Sáng sớm hôm sau, Lạc Thiên đang tu luyện thì bị người triệu hoán, lập tức đứng dậy đi ra căn phòng, bên ngoài đang có Hoặc Thiên đứng đấy.
“Ông ngoại và mẫu thân muốn gặp huynh.” Hoặc Thiên nhìn Lạc Thiên rồi nói, thần thái trên mang theo đắc ý, cũng không biết nàng có chuyện gì nữa.
“Được.” Lạc Thiên cũng đồng ý, không nói gì nữa lập tức cùng Hoặc Thiên rời đi.
……
Tại một căn phòng ngoài, Hoặc Thiên dẫn theo Lạc Thiên đi tới, nơi đây là một mảnh khá đơn sơ, không có thị nữ người hầu gì ở đây trong nom.
“Vào đi.” Lạc Thiên hai người vừa tiến tới căn phòng lúc thì một giọng nói thăm thẳm vang lên, nghe giọng nói này Lạc Thiên đoán được là người nào, không chần chờ bước vào.
Tiến vào phòng lúc, một nam tử trẻ tuổi, anh tuấn tiêu sái, khí thế bình tĩnh như nước, tựa như một công tử thế gia vậy, từ bề ngoài nhìn lúc sẽ không ai nghĩ tới hắn là một vị Tôn Chủ cực hạn.
Mà một bên khác là một nữ tử sắc nước hương trời, mười phần tuyệt mỹ, nàng vậy mà có ba phần giống nam tử trước mắt, Yến Phương Thanh, là nàng.
“Tham kiến tiền bối, tổ mẫu.” Nhìn hai người Lạc Thiên cúi chào rồi không để ý đi tới ngồi, là như vậy tùy ý, là như vậy quen thuộc, hiển nhiên không phải là lần đầu tới.
“Ừm, tiểu tử ngươi lần này mang theo thân thể cùng linh hồn chuyển thế xem ra mạnh hơn trước.” Nam tử nhìn Lạc Thiên một vòng rồi tiêu sái nói, cũng không hề để ý chút nào thái độ của hắn.
“Cái gì mà chuyển thế, hắn là dùng linh hồn cùng thân thể ký gửi ở nữ nhân kia có được không, như vậy chẳng khác nào đi vào một căn phòng lúc đang là hai mươi tuổi, đi ra là một tuổi, không thể nói là chuyển sinh được.” Yến Phương Thanh không cho là đúng nói, từ nhỏ Lạc Thiên là nàng nuôi lớn, ngay cả nàng cũng không thể được hắn gọi là mẹ, như vậy nữ nhân khác làm sao có thể.
Đối với Yến Phương Thanh nói Lạc Thiên mấy người cười khẽ không nói, hiển nhiên biết nàng đang ghen tị, mặc dù vậy chuyện này nàng cũng không có nói sai, theo một ý nghĩa nào đó Nam Cung Vân chỉ là một cái ký chủ để Lạc Thiên ký gửi mà thôi, không hề có một tia huyết mạch liên hệ nào với nhau. Nhưng dù vậy hắn cũng không tiện nói cái gì, dù sao hắn có làm thế nào thì vẫn nợ nàng ân tình, cho nên không tiện nói.
“Được rồi, ngươi biết cái gì liên quan về Âm La Điện tình huống gần đây sao?.” Yến Lãng nhìn Lạc Thiên một cái rồi chậm rãi hỏi.
Nam tử này là Yến Lãng, cũng là phụ thân của Yến Phương Thanh, là một vị Tôn Chủ cực hạn có bảy cái Thần Ngân, lúc trẻ đã từng là đối thủ cực mạnh của tam tổ sư Cổ Vô Địch, nhưng đáng tiếc càng lên cao lúc hai người khoảng cách càng xa, nhưng dù vậy hắn vẫn là một vị có sức ảnh hưởng khá lớn tới Vô Cực vũ trụ.
“Nếu tiểu tử đoán không sai vậy bên phía tiền bối hẳn cũng là đoán được một ít rồi đi.” Lạc Thiên không trả lời mà chậm rãi nói, hắn mới không tin mấy lão già nơi đây không biết gì đấy.
“Tiểu tử ngươi.” Yến Lãng nhìn Lạc Thiên không trả lời cười khẽ một tiếng không nên lời, hắn nói tiếp: “Được rồi, mục đích ta muốn gặp ngươi là lần này ngươi hoặc nói là các ngươi có ý kiến gì.” Đây mới là vấn đề quan trọng nhất hắn muốn biết.
Đối với câu hỏi này Lạc Thiên không ngoày ý muốn, dù sao Yến Phương Thanh tuy rằng là phu nhân của Thiên Tử Thiên, mọi người cũng rất kính nể, nhưng mà kính nể thì kếnh nể nhưng sẽ không làm trái luật, trong Thiên Tinh Cung thế nhưng chỉ có mỗi đời cung chủ mới có thể quyết định, ngoài Cung Chủ ra thì trên đời này không ai có quyền can thiệp vào chuyên của Thiên Tinh Cung cả, chính vì thế Yến Phương Thanh không thể đại diện cho Thiên Tinh Cung.
Mà Lạc Thiên thì khác, hắn là Thiếu Cung Chủ hiện tại, làm người chững chạc, tất cả mọi thứ đều không thể bắt bẻ, chính vì thế hắn rất được nhiều người tán đồng, mà hắn cũng có tư cách nói chuyện lần này.
“Bọn ta sẽ không có cái gì ý kiến, chỉ đứng xem các ngươi đánh nhau mà thôi.” Đối với câu trả lời này Lạc Thiên khóe môi khẽ cong lên rồi chậm rãi nói, là như vậy tùy ý.
“Các ngươi không phải rất có thù với Âm La Điện hay sao, tại sao bây giờ lại không muốn tham dự vào chuyện này vậy.” Nghe Lạc Thiên nói Yến Lãng cũng không ngoài ý muốn mà nói.
“Năm đó bọn ta đích thật có cùng Âm La Điện làm căng qua, nhưng cũng không thật sự tổn thất cái gì.” Lạc Thiên chậm rãi trả lời, hắn nói tiếp: “Hơn nữa nói vậy ngài cũng biết Âm La Điện lần này sẽ kéo cả một đám tới Vô Cực vũ trụ, bọn ta cũng không muốn tham gia vào vũng nước đục này.”
“Hơn nữa các ngài tốt nhất là nói với cao tầng của Thiên Chiến vũ trụ mà không phải nói với ta, dù sao Thiên Tinh Cung bọn ta ở Thiên Chiến vũ trụ thế lực tuy lớn nhưng theo ý nghĩa nào đó mà nói không thuộc về Thiên Chiến vũ trụ quản hạt.” Cuối cùng hắn bồi thêm hai câu, câu cuối cùng lúc hắn âm lượng đề cao lên một chút.
Đúng vậy, Thiên Tinh Cung bọn họ tuy rằng ở trong Thiên Chiến vũ trụ, nhưng bọn họ không hề bị cao tầng ở Thiên Chiến vũ trụ quản hạt. Đùa gì vậy, nếu bọn họ bị quản hạt vậy e rằng Thiên Chiến vũ trụ đã nội loạn, dù sao Thiên Tinh Cung nhưng Tôn Chủ cực hạn không phải ít, nếu thật muốn quản hạt bọn họ vậy đánh nhau là kết quả chắc chắn, như vậy dù cao tầng Thiên Chiến vũ trụ có thắng nhưng cũng sẽ nguyên khí đại thương, tới lúc đó ốc còn không mang nổi ốc, như vậy quản hạt bọn họ làm cái gì.
“Bên kia đã đồng ý trợ giúp lần này, nhưng bọn ta vẫn muốn biết Thiên Tinh Cung các ngươi như thế nào.” Yến Lãng không nói gì rồi tỏ ý kiến nói.
“Chuyện này bọn ta sẽ bàn sau.” Đối với cái này Lạc Thiên không từ chối ngay mà chậm rãi nói, dù sao người trước mắt nhưng là Yến Phương Thanh phụ thân, không nể mặt tăng cũng phải nể mặt phật, chính vì thế hắn không thể từ chối trước mặt được.
Mà chứng kiến Lạc Thiên trả lời Hoặc Thiên cùng Yến Phương Thanh nở nụ cười không nói, hiển nhiên là hiểu ý hắn.
Mà đối với cái này Yến Lãng trầm mặc lại, chuyện này xem ra khó hơn hắn tưởng tượng.
Lạc Thiên như nghĩ tới gì đó nhìn Yến Phương Thanh cùng Hoặc Thiên một cái rồi ngưng trọng nhìn Yến Lãng nói: “Ta có một lời khuyên, hi vọng ngài để ý.”
“Ồ, ngươi nói nghe xem.” Thấy thần thái ngưng trọng của Lạc Thiên máy người tò mò, Yến Lãng cũng tò mò chậm rãi nói.
“Lần này ngài tốt nhất không nên tham gia, chuyện lần này lớn hơn ngài tưởng, mà nếu thật đánh nhau vậy dù là bảy Thần Ngân như ngài cũng khó mà sống.” Lạc Thiên nhìn hắn thật sâu rồi nói, trong này hắn biết một ít chuyện mà người khác không biết, chính vì thế hắn mới khuyên can Yến Lãng, dù sao người trước nhưng là phụ thân cùng ông ngoại của Yến Phương Thanh và Hoặc Thiên.
Đối với Lạc Thiên khuyên can Yến Lãng cười khẽ không nói, hắn là người của Vô Cực vũ trụ, là một trong những kẻ có địa vị cực cao, làm sao có thể không tham gia được.
Nhìn Yến Lãng phản ứng Lạc Thiên âm thầm lắc đầu, nếu không phải vì Yến Phương Thanh thì hắn mới lười để ý, bây giờ nói cũng đã nói, như vậy sau này chờ đợi kết quả là được.
…..
Đi ra khỏi phòng sau khi, Yến Phương Thanh cùng Hoặc Thiên đều ở bên cạnh Lạc Thiên, mà lúc này Yến Phương Thanh nhìn Lạc Thiên một cái rồi hỏi: “Ngươi nói lần này sẽ thật nguy hiểm như vậy sao, ngay cả phụ thân ta cũng có thể sẽ mất mạng?.” Phụ thân nàng thế nhưng mà bảy cái Thần Ngân, có thể hắn đã xem như là cao thủ đương thời, mà bây giờ Lạc Thiên lại nói bảy cái Thần Ngân cũng khó mà sống sót, cái này làm nàng bất an.
Nhìn Yến Phương Thanh hai mẫu nữ vẻ mặt bất an lo lắng lúc Lạc Thiên không khỏi âm thầm thở dài rồi nói: “Cái này đích thật, tổ mẫu lúc đó cũng nên hồi cung đi, nếu người có chuyện gì ngoài ý muốn vậy Thiên Tinh Cung sẽ loạn lên mất.”
“Đó là phụ thân ta.” Nghe Lạc Thiên nói Yến Phương Thanh khẽ lắc đầu rồi nói một câu như vậy, hiển nhiên đây cũng là đáp án của nàng.
Một bên Hoặc Thiên từ đầu trầm mặc không nói, chuyện này nàng không biết nên nói thế nào, khuyên thì nàng không làm được, còn muốn giúp ông ngoại vậy càng không thể, dù sao nàng cũng chỉ là một cái Thánh Tôn mà thôi, dù có kinh diễm tới đâu thì trong mắt Tôn Chủ cực hạn vậy cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi.
Nhìn Yến Phương Thanh cùng Hoặc Thiên một lát Lạc Thiên không biết nói gì cho phải. Cuối cùng hắn nói: “Thôi được rồi, tới lúc đó nếu thật có chuyện vậy con sẽ ra tay, ngài không phải lo lắng.” Đấy lòng tình thương chung quy không thể vứt bỏ, cho nên hắn đành phải làm một cái hứa hẹn.
“Tiểu tử ngươi có làm được hay không?.” Yến Phương Thanh nhìn Lạc Thiên nghi ngờ hỏi.
“Đối với nam nhân không thể hỏi có được hay không.” Đối với cái này Lạc Thiên cười khẽ rồi chậm rãi nói.
“Di, năm đó tiểu tử vắt vút chưa sạch lúc nào đã thành nam tử vậy, không phải mới đó bị ta cời chuồng rồi tắm cho sao.” Yến Phương Thanh nghe hắn nói vậy cũng thu hồi tâm tình rồi đùa cợt nhìn Lạc Thiên nói.
Một bên Hoặc Thiên nghe vậy cũng cười khẽ, hiển nhiên cũng biết chuyện này.
“Việc ta trở thanh nam nhân không phải là do các ngươi sắp xếp sao.” Đối với nàng đùa cợt Lạc Thiên không thèm để ý rồi nói, năm đó mấy người nhưng hãm hại hắn qua đấy.
“Ha ha.” Nói tới vấn đề này Yến Phương Thanh cười cợt không nói rồi nhìn Lạc Thiên một cái, không nhìn thì thôi vừa nhìn không khỏi giật mình, trong lúc bất chợt nàng cảm thấy hắn đã thay đổi rất nhiều, nguyên lai hắn đã lớn như vậy rồi nha, nhớ tới cái tiểu tử thúi lúc nhỏ do mình dạy đọc sách, do mình chăm sóc, bây giờ quả thật đã thành một nam tử.
Tựa hồ nghĩ tới gì đó, nàng lập tức ra vẻ trưởng bối rồi nhìn Lạc Thiên: “Tiểu tử, ngươi bây giờ và Thiên nha đầu đã xem như là vợ chồng, như vậy ngươi nên gọi ta là mẫu thân đi.” Nói tới đây nàng không khỏi nhìn chằm chằm Lạc Thiên một cái, ánh mắt tràn đầy uy hiếp, tựa hồ không gọi là đánh hắn vậy.
“Mẫu thân.” Một bên Hoặc Thiên khuôn mặt đỏ tới tai mang khẽ hờn dỗi gọi một tiếng rồi chạy đi, cho dù ngày thường nàng có như thế nào thì lúc nói tới lấy chồng cũng sẽ thẹn thùng, cho nên lập tức chạy đi.
Nghe Yến Phương Thanh yêu cầu rồi Hoặc Thiên lại chạy đi Lạc Thiên không khỏi cười khẽ rồi cũng biến mất, trong lòng hắn Yến Phương Thanh có địa vị quả thật giống một người mẹ, tuy rằng ngày thường không gọi không có nghĩa là không muốn, chẳng qua hắn không tiện mà thôi, dù sao đột nhiên gọi người khác là mẹ có chút không quen thuộc.
Nhìn Lạc Thiên biến mất Yến Phương Thanh không khỏi cười to một cái rồi cũng biến mất tại chỗ.
Số từ: 2322
“Ông ngoại và mẫu thân muốn gặp huynh.” Hoặc Thiên nhìn Lạc Thiên rồi nói, thần thái trên mang theo đắc ý, cũng không biết nàng có chuyện gì nữa.
“Được.” Lạc Thiên cũng đồng ý, không nói gì nữa lập tức cùng Hoặc Thiên rời đi.
……
Tại một căn phòng ngoài, Hoặc Thiên dẫn theo Lạc Thiên đi tới, nơi đây là một mảnh khá đơn sơ, không có thị nữ người hầu gì ở đây trong nom.
“Vào đi.” Lạc Thiên hai người vừa tiến tới căn phòng lúc thì một giọng nói thăm thẳm vang lên, nghe giọng nói này Lạc Thiên đoán được là người nào, không chần chờ bước vào.
Tiến vào phòng lúc, một nam tử trẻ tuổi, anh tuấn tiêu sái, khí thế bình tĩnh như nước, tựa như một công tử thế gia vậy, từ bề ngoài nhìn lúc sẽ không ai nghĩ tới hắn là một vị Tôn Chủ cực hạn.
Mà một bên khác là một nữ tử sắc nước hương trời, mười phần tuyệt mỹ, nàng vậy mà có ba phần giống nam tử trước mắt, Yến Phương Thanh, là nàng.
“Tham kiến tiền bối, tổ mẫu.” Nhìn hai người Lạc Thiên cúi chào rồi không để ý đi tới ngồi, là như vậy tùy ý, là như vậy quen thuộc, hiển nhiên không phải là lần đầu tới.
“Ừm, tiểu tử ngươi lần này mang theo thân thể cùng linh hồn chuyển thế xem ra mạnh hơn trước.” Nam tử nhìn Lạc Thiên một vòng rồi tiêu sái nói, cũng không hề để ý chút nào thái độ của hắn.
“Cái gì mà chuyển thế, hắn là dùng linh hồn cùng thân thể ký gửi ở nữ nhân kia có được không, như vậy chẳng khác nào đi vào một căn phòng lúc đang là hai mươi tuổi, đi ra là một tuổi, không thể nói là chuyển sinh được.” Yến Phương Thanh không cho là đúng nói, từ nhỏ Lạc Thiên là nàng nuôi lớn, ngay cả nàng cũng không thể được hắn gọi là mẹ, như vậy nữ nhân khác làm sao có thể.
Đối với Yến Phương Thanh nói Lạc Thiên mấy người cười khẽ không nói, hiển nhiên biết nàng đang ghen tị, mặc dù vậy chuyện này nàng cũng không có nói sai, theo một ý nghĩa nào đó Nam Cung Vân chỉ là một cái ký chủ để Lạc Thiên ký gửi mà thôi, không hề có một tia huyết mạch liên hệ nào với nhau. Nhưng dù vậy hắn cũng không tiện nói cái gì, dù sao hắn có làm thế nào thì vẫn nợ nàng ân tình, cho nên không tiện nói.
“Được rồi, ngươi biết cái gì liên quan về Âm La Điện tình huống gần đây sao?.” Yến Lãng nhìn Lạc Thiên một cái rồi chậm rãi hỏi.
Nam tử này là Yến Lãng, cũng là phụ thân của Yến Phương Thanh, là một vị Tôn Chủ cực hạn có bảy cái Thần Ngân, lúc trẻ đã từng là đối thủ cực mạnh của tam tổ sư Cổ Vô Địch, nhưng đáng tiếc càng lên cao lúc hai người khoảng cách càng xa, nhưng dù vậy hắn vẫn là một vị có sức ảnh hưởng khá lớn tới Vô Cực vũ trụ.
“Nếu tiểu tử đoán không sai vậy bên phía tiền bối hẳn cũng là đoán được một ít rồi đi.” Lạc Thiên không trả lời mà chậm rãi nói, hắn mới không tin mấy lão già nơi đây không biết gì đấy.
“Tiểu tử ngươi.” Yến Lãng nhìn Lạc Thiên không trả lời cười khẽ một tiếng không nên lời, hắn nói tiếp: “Được rồi, mục đích ta muốn gặp ngươi là lần này ngươi hoặc nói là các ngươi có ý kiến gì.” Đây mới là vấn đề quan trọng nhất hắn muốn biết.
Đối với câu hỏi này Lạc Thiên không ngoày ý muốn, dù sao Yến Phương Thanh tuy rằng là phu nhân của Thiên Tử Thiên, mọi người cũng rất kính nể, nhưng mà kính nể thì kếnh nể nhưng sẽ không làm trái luật, trong Thiên Tinh Cung thế nhưng chỉ có mỗi đời cung chủ mới có thể quyết định, ngoài Cung Chủ ra thì trên đời này không ai có quyền can thiệp vào chuyên của Thiên Tinh Cung cả, chính vì thế Yến Phương Thanh không thể đại diện cho Thiên Tinh Cung.
Mà Lạc Thiên thì khác, hắn là Thiếu Cung Chủ hiện tại, làm người chững chạc, tất cả mọi thứ đều không thể bắt bẻ, chính vì thế hắn rất được nhiều người tán đồng, mà hắn cũng có tư cách nói chuyện lần này.
“Bọn ta sẽ không có cái gì ý kiến, chỉ đứng xem các ngươi đánh nhau mà thôi.” Đối với câu trả lời này Lạc Thiên khóe môi khẽ cong lên rồi chậm rãi nói, là như vậy tùy ý.
“Các ngươi không phải rất có thù với Âm La Điện hay sao, tại sao bây giờ lại không muốn tham dự vào chuyện này vậy.” Nghe Lạc Thiên nói Yến Lãng cũng không ngoài ý muốn mà nói.
“Năm đó bọn ta đích thật có cùng Âm La Điện làm căng qua, nhưng cũng không thật sự tổn thất cái gì.” Lạc Thiên chậm rãi trả lời, hắn nói tiếp: “Hơn nữa nói vậy ngài cũng biết Âm La Điện lần này sẽ kéo cả một đám tới Vô Cực vũ trụ, bọn ta cũng không muốn tham gia vào vũng nước đục này.”
“Hơn nữa các ngài tốt nhất là nói với cao tầng của Thiên Chiến vũ trụ mà không phải nói với ta, dù sao Thiên Tinh Cung bọn ta ở Thiên Chiến vũ trụ thế lực tuy lớn nhưng theo ý nghĩa nào đó mà nói không thuộc về Thiên Chiến vũ trụ quản hạt.” Cuối cùng hắn bồi thêm hai câu, câu cuối cùng lúc hắn âm lượng đề cao lên một chút.
Đúng vậy, Thiên Tinh Cung bọn họ tuy rằng ở trong Thiên Chiến vũ trụ, nhưng bọn họ không hề bị cao tầng ở Thiên Chiến vũ trụ quản hạt. Đùa gì vậy, nếu bọn họ bị quản hạt vậy e rằng Thiên Chiến vũ trụ đã nội loạn, dù sao Thiên Tinh Cung nhưng Tôn Chủ cực hạn không phải ít, nếu thật muốn quản hạt bọn họ vậy đánh nhau là kết quả chắc chắn, như vậy dù cao tầng Thiên Chiến vũ trụ có thắng nhưng cũng sẽ nguyên khí đại thương, tới lúc đó ốc còn không mang nổi ốc, như vậy quản hạt bọn họ làm cái gì.
“Bên kia đã đồng ý trợ giúp lần này, nhưng bọn ta vẫn muốn biết Thiên Tinh Cung các ngươi như thế nào.” Yến Lãng không nói gì rồi tỏ ý kiến nói.
“Chuyện này bọn ta sẽ bàn sau.” Đối với cái này Lạc Thiên không từ chối ngay mà chậm rãi nói, dù sao người trước mắt nhưng là Yến Phương Thanh phụ thân, không nể mặt tăng cũng phải nể mặt phật, chính vì thế hắn không thể từ chối trước mặt được.
Mà chứng kiến Lạc Thiên trả lời Hoặc Thiên cùng Yến Phương Thanh nở nụ cười không nói, hiển nhiên là hiểu ý hắn.
Mà đối với cái này Yến Lãng trầm mặc lại, chuyện này xem ra khó hơn hắn tưởng tượng.
Lạc Thiên như nghĩ tới gì đó nhìn Yến Phương Thanh cùng Hoặc Thiên một cái rồi ngưng trọng nhìn Yến Lãng nói: “Ta có một lời khuyên, hi vọng ngài để ý.”
“Ồ, ngươi nói nghe xem.” Thấy thần thái ngưng trọng của Lạc Thiên máy người tò mò, Yến Lãng cũng tò mò chậm rãi nói.
“Lần này ngài tốt nhất không nên tham gia, chuyện lần này lớn hơn ngài tưởng, mà nếu thật đánh nhau vậy dù là bảy Thần Ngân như ngài cũng khó mà sống.” Lạc Thiên nhìn hắn thật sâu rồi nói, trong này hắn biết một ít chuyện mà người khác không biết, chính vì thế hắn mới khuyên can Yến Lãng, dù sao người trước nhưng là phụ thân cùng ông ngoại của Yến Phương Thanh và Hoặc Thiên.
Đối với Lạc Thiên khuyên can Yến Lãng cười khẽ không nói, hắn là người của Vô Cực vũ trụ, là một trong những kẻ có địa vị cực cao, làm sao có thể không tham gia được.
Nhìn Yến Lãng phản ứng Lạc Thiên âm thầm lắc đầu, nếu không phải vì Yến Phương Thanh thì hắn mới lười để ý, bây giờ nói cũng đã nói, như vậy sau này chờ đợi kết quả là được.
…..
Đi ra khỏi phòng sau khi, Yến Phương Thanh cùng Hoặc Thiên đều ở bên cạnh Lạc Thiên, mà lúc này Yến Phương Thanh nhìn Lạc Thiên một cái rồi hỏi: “Ngươi nói lần này sẽ thật nguy hiểm như vậy sao, ngay cả phụ thân ta cũng có thể sẽ mất mạng?.” Phụ thân nàng thế nhưng mà bảy cái Thần Ngân, có thể hắn đã xem như là cao thủ đương thời, mà bây giờ Lạc Thiên lại nói bảy cái Thần Ngân cũng khó mà sống sót, cái này làm nàng bất an.
Nhìn Yến Phương Thanh hai mẫu nữ vẻ mặt bất an lo lắng lúc Lạc Thiên không khỏi âm thầm thở dài rồi nói: “Cái này đích thật, tổ mẫu lúc đó cũng nên hồi cung đi, nếu người có chuyện gì ngoài ý muốn vậy Thiên Tinh Cung sẽ loạn lên mất.”
“Đó là phụ thân ta.” Nghe Lạc Thiên nói Yến Phương Thanh khẽ lắc đầu rồi nói một câu như vậy, hiển nhiên đây cũng là đáp án của nàng.
Một bên Hoặc Thiên từ đầu trầm mặc không nói, chuyện này nàng không biết nên nói thế nào, khuyên thì nàng không làm được, còn muốn giúp ông ngoại vậy càng không thể, dù sao nàng cũng chỉ là một cái Thánh Tôn mà thôi, dù có kinh diễm tới đâu thì trong mắt Tôn Chủ cực hạn vậy cũng chỉ là con kiến hôi mà thôi.
Nhìn Yến Phương Thanh cùng Hoặc Thiên một lát Lạc Thiên không biết nói gì cho phải. Cuối cùng hắn nói: “Thôi được rồi, tới lúc đó nếu thật có chuyện vậy con sẽ ra tay, ngài không phải lo lắng.” Đấy lòng tình thương chung quy không thể vứt bỏ, cho nên hắn đành phải làm một cái hứa hẹn.
“Tiểu tử ngươi có làm được hay không?.” Yến Phương Thanh nhìn Lạc Thiên nghi ngờ hỏi.
“Đối với nam nhân không thể hỏi có được hay không.” Đối với cái này Lạc Thiên cười khẽ rồi chậm rãi nói.
“Di, năm đó tiểu tử vắt vút chưa sạch lúc nào đã thành nam tử vậy, không phải mới đó bị ta cời chuồng rồi tắm cho sao.” Yến Phương Thanh nghe hắn nói vậy cũng thu hồi tâm tình rồi đùa cợt nhìn Lạc Thiên nói.
Một bên Hoặc Thiên nghe vậy cũng cười khẽ, hiển nhiên cũng biết chuyện này.
“Việc ta trở thanh nam nhân không phải là do các ngươi sắp xếp sao.” Đối với nàng đùa cợt Lạc Thiên không thèm để ý rồi nói, năm đó mấy người nhưng hãm hại hắn qua đấy.
“Ha ha.” Nói tới vấn đề này Yến Phương Thanh cười cợt không nói rồi nhìn Lạc Thiên một cái, không nhìn thì thôi vừa nhìn không khỏi giật mình, trong lúc bất chợt nàng cảm thấy hắn đã thay đổi rất nhiều, nguyên lai hắn đã lớn như vậy rồi nha, nhớ tới cái tiểu tử thúi lúc nhỏ do mình dạy đọc sách, do mình chăm sóc, bây giờ quả thật đã thành một nam tử.
Tựa hồ nghĩ tới gì đó, nàng lập tức ra vẻ trưởng bối rồi nhìn Lạc Thiên: “Tiểu tử, ngươi bây giờ và Thiên nha đầu đã xem như là vợ chồng, như vậy ngươi nên gọi ta là mẫu thân đi.” Nói tới đây nàng không khỏi nhìn chằm chằm Lạc Thiên một cái, ánh mắt tràn đầy uy hiếp, tựa hồ không gọi là đánh hắn vậy.
“Mẫu thân.” Một bên Hoặc Thiên khuôn mặt đỏ tới tai mang khẽ hờn dỗi gọi một tiếng rồi chạy đi, cho dù ngày thường nàng có như thế nào thì lúc nói tới lấy chồng cũng sẽ thẹn thùng, cho nên lập tức chạy đi.
Nghe Yến Phương Thanh yêu cầu rồi Hoặc Thiên lại chạy đi Lạc Thiên không khỏi cười khẽ rồi cũng biến mất, trong lòng hắn Yến Phương Thanh có địa vị quả thật giống một người mẹ, tuy rằng ngày thường không gọi không có nghĩa là không muốn, chẳng qua hắn không tiện mà thôi, dù sao đột nhiên gọi người khác là mẹ có chút không quen thuộc.
Nhìn Lạc Thiên biến mất Yến Phương Thanh không khỏi cười to một cái rồi cũng biến mất tại chỗ.
Số từ: 2322
/166
|