Ngày 26-Tháng 8-Năm 2015
Hôm nay,cái ngày mà cả đất nước à không cả quả đất đón nhận thêm 1 sinh linh bé nhỏ mới vừa chào đời và quan trọng hơn cả là bắt đầu từ ngày hôm nay tôi Châu Khả Ái đã chính thức đã làm mẹ với cái tuổi 15 cái tuổi ăn chưa no lo chưa tới mà đã làm mẹ.Khi sinh con ra và khi nhìn mấy chị sản phụ chung phòng thấy họ có chồng con họ có cha mà sao lòng tôi nó nghẹn nghẹn sao ý.Nghĩ đi nghĩ lại thấy tội cho nhóc con của tôi sinh ra trên đời mà chẳng biết pa nó là ai?Tôi ước gì sau này khi con biết nói,tôi mong cho nó không biết nói tiếng“Papa”vì nếu nó nói thì trong lòng tôi cảm thấy ray rức có lỗi với con lắm và càng mong là sau này con đừng hỏi tôi là:“Mẹ ơi,pa con đâu sao ko ở với con?”thì tôi càng thấy thương nó hơn vì ngay cả tôi cũng chả biết cha nó là ai mà sao nó biết được,tốt nhất là nó không biết thằng cha nó là ai.
Tôi đã từng đọc truyện“Nhật ký làm mẹ”tôi thấy nữ nhân vật chính trong truyện rất giống tôi nhưng chị ấy tốt số hơn tôi là chị ấy mang thai vào lúc 17 tuổi còn tôi thì mới 15 thôi.Tôi ước gì số phận của mình giống chị ấy.Trải qua những sóng thì con chị ấy cũng có pa.
Nhưng đó chỉ cuốn truyện thôi chắc t/g muốn viết sao mà chả được đúng ko vì nó đâu có thật đâu.Nhưng còn với tôi mà nói đó là cuộc đời của tôi một cô nữ sinh 15 tuổi đã bước sang giai đoạn làm mẹ.Theo tôi thấy thì cuộc đời tôi không khác gì là một cuốn phim,một cuốn phim không bao giờ ngừng quay và ngừng chiếu cho người đời coi và quở trách.Đối với tôi thời gian là đạo diễn,còn số phận là kịch bản và những người như tôi đây chỉ là diễn viên chính cho dù có diễn hay và có sức thu hút đến đâu thì tôi chẳng nhận được 1 đồng nào gọi là tiền cát-sê cả.
P/S:Hơi ngắn 1 chút mong mọi người thông cảm chap sau em sẽ bù nha.
Hôm nay,cái ngày mà cả đất nước à không cả quả đất đón nhận thêm 1 sinh linh bé nhỏ mới vừa chào đời và quan trọng hơn cả là bắt đầu từ ngày hôm nay tôi Châu Khả Ái đã chính thức đã làm mẹ với cái tuổi 15 cái tuổi ăn chưa no lo chưa tới mà đã làm mẹ.Khi sinh con ra và khi nhìn mấy chị sản phụ chung phòng thấy họ có chồng con họ có cha mà sao lòng tôi nó nghẹn nghẹn sao ý.Nghĩ đi nghĩ lại thấy tội cho nhóc con của tôi sinh ra trên đời mà chẳng biết pa nó là ai?Tôi ước gì sau này khi con biết nói,tôi mong cho nó không biết nói tiếng“Papa”vì nếu nó nói thì trong lòng tôi cảm thấy ray rức có lỗi với con lắm và càng mong là sau này con đừng hỏi tôi là:“Mẹ ơi,pa con đâu sao ko ở với con?”thì tôi càng thấy thương nó hơn vì ngay cả tôi cũng chả biết cha nó là ai mà sao nó biết được,tốt nhất là nó không biết thằng cha nó là ai.
Tôi đã từng đọc truyện“Nhật ký làm mẹ”tôi thấy nữ nhân vật chính trong truyện rất giống tôi nhưng chị ấy tốt số hơn tôi là chị ấy mang thai vào lúc 17 tuổi còn tôi thì mới 15 thôi.Tôi ước gì số phận của mình giống chị ấy.Trải qua những sóng thì con chị ấy cũng có pa.
Nhưng đó chỉ cuốn truyện thôi chắc t/g muốn viết sao mà chả được đúng ko vì nó đâu có thật đâu.Nhưng còn với tôi mà nói đó là cuộc đời của tôi một cô nữ sinh 15 tuổi đã bước sang giai đoạn làm mẹ.Theo tôi thấy thì cuộc đời tôi không khác gì là một cuốn phim,một cuốn phim không bao giờ ngừng quay và ngừng chiếu cho người đời coi và quở trách.Đối với tôi thời gian là đạo diễn,còn số phận là kịch bản và những người như tôi đây chỉ là diễn viên chính cho dù có diễn hay và có sức thu hút đến đâu thì tôi chẳng nhận được 1 đồng nào gọi là tiền cát-sê cả.
P/S:Hơi ngắn 1 chút mong mọi người thông cảm chap sau em sẽ bù nha.
/34
|