Tỉnh lại lâu như vậy thế nhưng bên người không có lấy một nha đầu hay mama nào , những người hầu này thật đúng là không coi cái Tam tiểu thư nàng đặt ở trong mắt đây .
Liễu Vi Dung thu lại biểu tình trên mặt , khóe miệng nhếch lên một nụ cười giễu cợt , bất quá cũng tốt , không gian như vậy mà yên tĩnh ,
Đưa tay lên gỡ lọn tóc xuống , đột nhiên phát hiện ở chỗ cổ tay mình như ẩn như hiện có một cái bớt hình hoa sen , di , chuyện trong tiểu thuyết dường như không có nói đến có cái bớt này a, còn như ẩn như hiện , không nhìn kỹ thật đúng là không nhìn ra nó , chẳng lẽ là do chuyển kiếp để lại ?
Nàng gắt gao nhìn chằm chằm bớt hoa sen trên cổ tay mình , cảm thấy cái bớt hoa sen này nhìn rất quen mắt , bỗng dưng , nàng nhớ tới , đây không phải chỗ thời điểm ở hiện đại nàng đeo một cái ngọc bội có hình dáng hoa sen sao ? Như thế nào xuất hiện tại nơi này , chẳng lẽ ngọc bội đem nàng đi tới nơi này ?
Liễu Vi Dung thần sắc bất định , suy đoán lung tung .
Đột nhiên trước mắt nàng một trận choáng váng , ngay sau đó , nàng đi đến một nơi xa lạ .
Này , này ……..
Liễu Vi Dung sợ đến ngây người , phải mất một lúc , nàng mới định thần trở lại , cười , cười rất vui vẻ , thì ra là cái bớt hoa sen đó là một không gian a , không gian tùy thân a ….
Đây chính là nhà của những người lữ hành , là pháp bảo thật tốt a .
Nhìn bốn phía một chút , phát hiện cái không gian này không phải là lớn lắm , chỉ có hai mẫu đất lớn nhỏ , hơn nữa đặc điềm chính ở đây này chính là , cái không gian này rất hoang vu , ngoài một con sông nhỏ chảy , ở trung tâm con sông có một con suối chảy cuồn cuộn đi ra ngoài , chỉ có hai mẫu đất này mà thôi .
Mặc dù trong tiểu thuyết người ta không có nói nhân vật chính có không gian vạn năng , bất quá cũng có khả năng tài giỏi hay gì đó , nàng vừa có suy nghĩ như vậy , đã đi đến bên cạnh con suối từ lúc nào ?
Liễu Vi tự an ủi mình .
Nước suối này sẽ không có cái công hiệu kỳ lạ nào đi ? Còn là chẳng qua dùng để tưới nước ?
Liễu Vi Dung cảm thấy mình nên thử một lần , bất quá nàng cũng sợ suối nước này có vấn đề .
Nhưng là nàng thật sự yêu quý mạng mình !
Đang ở lúc nàng đang suy nghĩ có nên hay không uống nước suối này , trong đầu đột nhiên xuất hiện suy nghĩ rằng chẳng phải suối nước cùng con sông kia hòa làm một sao ?
Thì ra là cái suối nước này đúng là suối đặc biệt a , người bình thường tắm hoặc uống có thể giúp cơ thể khỏe mạnh hơn , tùy công hiệu , còn có thể lọai trừ trăm độc , thân thể cường tráng , kéo dài tuổi thọ , dung nhan xinh đẹp .
Đây chính là bảo bối a !
Liễu Vi Dung biết được điều này rất là vui mừng ,
Con sông kia chẳng qua là con sông bình thường , bất quá nhờ có linh tuyền , hàng ngày uống vẫn có thể là giúp thân thể khỏe mạnh a .
Mặc dù không gian hoàn vu lại không lớn , không biết có tu chân bí tịch võ công gì không , chỉ có linh tuyền này , bất quá Liễu Vi Dung đã cảm thấy rất là thỏa mãn rồi .
Ngồi chồm hổm đưa tay vốc lấy một ít nước suối linh tuyền uống , nhất thời cảm thấy tinh thần phấn chấn , nhưng ngay sau đó lại thấy bụng bắt đầu đau quằn quại ……..
Chạy tới chạy lui nhiều lần , trên người còn tóat ra một tầng mùi hôi thối khó chịu thật dày , vội vàng đến sông tắm rửa sạch sẽ , phát hiện cả người mình tinh thần thoải mái ra không ít , da thịt trắng noãn , tưởng có thể nhìn thấy , đây chính là tắm đẹp da đẹp thịt sao ?
Trong thân thể này tích lũy độc tố cũng đứng hàng thứ hai thì không ai dám nhận hàng đầu đi ?
Nhưng là nàng nhớ trong tiểu thuyểt nói mẹ cả Liễu phủ là một nhân vật hung ác , đem hậu viện của Liễu lão gia cầm giữ đến gió thổi không lọt (chặt chẽ ) , trừ nữ nhi tử của mẹ cả sinh ra sống còn những nhi tử do các thị thiếp khác sinh đều chết sạch , chỉ có nữ nhi là sống .
Thật là ngoan độc a !
Liễu Tương Nhã chính là con của Đại phu nhân lại càng thêm lấy đựợc long bà ta , ở trong cung từ một trong những qúy nhân từng bước từng bước đi lên , cuối cùng thành nữ nhân thiên hạ đều mơ ước .
Nàng từ trước đến nay xem tiểu thuyết luôn cẩn thận , giờ phút này Liễu Vi Dung rất là cảm tạ cái thói quen này của mình , nhớ trong tiểu thuyết sơ lược lại , nói nữ nhi những thứ xuất kia lúc nhỏ các nàng đều ở nông thôn , mẹ cả liền len lén làm cho người ta cho thêm thức ăn các nàng , số lượng quá phận thật rất ít .
Sở dĩ các nàng bị dụ dỗ , là bởi vì các nàng là những nữ nhi của thứ xuất đều có thể có tư cách tham gia tuyển tú , Đại phu nhân Liễu phủ đã mưu tính sâu xa , sớm một chút đã ra tay .
Lâu ngày ,sẽ khiến cho hàn khí trong tử cung các nàng ngày càng nặng , khối thân thể này cũng không ngoại lệ , hiện tại ống trứng khối thân thể này sớm đã bị tắc , không thể sinh đựợc .
Đây đối với nữ nhân cổ đại là một đòn trí mạng .
Dù sao thời điểm vào cung tuyển tú kiểm tra cũng không sinh đựợc , đây chính là thuốc trước đây cũng sớm mất , cũng là ỷ vào mẹ cả trong Liễu phủ là lớn nhất .
Con gái của nàng là Liễu Tương Nhã sớm học được chân truyền từ nàng , thời điểm ở trong cung liền lợi dụng cũng không chỉ một lần mà diệt trừ đối thủ của mình .
Mặc dù chỉ là một ít nứơc mang theo bên người nhưng đối với Liễu Vi Dung có thể nói là trí mạng , vốn nàng biết một chút y thuật , tính toán sau này đem cỗ thân thể này từ từ chăm sóc thật tốt mới được .
Không nghĩ tới suối nứơc trong không gian này lại cho nàng kinh hỉ lớn như vậy .
Liễu Vi Dung không nhịn được nhếch miệng cười vui vẻ .
Trên mặt vốn âm u thoáng qua đã không còn .
Một cái xử lý ra khỏi không gian , tính toán mình sẽ đem theo chút tài sản gì , nhìn kỹ đồ vật trong phòng một chút , rất hài lòng , xem ra vị mẹ cả đại nhân công phu mặt ngoài hiền hào , dịu dàng , người cực kỳ độ lượng diễn cũng rất tốt :thời gian làm rất tốt , cũng không khấu trừ khắt khe đối với nàng .
Liễu Vi Dung khóe môi gợn lên , đem một chút đồ quý giá gì đó thu vào trong không gian , sau đó cẩn thận nhớ lại trí nhớ của khối thân thể này , nàng không tin Triệu thị chết đi không để lại cho nữ nhi một chút đồ .
Qua hồi lâu , rốt cục để cho nàng ở trong trí nhớ thật sâu tìm thấy .
Chủ cũ vẫn không hề động là bởi vì nàng biết Triệu thị giấu ở nơi an toàn nhất .
Đang lúc lái xe vào một góc , che lỗ mũi , lấy ra đặt ở phía trên cái bô , thì ra là để cái bô trên mặt đất gõ chừng ba cái .
Chỉ chốc lát , trên mặt đất nứt ra một cái khe hở , lộ ra một lỗ hổng lớn .
Một chiếc rương được làm từ gỗ Đàn Hương lộ ra ngoài .
“Trí khôn của cổ nhân không thể coi thường a ! “ Liễu Vi Dung cảm thán một cái .
Sợ có người đột nhiên xông tới , Liễu Vi Dung không có vội vã mở cái rương ra mà là nhanh chóng đem cái rương thu vào trong không gian , sau đó đem mặt đẩt trở lại như cũ ,cái bô thì đặt ở chỗ cũ .
Nàng vừa mới chuẩn bị xong , ngồi ở cái tháp thấp bên cạnh chuẩn bị nhắm mắt dưỡng thần , trù tính chuyện kế tiếp thì liền nghe bên ngoài truyền đến một trận tiếng bứơc chân , ngay sau đó , một nha hoàn trên người mặc xiêm y màu áo xanh biếc một chút lễ độ cũng không có liền tùy tiện tiến vào .
Lúc này đã là buổi trưa mà hành động của nha hoàn cùng với trên tay lại không cầm gì cả , căn bản là không đem người chủ tử như nàng vào trong mắt , điển hình của nô tì lấn chúa .
Tiểu Thúy vừa tiến đến , nhìn thấy Liễu Vi Dung đã tỉnh , còn nằm ở bên trên tháp thấp nhìn ra ngoài cửa sổ , đầu tiên là sửng sốt , ngay sau đó là cao hứng cừơi nói :”Chủ tử , ngài đã tỉnh , Đại tiểu thư đến thăm ngài !”
Tìm lại một lần nữa trí nhớ , nha hoàn này gọi là Tiểu Thúy .
Một chút cũng không giống dáng vẻ của một nha hoàn , không biết còn tưởng hai người là tỉ muội cũng nên .
Cũng đúng là như vậy , Liễu Vi Dung này đem nha hoàn của Triệu thị của nàng để lại làm thành tỉ muội , không trách đựợc tiểu phối giác (diễn vai phụ ) cứ như vậy mà biệt khuất chết đi .
“Liễu Tương Nhã …” Nguyên lai là nữ chúa tới nha .
Liễu Vi Dung mi mắt rũ xuống , hai tròng mắt nheo lại .
Có nên hay không giả bộ mất trí nhớ đây ?
Quên đi , còn không phải cần , nguyên chủ trứơc cùng Liễu Tương Nhã quan hệ rất tốt , vậy mà ai lại biết được nàng cùng mẹ cả cùng nhau hãm hại nàng , trong lúc nhất thời như rớt vào hầm băng , thất hồn lạc phách bị người đẩy xuống dưới vào trong hồ , thiếu chút nữa chết chìm .
“Đi ra ngoài nói với đại tỷ , ta hiện tại cảm thấy thân thể không thoải mái , đầu còn đau đây , đang nghỉ ngơi !”
Mới đến lại biết tình cảnh của mình , Liễu Vi Dung muốn cũng không muốn cự tuyệt .
Nha hoàn Tiểu Thúy này đã là một tên phản đồ , cho nên trong lòng Liễu Vi Dung cũng đề phòng nàng .
“Nhưng là đại tiểu thư đang ở cửa ….” Tiểu Thúy sắc mặt có chút khó coi , trên gương mặt thanh tú mang một tia không cam lòng .
Liễu Vi Dung nhàn nhạt liếc nàng một cái , âm thầm cười lạnh , thật may là nguyên chủ của thân thể này không biết được chân diện mục thật sự của Liễu Tương Nhã mà đem chuyện nói với Liễu Tương Nhã , Liễu Tương Nhã còn tưởng Tam muội này không hề hay biết cái gì .
“Ngươi đi ra nói với đại tỷ ta một tiếng , ta có chút không thoải mái , không có cách nào tiếp đãi nàng !”
Vừa đúng để cho Liễu Tương Nhã đang đứng ở ngoài cửa phòng nghe rõ rang .
Liễu Vi Dung thu lại biểu tình trên mặt , khóe miệng nhếch lên một nụ cười giễu cợt , bất quá cũng tốt , không gian như vậy mà yên tĩnh ,
Đưa tay lên gỡ lọn tóc xuống , đột nhiên phát hiện ở chỗ cổ tay mình như ẩn như hiện có một cái bớt hình hoa sen , di , chuyện trong tiểu thuyết dường như không có nói đến có cái bớt này a, còn như ẩn như hiện , không nhìn kỹ thật đúng là không nhìn ra nó , chẳng lẽ là do chuyển kiếp để lại ?
Nàng gắt gao nhìn chằm chằm bớt hoa sen trên cổ tay mình , cảm thấy cái bớt hoa sen này nhìn rất quen mắt , bỗng dưng , nàng nhớ tới , đây không phải chỗ thời điểm ở hiện đại nàng đeo một cái ngọc bội có hình dáng hoa sen sao ? Như thế nào xuất hiện tại nơi này , chẳng lẽ ngọc bội đem nàng đi tới nơi này ?
Liễu Vi Dung thần sắc bất định , suy đoán lung tung .
Đột nhiên trước mắt nàng một trận choáng váng , ngay sau đó , nàng đi đến một nơi xa lạ .
Này , này ……..
Liễu Vi Dung sợ đến ngây người , phải mất một lúc , nàng mới định thần trở lại , cười , cười rất vui vẻ , thì ra là cái bớt hoa sen đó là một không gian a , không gian tùy thân a ….
Đây chính là nhà của những người lữ hành , là pháp bảo thật tốt a .
Nhìn bốn phía một chút , phát hiện cái không gian này không phải là lớn lắm , chỉ có hai mẫu đất lớn nhỏ , hơn nữa đặc điềm chính ở đây này chính là , cái không gian này rất hoang vu , ngoài một con sông nhỏ chảy , ở trung tâm con sông có một con suối chảy cuồn cuộn đi ra ngoài , chỉ có hai mẫu đất này mà thôi .
Mặc dù trong tiểu thuyết người ta không có nói nhân vật chính có không gian vạn năng , bất quá cũng có khả năng tài giỏi hay gì đó , nàng vừa có suy nghĩ như vậy , đã đi đến bên cạnh con suối từ lúc nào ?
Liễu Vi tự an ủi mình .
Nước suối này sẽ không có cái công hiệu kỳ lạ nào đi ? Còn là chẳng qua dùng để tưới nước ?
Liễu Vi Dung cảm thấy mình nên thử một lần , bất quá nàng cũng sợ suối nước này có vấn đề .
Nhưng là nàng thật sự yêu quý mạng mình !
Đang ở lúc nàng đang suy nghĩ có nên hay không uống nước suối này , trong đầu đột nhiên xuất hiện suy nghĩ rằng chẳng phải suối nước cùng con sông kia hòa làm một sao ?
Thì ra là cái suối nước này đúng là suối đặc biệt a , người bình thường tắm hoặc uống có thể giúp cơ thể khỏe mạnh hơn , tùy công hiệu , còn có thể lọai trừ trăm độc , thân thể cường tráng , kéo dài tuổi thọ , dung nhan xinh đẹp .
Đây chính là bảo bối a !
Liễu Vi Dung biết được điều này rất là vui mừng ,
Con sông kia chẳng qua là con sông bình thường , bất quá nhờ có linh tuyền , hàng ngày uống vẫn có thể là giúp thân thể khỏe mạnh a .
Mặc dù không gian hoàn vu lại không lớn , không biết có tu chân bí tịch võ công gì không , chỉ có linh tuyền này , bất quá Liễu Vi Dung đã cảm thấy rất là thỏa mãn rồi .
Ngồi chồm hổm đưa tay vốc lấy một ít nước suối linh tuyền uống , nhất thời cảm thấy tinh thần phấn chấn , nhưng ngay sau đó lại thấy bụng bắt đầu đau quằn quại ……..
Chạy tới chạy lui nhiều lần , trên người còn tóat ra một tầng mùi hôi thối khó chịu thật dày , vội vàng đến sông tắm rửa sạch sẽ , phát hiện cả người mình tinh thần thoải mái ra không ít , da thịt trắng noãn , tưởng có thể nhìn thấy , đây chính là tắm đẹp da đẹp thịt sao ?
Trong thân thể này tích lũy độc tố cũng đứng hàng thứ hai thì không ai dám nhận hàng đầu đi ?
Nhưng là nàng nhớ trong tiểu thuyểt nói mẹ cả Liễu phủ là một nhân vật hung ác , đem hậu viện của Liễu lão gia cầm giữ đến gió thổi không lọt (chặt chẽ ) , trừ nữ nhi tử của mẹ cả sinh ra sống còn những nhi tử do các thị thiếp khác sinh đều chết sạch , chỉ có nữ nhi là sống .
Thật là ngoan độc a !
Liễu Tương Nhã chính là con của Đại phu nhân lại càng thêm lấy đựợc long bà ta , ở trong cung từ một trong những qúy nhân từng bước từng bước đi lên , cuối cùng thành nữ nhân thiên hạ đều mơ ước .
Nàng từ trước đến nay xem tiểu thuyết luôn cẩn thận , giờ phút này Liễu Vi Dung rất là cảm tạ cái thói quen này của mình , nhớ trong tiểu thuyết sơ lược lại , nói nữ nhi những thứ xuất kia lúc nhỏ các nàng đều ở nông thôn , mẹ cả liền len lén làm cho người ta cho thêm thức ăn các nàng , số lượng quá phận thật rất ít .
Sở dĩ các nàng bị dụ dỗ , là bởi vì các nàng là những nữ nhi của thứ xuất đều có thể có tư cách tham gia tuyển tú , Đại phu nhân Liễu phủ đã mưu tính sâu xa , sớm một chút đã ra tay .
Lâu ngày ,sẽ khiến cho hàn khí trong tử cung các nàng ngày càng nặng , khối thân thể này cũng không ngoại lệ , hiện tại ống trứng khối thân thể này sớm đã bị tắc , không thể sinh đựợc .
Đây đối với nữ nhân cổ đại là một đòn trí mạng .
Dù sao thời điểm vào cung tuyển tú kiểm tra cũng không sinh đựợc , đây chính là thuốc trước đây cũng sớm mất , cũng là ỷ vào mẹ cả trong Liễu phủ là lớn nhất .
Con gái của nàng là Liễu Tương Nhã sớm học được chân truyền từ nàng , thời điểm ở trong cung liền lợi dụng cũng không chỉ một lần mà diệt trừ đối thủ của mình .
Mặc dù chỉ là một ít nứơc mang theo bên người nhưng đối với Liễu Vi Dung có thể nói là trí mạng , vốn nàng biết một chút y thuật , tính toán sau này đem cỗ thân thể này từ từ chăm sóc thật tốt mới được .
Không nghĩ tới suối nứơc trong không gian này lại cho nàng kinh hỉ lớn như vậy .
Liễu Vi Dung không nhịn được nhếch miệng cười vui vẻ .
Trên mặt vốn âm u thoáng qua đã không còn .
Một cái xử lý ra khỏi không gian , tính toán mình sẽ đem theo chút tài sản gì , nhìn kỹ đồ vật trong phòng một chút , rất hài lòng , xem ra vị mẹ cả đại nhân công phu mặt ngoài hiền hào , dịu dàng , người cực kỳ độ lượng diễn cũng rất tốt :thời gian làm rất tốt , cũng không khấu trừ khắt khe đối với nàng .
Liễu Vi Dung khóe môi gợn lên , đem một chút đồ quý giá gì đó thu vào trong không gian , sau đó cẩn thận nhớ lại trí nhớ của khối thân thể này , nàng không tin Triệu thị chết đi không để lại cho nữ nhi một chút đồ .
Qua hồi lâu , rốt cục để cho nàng ở trong trí nhớ thật sâu tìm thấy .
Chủ cũ vẫn không hề động là bởi vì nàng biết Triệu thị giấu ở nơi an toàn nhất .
Đang lúc lái xe vào một góc , che lỗ mũi , lấy ra đặt ở phía trên cái bô , thì ra là để cái bô trên mặt đất gõ chừng ba cái .
Chỉ chốc lát , trên mặt đất nứt ra một cái khe hở , lộ ra một lỗ hổng lớn .
Một chiếc rương được làm từ gỗ Đàn Hương lộ ra ngoài .
“Trí khôn của cổ nhân không thể coi thường a ! “ Liễu Vi Dung cảm thán một cái .
Sợ có người đột nhiên xông tới , Liễu Vi Dung không có vội vã mở cái rương ra mà là nhanh chóng đem cái rương thu vào trong không gian , sau đó đem mặt đẩt trở lại như cũ ,cái bô thì đặt ở chỗ cũ .
Nàng vừa mới chuẩn bị xong , ngồi ở cái tháp thấp bên cạnh chuẩn bị nhắm mắt dưỡng thần , trù tính chuyện kế tiếp thì liền nghe bên ngoài truyền đến một trận tiếng bứơc chân , ngay sau đó , một nha hoàn trên người mặc xiêm y màu áo xanh biếc một chút lễ độ cũng không có liền tùy tiện tiến vào .
Lúc này đã là buổi trưa mà hành động của nha hoàn cùng với trên tay lại không cầm gì cả , căn bản là không đem người chủ tử như nàng vào trong mắt , điển hình của nô tì lấn chúa .
Tiểu Thúy vừa tiến đến , nhìn thấy Liễu Vi Dung đã tỉnh , còn nằm ở bên trên tháp thấp nhìn ra ngoài cửa sổ , đầu tiên là sửng sốt , ngay sau đó là cao hứng cừơi nói :”Chủ tử , ngài đã tỉnh , Đại tiểu thư đến thăm ngài !”
Tìm lại một lần nữa trí nhớ , nha hoàn này gọi là Tiểu Thúy .
Một chút cũng không giống dáng vẻ của một nha hoàn , không biết còn tưởng hai người là tỉ muội cũng nên .
Cũng đúng là như vậy , Liễu Vi Dung này đem nha hoàn của Triệu thị của nàng để lại làm thành tỉ muội , không trách đựợc tiểu phối giác (diễn vai phụ ) cứ như vậy mà biệt khuất chết đi .
“Liễu Tương Nhã …” Nguyên lai là nữ chúa tới nha .
Liễu Vi Dung mi mắt rũ xuống , hai tròng mắt nheo lại .
Có nên hay không giả bộ mất trí nhớ đây ?
Quên đi , còn không phải cần , nguyên chủ trứơc cùng Liễu Tương Nhã quan hệ rất tốt , vậy mà ai lại biết được nàng cùng mẹ cả cùng nhau hãm hại nàng , trong lúc nhất thời như rớt vào hầm băng , thất hồn lạc phách bị người đẩy xuống dưới vào trong hồ , thiếu chút nữa chết chìm .
“Đi ra ngoài nói với đại tỷ , ta hiện tại cảm thấy thân thể không thoải mái , đầu còn đau đây , đang nghỉ ngơi !”
Mới đến lại biết tình cảnh của mình , Liễu Vi Dung muốn cũng không muốn cự tuyệt .
Nha hoàn Tiểu Thúy này đã là một tên phản đồ , cho nên trong lòng Liễu Vi Dung cũng đề phòng nàng .
“Nhưng là đại tiểu thư đang ở cửa ….” Tiểu Thúy sắc mặt có chút khó coi , trên gương mặt thanh tú mang một tia không cam lòng .
Liễu Vi Dung nhàn nhạt liếc nàng một cái , âm thầm cười lạnh , thật may là nguyên chủ của thân thể này không biết được chân diện mục thật sự của Liễu Tương Nhã mà đem chuyện nói với Liễu Tương Nhã , Liễu Tương Nhã còn tưởng Tam muội này không hề hay biết cái gì .
“Ngươi đi ra nói với đại tỷ ta một tiếng , ta có chút không thoải mái , không có cách nào tiếp đãi nàng !”
Vừa đúng để cho Liễu Tương Nhã đang đứng ở ngoài cửa phòng nghe rõ rang .
/89
|