Nhìn Xem Anh Yêu Em Nhiều Như Thế Nào

Chương 1 - Trở Lại Thời Gian Bốn Năm Trước

/27


Trên sân thượng cao ngút của bệnh viện, một cô gái xinh đẹp mặc đồ bệnh viện, gương mặt nhợt nhạt, người gầy gò mỏng manh trong bộ đồ bệnh viện, cô mỏng manh đến nổi gió có thể thổi bay cô bất kì lúc nào. Cô đứng nhìn người đàn ông trầm tĩnh trước mặt cô. Người này cô dùng cả tim gan để yêu thương, bất chấp mọi thứ để có được tình yêu của anh nhưng cuối cùng thì anh vẫn không chọn cô, còn tàn nhẫn kí giấy bỏ đứa bé của cô và anh.

Ngay lúc này người đàn ông đứng bên cạnh người đàn ông mà cô yêu thương nhất cuộc đời này đột nhiên quỳ xuống trước mặt cô.

- Xin cô, đừng làm như vậy. Chúng tôi yêu nhau thật lòng nhưng mọi người không hiểu, họ luôn kì thị chúng tôi là gay. Duật Thiên vì việc này đã từng thời gian tìm đến bác sĩ tâm thần vì áp lực gia đình và mọi người. Trải qua vô số khó khăn, chúng tôi mới có thể được bên nhau, mong cô hãy thành toàn cho chúng tôi._ Người đàn ông tuấn tú đó gập đầu xuống đất liên hồi.

Cô gái đứng trên hành lang sân thượng nhìn người đàn ông đang gập đầu van xin cô một cách lãnh cảm.

Người đàn ông trầm tĩnh kia, người mà cả thế giới và pháp luật công nhận là chồng cô không quan tâm tới cảm xúc của cô mà đi tới ngăn cản đỡ người đàn ông đang dập đầu kia, ngăn người đàn ông đó lại.

Nhìn họ yêu thương nhau cô chợt cười lạnh. Là cô ngu ngốc, là cô không biết phải trái cứ nghĩ sẽ bẻ cong thành thẳng nhưng hoá ra lại vô ít, sử dụng bao nhiêu thủ đoạn cuối cùng tình yêu không có, hạnh phúc cũng bỏ đi, ngay cả quyền làm mẹ về sau cô cũng không còn nữa.

Cô không thể trách được ai, là do cô ngu ngốc, cô lại hiên ngang phá hoại tình cảm của họ. Mang theo cái mác người đến sau đã đành còn gán thêm cho bản thân một cái tên là kẻ thứ ba, bị bao nhiêu người chê trách, bất chấp mọi khuyên can để chiếm được người đàn ông kia nhưng cuối cùng có được thể xác nhưng trái tim họ đã dành cho người đến trước, có phải đây là kết cục cho kẻ đứng sau hạnh phúc không?

- Được, tôi thành toàn cho hai người._ Cô cất giọng bi thương.

2 người đàn ông nhìn ngước nhìn cô.

Ngay lúc này cô thật sự đã quá mệt mỏi rồi, cô muốn kết thúc và nghỉ ngơi. Mọi chuyện là do cô bắt đầu và cũng sẽ do cô kết thúc. Nhưng trước khi cô kết thúc có cô muốn biết đáp án.

- Duật Thiên, nếu như quay ngược thời trở lại. Em đến trước hơn anh ta, anh sẽ yêu em chứ?

Cô từng nghĩ, từng nghĩ như thế rất nhiều, cùng từng muốn hỏi lại không có cơ hội hỏi ra vì mỗi lần.gặp nhau anh đều tránh né cô hoặc dùng lời cay nghiệt dành cho cô.

- Xin lỗi._ Duật Thiên khẽ nói.

Khi ta yêu ai đó thật lòng tự tận tâm can, thì người đó sẽ biết hai từ xin lỗi kia đến cùng gây cho họ bao nhiêu đau đớn. Bởi vì hai chữ kia là dùng tổn thương của để đổi lấy.

Cửa sân thượng đột nhiên mở ra, bên trong 3 người đàn ông chạy vào.

- Khánh My._ Người đàn ông mặc áo sơ mi trắng, quần tây đen, tóc có hơi rối bời, gương mặt hao hao giống với chồng cô, người đàn ông vô tình đằng kia nhưng nước da hơi ngăm, mạnh mẽ hơn chạy về phía cô cùng với 2 người đàn ông kia.

Cảnh tượng này giống như phút ban đầu khi họ gặp nhau. Anh vẫn trong quần tay đen, áo sơ mi trắng soái khí ngút trời. Còn cô lại mỏng manh, nhỏ bé như thế. Bây giờ cô mới để ý anh thật sự rất đẹp, đẹp hơn cả chồng cô nhưng giờ nhận ra cũng đã muộn rồi.

- Duật Luân, cảm ơn... xin lỗi.

Khánh My xoay người nhảy xuống khi cả người cô vừa rơi thì một cánh tay giữ tay Khánh My lại.

- Đừng ngốc nghếch như thế. Em mà bị gì anh tuyệt đối sẽ tuyệt giao với anh cả, hận anh ấy cả đời. Nên em nhất định phải sống nghe không._ Duật Luân cố gắng kéo Khánh My lên.

2 người đàn ông kia cũng chạy tới.

Khánh My khẽ cười, nụ cười xinh đẹp nhất rồi gỡ tay Duật Luân ra cả người rơi xuống, Khánh My nhắm mắt lại, tiếng gió ù ù bên tai một lúc rồi biến mất.

Hành động vừa rồi của Khánh My khiến Duật Luân không ngờ tới. Khi thấy cả người cô là một vũng máu dưới đất anh leo lên lang can nhảy theo thì bị cản lại.

- Anh Hai à đừng mà, bình tĩnh lại đi._ Duật Minh ôm lấy anh lôi xuống.

- Đúng vậy việc bây giờ chúng ta xuống dưới đem xác chị dâu về an tán._ Duật Vĩ cũng hết sức kéo Duật Luân xuống.Duật Luân ngừng lại không muốn nhảy theo nữa, anh bỏ chạy xuống dưới lầu.

Đám tang được diễn ra, sau khi hạ quan, Duật Luân không khống chế được bản thân đánh Duật Thiên điên cuồng, nếu mọi người không cản lại thì Duật Thiên đã bị đánh chết. Đúng như những gì Duật Luân nói với Khánh My, Khánh My chết, Duật Luân sẽ tuyệt sao với Duật Thiên. Duật Luân giam mình trong phòng, không ăn không uống, ngày qua ngày ôm hình Khánh My vào lòng khẽđầu khi họ gặp nhau. Anh vẫn trong quần tay đen, áo sơ mi trắng soái khí ngút trời. Còn cô lại mỏng manh, nhỏ bé như thế. Bây giờ cô mới để ý anh thật sự rất đẹp, đẹp hơn cả chồng cô nhưng giờ nhận ra cũng đã muộn rồi.

- Duật Luân, cảm ơn... xin lỗi.

Khánh My xoay người nhảy xuống khi cả người cô vừa rơi thì một cánh tay giữ tay Khánh My lại.

- Đừng ngốc nghếch như thế. Em mà bị gì anh tuyệt đối sẽ tuyệt giao với anh cả, hận anh ấy cả đời. Nên em nhất định phải sống nghe không._ Duật Luân cố gắng kéo Khánh My lên.

2 người đàn ông kia cũng chạy tới.

Khánh My khẽ cười, nụ cười xinh đẹp nhất rồi gỡ tay Duật Luân ra cả người rơi xuống, Khánh My nhắm mắt lại, tiếng gió ù ù bên tai một lúc rồi biến mất.

Hành động vừa rồi của Khánh My khiến Duật Luân không ngờ tới. Khi thấy cả người cô là một vũng máu dưới đất anh leo lên lang can nhảy theo thì bị cản lại.

- Anh Hai à đừng mà, bình tĩnh lại đi._ Duật Minh ôm lấy anh lôi xuống.

- Đúng vậy việc bây giờ chúng ta xuống dưới đem xác chị dâu về an tán._ Duật Vĩ cũng hết sức kéo Duật Luân xuống.

Duật Luân ngừng lại không muốn nhảy theo nữa, anh bỏ chạy xuống dưới lầu.

Đám tang được diễn ra, sau khi hạ quan, Duật Luân không khống chế được bản thân đánh Duật Thiên điên cuồng, nếu mọi người không cản lại thì Duật Thiên đã bị đánh chết. Đúng như những gì Duật Luân nói với Khánh My, Khánh My chết, Duật Luân sẽ tuyệt sao với Duật Thiên. Duật Luân giam mình trong phòng, không ăn không uống, ngày qua ngày ôm hình Khánh My vào lòng khẽ thì thầm với hình suốt như một kẻ điên rồi nhìn những khóm hoa Linh Lan trồng sau vườn qua cửa sổ. Anh không ăn, không uống mà mỗi ngày chỉ uống thuốc ngủ, loại thuốc mà lúc trước Khánh My hay dùng. Đến ngày kia khi cha mẹ anh phá cửa vào thì biết anh đã chết mòn trong phòng, trong lòng anh vẫn ôm chặt hình Khánh My

...

Khánh My tỉnh dậy trong một căn phòng trắng xoá.

Đây là đâu? Thiên đường sao?

Cảm giác cả người ê ẩm xương cốt như đã rã rời. Khánh My cứ nghĩ ở thiên đường cho đến khi y tá và bác sĩ vào kiểm tra sức khoè của cô thì cô mới biết là ở phòng bệnh. Nhưng mà cô còn sống sao? Rơi từ lầu 5 xuống vẫn còn sống sao?

Cửa phòng mở ra bên ngoài một chàng trai bằng tuổi cô, mặc áo sơ mi màu sáng với quần jean mang giày đi vào.

- Cậu tỉnh rồi sao. Mọi.người lo lắng cho cậu lắm đấy!_ Chàng trai đó đặt trái cây lên bàn đằng kia, đi lại giường bệnh của Khánh My.

Y tá và bác sĩ kiểm tra sức khoẻ của Khánh My xong thấy không có vấn đề gì nhưng dặn dò.

- Bệnh nhân tỉnh lại là dấu hiệu tốt. Đợi cơ thể mất hết vết bầm do va đập thì có thể xuất viện.

Bác sĩ đôi lời xong đi ra cùng y tá.

- Duật Minh, tôi còn sống sao?_ Khánh My vẫn không tiêu hoá được chuyện xảy ra nên hỏi.

- Cậu bị sao vậy? Chỉ té cầu thang thôi, đâu phải nhảy lầu đâu mà phải chết.

Lời Duật Minh khiến Khánh My ngây người. Té cầu thang, đây không phải là chuyện xảy ra ba năm trước rồi sao? Khánh My suy nghĩ một hồi thấy điện thoại ở bàn đằng kia, gỡ dây truyền dung dịch dinh dưỡng liền xuống giường đi tới bàn, lấy điện thoại xem ngày tháng năm. Trong điện thoại là ngày mà 3 năm trước Khánh My vô ý bị té xuống cầu thang như thế có nghĩa là cô trùng sinh rồi sao?

Khánh My quỳ xuống, ôm mặt bàn, nhìn sang Duật Minh. Người đầu tiên cô nhìn thấy sau khi tỉnh lại là Duật Minh. Người bạn thân của cô, người mà kiếp trước cô xem là anh em ruột nhưng rồi cũng trở mặt vì cô điên cuồng theo đuổi Duật Thiên, dù vậy chàng trai trước mặt này vẫn chấp nhận gọi cô hai tiếng chị dâu.

- Cậu sao thế, tớ nhớ lúc cậu té được anh Hai che chở mà. Người bị thương nặng là anh ấy, sao giờ cậu cũng có vấn đề rồi?_ Duật Minh đi tới sờ trán của Khánh My coi nóng không.

Đúng rồi cô quên mất, 4 năm trước khi cô bị té, Duật Luân đã lao theo ôm lấy cô, cả người bao bọc lấy cơ thế của cô. Sống lại sau một kiếp, cô nhìn lại kiếp trước cô phụ lòng rất nhiều người không hề để ai vào mắt trừ Duật Thiên. Kiếp này cô sẽ trả lại hết ân tình mà cô đã nợ và không đi vào vết xe đổ nữa.

- Duật Luân, anh ấy thế nào rồi?_ Khánh My nghĩ người kiếp này cô cần trả ân tình nhiều nhất là Duật Luân.

Duật Minh nói Duật Luân nằm phòng bệnh vip kế bên phòng bệnh của cô. Khánh My nghe thế đòi đi, Duật Minh chịu không nổi sự cố chấp của Khánh My đành thoả hiệp, dìu Khánh My qua phòng bệnh của Duật Luân.

Ở phòng bệnh 245, Duật Luân tỉnh dậy, đôi mắt thâm trầm giờ tràn ngập bị thương. Y tá và bác sĩ đang xem xét vết thương của anh thì đột nhiên anh ngồi dậy, gỡ toàn dây kim truyền dịch dinh dưỡng trên người ra, bước xuống giường, bác sĩ và y tá ngăn lại nhưng anh vẫn cố, anh muốn ra khỏi phòng tới mộ của Khánh My. Khánh My không còn thì anh sống thật vô nghĩa.

Y tá, bác sĩ cản thế nào cũng không được, anh đi tới gần cửa phòng thì cửa phòng đột nhiên mở ra.

- Sao anh không nằm nghĩ mà xuống giường._ Duật Minh lo lắng.

Nhưng Duật Luân không quan tâm lời của Duật Minh mà đi tới kéo cả người Khánh My lại, ôm chầm cô vào lòng. Khánh My không hiểu chuyện gì xảy ra, kiếp trước chưa bao giờ Duật Luân ôm cô như thế nhưng hôm nay lại khác. Cái ôm này như muốn cô hoà vào làm một với anh.

- Là mơ phải không? Đúng rồi là mơ anh mới có thể gặp được em.

Khánh My bị Duật Luân ôm chặt đến mức muốn ngửng thở không thể nói may nhờ Duật Minh lên tiếng giúp đỡ Duật Luân mới buông cô ra. Anh mới biết đây là hiện thực và cũng biết trời cho anh cơ hội sống lại lần nữa. Lần này anh nhất định sẽ không thành toàn Khánh My và anh trai anh, anh sẽ bất chấp mọi thủ đoạn để kéo Khánh My về phía anh.

Không lâu sau Khánh My và cả Duật Luân xuất viện, đôi mắt Duật Luân không còn bi thương mà ngược lại trở về âm trầm như trước. Mọi thứ diễn ra như kiếp trước, Duật Luân đi làm, Duật Thiên quay phim chưa về, Khánh My ở đây quyết định chuyển ngành, cô không theo học ngành biên kịch nữa mà sẽ chuyển sang quản trị kinh doanh, do Duật Luân làm ông hoàng trên thương trường, giỏi về mặt quản lí nên Khánh My tiếp xúc với anh nhiều hơn. Dù sao anh cũng là tiền bối năm cấp 3 mà cô quý trọng.

Khánh My bắt đầu công cuộc đi cầu sư phụ, nên cô nấu rất nhiều món ngon đem tới công ty cho Duật Luân nhưng khi tới mới biết Duật Luân đang họp cổ đông nên cô vào phòng làm việc của anh ngồi đợi. Do cuộc họp diễn ra khá lâu, Khánh My nhàm chán đến bàn làm việc của Duật Luân tìm thứ gì chơi để bớt nhàm chán. Kiếp trước, Duật Luân luôn cưng chiều Khánh My, là người cực kì khó tính trong công việc không thích người lạ lục đồ nhưng mỗi khi Khánh My tới đây, quậy văn phòng của anh chỉ còn nước thiếu chút nữa đảo ngược lại vậy mà anh không nói một lời, hành động đó khiến Khánh My trở thành một thói quen nhưng sau khi kết hôn với Duật Thiên, biết rõ mối quan hệ chị dâu em chồng, Khánh My không lui tới văn phòng làm việc của Duật Luân nữa, cả gặp mặt cũng ít đi chỉ khi về nhà chồng ăn cơm mới gặp mặt trò chuyện đôi lời.

Khánh My lục trong ngăn tủ của Duật Luân thấy hộp gấm hình vuông, dẹp màu xám, cảm giác quen thuộc tìm về. Khánh My cầm hộp gấm đó lên mở ra bên trong là sợi dây chuyền hình giọt nước màu xanh dương. Đây là sợi dây chuyền mà kiếp trước Khánh My cực kì quý trọng, do Duật Thiên tặng cô, cô luôn đeo như bùa hộ mạng. Cô còn nhớ kiếp trước cô vô ý làm mất dây chuyền này cô mất ăn, buồn bã đến mấy ngày, thấy thế Duật Thiên mua tặng cô nhưng cô vẫn cảm giác sợi dây ấy không bằng sợi dây này, kể từ sau mất sợi dây đó cô cũng không còn hứng với trang sức nữa, sợi dây chuyền mới Duật Thiên tặng cô cô cũng không đeo. Nhưng mà kiếp này... Khánh My bất giác đưa tay lên cổ tìm thấy sợi dây chuyền thì biết Duật Thiên chưa tặng cô.

Khánh My nhớ không lầm thì kiếp trước Duật Thiên nói anh đi quay phim ở bên Sing về mua cho cô. Nhưng mà bây giờ anh ta chưa về mà sợi dây chuyền này lại ở chỗ Duật Luân, chẳng lẽ...

Nghe tiếng giày tây vang lên từ bên ngoài, Khánh My đóng hộp nữ trang lại, để lại chỗ cũ đóng ngăn tủ lại, định trở lại ghế sô pha ngồi xoá dấu tích nhưng không kịp, Duật Thiên cùng thư kí mở cửa ra bắt gặp tại trận Khánh My vừa đứng dậy từ ghế làm việc của anh.

- Em đến từ lúc nào vậy?_ Đối với Khánh My, Duật Luân vẫn dịu dàng ấm áp. Đây là lí do khiến bao nhiêu người con gái ganh tị và bao.nhiêu tiếng trách móc Khánh My ngu ngốc không biết nhìn người, bỏ lỡ một người đàn ông tốt ở kiếp trước.

- Khi anh đang họp, em có làm cơm đem cho anh nè._ Khánh My thấy Duật Luân không truy hỏi việc cô đụng đồ đạc anh nên lợi dụng chuyển sự tập trung của anh đi chỗ khác.

Duật Luân ngồi xuống, thư kí của anh ra ngoài đóng cửa lại. Duật Luân ngồi nhìn Khánh My đang mở hộp cơm ra đưa cho anh.

- Nói đi, em có chuyện gì muốn nhờ anh?_ Duật Luân cầm đũa lên, ăn thức ăn, ăn vài miếng anh nhận ra vấn đề, trước giờ Khánh My đem thức ăn cho anh đều có vấn đề

- Em quyết định chuyển sang ngành quản trị kinh doanh nên mong tiền bối như anh chỉ dạy._ Khánh My cười xinh đẹp.

Nụ cười này ở kiếp trước kể từ khi kết hôn với Duật Thiên, Duật Luân không còn thấy nữa. Anh thật sự rất nhớ nụ cười này. Nhưng mà cô nói chuyển ngành, cũng tốt từ bỏ biên kịch sẽ không tiếp xúc nhiều với Duật Thiên, ngược lại anh có nhiều cơ hội gần nhau hơn.

- Anh muốn thấy thành ý._ Duật Luân trêu cô.

Khánh My chỉ vào hộp cơm anh đang ăn.

Duật Luân hiểu nhưng thứ anh muốn nhiều hơn thế và anh nói như vậy.

Khánh My không hiểu nhìn anh.

- Mỗi lần đến đây em phải nấu ăn. Nếu em muốn học tốt hơn thì có thể chuyển tới nhà anh ở, ngày ngày chỉ cần nấu ăn cho anh là được.

- Thật sao?

Con cừu đã lọt vào bẫy.

Duật Luân nghiêm túc gật đầu. Khánh My nói cô sẽ về xin cha mẹ chuyển qua nhà anh ở. Trong số anh em nhà họ Trịnh thì Duật Luân luôn là người Khánh My tin tưởng nhất và đem lại an toàn cho cô nên cô không suy nghĩ gì mà sập bẫy ngay. Có điều trải qua một kiếp, e là Duật Luân không còn là thiên thần như kiếp trước nữa.

/27

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status