Nhất Thế Tôn Sư

Q.3 - Chương 40 - Hai Thanh Kiếm

/1398


Dịch giả: Hàm

La Thắng Y và Nguyễn Ngọc Thư vốn cho rằng sau khi Mạnh Kỳ triệu hoán thiên lôi sẽ rơi vào tình trạng chân khí tán loạn, khí huyết dâng trào, ba người muốn về phủ Tứ hoàng tử thì phải giúp hắn áp chế tình huống trong cơ thể trước. Nhưng sau đó Mạnh Kỳ móc Thiên Địa Thị Thính Hoàn ra uống, hai người vốn không lạ gì loại đan dược này, giờ mới nhận ra tình huống có vẻ khác thường. Họ không biết tình hình hiện tại trong cung nên không ngờ di vật của Ma Tôn đã rơi vào tay hoàng đế, vì vậy trong lòng có rất nhiều suy đoán nhưng không khẳng định gì được.

Nguyễn Ngọc Thư xuất thân từ một trong bốn đại thế gia, lại là tiểu thư rất được trưởng bối trong nhà yêu thương nên biết nhiều kì văn dị sự, mơ hồ đoán được tình huống hiện tại của Mạnh Kỳ, nàng quan sát hắn bằng vẻ mặt hứng thú, đây là lần đầu tiên được tận mắt nhìn thấy rồi.

Thiên Địa Thị Thính Hoàn vừa vào miệng đã tan thành một dòng lạnh buốt truyền từ cổ họng xuống dạ dày giúp hóa giải không ít cảm giác nóng rực trong người Mạnh Kỳ do tinh nguyên quá dư thừa, bắt đầu điều hòa chúng, xông phá tị khiếu.

Chín khiếu huyệt tương hỗ với tị khiếu đã hoàn toàn cô đọng, vị trí phân bố rất kì lạ, sau khi hợp thành một thể thì bên ngoài thông với thiên địa, bên trong nối với hai lá phổi, từng huyệt từng huyệt liên tục sáng lên, sau khi Mạnh Kỳ nhắm mắt, trong tầm mắt tối tăm tựa như có từng ngôi sao sáng đang lấp lánh.

Tại ngôi sao trung tâm, tị khiếu ẩn ẩn hiện hiện giống như một cánh cửa nằm tại hành lang thông giữa nội ngoại thiên địa.

Mạnh Kỳ vận chuyển tất cả tinh nguyên, hòa trộn với dược lực Thiên Địa Thị Thính Hoàn tràn vào tị khiếu từng đợt từng đợt như sóng vỗ bờ, cảm giác thống khổ muốn xé rách thân thể và linh hồn cũng được dịu đi phần nào.

Ầm!

Dưới sự xông phá không ngừng của tinh nguyên và dược lực, cánh cửa tị khiếu đã mở rộng.

Sự vật xung quanh vẫn như thế nhưng dường như có gì đó đã thay đổi, mùi cây cỏ thơm ngát, vị gió đêm ẩm ướt, mấy giọt mồ hôi ngai ngái trên người La Thắng Y, khí tức nhẹ nhàng thanh khiết của Nguyễn Ngọc Thư, tất cả đều bay vào mũi hết sức rõ ràng.

Hai lá phổi trở nên vô cùng khỏe mạnh, trong lúc hô hấp đại bộ phận tạp khí trong không khí bị ngăn cản bên ngoài, chỉ có thiên địa nguyên khí mạnh mẽ tràn vào đầy phổi, chảy tới kinh mạch cải tạo thân thể tăng cường chân khí.

Đây chính là tác dụng của việc mở tị khiếu. Tị khiếu làm chủ, khẩu khiếu là phụ, sau khi mở ra có thể thổ nạp nguyên khí tinh khiết, việc tu luyện dễ dàng hơn rất nhiều, lúc chiến đấu chân khí cũng khôi phục nhanh chóng nên mở đủ thất khiếu là tiêu chí đạt đến tiểu thành Khai Khiếu Kỳ, bắt đầu hình thành nội thiên địa, Mạnh Kỳ chỉ cần mở thêm khẩu khiếu là tới bước này.

Tinh nguyên còn dư thừa chậm rãi chảy vào bổ sung kinh mạch đang trống rỗng sau khi xông phá tị khiếu, không lâu sau, tinh nguyên được luyện hóa hoàn toàn, nội lực của Mạnh Kỳ trở lại trạng thái đỉnh phong, hơn nữa còn cao ít nhất gấp đôi thời điểm giao thủ với Tà Quân, ngang với cao thủ thất khiếu bình thường.

Đạt đến trình độ này, Mạnh Kỳ chỉ bằng chưởng phong cũng có thể giết người.

Ta ổn rồi. Mạnh Kỳ xem xét kĩ càng trạng thái bản thân, ý bảo La Thắng Y không cần hỗ trợ.

La Thắng Y mỉm cười nói:

Lục khiếu rồi hả?

Lúc Mạnh Kỳ đột phá, hắn ở ngay bên cạnh nên tất nhiên phát hiện ra, nhưng sự việc chưa rõ ràng nên không dám mạo hiểm.

Mạnh Kỳ xòe tay trái, tinh thạch của Ma Tôn hiện ra, bên trong trống rỗng không còn vật thể vô hình xoay chuyển, cũng không còn sắc vàng mờ mờ mà biến thành trong suốt không màu, mát lạnh như băng:

Di vật Ma Tôn đã rơi vào tay hoàng đế, ta chiếm được tinh nguyên...

Đến bây giờ hắn mới thuật lại câu chuyện một cách tóm tắt.

Nếu đêm nay chúng ta không nảy sinh ý định đi thăm dò sống chết của hoàng đế thì trong hai, ba ngày tới, thái tử sẽ có thời gian chuẩn bị đầy đủ, có thể dùng thế sấm sét giải quyết những hoàng tử khác rồi leo lên ngôi hoàng đế rồi, đến lúc đó nhiệm vụ chính tuyến của chúng ta thất bại mà không biết vì sao. La Thắng Y nhìn đăm đăm tinh thạch Ma Tôn, cảm khái nói.

Tán tu giang hồ như hắn luôn cực kì hứng thú với các loại kì ngộ bởi vì những con đường bình thường để tăng cường thực lực quá nhỏ bé, quá ít ỏi.

Mạnh Kỳ thấy viên tinh thạch này có thể chứa đựng tinh nguyên, là đồ vật quý giá nên móc tấm vải màu đen giống da mà không phải da kia ra định bọc nó lại.

Đến giờ hắn mới biết không thể cầm trực tiếp khối tinh thạch mà phải dùng tấm vải màu đen bọc nó lại, ngăn cách với da thịt.

Tấm vải màu đen mở rộng, phía trên xuất hiện bốn chữ rồng bay phượng múa:

Thì ra là thế.

Thì ra là thế... Thấy bốn chữ này, Mạnh Kỳ như bị sét đánh, sững người ra, vô số ý nghĩ cuồn cuộn trong đầu, cố gắng thế nào cũng không thể tĩnh tâm, tình cảnh khi lĩnh ngộ Lạc Hồng Trần lại hiện ra:

Một hòa thượng không thấy rõ mặt, chỉ biết vẻ mặt đầy sầu khổ.

Thân thể hắn thu nhỏ lại, biến thành trẻ sơ sinh, ngoan ngoãn vui vẻ, cha mẹ yêu thương, lớn lên thành người hiếu thảo biết kính trọng, mà cha mẹ cũng làm mọi điều tốt nhất vì hắn, đến ngày họ qua đời, nhìn quan tài cha mẹ, hắn thở dài một tiếng: Thì ra là thế.

...

Hắn xuất thân hoàng thất, thân mang ngàn vạn sủng ái trên đời, lớn lên nắm mọi quyền hành, một lời nói có thể quyết định sống chết kẻ khác, một cơn giận có thể khiến thây nằm vạn dặm, tính thích cất nhắc ban ơn, mười năm sau, hắn chắp tay rời khỏi hoàng cung, chỉ để lại một câu: Thì ra là thế.

...

Ma Tôn kì tài ngút trời, không đến ba mươi năm đã bước vào cảnh giới đại tông sư, dùng sức một người thống nhất Ma Môn vốn chia rẽ thành năm bè bảy mảng, trở thành tông chủ huy hoàng nhất của Ma Môn chỉ sau vị tổ sư sáng lập môn phái. Sau này, hắn thông hiểu đạo lý trong cả chín cuốn Thánh Điển, chỉ kém nửa bước là có thể phá toái hư không, cuối cùng tranh hùng thiên hạ, giết đại tông sư. Kẻ có thể sống sót khi giao thủ với hắn quá ba hiệp đều được coi là cao thủ vang danh thiên hạ, hoàng đế hiện tại khi vẫn còn là thái tử bị Bát hoàng tử do hắn bồi dưỡng ép đến không thở nổi, tưởng chừng vĩnh viễn không có cơ hội kế vị ngai vàng.

Đúng vào thời điểm đỉnh cao nhất của cuộc đời, thời điểm Ma Môn sắp nắm được đại thế thiên hạ, hắn bỗng đại triệt đại ngộ, dứt khoát vứt bỏ tất cả xuống tóc làm hòa thượng, làm bạn với phật trước đèn, trên tờ giấy mà hắn lưu lại chỉ có bốn chữ: Thì ra là thế.

Mạnh Kỳ lạnh cả gáy, hắn chẳng phải là A Nan sao? Vậy mà hắn vẫn còn sống?

Yêu Thánh là đại năng thời kì yêu tộc loạn nhân gian, là đại nhân vật tung hoành thế gian giai đoạn cuối thời đại thần thoại, mãi đến khi Nhân Hoàng xuất hiện, đúc Nhân Hoàng Kiếm trên Long Đài, uy trấn tứ phương nàng mới thê thảm rớt đài, bắt đầu thời đại trung cổ. A Nan là nhân vật cùng thời đại với nàng, cách đây ít nhất là mười vạn năm tại sao có thể sống sót đến ngày nay?

Chẳng lẽ hắn tự xuống luân hồi, chìm vào bể khổ, trải qua nhiều đời chuyển thế, thấu hiểu phật lý nhưng lại quên mất bản thân?

Không không minh minh, bể khổ như mộng, đời người hư ảo, quên đi cũng tốt... Không hiểu tại sao Mạnh Kỳ bỗng có thêm cảm ngộ về A Nan Phá Giới Đao Pháp.

Sao vậy? La Thắng Y và Nguyễn Ngọc Thư thấy Mạnh Kỳ đột nhiên đứng lại rồi sững sờ nhìn mảnh giấy màu đen nên vội quay lại hỏi thăm.

Nét chữ rất lớn, hai người vừa nhìn đã thấy ngay nhưng không hiểu bốn chữ thì ra là thế đó có ma lực gì lại khiến Mạnh Kỳ luôn điềm tĩnh tỉnh táo ở thời điểm quan trọng lại quên mất tình hình khẩn cấp hiện thời.

Mạnh Kỳ hít sâu rồi mỉm cười:

Ta tưởng Ma Tôn lưu lại tâm đắc võ công, ai dè là bốn chữ khó hiểu này nên hơi ngạc nhiên thôi.

La Thắng Y và Nguyễn Ngọc Thư không quen thân với hắn nên hắn không muốn nói chuyện A Nan Phá Giới Đao Pháp cho họ nghe, đợi sau này trở về thảo luận với bọn Giang Chỉ Vi, Trương Viễn Sơn.

Mạnh Kỳ hiện có cảm giác vừa sợ hãi vừa đề phòng, nếu A Nan còn sống thì tu luyện môn đao pháp này liệu có tai họa ngầm không? Hắn còn sống một cách quỷ dị như vậy có liên quan gì đến đao pháp này hay không?

Trước khi chuyện được làm rõ nên hạn chế tu luyện A Nan Phá Giới Đao Pháp... Mạnh Kỳ nghĩ thầm nhưng lại nở nụ cười khổ, thế giới luân hồi nguy hiểm trùng trùng, nếu không dùng A Nan Phá Giới Đao Pháp e rằng mình đã chết từ lâu rồi. Chẳng hạn như nhiệm vụ này rõ ràng chỉ là một nhiệm vụ dẫn dắt người mới có độ nguy hiểm trung bình, nhưng vì những quyết định của mình mà tình hình liên tục biến hóa, độ khó liên tục tăng cao, không chỉ liên tục sử dụng A Nan Phá Giới Đao Pháp mà đến ấn kí Lôi thần còn hai lần cũng phải dùng một lần.

Tất nhiên thu hoạch còn nhiều hơn.

Phải mau chóng sở hữu chiêu thức ngoại cảnh khác, không thể ỷ lại hoàn toàn vào A Nan Phá Giới Đao Pháp. Mạnh Kỳ quyết định.

Cất kĩ tinh thạch, gạt hết suy nghĩ lung tung khỏi đầu, Mạnh Kỳ bước nhanh chân cùng La Thắng Y, Nguyễn Ngọc Thư chạy về phía ngõ Vương Hầu. Lúc này, tiếng huyên náo và tiếng sấm sét vang dội trong hoàng thành đã kinh động quá nửa kinh thành.

Ra khỏi hoàng thành, thoát khỏi khu vực mây mưa sấm chớp bao phủ, ba người lại tăng tốc, chẳng bao lâu sau đã đến phủ Tứ hoàng tử ở ngõ Vương Hầu.

Ta có chuyện quan trọng cần gặp Tứ hoàng tử, liên quan đến kinh biến trong hoàng thành. Mạnh Kỳ nói ngay với người gác cổng.

Tứ hoàng tử bị động tĩnh trong cung quấy nhiễu nhưng không biết là chuyện gì nên dù phủ đệ đèn đuốc sáng trưng, canh phòng cẩn mật nhưng không có người ra người vào.

Người gác cổng nhận ra Mạnh Kỳ nên không dám chậm chễ, vội quay người vào bẩm báo Tứ hoàng tử.

Tứ hoàng tử là người quyết đoán, hắn đích thân ra gặp Mạnh Kỳ, Kiếm Hoàng theo bên cạnh, trước cục diện nguy hiểm như lúc này chắc chắn phải đề phòng khả năng Mạnh Kỳ tới ám sát.

Trong lòng Mạnh Kỳ đã có ý tưởng, hắn trầm giọng nói:

Tứ hoàng tử, ta có hai thanh bảo kiếm, không biết ngươi muốn chọn thanh nào?

Tứ hoàng tử hiểu được ý nghĩa câu hỏi bèn trịnh trọng hỏi lại:

Hai thanh kiếm nào?

Mạnh Kỳ nghiêm túc nói:

Một thanh lấy khí thế làm mũi, lấy cứng cỏi làm lưỡi, lấy dũng cảm làm sống, lấy tâm ý làm đốc, lấy bản thân làm chuôi, trên chém đầu dưới đâm thủng phổi, dưới cơn giận dữ máu tươi năm bước, gần trong tấc gang không người địch nổi, khoái ý ân cừu tung hoành thiên hạ, đó là kiếm của kiếm khách.

Một thanh lấy dũng sĩ làm mũi, lấy kẻ thanh liêm làm lưỡi, lấy người tài đức làm sống, lấy bề tôi trung làm đốc, lấy trang hào kiệt làm chuôi, đẩy không đi, nâng không lên, nhấn không xuống, đạo đức kẻ trên như trời tròn thuận theo tam quang(*), đạo đức người dưới như đất vuông ứng với bốn mùa, trung hòa dân ý, an ổn bốn phương. Kiếm này mà ra thì thế như sấm sét, thiên hạ đều phục tùng theo lệnh quân vương, đó là kiếm của quân chủ.

Tứ hoàng tử, ngươi muốn chọn kiếm nào, bỏ kiếm nào?

(*)tam quang: mặt trời, mặt trăng và các vì sao.

Nghe xong, Tứ hoàng tử vô cùng chấn động, ngay cả nét mặt Kiếm Hoàng cũng thay đổi, tướng sĩ môn khách xung quanh đều kích động nhìn Tứ hoàng tử chờ đợi quyết định của hắn.

Tứ hoàng tử chắp hai tay sau lưng thong thả đi qua đi lại, vẻ mặt dần kiên quyết, hắn nhìn Mạnh Kỳ, trầm giọng nói:

Cô chọn kiếm của quân chủ.

Nói xong, dường như hắn đã dứt bỏ được điều gì, khắp người nhẹ nhàng khoan khoái, đám thị vệ môn khách cũng tỏ ra vui mừng khôn xiết.

Thật chứ? Nếu Tứ hoàng tử chọn kiếm của quân chủ thì có dám tặng tất cả bảo kiếm trong thư phòng cho chúng ta? Mạnh Kỳ lợi dụng cơ hội đưa ra khảo nghiệm , ép hỏi.

Trong thư phòng Tứ hoàng tử có mười thanh kiếm thuộc loại lợi khí, những binh khí còn lại cũng đều là binh khí bách luyện có sự tích riêng của mình.

Tứ hoàng tử cười ha hả:

Kiếm của bậc quân chủ không nằm trên tay, nếu Tiểu Mạnh muốn, bảo kiếm của cô mặc các ngươi lựa chọn, trừ hai thanh mà gia sư tặng cho.

Thầy cũng như cha, kiếm thầy tặng cho không thể đem tặng người.

Dứt lời, hắn nhìn chằm chằm ba người Mạnh Kỳ, đợi tin tức xứng đáng với giá trị bảo kiếm từ họ.

Thái tử hành thích, tả thừa tướng hạ độc, hoàng thượng băng hà rồi! Quả nhiên Mạnh Kỳ khiến hắn chấn động.

Ở thời điểm nhạy cảm thế này, nhận được tin tức sớm bao nhiêu thì có thể đưa ra phản ứng nhanh hơn người khác bấy nhiêu, tranh thủ làm được nhiều chuyện.

/1398

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status