Chẳng hiểu sao mà bữa nay nhỏ Gia Như có hứng rủ tôi đi shopping.Đi với nó mà tôi mệt muốn chết ý nó cứ đi dạo chỗ này rồi dạo chỗ kia làm chân tôi muốn gãy luôn.Mà thôi kệ đi dù gì hôm nay tôi cũng rãnh mà muốn dạo qua dạo lại bao lâu mà chả được.Đi một hồi tôi với nhỏ tách nhau ra muốn đi đâu thì đi nhưng lát nữa phải tập trung lại căn-tin của khu thương mại.Chia tay với nhỏ Gia Như tôi đi ngang qua khu đồ cho baby.
Những món đồ bé tí ti trông dễ thương hết sức.Không biết con tôi là con trai hay con gái nên tôi quyết định mua cho cả hai luôn.Đang đứng nhìn mấy cái nôi và đồ chơi cho baby thì có một giọng nói trầm ấm áp rất quen thuộc vang lên sau lưng tôi:
“Cậu mua gì ở đây vậy?”
“Tôi mua cho baby.”Tôi chỉ trả lời theo cảm tính.Khi quay người lại,trời đất ơi,lại là Quốc Bảo sao tôi gặp cậu ấy hoài vậy?
“Baby?”Cậu ta nheo nheo đôi mắt hỏi tôi.Trời làm gì mà hỏi như cảnh sát hỏi cung tội phạm vậy?
“À,là baby của dì mình,tại lúc nãy chưa nói hết thì quay lên nhìn cậu á mà.”Tôi cười trừ.Công nhận là tôi nhanh trí.
“Thôi,cũng vô tình gặp cậu,ta đi uống nước nhé.”Cậu nói xong nháy mắt một cái.
“Chuyện…..chuyện đó….”Không thèm đợi câu trả lời của tôi thì đã nắm tay tôi chạy một mạch ra căn-tin của khu thương mại rồi.Lúc này tôi không vùng vẫy mà thoải mái đi cùng cậu.Một và suy nghĩ mang theo ước nguyện của tôi bỗng xuất hiện.Tôi nghĩ“Ước gì,cha của baby trong bụng tôi là Bảo thì hay biết mấy.”nhưng rồi cũng vụt đi.
Ra căn-tin khu thương mại,tôi với Bảo cùng gọi ly kem đậu xanh.Hai đứa nhìn nhau chả đứa nào nói với đứa nào một câu cả,cứ im lặng đến khi điện thoại của tôi reo lên.Nhìn vô cái điện thoại đang nhấp nháy thì thấy chữ“Như Nhí Nhố”to đùng hiện lên.
“Tớ đang ở căn-tin nè.”Nói xong tôi cúp máy lun.
Chưa đầy 3 phút thì nhỏ Gia Như đã đến chỗ của bọn tôi.
“À ha,hai người hẹn hò tình tứ quá ha?Có cần tui đi chỗ khác cho mí người tâm sự không?”Nhỏ cười gian sảo.Cái gì chứ,vô tình gặp thôi mà bị gắn thành hẹn hò luôn sao?Con nhỏ Gia Như này đúng là suy nghĩ bậy bạ đâu không.Không đợi cho nó phát ngôn bừa bãi như vậy tôi liền đứng lên tạm biệt Bảo rồi cầm tay nhỏ lôi ra ngoài đón taxi về.
Trên taxi nhỏ suy diễn từa lưa hột dưa không biết bao nhiu chuyện mà nói hết.Tôi cũng chả hiểu tôi sao lại làm bạn thân của nhỏ này không biết?Ngang qua tiệm bán len tôi kêu bác tài dừng lại cho tôi vào mua đồ một chút rồi ra.
Vào trong tôi chọn vài cuộn len,thêm mấy cái hình dáng ngộ nghĩnh đáng yêu,rồi nút đính lên.Tại chưa biết giới tính của con nên tôi quyết định chọn màu trắng.Cái màu mà con trai hay con gái đều mặc được.
Về tới nhà,tôi ngồi soạn mớ đồ đó ra và bắt tay vào việc đan vớ.Đan xong cầm trên tay một đôi vớ bé xíu xiu mà lòng tôi nó vui vui sao ý.Nhớ lại Quốc Bảo thì tôi luôn có một cảm giác quen lắm,đặc biệt là mùi hương trên người cậu.Tôi nằm lên giường tay không rời đôi vớ nhỏ mà tôi mới đan với một đống suy nghĩ hỗn độn về Quốc Bảo.
Những món đồ bé tí ti trông dễ thương hết sức.Không biết con tôi là con trai hay con gái nên tôi quyết định mua cho cả hai luôn.Đang đứng nhìn mấy cái nôi và đồ chơi cho baby thì có một giọng nói trầm ấm áp rất quen thuộc vang lên sau lưng tôi:
“Cậu mua gì ở đây vậy?”
“Tôi mua cho baby.”Tôi chỉ trả lời theo cảm tính.Khi quay người lại,trời đất ơi,lại là Quốc Bảo sao tôi gặp cậu ấy hoài vậy?
“Baby?”Cậu ta nheo nheo đôi mắt hỏi tôi.Trời làm gì mà hỏi như cảnh sát hỏi cung tội phạm vậy?
“À,là baby của dì mình,tại lúc nãy chưa nói hết thì quay lên nhìn cậu á mà.”Tôi cười trừ.Công nhận là tôi nhanh trí.
“Thôi,cũng vô tình gặp cậu,ta đi uống nước nhé.”Cậu nói xong nháy mắt một cái.
“Chuyện…..chuyện đó….”Không thèm đợi câu trả lời của tôi thì đã nắm tay tôi chạy một mạch ra căn-tin của khu thương mại rồi.Lúc này tôi không vùng vẫy mà thoải mái đi cùng cậu.Một và suy nghĩ mang theo ước nguyện của tôi bỗng xuất hiện.Tôi nghĩ“Ước gì,cha của baby trong bụng tôi là Bảo thì hay biết mấy.”nhưng rồi cũng vụt đi.
Ra căn-tin khu thương mại,tôi với Bảo cùng gọi ly kem đậu xanh.Hai đứa nhìn nhau chả đứa nào nói với đứa nào một câu cả,cứ im lặng đến khi điện thoại của tôi reo lên.Nhìn vô cái điện thoại đang nhấp nháy thì thấy chữ“Như Nhí Nhố”to đùng hiện lên.
“Tớ đang ở căn-tin nè.”Nói xong tôi cúp máy lun.
Chưa đầy 3 phút thì nhỏ Gia Như đã đến chỗ của bọn tôi.
“À ha,hai người hẹn hò tình tứ quá ha?Có cần tui đi chỗ khác cho mí người tâm sự không?”Nhỏ cười gian sảo.Cái gì chứ,vô tình gặp thôi mà bị gắn thành hẹn hò luôn sao?Con nhỏ Gia Như này đúng là suy nghĩ bậy bạ đâu không.Không đợi cho nó phát ngôn bừa bãi như vậy tôi liền đứng lên tạm biệt Bảo rồi cầm tay nhỏ lôi ra ngoài đón taxi về.
Trên taxi nhỏ suy diễn từa lưa hột dưa không biết bao nhiu chuyện mà nói hết.Tôi cũng chả hiểu tôi sao lại làm bạn thân của nhỏ này không biết?Ngang qua tiệm bán len tôi kêu bác tài dừng lại cho tôi vào mua đồ một chút rồi ra.
Vào trong tôi chọn vài cuộn len,thêm mấy cái hình dáng ngộ nghĩnh đáng yêu,rồi nút đính lên.Tại chưa biết giới tính của con nên tôi quyết định chọn màu trắng.Cái màu mà con trai hay con gái đều mặc được.
Về tới nhà,tôi ngồi soạn mớ đồ đó ra và bắt tay vào việc đan vớ.Đan xong cầm trên tay một đôi vớ bé xíu xiu mà lòng tôi nó vui vui sao ý.Nhớ lại Quốc Bảo thì tôi luôn có một cảm giác quen lắm,đặc biệt là mùi hương trên người cậu.Tôi nằm lên giường tay không rời đôi vớ nhỏ mà tôi mới đan với một đống suy nghĩ hỗn độn về Quốc Bảo.
/34
|