Nhặt Được Người Chồng Mất Trí

Chương 22.2

/73


Chương 22.2: Bộ ngực đầy dấu hôn, khiến cơn dục vọng của anh lần nữa bừng cháy _ Chồng giả mất trí nhớ rồi!

Không được, cô phải nhanh trở lại với công việc càng sớm càng tốt, nếu không ngày ngày cứ ở nhà như thế này, cô sẽ không khỏi mệt mỏi mà gục trên giường!


Trầm Tuấn đến gần, Kiều Ninh vội vàng vươn tay chống đỡ ngực anh nói: “Đừng nhúc nhích, em chợt nhớ ra chủ quản bên em, kêu em gọi điện cho anh ta, em cần gọi cuộc điện thoại.” 


Nói xong liền cầm lấy điện thoại, bấm số gọi vào số của trưởng bộ phận của họ.


【Kiều Ninh à, sao vậy? Ngày phép của cô không phải chưa nghỉ hết sao? Gọi điện có chuyện gì không? 】


【Á? Công ty rất bận! không đủ người sao! 】


【Không bận mà! Cô chỉ cần lo nghỉ phép của cô, chăm sóc chồng cô là quan trọng nhất. 】


【Ồ, được rồi, tôi sẽ đi làm chiều nay! Không sao đâu, chồng tôi đã xuất viện và sức khỏe rất tốt, hẹn gặp lại vào buổi chiều. 】


【Gì? Chiều này đi làm? Hôm nay là chủ nhật! Alo! Alo! Tại sao lại cúp máy! 】


Kết thúc cuộc trò chuyện giữa gà với vịt, Kiều Ninh giả vờ tiếc nuối nói: “Công ty bận quá, chiều nay em phải đi làm rồi.”


Trầm Tuấn gật đầu trầm ngâm, sau đó cười hỏi: “Hôm nay là chủ nhật, công ty em phải bận rộn đến mức nào, phải gọi cô nhân viên văn phòng như em trở về làm thêm giờ?”


“Đúng thế đó, nhưng vì em đang nghỉ phép, đã dồn nén không ít công việc, cho nên dù là chủ nhật cũng phải đi về làm! Haiz ~ những người tư bản các anh, không hiểu nổi đau làm công bọn em!”


Trầm Tuấn kìm nén nụ cười: “Vậy anh đưa em đi.”


“Không cần! Không cần! Em kêu taxi!” Kiều Ninh xua tay liên hồi.


Trầm Tuấn chịu không nổi, trực tiếp lao vào Kiều Ninh khiến cô ngã xuống trên ghế sofa, hai tay ôm khuôn mặt trắng nõn của cô, dùng ngón tay cái xoa nhẹ lên làn da mỏng manh của cô, cúi đầu hôn vài cái rồi dịu dàng nói: “Đừng lo, chiều này anh cần đi câu lạc bộ, em hãy ở nhà nghỉ ngơi thật tốt, nếu thật sự quá mệt, tối nay anh không làm cũng được, nhưng hãy hứa với anh rằng không được uống thuốc tránh thai, buổi tối anh sẽ mua một ít bao cao su về.”


Sau khi Trầm Tuấn nói xong, anh ta cắn nhẹ chóp mũi nhỏ nhắn của cô, sau đó đứng dậy trở về phòng ngủ thay quần áo chuyên dụng đi ra ngoài.


Thay xong bộ đồ vest, Trầm Tuấn bước ra khỏi phòng ngủ, đứng trước mặt Kiều Ninh, đưa tay bóp lấy mặt của cô, nói: “Tối nay em muốn ăn gì, anh mang về cho em.”


“Cái gì cũng được.” Kiều Ninh nhướng mắt nhìn Trầm Tuấn.


Một bộ vest đen được cắt may màu đen trơn tru, hợp với dáng người cáo ráo đẹp trai tuấn tú của Trầm Tuấn.


Kiều Ninh tự nhiên đỏ mặt tim đập loạn xạ, anh rõ ràng đã nói tối nay không làm, cô đây là bị sao rồi? Mặt sao vẫn nóng quá!


“Vậy anh đi đây, em ở nhà ngoan nhé.”


Cho đến khi Trầm Tuấn đóng cửa rời đi, trái tim của Kiều Ninh vẫn còn đập thình thịch.


Chẳng lẽ cô chỉ vì cùng anh ta làm tình mấy lần mà đã yêu anh ta rồi sao?


 Không thể nào! Cô không biết nên giải thích thế nào cho việc đỏ mặt tim đập nhanh của mình, dù sao thì cũng không thể nào!


Kiều Ninh không muốn nghĩ lung tung nữa! Đắp chăn và ngủ thiếp cả nửa ngày trời!


Mãi cho đến khi màn đêm buông xuống, cô mới hai mắt mông lung tỉnh dậy, ngồi bật dậy, xung quanh đã tối om.


Một cảm giác cô đơn không thể giải thích được mà dâng lên trong lòng cô, trái tim nặng trĩu, và hơi thở cũng không được thoải mái.


Ngay khi cô đứng dậy muốn bật đèn, thì có tiếng mở khóa cửa, thời điểm cửa được mở ra, ánh sáng hành lang xuyên vào, bóng dáng cao lớn của Trầm Tuấn đứng trước cửa với một ánh hào quang đằng sau, đầy ý cười mà nhìn cô.


Ngay lúc đó, cô tự nhiên rất muốn ôm lấy anh.



/73

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status