Nhật Ký Tìm Chồng Của Mẹ Hồ Đồ

Chương 82: TẮM

/101


Long Viêm Dạ không biết An Tiểu Yêu đã phải chịu bao nhiêu uất ức, cũng không biết Tiểu Yêu đã phải trải qua những chuyện gì, trong lòng Long Viêm Dạ chỉ nghĩ đơn giản là làm mọi cách để bù đắp cho Tiểu Yêu, hi vọng dùng hành động để thuyết phục An Tiểu Yêu chấp nhận anh.

Sau khi ăn trưa xong, Long Viêm Dạ lại đưa ra đề nghị, muốn dẫn An Niệm Dạ đi dạo trong công viên. An Tiểu Yêu định không đi nhưng khi nhìn thấy gương mặt vui sướng của Tiểu Dạ thì lại không đành lòng để con trai bảo bối của mình thất vọng, đành miễn cưỡng đồng ý đề nghị của Long Viêm Dạ.

"Chú ơi, chú nhìn kìa, con voi này trông thật đáng yêu nha ————"

"Chú ơi, cháu muốn ăn kem ————"

Dù sao An Niệm Dạ cũng chỉ là một cậu nhóc, bị sự dịu dàng ân cần của Long Viêm Dạ mà quên mất việc mình phải bảo vệ mẹ, quên luôn cả việc cậu ghét người chú này. Bây giờ mọi thứ đều bị quên lãng, cậu cứ hồn nhiên vui vẻ, nụ cười ngây thơ đáng yêu luôn hiện trên gương mặt nhỏ bé của Tiểu Dạ.

Ánh mặt trời chiếu lên mỗi người, Long Viêm Dạ một tay dắt An Tiểu Yêu, một tay nắm lấy tay An Niệm Dạ, nụ cười luôn hiện rõ trên gương mặt Long Viêm Dạ và Tiểu Dạ, An Tiểu Yêu đi bên cạnh trong lòng cảm nhận hơi ấm của một gia đình. Nhưng ngay lập tức An Tiểu Yêu ý thức được đó là suy nghĩ sai lầm, tất cả mọi chuyện đều chỉ là ảo giác mà thôi, có thể ngày mai khi tỉnh dậy, tất cả chỉ là một giấc mộng đẹp. An Tiểu Yêu liên tục nhắc nhở bản thân phải tỉnh táo.

Long Viêm Dạ đang bế Tiểu Dạ ngắm hươu cao cổ thì vẻ mặt liền trở nên trắng bệch, khẽ nhíu mày, mồ hôi chảy ra trên trán. An Tiểu Yêu còn đang mải nhìn về một nơi vô định, nên không chú ý đến vẻ mặt của Long Viêm Dạ, ngược lại An Niệm Dạ lại rất tinh mắt phát hiện ra những thay đổi nhỏ này của Long Viêm Dạ, đôi tay nhỏ bé lau đi những giọt mồ hôi trên mặt Long Viêm Dạ.

"Chú ơi, chú làm sao vậy? Có phải chú bị đau bụng à?"

Giọng nói trẻ con vang lên kéo An Tiểu Yêu quay về hiện thực, cô quan sát Long Viêm Dạ thấy có gì đó không ổn. An Tiểu Yêu liền cảm thấy lo lắng, nắm chặt lấy tay Viêm Dạ, do dự một hồi, An Tiểu Yêu mới dám lên tiếng hỏi thăm.

"Anh làm sao vậy?"

"Không sao đâu, anh không sao hết, chỉ là hơi đau đầu chút thôi."

Long Viêm Dạ cố gắng mỉm cười, vết thương trên ngực tự nhiên đau buốt, giống như có vô số mũi kim đang đâm vào ngực anh vậy, nhưng anh không thể nói cho An Tiểu Yêu biết được vì sẽ chỉ làm Tiểu Yêu cảm thấy áy náy thêm thôi. Long Viêm Dạ cố gắng giấu giếm không để An Tiểu Yêu phát hiện ra. Khi Tiểu Yêu đón lấy Tiểu Dạ từ tay Long Viêm Dạ cô mới phát hiện ra trên áo anh có một khoảng màu đỏ của máu, chỗ đó chính là chỗ mà sáng nay bị cô cắn.

Trong lòng càng cảm thấy áy náy, Tiểu Yêu không ngờ vết cắn của mình lại có thể nặng đến thế.

"Tôi đưa anh đến bệnh viện nha, vết thương lại chảy máu rồi, tôi xin lỗi ————"

"Không sao đâu, Tiểu Yêu, thật sự không việc gì mà. Cùng lắm thì chúng ta về nhà thôi ————"

"Hay là đến bệnh viện xem thế nào ————"

An Tiểu Yêu khẽ lắc đầu, khăng khăng muốn Long Viêm Dạ cùng mình đến bệnh viện kiểm tra. Nhưng Long Viêm Dạ nhất quyết không đi, hai người cứ cãi qua cãi lại làm Tiểu Dạ ở giữa chỉ biết tròn mắt nhìn hai người họ, cuối cùng không chịu nổi âm thanh ồn ào nữa liền lên tiếng.

"Mẹ, chú muốn về nhà thì chúng ta cùng về nha. Không phải mẹ từng nói, không nên ép người khác làm việc mà người khác không thích sao? Nhất định là chú ấy sợ tiêm nên không dám đến bệnh viện, mẹ cũng đừng bắt chú ấy đi nữa vì tiêm đau lắm."

Lời An Niệm Dạ nói làm Long Viêm Dạ không biết nên khóc hay cười đây. Anh sợ bị tiêm sao? Haizzz, cái thằng nhóc này. Anh nhẹ nhàng xoa đầu Tiểu Dạ, ít nhất thì Tiểu Dạ cũng lên tiếng đứng về phía anh, Long Viêm Dạ cảm thấy rất vui. Nghe An Niệm Dạ nói vậy, An Tiểu Yêu chỉ có thể gật đầu đồng ý quay về nhà thôi.

Vừa về đến căn nhà nhỏ, Long Viêm Dạ liền lao đầu vào phòng, cởi bỏ áo trên người ra, cúi đầu nhìn vết thương trên người mình. Vết thương giờ đã sưng đỏ lên rồi, Long Viêm Dạ chỉ biết cười khổ, chắc Tiểu Yêu rất hận anh nên mới cố gắng mà cắn anh thành ra thế này.

"Anh không sao chứ? !"

An Tiểu Yêu vừa nói vừa đẩy cửa vào thì nhìn thấy cảnh tượng đáng kinh ngạc, mặt cô đỏ lên, chần chừ đứng ở cửa phòng không biết có nên vào trong hay không. Long Viêm Dạ vội vàng cầm lấy áo che đi vết thương trên ngực mình, phát hiện ra An Tiểu Yêu đang đỏ mặt, trong đầu liền nghĩ ra một ý tưởng để trêu Tiểu Yêu.

"Tiểu Yêu, anh muốn tắm!"

"Tắm? ! Bây giờ làm sao anh có thể tắm được, không được đâu."

An Tiểu Yêu vẫn chưa lấy lại được tinh thần, cô đang nói đến vấn đề vết thương của anh nhưng sao nói lại chuyển sang vấn đề tắm táp nhỉ? Mà trên người còn bị thương thế kia, sao có thể tắm được.

Nhìn phản ứng của An Tiểu Yêu làm Long Viêm Dạ bật cười, xem ra Tiểu Yêu vẫn còn rất ngây thơ nha. Long Viêm Dạ cố gắng che dấu ý xấu trong đầu mình, sau đó đưa ra yêu cầu của mình.

"Tiểu Yêu, nếu em cảm thấy áy náy thì em giúp anh tắm nha ————"

"Cái gì, sao lại bảo tôi giúp anh tắm chứ? !"

An Tiểu Yêu nói to quá làm An Niệm Dạ đang xem tivi bên ngoài phải chú ý, phát hiện ra hành động lỗ mãng của mình, An Tiểu Yêu vội vàng ngậm miệng lại. Nhưng cô lại không nhịn được lại lên tiếng nhưng giọng nói đã nhỏ đi nhiều.

"Long Viêm Dạ, trong đầu anh chứa cái gì vậy? Đừng tưởng rằng tôi cắn anh mà anh lại có thể có cái ý nghĩ điên rồ đó nha. Nói cho anh biết, anh chỉ là người ở chung nhà với tôi và Tiểu Dạ thôi nha, đừng có đưa ra những yêu cầu quá đáng với tôi."

"Quá đáng sao? Tiểu Yêu, vết thương này không được dính nước nha, chẳng lẽ em bắt anh tự làm, nhưng anh tự tắm thì không thể bảo đảm vết thương không bị dính nước đâu. Đến lúc đó vết thương bị nhiễm trùng, mà đen đủi lại bị uốn ván thì em phải làm sao ————"

Giọng nói của Long Viêm Dạ càng ngày càng nhỏ, ánh mắt buồn bã, oán thán. An Tiểu Yêu cảm thấy đau lòng, nếu như Long Viêm Dạ bị thế thật thì cô chính là đầu sỏ gây nên chuyện đó rồi. Nhìn Long Viêm Dạ đang cúi đầu, An Tiểu Yêu khẽ cắn răng, ngầm chấp nhận yêu cầu của Long Viêm Dạ.

"Tôi nói cho anh biết, mặc dù tôi đồng ý nhưng tốt nhất là anh đừng có ý đồ gì khác. Vì tôi cắn anh bị thương nên cảm thấy áy náy, không có nghĩa là tôi đã tha thứ cho anh."

"Anh biết rồi, anh biết rồi ————"

Mặc kệ An Tiểu Yêu nói gì, Long Viêm Dạ không thể không vui mừng khi mình đã đạt được mục đích.

Trong phòng tắm, hơi nước bốc lên làm mọi thứ trở nên mờ ảo, nước ấm đã được xả đầy bồn tắm. Long Viêm Dạ cởi hết mọi thứ trên người mới bước vào bồn tắm, hai mắt từ từ nhắm lại, làn nước ấm ngấm vào cơ thể, trong đầu Long Viêm Dạ lại tiếp tục suy nghĩ xem bước tiếp theo phải làm gì, không chút kiêng dè mở miệng gọi An Tiểu Yêu.

"Tiểu Yêu, anh chuẩn bị xong rồi, em mau vào giúp anh tắm đi————"

"Gọi lớn thế làm gì? Để Tiểu Dạ nghe thấy không hay đâu!"

An Tiểu Yêu tức giận vừa mắng Long Viêm Dạ vừa đi vào. Tiểu Yêu vất vả lắm mới dỗ cho Tiểu Dạ ngủ, thế mà anh ta còn gọi to như thế, nếu Tiểu Dạ nghe thấy lại tưởng rằng cô thích anh! Long Viêm Dạ thật là phiền toái nha, An Tiểu Yêu đỏ mặt, ngượng ngùng bước vào phòng tắm.

Long Viêm Dạ tủm tỉm cười, chỉ tay vào người mình, tay kia đưa cho Tiểu Yêu một chiếc khăn tắm.

"Anh nhớ rồi, sẽ không nói to nữa. Anh chuẩn bị xong hết rồi, em mau tắm cho anh đi nha."

An Tiểu Yêu cầm lấy khăn tắm, nhìn cơ thể Long Viêm Dạ đang ngâm mình trong bồn tắm, suýt chút nữa thì hét lên may mà cô kịp lấy tay bịt miệng lại, nói khẽ.

"Tại sao anh lại cởi hết ra thế? !"

"Thì anh tắm mà. Em đã thấy ai tắm mà vẫn mặt quần áo bẩn trên người chưa?"

Long Viêm Dạ cười thầm trên sự xấu hổ của Tiểu Yêu, bản thân anh chấp nhận mạo hiểm có thể bị nhiễm trùng mà lừa An Tiểu Yêu tắm cho mình. Nếu thực sự chỉ muốn Tiểu Yêu tắm cho thì anh đúng là thằng ngốc nha. Thực ra anh muốn nắm lấy cơ hội này để xem Tiểu Yêu có còn tình cảm với anh không thôi.

An Tiểu Yêu di chuyển hướng nhìn của mình, nhìn thẳng vào góc phòng tắm, giọng nói có chút khàn khàn. Đây là lần đầu tiên Tiểu Yêu nhìn thấy cơ thể một người đàn ông không che đậy gì, mặc gì là dưới nước nhưng cái gì cần thấy vẫn có thể thấy rõ.

"Thế thì ít nhất anh cũng nên hòa xà phòng để tạo bọt bên trên chứ, anh như thế này thì tôi nhìn thấy hết à?"

"Ồ, vậy thì em được lợi rồi, anh chịu thiệt một chút cũng được mà ————"

"Long Viêm Dạ ————"

"Được rồi, được rồi, anh không nói nữa. Anh coi như em không nhìn thấy gì, em nhanh lên một chút, nước sắp hết ấm rồi."

Long Viêm Dạ biết dừng lại đúng lúc, còn cố tình nói kệ cho An Tiểu Yêu được lợi, dù sao Tiểu Yêu cũng là người, điều này sẽ không bao giờ thay đổi. An Tiểu Yêu tức giận nhưng không thể phát tiết được, đúng là bây giờ cô giống như đang chiếm tiện nghi của Long Viêm Dạ mà, trong lòng tức giận, tay cầm khăn tắm kỳ cọ lưng Long Viêm Dạ, Tiểu Yêu cũng không dám nhìn lung tung.

"Tiểu Yêu, nhẹ tay một chút được không? Lưng anh làm bằng thịt nha, không phải cái bàn đâu, đau lắm đấy ————"

Long Viêm Dạ nghiến răng chịu đau mà kêu than, An Tiểu Yêu không buồn phản ứng, nhưng tay còn chà lên lưng Viêm Dạ mạnh hơn. Long Viêm Dạ biết lời nói của mình chỉ vô ích nên xoay người lại, giật khăn tắm trong tay An Tiểu Yêu lại.

/101

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status