Kết thúc nữa tháng trời ngủ nghê,bây giờ tôi lại đi học.Cái thời điểm này chỉ lên trường để biết điểm thôi rồi còn buôn bán dưa lê dưa cải với mí“thánh”lo chuyện bao đồng ở trong lớp thôi chứ không có học hành gì cả.
Đang nằm trên bàn,chán nản,mệt mỏi,muốn ngủ mà không ngủ được,tự nhiên trong người thèm ăn xoài,cốc và bánh tráng trộn.Công nhận có baby nó“thèm ăn”đủ thứ.Thèm là đi mua,tôi rủ nhỏ Gia Như đi theo mà nhỏ không chịu,tôi bèn nói với nhỏ là ăn tôi bao thì mắt nhỏ sáng rực gật đầu lia lịa.
Mà nghĩ lại cũng ngồ ngộ,tôi ăn cơm thì ói lên ói xuống mà ăn mí thứ đồ ăn vặt thì ăn rầm rầm.Tôi mua hai bịch cốc,một bịch xoài và hai bịch bánh tráng trộn bự tổ.Trong lúc đợi người ta làm thì tôi vô tình nghe được một câu chuyện rất hay của các thánh chuyên“Xã hội”.
“Mày nghe gì chưa?Nghe đâu có một người ngoài lớp chuyên“Xã hội”tụi mình thi môn Anh cao hơn Quốc Bảo lớp mình lun.”
“Thật….thật hả?”
“Thật mà.”
“Người đó thánh hay sao mà thi môn Anh cao hơn Quốc Bảo học giỏi Anh nhất trường?”
“Ê,mày chưa biết anh Bảo học tiếng Anh giỏi nhất nhì nước à?”
“Ghê vậy.”
“Thế mới nói,nghe đâu người đó cao hơn Bảo 0,25 điểm à.”
Cái giề,"thánh" Bảo học giỏi Anh vậy mà"thánh"nào còn cao điểm hơn cậu ấy nữa chắc là thần luôn quá.
Đang ngồi ăn với nhỏ Như thì ông thầy chủ nhiệm bước vô.Ông này lúc nào cũng vậy,lớp đang làm loạn mà ổng vô thì lớp ngồi im nhưng thấy ổng không nói gì thì cả lớp làm gì ngồi im có cơ hội thì“Quậy”lên cho đã.Lúc sau ổng hắt giọng vài cái và nói.
“Các em thân yêu!Hôm nay thầy sẽ phát điểm cho các em nhưng có một điều thầy muốn nói là,Phương Anh!”Nghe thầy gọi tên mình tôi bắt đầu đứng dậy.Chả lẽ mình thi tệ quá hay là ổng biết mình đang mang thai hả.
“Có chuyện gì không vậy thầy?”Tôi ngây thơ hỏi.
“Dễ thương quá…”Tiếng khen của các boy của lớp làm cho tôi hơi bị ngượng.
“Các em im lặng.”Ông thầy quát và đưa khuôn mặt hình sự nhìn tôi.“Em đã làm rạng sáng lớp ta rồi đấy.”Ổng nói nhưng cái mặt hình sự vẫn không thay đổi làm tôi tưởng ổng nói là tôi làm rạng cái lớp bằng việc tôi có baby nha.
“Thầy….nói cái gì ạ?”Tôi run sợ nói.
“Chắc em không hiểu.Em đã đạt điểm cao nhất khối cũng như cao nhất trường với các điểm cao hơn mấy pạn rất nhìu.”Nói xong thầy đưa cho tôi tờ giấy kết quả điểm.
Trời,choáng chắc chết quá.Điểm tôi cao hơn dự tính ban đầu.Tiếng Anh 10;Toán 10;Hóa 10;Văn 10.Hai mắt tôi cứ dán vô tờ giấy điểm,điểm trung bình 10,0.Trời đất,môn Anh tôi“quánh”đại mà trúng,còn môn Văn viết thí mà cũng đạt.Sau một hồi nhìn tờ giấy điểm muốn cháy tờ giấy thì cái đầu tôi bắt đầu hơi choáng ván.
Haha,tại thầy khen cho nên tôi choáng á mà chứ hồi đó tới giờ tôi học giỏi mà,trừ môn Anh tôi đại kỵ với môn Anh.Nghe đâu lời của mí con“thánh”tám của lớp“Xã hội”thì tôi cao điểm hơn“thánh”Bảo vậy tôi thành“thần”Ái rồi.Ôi chu choa!Tự hào quá.
Lúc này tâm trạng tôi rất vui à không phải gọi là cực kì vui luôn mới đúng,cho nên quyết định đi shopping mới được.Rủ pạn Gia Như iu quý đi mới được.Á phải,kêu luôn pạn Quốc Bảo nhà ta đi luôn coi như chia pùn cùng pạn vậy.Chứ biết sao giờ ta là người học giỏi mà.
Đang nằm trên bàn,chán nản,mệt mỏi,muốn ngủ mà không ngủ được,tự nhiên trong người thèm ăn xoài,cốc và bánh tráng trộn.Công nhận có baby nó“thèm ăn”đủ thứ.Thèm là đi mua,tôi rủ nhỏ Gia Như đi theo mà nhỏ không chịu,tôi bèn nói với nhỏ là ăn tôi bao thì mắt nhỏ sáng rực gật đầu lia lịa.
Mà nghĩ lại cũng ngồ ngộ,tôi ăn cơm thì ói lên ói xuống mà ăn mí thứ đồ ăn vặt thì ăn rầm rầm.Tôi mua hai bịch cốc,một bịch xoài và hai bịch bánh tráng trộn bự tổ.Trong lúc đợi người ta làm thì tôi vô tình nghe được một câu chuyện rất hay của các thánh chuyên“Xã hội”.
“Mày nghe gì chưa?Nghe đâu có một người ngoài lớp chuyên“Xã hội”tụi mình thi môn Anh cao hơn Quốc Bảo lớp mình lun.”
“Thật….thật hả?”
“Thật mà.”
“Người đó thánh hay sao mà thi môn Anh cao hơn Quốc Bảo học giỏi Anh nhất trường?”
“Ê,mày chưa biết anh Bảo học tiếng Anh giỏi nhất nhì nước à?”
“Ghê vậy.”
“Thế mới nói,nghe đâu người đó cao hơn Bảo 0,25 điểm à.”
Cái giề,"thánh" Bảo học giỏi Anh vậy mà"thánh"nào còn cao điểm hơn cậu ấy nữa chắc là thần luôn quá.
Đang ngồi ăn với nhỏ Như thì ông thầy chủ nhiệm bước vô.Ông này lúc nào cũng vậy,lớp đang làm loạn mà ổng vô thì lớp ngồi im nhưng thấy ổng không nói gì thì cả lớp làm gì ngồi im có cơ hội thì“Quậy”lên cho đã.Lúc sau ổng hắt giọng vài cái và nói.
“Các em thân yêu!Hôm nay thầy sẽ phát điểm cho các em nhưng có một điều thầy muốn nói là,Phương Anh!”Nghe thầy gọi tên mình tôi bắt đầu đứng dậy.Chả lẽ mình thi tệ quá hay là ổng biết mình đang mang thai hả.
“Có chuyện gì không vậy thầy?”Tôi ngây thơ hỏi.
“Dễ thương quá…”Tiếng khen của các boy của lớp làm cho tôi hơi bị ngượng.
“Các em im lặng.”Ông thầy quát và đưa khuôn mặt hình sự nhìn tôi.“Em đã làm rạng sáng lớp ta rồi đấy.”Ổng nói nhưng cái mặt hình sự vẫn không thay đổi làm tôi tưởng ổng nói là tôi làm rạng cái lớp bằng việc tôi có baby nha.
“Thầy….nói cái gì ạ?”Tôi run sợ nói.
“Chắc em không hiểu.Em đã đạt điểm cao nhất khối cũng như cao nhất trường với các điểm cao hơn mấy pạn rất nhìu.”Nói xong thầy đưa cho tôi tờ giấy kết quả điểm.
Trời,choáng chắc chết quá.Điểm tôi cao hơn dự tính ban đầu.Tiếng Anh 10;Toán 10;Hóa 10;Văn 10.Hai mắt tôi cứ dán vô tờ giấy điểm,điểm trung bình 10,0.Trời đất,môn Anh tôi“quánh”đại mà trúng,còn môn Văn viết thí mà cũng đạt.Sau một hồi nhìn tờ giấy điểm muốn cháy tờ giấy thì cái đầu tôi bắt đầu hơi choáng ván.
Haha,tại thầy khen cho nên tôi choáng á mà chứ hồi đó tới giờ tôi học giỏi mà,trừ môn Anh tôi đại kỵ với môn Anh.Nghe đâu lời của mí con“thánh”tám của lớp“Xã hội”thì tôi cao điểm hơn“thánh”Bảo vậy tôi thành“thần”Ái rồi.Ôi chu choa!Tự hào quá.
Lúc này tâm trạng tôi rất vui à không phải gọi là cực kì vui luôn mới đúng,cho nên quyết định đi shopping mới được.Rủ pạn Gia Như iu quý đi mới được.Á phải,kêu luôn pạn Quốc Bảo nhà ta đi luôn coi như chia pùn cùng pạn vậy.Chứ biết sao giờ ta là người học giỏi mà.
/34
|