Một ngày mới lại bắt đầu. Giờ ăn trưa tại căn tin của trường đại học Shinhwa mọi người xúm xụm lại bàn của Cao Chấn Bảo chê bai này nọ. Nguyên do chính đáng nhất là cơm của cậu ta chỉ có vài miếng chả. Ngọc và ba anh ban của mình đi xuống căn tin thấy cảnh này. Đôi lông mày của Ngọc chợt nheo lại. Ba anh bạn của mình nhìn thấy cô bạn vì ai kia mà nổi nóng bèn hiểu ra vấn đề. Ngọc lên tiếng:- Tránh đường!
Cả đám nhốn nháo kia nghe thấy âm thanh này thì lập tức tách ra làm đôi cho họ đi vào. Bốn người tiến đến gần bàn của Bảo. Xoay người lại nhìn đám sinh viên láo toét kia. Đôi mắt sắc bén quét qua một lượt, Ngọc lên tiếng tra khảo:
- Bắt nạt người mới là không tốt. Bố mẹ các người không dạy các người điều đó hay sao
Một con nhỏ đứng gần đó lên tiếng:
- Không phải trước đây cô đã từng bắt nạt cậu ta? Thế thì đừng có lên mặt dạy chúng tôi!
- Phải, tôi thừa nhận. Nhưng bây giờ đã khác. Tôi sẽ không bắt nạt cậu ta nữa. Bây giờ tôi đủ tư cách để dạy mấy người chưa?
- Bây giờ và trước kia có gì khác?
- Có khác đó. Tôi tuyên bố cậu ta là người của tôi. ai dám động vào đừng trách tôi không nói trước
Cả đám sinh viên nghe thấy cô nàng kiêu kì Hàn Bối Ngọc nói ra những lời này thì không khỏi ngạc nhiên mà há hốc mồm. Ngọc lên tiếng lần nữa:
- Còn không mau giải tán khỏi đây???
Mấy sinh viên nọ nghe thấy vậy thì ai về chỗ nấy mà an phận ăn cơm kẻo chọc tức cô gái này thì chắc là chết mất, Ngọc quay lại, cùng ba anh bạn ngồi xuống bàn của bảo. Bảo lên tiếng phản kháng:
-Tôi là người của cậu khi nào?
- Ngay bây giờ
-Tôi còn chưa đồng ý!
- Tôi không cho phép cậu từ chối!
Nói rồi Ngọc đứng dậy rời khỏi đó ngay. Ba anh bạn cũng đứng dậy, mỗi người tặng Bảo một câu giống hệt nhau:
- Cậu thật may mắn. Hãy cố giữ lấy, sau này mất chớ hối hận!
Bảo nghe không hiểu ý nghĩa của câu nói ấy. lắc đầu ăn cơm tiếp. Lúc ấy có một cậu bạn điển trai đi đến gần chỗ Bảo chào hỏi và ra lời đề nghi muốn ăn cùng Bảo. Dĩ nhiên Bảo không hề từ chối. Cậu ta nói với Bảo:
- Tối nay nhà mình có một lễ hội hóa trang. Mình mời cậu đến. Cậu sẽ hóa thân thành nhân vật nào đây? mình rất mong chờ đó. Hãy đến nhé!
Cậu ta đưa cho Bảo một tấm thiệp mời. Bảo nhận ngày và cười tạm biệt người bạn nọ.
Cậu ta đi đến bên cạnh hai người bạn mọt nam một nữ khác của mình họ mỉm cười nói với nhau:
-Kế hoạch đã thành công chưa?
- Thành công rồi, cậu ta đã mắc mưu
- Tối nay sẽ có trò vui đây!
Nói rồi cả ba cùng tiến về phía phòng học của nhóm F4 (Ngọc, Trường, Hào , bình)
Đến nơi họ nhán chuông cửa. Bên trong Trường cầm điều khiển bấm nút mở cửa. Cánh cửa đã được mở, ba người nọ tiến vào. Bình lên tiếng hỏi:
- Có chuyện gì?
- Tối nay chúng tôi mở tiệc khiêu vũ. Muốn mời các cậu đến tham dự!
Bình nhìn trường và Hào. họ gật đầu đồng ý, Bình nói:
- Ba chúng tôi thì sẽ đi nhưng còn.........
Nói đến đấy Bình dừng lại nhìn Ngọc. Ý tứ muốn hỏi Ngọc có đi không. Ngọc nhìn liền hiểu ra ngay:
- Dĩ nhiên là tôi không ..........................
Câu còn chưa nói hết đã bị đối phương nhận ra mình có ý từ chối nên ba người kia nói ngay:
- Bữa tiệc này có cả Cao Chấn Bảo!
Ngọc mỉm cười. Nhẽ ra cô sẽ từ chối nhưng nghe thấy tên này thì trái tim cô lại bắt đầu đập thình thịch:
- tôi còn chưa nói hết. Dĩ nhiên là tôi không ...... thể nào từ chối! Tôi sẽ đến.
Ba người nọ nghe thấy vậy hài lòng tạm biệt. Xem như kế hoạch của họ đã thành công được một bước, chỉ chờ kịch hay để xem thôi.
Điều gì sẽ xảy ra vào buổi tiệc? Các bạn hãy xem chương sau rồi rõ!
Cả đám nhốn nháo kia nghe thấy âm thanh này thì lập tức tách ra làm đôi cho họ đi vào. Bốn người tiến đến gần bàn của Bảo. Xoay người lại nhìn đám sinh viên láo toét kia. Đôi mắt sắc bén quét qua một lượt, Ngọc lên tiếng tra khảo:
- Bắt nạt người mới là không tốt. Bố mẹ các người không dạy các người điều đó hay sao
Một con nhỏ đứng gần đó lên tiếng:
- Không phải trước đây cô đã từng bắt nạt cậu ta? Thế thì đừng có lên mặt dạy chúng tôi!
- Phải, tôi thừa nhận. Nhưng bây giờ đã khác. Tôi sẽ không bắt nạt cậu ta nữa. Bây giờ tôi đủ tư cách để dạy mấy người chưa?
- Bây giờ và trước kia có gì khác?
- Có khác đó. Tôi tuyên bố cậu ta là người của tôi. ai dám động vào đừng trách tôi không nói trước
Cả đám sinh viên nghe thấy cô nàng kiêu kì Hàn Bối Ngọc nói ra những lời này thì không khỏi ngạc nhiên mà há hốc mồm. Ngọc lên tiếng lần nữa:
- Còn không mau giải tán khỏi đây???
Mấy sinh viên nọ nghe thấy vậy thì ai về chỗ nấy mà an phận ăn cơm kẻo chọc tức cô gái này thì chắc là chết mất, Ngọc quay lại, cùng ba anh bạn ngồi xuống bàn của bảo. Bảo lên tiếng phản kháng:
-Tôi là người của cậu khi nào?
- Ngay bây giờ
-Tôi còn chưa đồng ý!
- Tôi không cho phép cậu từ chối!
Nói rồi Ngọc đứng dậy rời khỏi đó ngay. Ba anh bạn cũng đứng dậy, mỗi người tặng Bảo một câu giống hệt nhau:
- Cậu thật may mắn. Hãy cố giữ lấy, sau này mất chớ hối hận!
Bảo nghe không hiểu ý nghĩa của câu nói ấy. lắc đầu ăn cơm tiếp. Lúc ấy có một cậu bạn điển trai đi đến gần chỗ Bảo chào hỏi và ra lời đề nghi muốn ăn cùng Bảo. Dĩ nhiên Bảo không hề từ chối. Cậu ta nói với Bảo:
- Tối nay nhà mình có một lễ hội hóa trang. Mình mời cậu đến. Cậu sẽ hóa thân thành nhân vật nào đây? mình rất mong chờ đó. Hãy đến nhé!
Cậu ta đưa cho Bảo một tấm thiệp mời. Bảo nhận ngày và cười tạm biệt người bạn nọ.
Cậu ta đi đến bên cạnh hai người bạn mọt nam một nữ khác của mình họ mỉm cười nói với nhau:
-Kế hoạch đã thành công chưa?
- Thành công rồi, cậu ta đã mắc mưu
- Tối nay sẽ có trò vui đây!
Nói rồi cả ba cùng tiến về phía phòng học của nhóm F4 (Ngọc, Trường, Hào , bình)
Đến nơi họ nhán chuông cửa. Bên trong Trường cầm điều khiển bấm nút mở cửa. Cánh cửa đã được mở, ba người nọ tiến vào. Bình lên tiếng hỏi:
- Có chuyện gì?
- Tối nay chúng tôi mở tiệc khiêu vũ. Muốn mời các cậu đến tham dự!
Bình nhìn trường và Hào. họ gật đầu đồng ý, Bình nói:
- Ba chúng tôi thì sẽ đi nhưng còn.........
Nói đến đấy Bình dừng lại nhìn Ngọc. Ý tứ muốn hỏi Ngọc có đi không. Ngọc nhìn liền hiểu ra ngay:
- Dĩ nhiên là tôi không ..........................
Câu còn chưa nói hết đã bị đối phương nhận ra mình có ý từ chối nên ba người kia nói ngay:
- Bữa tiệc này có cả Cao Chấn Bảo!
Ngọc mỉm cười. Nhẽ ra cô sẽ từ chối nhưng nghe thấy tên này thì trái tim cô lại bắt đầu đập thình thịch:
- tôi còn chưa nói hết. Dĩ nhiên là tôi không ...... thể nào từ chối! Tôi sẽ đến.
Ba người nọ nghe thấy vậy hài lòng tạm biệt. Xem như kế hoạch của họ đã thành công được một bước, chỉ chờ kịch hay để xem thôi.
Điều gì sẽ xảy ra vào buổi tiệc? Các bạn hãy xem chương sau rồi rõ!
/32
|