Loại dễ dàng này, khiến cho tâm thần Bạch Tiểu Thuần đang mệt mỏi cũng phấn chấn hơn một chút. Thân thể hắn thoáng lắc một cái, đi qua nơi nào, những đoàn hồn này đều bị hắn thu hồi từng cái.
- Nếu như chỗ của Nghịch Phàm chúa tể cũng có thể đơn giản như vậy, thì tốt quá.
Bạch Tiểu Thuần có chút xúc động. Sau khi lấy đi đoàn hồn ở bốn phía xung quanh, mắt thấy lại có số lượng lớn ma ảnh gào thét lao đến, trong mắt hắn lộ ra ý chí chiến đấu, ngửa mặt lên trời hét dài.
- Đến đây đi, ngày hôm nay cho các ngươi biết, Bạch gia gia nhà ngươi lợi hại thế nào!
Bạch Tiểu Thuần hăng hái, Tụ Hồn Đan lại bị hắn ném ra rất nhiều. Bóng dáng hắn cũng một đường gào thét lao về phía trước. Từ phía xa nhìn lại, theo từng tiếng nổ lớn nổ, tất cả ma ảnh tới gần Bạch Tiểu Thuần, đều bị hút vào, trở thành đoàn hồn.
Đến cuối cùng, đại quân ma ảnh vốn khí thế hung hăng, cũng đều giống như điêu linh, không còn dư lại bao nhiêu. Đồng thời, những ma ảnh còn sót lại này, theo bản năng đều lộ ra sự sợ hãi. Thậm chí không đợi Bạch Tiểu Thuần tới gần, tất cả đều giải tán lập tức.
Bọn họ cả đời này ngang dọc tinh không, không phải chưa từng gặp phải người khủng khiếp. Nhưng có lẽ so sánh với những người đó, Bạch Tiểu Thuần ở đây, mới thật sự là ma vương khủng bố!
Chỉ là thời gian một lát như thế, hắn thu hồn nhiều, đã gần ba phần so với số lượng bên trong cuộc hành trình tinh không. Càng làm cho hồn ở bốn phía xung quanh hoảng sợ, là Bạch Tiểu Thuần tự nhiên vừa thu hồn, vừa luyện lửa!
Hắn lấy nguyên liệu ở ngay tại chỗ, lại trực tiếp cứng rắn luyện rất nhiều rất nhiều ma ảnh, thành lửa nhiều màu. Ánh sáng của ngọn lửa kia chói lòa, chiếu rọi khắp tám phương. Đồng thời, bóng dáng của hắn ở trong mắt những ma ảnh này, đã là tồn tại khủng khiếp, gần với Nghịch Phàm trong trời đất này.
Thiên địch như vậy, bọn họ sợ là không có ý thức gì, cũng cảm nhận được nguy hiểm mãnh liệt không có cách nào hình dung. Lúc này bọn họ làm sao dám xông lên trước ngăn cản. Thậm chí còn hận tốc độ của mình vì sao quá chậm, phía sau tiếp phía trước bỏ chạy.
Nếu như đổi lại là thời gian khác, Bạch Tiểu Thuần nói không chừng còn có tâm tình đi bắt một hồi. Nhưng hôm nay hắn chỉ liếc mắt thoáng nhìn lại thu hồi ánh mắt, vội vàng lao thẳng đến núi lửa trung tâm kết giới này.
Tốc độ bay nhanh, một đường còn không có bất kỳ ngăn trở nào. Lại với tốc độ rất nhanh như vậy, Bạch Tiểu Thuần đã đến sát ngọn núi lửa kia. Sau khi thần thức đảo qua, trong mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên một vẻ kinh ngạc.
Ở bên trong núi lửa này, hắn kiểm tra thấy có một cánh cửa đá cổ xưa tồn tại!
Trong cánh cửa đá này lộ ra cảm giác tang thương của năm tháng. Bên trong mơ hồ truyền ra tiếng rít gào. Thậm chí nói nó là cửa đá, cũng chỉ là thoạt nhìn giống như cánh cửa mà thôi. Trên thực tế, đây chỉ là một khuôn đá cực lớn, ở chính giữa giống như mặt nước, tồn tại một lớp màng mỏng đục ngầu.
Hiện tại lớp màng mỏng này khi thì gồ lên, khi thì lõm xuống. Hình như có một tồn tại cường hãn, đang nỗ lực lao ra khỏi lớp màng mỏng, hạ xuống bên trong kết giới này.
Khi nhìn thấy được cửa đá này cùng lớp màng mỏng thỉnh thoảng lồi lõm lên xuống này, đồng tử trong mắt Bạch Tiểu Thuần chợt co lại. Nhưng rất nhanh, khi hắn phát hiện tồn tại bên trong lớp màng mỏng này hình như chỉ là một Thái Cổ, Bạch Tiểu Thuần nhất thời yên lòng. Thân thể hắn thoáng một cái lao thẳng đến núi lửa.
Núi lửa phun ra sương mù màu đen, đối với hắn hoàn toàn không có một chút ảnh hưởng nào. Thậm chí còn không có cách nào lây nhiễm tới thân hắn, đã bị Bạch Tiểu Thuần tản ra sóng dao động trực tiếp xua tan ra. Bóng dáng của hắn giống như tia chớp, trong nháy mắt lại tiến vào bên trong núi lửa. Thời điểm hắn xuất hiện, thình lình ở phía trước cửa đá này.
Lại ở thời điểm Bạch Tiểu Thuần vừa xuất hiện, trong chớp mắt tồn tại bên trong cửa đá, dường như nhận ra được điều gì, chợt phát ra tiếng rít gào kinh thiên động địa, càng từ bên trong lớp màng mỏng, lại trực tiếp đưa ra một bàn tay ra. Bàn tay này khiến cho màng mỏng trực tiếp phồng lên. Hắn hình như toàn lực giãy dụa, muốn từ bên trong phá vỡ lao ra.
Tồn tại bên trong lớp màng mỏng này cũng là ma ảnh. Nhưng hiển nhiên không giống với các ma ảnh khác. Ma ảnh này tản ra sóng dao động, tự nhiên không chênh lệch so với tu sĩ Thái Cổ là bao nhiêu. Lấy hiểu biết của Bạch Tiểu Thuần đối với hồn, lúc này hắn liếc mắt lại đoán được, đây tất nhiên là một vị... ma ảnh Thái Cổ!
Lại rõ ràng, hồn thể hắn hoàn chỉnh, cùng hồn Thái Cổ năm đó Bạch Tiểu Thuần gặp phải ở bên trong cung điện tinh không, có sự khác biệt rất lớn. Hiển nhiên ma ảnh này,hẳn phải là một trong những chủ tướng trong quân đoàn ma ảnh của Nghịch Phàm.
Ban đầu, nó cần một ít thời gian, có thể phá tan lớp màng mỏng, hạ xuống nơi đây. Đến lúc đó hắn sẽ chỉ huy những đại quân ma ảnh này, có thể làm cho chỗ kết giới này càng vững chắc hơn. Cho dù là Bạch Tiểu Thuần muốn diệt trừ nơi đây, cũng cần tiêu hao một ít giá lớn, tuyệt đối sẽ không đơn giản giống như bây giờ.
Dù sao ma ảnh Thái Cổ này tồn tại, có thể điều khiển các ma ảnh khác giống như binh sĩ. Điều này khiến cho Tụ Hồn Đan của Bạch Tiểu Thuần mặc dù còn có hiệu quả, chỉ có điều tác dụng nhất định phải giảm đi rất nhiều.
Nhưng ai bảo ma ảnh Thái Cổ này gặp xui xẻo, thế nào cũng không nghĩ tới, Bạch Tiểu Thuần ở đây tự nhiên tới nhanh như vậy. Nhanh thì cũng thôi, lại còn có loại thủ đoạn thu hồn thể này, cho nên không đợi nó hạ xuống, Bạch Tiểu Thuần đã ngăn cản ở trước cánh cửa nó muốn hạ xuống.
Tất cả những điều này, khiến cho ma ảnh Thái Cổ này rất phẫn nộ. Lúc này trong tiếng gầm gừ cũng mang theo tiếc nuối, còn có sự băng lạnh. Theo cái bàn tay của nó chống lên lớp màng mỏng càng dài ra. Nó không giống với các ma cảnh khác. Thể hiện ra, chính là... hắn có thần trí cùng ý thức, còn có thần niệm của mình!
Lúc này thần niệm của hắn, lại giống như gió bão, mang theo sự tức giận, đột nhiên từ bên trong cửa đá truyền ra, vang vọng bên trong núi lửa.
- Lần này, coi như ngươi gặp may mắn!! Nếu không phải là bản tôn không kịp hạ xuống, làm sao có thể để cho ngươi giết chết tại đây!
- Chỉ có điều ngươi cũng không cần đắc ý. Không bao lâu, chủ nhân đại quân ma ảnh vẫn còn có thể hạ xuống. Bản tôn cũng sẽ lại xuất hiện, lan tràn mặt đất này, xóa đi ngươi cùng với tộc quần của ngươi, đồng hóa thành một phần ma ảnh cho chúng ta!
- Nếu như chỗ của Nghịch Phàm chúa tể cũng có thể đơn giản như vậy, thì tốt quá.
Bạch Tiểu Thuần có chút xúc động. Sau khi lấy đi đoàn hồn ở bốn phía xung quanh, mắt thấy lại có số lượng lớn ma ảnh gào thét lao đến, trong mắt hắn lộ ra ý chí chiến đấu, ngửa mặt lên trời hét dài.
- Đến đây đi, ngày hôm nay cho các ngươi biết, Bạch gia gia nhà ngươi lợi hại thế nào!
Bạch Tiểu Thuần hăng hái, Tụ Hồn Đan lại bị hắn ném ra rất nhiều. Bóng dáng hắn cũng một đường gào thét lao về phía trước. Từ phía xa nhìn lại, theo từng tiếng nổ lớn nổ, tất cả ma ảnh tới gần Bạch Tiểu Thuần, đều bị hút vào, trở thành đoàn hồn.
Đến cuối cùng, đại quân ma ảnh vốn khí thế hung hăng, cũng đều giống như điêu linh, không còn dư lại bao nhiêu. Đồng thời, những ma ảnh còn sót lại này, theo bản năng đều lộ ra sự sợ hãi. Thậm chí không đợi Bạch Tiểu Thuần tới gần, tất cả đều giải tán lập tức.
Bọn họ cả đời này ngang dọc tinh không, không phải chưa từng gặp phải người khủng khiếp. Nhưng có lẽ so sánh với những người đó, Bạch Tiểu Thuần ở đây, mới thật sự là ma vương khủng bố!
Chỉ là thời gian một lát như thế, hắn thu hồn nhiều, đã gần ba phần so với số lượng bên trong cuộc hành trình tinh không. Càng làm cho hồn ở bốn phía xung quanh hoảng sợ, là Bạch Tiểu Thuần tự nhiên vừa thu hồn, vừa luyện lửa!
Hắn lấy nguyên liệu ở ngay tại chỗ, lại trực tiếp cứng rắn luyện rất nhiều rất nhiều ma ảnh, thành lửa nhiều màu. Ánh sáng của ngọn lửa kia chói lòa, chiếu rọi khắp tám phương. Đồng thời, bóng dáng của hắn ở trong mắt những ma ảnh này, đã là tồn tại khủng khiếp, gần với Nghịch Phàm trong trời đất này.
Thiên địch như vậy, bọn họ sợ là không có ý thức gì, cũng cảm nhận được nguy hiểm mãnh liệt không có cách nào hình dung. Lúc này bọn họ làm sao dám xông lên trước ngăn cản. Thậm chí còn hận tốc độ của mình vì sao quá chậm, phía sau tiếp phía trước bỏ chạy.
Nếu như đổi lại là thời gian khác, Bạch Tiểu Thuần nói không chừng còn có tâm tình đi bắt một hồi. Nhưng hôm nay hắn chỉ liếc mắt thoáng nhìn lại thu hồi ánh mắt, vội vàng lao thẳng đến núi lửa trung tâm kết giới này.
Tốc độ bay nhanh, một đường còn không có bất kỳ ngăn trở nào. Lại với tốc độ rất nhanh như vậy, Bạch Tiểu Thuần đã đến sát ngọn núi lửa kia. Sau khi thần thức đảo qua, trong mắt Bạch Tiểu Thuần lóe lên một vẻ kinh ngạc.
Ở bên trong núi lửa này, hắn kiểm tra thấy có một cánh cửa đá cổ xưa tồn tại!
Trong cánh cửa đá này lộ ra cảm giác tang thương của năm tháng. Bên trong mơ hồ truyền ra tiếng rít gào. Thậm chí nói nó là cửa đá, cũng chỉ là thoạt nhìn giống như cánh cửa mà thôi. Trên thực tế, đây chỉ là một khuôn đá cực lớn, ở chính giữa giống như mặt nước, tồn tại một lớp màng mỏng đục ngầu.
Hiện tại lớp màng mỏng này khi thì gồ lên, khi thì lõm xuống. Hình như có một tồn tại cường hãn, đang nỗ lực lao ra khỏi lớp màng mỏng, hạ xuống bên trong kết giới này.
Khi nhìn thấy được cửa đá này cùng lớp màng mỏng thỉnh thoảng lồi lõm lên xuống này, đồng tử trong mắt Bạch Tiểu Thuần chợt co lại. Nhưng rất nhanh, khi hắn phát hiện tồn tại bên trong lớp màng mỏng này hình như chỉ là một Thái Cổ, Bạch Tiểu Thuần nhất thời yên lòng. Thân thể hắn thoáng một cái lao thẳng đến núi lửa.
Núi lửa phun ra sương mù màu đen, đối với hắn hoàn toàn không có một chút ảnh hưởng nào. Thậm chí còn không có cách nào lây nhiễm tới thân hắn, đã bị Bạch Tiểu Thuần tản ra sóng dao động trực tiếp xua tan ra. Bóng dáng của hắn giống như tia chớp, trong nháy mắt lại tiến vào bên trong núi lửa. Thời điểm hắn xuất hiện, thình lình ở phía trước cửa đá này.
Lại ở thời điểm Bạch Tiểu Thuần vừa xuất hiện, trong chớp mắt tồn tại bên trong cửa đá, dường như nhận ra được điều gì, chợt phát ra tiếng rít gào kinh thiên động địa, càng từ bên trong lớp màng mỏng, lại trực tiếp đưa ra một bàn tay ra. Bàn tay này khiến cho màng mỏng trực tiếp phồng lên. Hắn hình như toàn lực giãy dụa, muốn từ bên trong phá vỡ lao ra.
Tồn tại bên trong lớp màng mỏng này cũng là ma ảnh. Nhưng hiển nhiên không giống với các ma ảnh khác. Ma ảnh này tản ra sóng dao động, tự nhiên không chênh lệch so với tu sĩ Thái Cổ là bao nhiêu. Lấy hiểu biết của Bạch Tiểu Thuần đối với hồn, lúc này hắn liếc mắt lại đoán được, đây tất nhiên là một vị... ma ảnh Thái Cổ!
Lại rõ ràng, hồn thể hắn hoàn chỉnh, cùng hồn Thái Cổ năm đó Bạch Tiểu Thuần gặp phải ở bên trong cung điện tinh không, có sự khác biệt rất lớn. Hiển nhiên ma ảnh này,hẳn phải là một trong những chủ tướng trong quân đoàn ma ảnh của Nghịch Phàm.
Ban đầu, nó cần một ít thời gian, có thể phá tan lớp màng mỏng, hạ xuống nơi đây. Đến lúc đó hắn sẽ chỉ huy những đại quân ma ảnh này, có thể làm cho chỗ kết giới này càng vững chắc hơn. Cho dù là Bạch Tiểu Thuần muốn diệt trừ nơi đây, cũng cần tiêu hao một ít giá lớn, tuyệt đối sẽ không đơn giản giống như bây giờ.
Dù sao ma ảnh Thái Cổ này tồn tại, có thể điều khiển các ma ảnh khác giống như binh sĩ. Điều này khiến cho Tụ Hồn Đan của Bạch Tiểu Thuần mặc dù còn có hiệu quả, chỉ có điều tác dụng nhất định phải giảm đi rất nhiều.
Nhưng ai bảo ma ảnh Thái Cổ này gặp xui xẻo, thế nào cũng không nghĩ tới, Bạch Tiểu Thuần ở đây tự nhiên tới nhanh như vậy. Nhanh thì cũng thôi, lại còn có loại thủ đoạn thu hồn thể này, cho nên không đợi nó hạ xuống, Bạch Tiểu Thuần đã ngăn cản ở trước cánh cửa nó muốn hạ xuống.
Tất cả những điều này, khiến cho ma ảnh Thái Cổ này rất phẫn nộ. Lúc này trong tiếng gầm gừ cũng mang theo tiếc nuối, còn có sự băng lạnh. Theo cái bàn tay của nó chống lên lớp màng mỏng càng dài ra. Nó không giống với các ma cảnh khác. Thể hiện ra, chính là... hắn có thần trí cùng ý thức, còn có thần niệm của mình!
Lúc này thần niệm của hắn, lại giống như gió bão, mang theo sự tức giận, đột nhiên từ bên trong cửa đá truyền ra, vang vọng bên trong núi lửa.
- Lần này, coi như ngươi gặp may mắn!! Nếu không phải là bản tôn không kịp hạ xuống, làm sao có thể để cho ngươi giết chết tại đây!
- Chỉ có điều ngươi cũng không cần đắc ý. Không bao lâu, chủ nhân đại quân ma ảnh vẫn còn có thể hạ xuống. Bản tôn cũng sẽ lại xuất hiện, lan tràn mặt đất này, xóa đi ngươi cùng với tộc quần của ngươi, đồng hóa thành một phần ma ảnh cho chúng ta!
/687
|