mãnh liệt …
Ôm người đang ngủ say vào trong lòng , Diêm La cuối cùng cam nguyện đình chỉ một đêm yêu cầu .
Thật mệt muốn chết rồi ! Vừa rồi ở trên thân thể mềm mại càn rỡ dao động , giờ phút nàu không mang theo tình dục nhẹ nhàng xoa dung nhan đang ngủ say trước mắt , gương mặt từ trước đến nay luôn nghiêm túc giờ rốt cuộc thoáng xuất hiện một nét dịu dàng .
Nhớ lại lần đầu tiên gặp cô , kí ức rung động khi đó hãy còn mới mở . Cô khi đó sáu tuổi dùng sức khóc , nước mắt như suối cuồn cuộn trào ra , ôm búp bê vải , thân thể nhỏ bé cũng theo từng tiếng khóc nức nở của cô mà rung động .
Bộ dạng đấy cùng lắm ở trong mắt người khác là yêu thương thôi ,thế nhưng hắn lại hoàn toàn khác và lại tuyệt đối người khác không tưởng được – hắn thấy trong thân thể của một đứa nhóc sáu tuổi kia là linh hồn một người phụ nữ .
Có lẽ là vì bộ dạng khi cô khóc , cũng có lẽ là vì khi cô run rẩy bộ dạng rất yểu điệu , tóm lại đều khiến cho hắn cảm thấy được đứa nhóc trước mắt hoàn toàn là một ‘ phụ nữ’.
Vì thế hắn muốn cô . Chờ đợi cô lớn lên , giống như chăm chút một đóa hoa đợi đến khi nụ hoa ngây ngô nở rộ trưởng thành .
Chẳng qua là hắn vẫn không nhịn được sử dụng sức mạnh bên ngoài cưỡng đoạt đóa hoa thơm mê người này trước thời hạn phóng thích , sau đó đem chiếm làm của riêng .
Vui vẻ nhất chính là , đóa hoa trẻ của hắn thật sự biết nghe lời , cũng không kháng cự hắn mỗi một lần đòi hỏi , một lần lại một lần ở trước mặt hắn nở mộ biết bao xinh đẹp . Mà nguyên nhân trong đó , hắn đã từ cặp mắt đầy nước kia nhìn được manh mối .
Cô gái nhỏ này hẳn là yêu hắn , cho nên mới phải ‘ hy sinh kính dâng’ như vậy … Cần phải hình dung như vậy sao ?
“Hừ !” Thanh âm Diêm La mang ý giễu cợt , bàn tay to dừng ở trên má phấn chậm rãi trượt xuống , đưa qua cái cổ tuyệt đẹp không tỳ vết , tiếp tục trêu chọc lên xương quai xanh tinh tế , tỉ mỉ .
Thật đẹp ! Khuôn mặt này , thân thể này , không chỗ nào không xinh đẹp mê người , mà lại thuần khiết bảo hắn nhịn không được nổi lên khát vọng tà ác.
Cho dù bọn họ gặp nhau là bởi vì cha mẹ cô quay lưng làm phản , nhưng hắn tin tưởng , cho dù cha mẹ cô vẫn bán mạng vì Diêm Minh như trước , cô vẫn là của hắn ! Bọn họ sinh ra chính là để cho nhau .
Nhưng mà cái ý nghĩa này ngoại trừ hắn ra không ai biết được , mọi người chỉ cho rằng hắn là vì thích thú mới có thể nuôi con của phản đồ bên người , chỉ sợ rằng cô gái nhớ này cũng là nghĩ như vậy rồi .
Cũng tốt ! Dù sao chỉ cần có thể giữ cô ở bên người , bất kể là lý do gì cũng đều tốt .
“Ư …ừm.” Người trong lòng bất an co rúm lại một chút , vừa vặn chui vào trong lồng ngực ấm áp .
Động tác ỷ lại như vậy luôn luôn tự giác lộ ra , bất luận là khi thức hay ngủ , cô luôn giống như cây thố ti hoa * gắt gao dựa vào hắn , hoàn toàn không biết giấu giếm .
Đã quen với việc sống trên thương trường người lừa ta gạt , rất khó gặp được một người trong sáng như thế , đương nhiên nói cái gì cũng muốn đem cô làm của riêng .
Nuôi nấng , dụ dỗ , xâm phạm lên thuần khiết không gì sánh bằng kia , còn làm hắn hưng phấn hơn cả giết chóc và lợi ích .
Hơn nữa , mặc dù hắn tồi tệ trắng trợn như thế , vậy mà cô gái nhỏ này vẫn yêu . Không hảo hảo yêu thương làm sao được đây ?
Nghĩ rồi , bàn tay lại quay lại sờ lên làn da ở lưng , như để làm yên lòng nhưng lại kéo người đang ngủ say chặt vào trong lòng hơn .
“Ư … ư” Khuôn mặt yêu kiều ở trên lồng ngực hắn cọ xát , sau đó lại yên ổn ngủ.
Đến lúc này , trong đồng tử tối đen có ý cười , hắn mê mẩn ôm sát thân thể mềm mại , khi này mới nguyện ý nhắm mắt ngủ .
Lạc Lê Nhi lúc này đang ở trong nhà kiếng trồng hàng trăm hàng ngàn loại hoa hồng , dáng vẻ phảng phất giống như đang chăm sóc những đưa trẻ mới sinh thật cẩn thận .
Ngắt đi một cái lá khô cô chợt nhớ tới câu hỏi đêm qua của Diêm la .
Hắn hỏi rốt cuộc vì sao lưu luyến nơi này đến quên về ? Nguyên nhân thật sự cô không dám nói , sợ bị giễu cợt .
Nhưng thật ra cô luôn xem đây như là công viên hắn làm cho cô .
Trước kia khi người hầu đáng sợ chưa bị đuổi đi , cô chỉ cần trốn tới đây thì sẽ không bị tìm thấy , cũng sẽ không tiếp tục bị đối đãi đáng sợ nữa .
Ở trong này , không có những ánh mắt sắc bén lạnh nhạt ,cũng sẽ không có những lời nói chế giễu , chỉ có cô cùng những bông hoa hồng không thốt ra những lời nói thương tổn người khác , trái tim đầy vết thương mới có thể được cứu giúp .
Dần dà , cô không khỏi đem nơi này coi như thành lũy nhỏ của mình . Cho dù những người đó sau này lần lượt rời khỏi Diêm Minh , cô vẫn như cũ thích đến nơi này đi dạo , bởi vì nơi này ngoại trừ Diêm La cùng cô , hầu như thiếu người quan tâm , chỉ ngoại trừ một người khách không mời đối với cô đặc biệt nhiệt tình .
Nói người người đến , một thân ảnh xinh đẹp chợt đập vào mắt cô .
“Hi ! Vài ngày không gặp , cậu trở nên càng trắng đó !” Hướng Dương Hi mắt to thông minh không che dấu chút si mê nào đối với khuôn mặt xinh đẹp của cô .
“À… Cám ơn…” Cô ấy vẫn là nhiệt tình làm cho người khác không thể chống đỡ được .
“Hôm đó cậu bị tên thổ phỉ kia bắt trở về sau đó hắn đối xử với cậu thế nào vậy ?” Hướng Dương Hi biết rõ còn cố hỏi thẳng người trước mắt mặt đỏ đến tận tai.
“À … Không … Không có gì …” Loại việc này mở miệng như thế nào chứ ? Dù sao vẫn không thể nói kỳ thật ngày đó hắn đối với cô ‘ như vậy’ lại ‘như vậy’ được ! Bất đắc dĩ do cô mỏng , hai gò má nóng lên chỉ sợ cho dù ai cũng đều nhìn ra cô khẩu thị tâm phi.
“Ha ha … là có—-“ Hướng Dương hi cố kéo dài âm cuối , cho thấy độ hoài nghi cao .
Kỳ thật cô đã sớm biết quan hệ giữa Lạc Lê Nhi và Diêm La không ít , có điều cũng chính là như vậy mới khiến cô bất bình thay cho Lạc Lê Nhi . Nhìn bộ dạng của Lạc Lê Nhi cũng biết là cô không có mánh khóe câu dẫn đàn ông , chắc chắn là tên thổ phỉ bá vương ngang ngạnh kia !
Đáng giận ! Lại có thể đem Lạc Lê Nhi ăn xong lau sạch , mưu mô của thật đúng là không tưởng !
“Này …” Lạc Lê Nhi không giỏi nói dối lẩn tránh vấn đề , chỉ dám nhìn chằm chằm vào bông hoa hồng thơm ngát , giống như muốn nhìn đến xuyên thủng nó vậy .
“Được được…Không đùa với cậu . Như mà , mình nói thật cậu cũng nên tìm ‘hàng mẫu’ để so sánh chút đi .” Cô vẫn không bỏ qua ý niệm thuyết phục Lạc Lê Nhi thay đổi người yêu khác .
“Hàng mẫu ?” Đây không phải từ trong sách học nói đồ vật mới nhìn qua hay sao ? Cô ấy nói từ ngữ thật khác biệt.
“ Ai nha ! Ý của mình là tìm nam sinh , nói chuyện yêu đương bình thường!” Hướng Dương Hi nhanh mồm nhanh miệng lại không tự chủ hãm hại Lạc Lê Nhi .
Bọn họ như vậy là không bình thường sao ? Có lẽ là thế … Thử hỏi có bao nhiêu cô gái trẻ giống như cô yêu một người đàn ông như vậy , không chỉ ngang ngược đe dọa , thậm chí còn ước chừng lớn hơn cô tầm mười tuổi , cho dù ai nghe được cũng sẽ cảm thấy khóc có thể tin .
Thấy cô cúi đầu không nói , Hướng Dương Hi mơ hồ không rõ rằng , đành phải nói thẳng nói tiếp : “Nói thật , cậu từ sáu tuổi đến giờ chưa từng bước khỏi nơi này nửa bước , nếu nhận định cuộc sống bây giờ là tương lai của bản thân , đời người như vậy thật không đáng !”
Sau đó , Hướng Dương Hi lại ghé vào bên tai Lạc Lê Nhi lẩm bẩm nói về thế giới bên ngoài có sự khác biệt với Diêm Minh thế nào , nhưng duy nghĩ quá xa này cô đã sớm không nghe vào , trong đầu tràn đầy suy nghĩ về quan hệ của mình và Diêm La.
Bọn họ như vậy là không đúng sao ? Thế giới bên ngoài có bao nhiêu tốt đẹp cô một chút cũng không muốn biết , cô chỉ muốn sống ở thể giới có hắn thôi!
Nhưng ai có thể hiểu được đây ?
Quá mười phút , Hướng Dương Hi vẫn thao thao bất tuyệt thuyết phục Lạc Lê Nhi . Có lẽ đã sớm có thói quen một người hát một người diễn , cho nên cô cũng không nhận thấy thần sắc quái dị của Lạc Lê Nhi.
“Đúng rồi , đúng rồi ! Mình biết trong đại học có ký túc xá , cậu sao không xin ở đấy?” Quỷ nhỏ lại nghĩ ra một chủ ý .
“Ở đấy ? Lạc Lê Nhi biểu tình ngây ngốc , rất giống như lần đầu tiên nghe được cái từ này .
“Hắc hắc … Ở bên ngoài tốt hơn nhiều ! Chưa cần nói có thể phóng túng cùng bạn học chơi đến nửa đêm không có người quản , ít nhất cậu có thể cách tên thổ phỉ kia rất xa , để cho hắn không có biện pháp ngược đãi cậu !”
“Anh ấy không ngược đãi mình !” Cô nhịn không được thay người trong lòng biện bạch.
“Ồ ! Phải không ?” Hướng Dương Hi hồ nghi nhìn cô một cái . “ vậy sao cậu thường hay rất sợ bộ dạng của hắn ? Mình còn tưởng rằng hắn hay đánh cậu đấy !”
“Không ! Không phải ! Anh ấy không đáng sợ , là mình vô dụng …” Thấy ai cũng phát run , không vô dụng thì là cái gì . Huống chi Diêm la chưa từng đánh qua cô một chút nào , nhiều nắm là dùng cách thức của hắn ‘ xử phạt’ cô mà thôi … A … Cô nghĩ đi chỗ nào rồi !
“Cậu đỏ mặt cái gì vậy ?” Hướng Dương Hi rốt cuộc hiểu rõ một điểm . Xem ra tiểu mỹ nhân này thích tên Diêm La thổi phỉ kia . Trông bộ dạng này của cô ấy , chỉ sợ là bồi bằng thân tâm cũng cam chịu ấy chứ ! Ai ~ Thổ phỉ kia luôn chiếm hết ưu đãi a ! Đáng giận !
“Mình …”
“Cậu nha ! Cứ nghe lời của mình , tìm một người một người tương đối tốt thử xem , không cần quyết định nhanh như vậy . Cậu nếu cần ở bên ngoài , phí ăn ở mình cũng có thể giúp cậu .” Hướng Dương Hi nói .
Cô có ý định làm Diêm La gà chó không yên , huống chi tiểu mỹ nhân từ nhỏ chưa từng bước khỏi cửa lớn , cổng trong không bước , ít gặp qua đàn ông , lại càng ít nói chuyện với đàn ông , trong thế giới của Lê Nhi chở có thể quanh quẩn xung quanh thổ phỉ , như vậy cả một đời , cô thật sự lo lắng thay cho cô ấy .
Hơn nữa tên thổ phỉ kia chiếm hết tiện nghi , thái độ đối với Lê Nhi lại kiêu ngạo như vậy , không để cho hắn một chút ‘ kích thích’ , hắn còn tưởng rằng tiểu mỹ nhân thật sự là không ai muốn đấy !
“Mình … a!” Đang muốn từ chối khéo ‘hảo ý’ của Hướng Dương Hii , Lạc Lê Nhi nhìn thấy người đàn ông đứng cách đó không xa .
Hắn là Diêm Tuấn , em trai của Diêm La ,mặc dù nhớ mang máng nhân vật này , Hướng Dương Hi vẫn là nhịn không được di chuyển về sau .
“Tuấn ca ca !” Theo tầm mắt Lạc Lê Nhin nhìn qua, Hướng Dương Hi vẻ mặt vui tươi sáng lạn chạy về phía người đàn ông trong lòng .
“Lại đang nói xấu sau lưng đại ca sao ? Người đàn ông tuấn tú cười hỏi , ôm ấp người yêu . Không cần nghe lén cũng biết cô cùng cô gái trong phòng hòa nói những gì .
“Đúng a !” Hướng Dương Hi không chút hối hận gật đầu .
“Tốt lắm , đại ca muốn anh mang em đi trước , đợi chút nữa hắn sẽ tới đây .” Những lời này hắn là nói cho Lạc Lê Nhi nghe .
“Hừ ! Thổ phỉ !” Hướng Dương Hi bĩu môi , nhưng vẫn ngoan ngoãn theo sát Diêm Tuấn đi khỏi .
Nhà kiếng trồng hoa lập tức khôi phục lại sự yên lặng vốn có , chỉ lưu lại Lạc Lê Nhi lẳng lặng đợi người đàn ông kia đến .
“Hôm nay còn nói những điều gì ?” Diêm La hỏi người dưới thân đang thở gấp không thôi .
Kỳ thật hắn cũng không phải nghĩ muốn biết nội dung nói chuyệ của cô với Hướng Dương Hi , dù sao chắc chắn cũng không phải lời hay nào , chỉ nhàm chán hỏi một chút thôi .
“Ưmh ư…” Lạc Lê Nhi thở khẽ , bộ dạng kiều diễm lại để cho hắn hôn trộm một cái . “ Cô ấy hỏi em muốn ở kí túc xá … Ừ … Chính là ở trường học … Ưmh Còn muốn giúp em … Giúp em tiền …” Dừng ở nơi mẫn cảm cắn nhẹ khiến lời nói của cô cơ hồ không hoàn chỉnh .
“Em cũng muốn sao ?” Nắm cái eo nhỏ lặc đạo sâu thêm vài phần .
“A!” Cô khó chịu thở phì phò .
Hắn tức giận sao ?!
“Xin lỗi , không nên …” Cô theo thói quen cúi đầu nhận sai .
“Sao phải xin lỗi?” Thấy hai mắt đẫm lệ thế nhưng hắn lại không chút nào thả lỏng , bàn tay to ngược lại càng nắm chắc hơn . Bộ dạng nhỏ bé xót xa của cô khiến cho hắn nhìn muốn khi dễ vài cái .
“A!” Cô vừa sợ vừa thẹn cảm thụ luận động trong cơ thể , hai tay nắm chặt cánh tay hắn , cũng không dám phải kháng .
“Nó đi ! Em có phải muốn ở bên ngoài hay không ? Có phải cũng tưởng tượng như những người khá , chơi suốt đêm ở bên ngoài ?” Hắn càng nói càng tức giận .
Hướng Dương Hi thật biết chọn trọng điểm mà xuống tay , biết Lê Nhi cả ngày bị giam ở Diêm Minh buồn đến hoảng , chắc sẽ gấp rút muốn biết về cuộc sống bên ngoài lồng sắt .
Hừ ! Cô cho là hắn sẽ dễ dàng để cô được như ý nguyện sao ?
Tăng thêm lực đạo va chạm , hắn hiện nay đã sớm đen tức giận cùng dục vọng kết hợp lại với nhau , cứ như vậy phóng đãng , phóng túng ở trên thân thể mền mại vô tội phát tiết ,
“Không ! Em không có !” Không chút ôn nhu chiếm đoạt đã khiến cô liên tiếp cầu xin tha thứ , nước mắt nhất thời lăn đầy trên hai má hồng .
Nhưng mà ở trong cơ thể cô , dục thú lại khăng khăng tiếp tục động tác trừu đưa , hoàn toàn không đến xỉa đến bộ dạng đau đớn của cô .
“Thật không có ?” Hắn cũng thở phì phò , sau đó lại một lần đem dục vọng đưa vào trong cơ thể của cô .
“Ừ … Thật sự …” Cô nức nở .
“Muốn anh tin tưởng em ? Vậy lần trước còn muốn đi theo người ta xuất ngoại là ai ?” Hắn nói chính là Hướng Dương Hi cùng Diêm Tuấn hai người cùng nhau đi xuất ngoại , lúc ấy cô lại có thể đứng trước mọi người đồng ý .
Một người đàn ông chính xác là không nên nhớ kỹ loại chuyện nhỏ nhặt này , nhưng mà đây chính là lần duy nhất từ trước đến nay cô không thuận theo hắn , muốn hắn không nhớ rõ đúng là khó . Hừ ! quả thực ký ức hãy còn mới mẻ như thế !
“Anh không phải … Anh không phải không tức giận sao ?
Cô nghĩ đến lần đó hắn xử phạt mình khiến cô ba ngày không xuống được . “ A!” Cô đột nhiên kêu lên một tiếng sợ hãi , cảm giác được vật trong cơ thể càng lúc càng lớn đập vào .
“Anh không tức việc kia , nhưng cũng không chấp nhận em lại có những vọng tưởng như vậy !”
“Em không có …” Cô khóc nhỏ , không biết là bởi vì khoái cảm hay là ủy khuất . “Trừ phi là anh muốn em làm như vậy … A a…” Nói ra lời trong lòng , cô cong người lên nghênh đón động tác mạnh hơn của hắn .
Mà giờ phút này , trong mắt người đàn ông sâu không lường được rốt cuộc không còn chút giận dữ .
* Thổ Ti Hoa : còn được gọi là hoa chùm gởi , một loại cây dựa vào thân cây Tùng để sống.
/10
|